Chap 20: Chạm mặt (Part 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch

Cửa quán bar bật mở.

Hai người đàn ông mặc vest nghiêm túc bước vào. Họ không ngừng nhìn ngó xung quanh cố gắng tìm kiếm hình bóng một người nhưng thời điểm hiện tại quán bar này đang chứa một lượng người rất lớn, muốn tìm người căn bản không phải là chuyện dễ dàng.

Jimin ngó nghiêng xung quanh căng mắt tìm đứa em trai mất tích đã lâu trong đám người đang điên cuồng nhảy loạn kia. Ánh đèn màu liên tục chớp tắt ảnh hưởng lớn đến tầm nhìn khiến anh tức giận buộc miệng chửi một câu, nắm tay siết chặt lại giận dữ.

"Jimin bình tĩnh"

Yoongi cũng không khá hơn là bao, chỉ hận không thể gạt đám người điêng cuồng này hết sang một bên, hơn nữa anh chưa bao giờ gặp Jungkook ngoài đời, chỉ có thể dựa theo gương mặt trong tấm ảnh mà tìm kiếm, vạn phần khó khăn.

Lách người đi qua đám đông, trên trán của hai người hiện đã có một lớp mồ hôi, bộ vest khó chịu vướng víu càng làm tâm tình thêm tệ.

"JEON JUNGKOOK, EM ĐANG Ở ĐÂU"

Anh bỗng hét lên một tiếng thật to, địa điểm hiện tại của họ đang đứng gần tại quầy bar...cũng là nơi cậu đang ngồi.

Xoảng

"Jungkook, em sao vậy?"

Giật mình đánh rơi ly cocktail Lay vừa mang ra, Jungkook sững người cố gắng hình dung tiếng gọi vừa rồi. Vừa có người gọi tên cậu, người đó là...

Chậm chạp xoay lưng lại nhìn theo hướng con người vừa gây chú ý đó. Người đó rất cao, mái tóc đen lúc nào cũng được chải gọn gàng, bộ vest khoác lên người luôn được ủi luôn phẳng phiu.

Là anh...JIMIN.

Nghe thấy tiếng đổ vỡ, cả hai người đều đồng loạt nhìn về một hướng.

Sáu mắt nhìn nhau.

"Anh...anh Jimin"

Jungkook run rẩy đứng dậy nhìn về phía anh. Trong lòng không ngừng lên tiếng.

Không được.

Tuyệt đối không thể để Jimin nhìn thấy tình trạng của mình hiện tại.

Nghĩ tới đó cậu hốt hoảng xoay lưng bỏ chạy nhưng chưa đi được mấy bước đã bị một người khác giữ lại.

"Jungkook"

Baekhyun.

"Buông...buông mình ra"

Run rẩy gỡ bỏ bàn tay của đối phương ra khỏi người mình. Cậu không muốn bọn họ phải nhìn thấy thảm cảnh của mình hiện giờ. Không muốn họ biết mình làm công việc dơ bẩn này.

Baekhyun thấy Jungkook kịch liệt giãy giụa thì cũng thể giữ nổi vô tình buông tay nhưng cũng nhanh chóng bắt lấy vai áo Jungkook.

Roẹt.

Vải áo mỏng manh không thể chịu nổi sự kéo căng quá mức bị rách toạc một đường ngay bả vai, vừa vặn để hình xăm đáng xấu hổ đó xuất hiện trước mắt tất cả

"Jungkook"

Baekhyun bần thần cả người nhìn trân trân vào hình xăm đó, cậu biết nó có ý nghĩa gì.

"Jungkook em..."

Jimin sững sờ đứng đó, Yoongi ngay bên cạnh cũng dừng mọi hành động.

Em trai của Jimin tại sao lại...

Mọi phản ứng của cơ thể như bị đình chỉ sau âm thanh xé rách đó, cũng không buồn bỏ chạy nữa, Jungkook đứng quay lưng với mọi người nên không ai biết biểu cảm của cậu hiện giờ.

'Rốt cuộc cũng cũng giấu không được. Mấy người hiện đang khinh thường tôi lắm đúng không. Bây giờ trong mắt các người tôi như thế nào? Lẳng lơ? Dơ bẩn? Ti tiện? Kim Taehyung, Kim Seokjin mấy người cũng quá tàn ác đi, ngay cả bạn thân bây giờ tôi cũng không thể nhìn thẳng mặt nữa rồi"

"Haha"

Nghĩ tới đó Jungkook bật cười to, cười điên loạn. Những người xung quanh cũng bị tiếng cười thu hút mà nhìn cậu e ngại. Cậu cứ đứng đó ngước mặt lên cười lớn, nước mắt liên tục rơi xuống không ngừng. Tiếng cười như tiếng khóc, như ngàn lưỡi dao đâm vào tâm hồn.

"Jeon Jungkook"

Jimin lòng đau đớn đến mức không thở nổi. Chạy lên phía trước ôm lấy thân hình đơn bạc kia.

"Jungkook ngoan, đừng khóc, ngoan nào"

Vùi đầu cậu vào lòng mình, không biết từ lúc nào anh cũng khóc theo cậu, miệng không ngừng lẩm bẩm dỗ dành người trong lòng.

"Vẫn còn có anh thương em, Jungkook ngoan, đừng khóc"

Lần đầu tiên nói những lời yêu thương như vậy nhưng không ngờ lại trong hoàn cảnh như bây giờ, ông trời thật quá trớ trêu đi.

Baekhyun cùng Chanyeol đứng bên cạnh cũng không nén nổi đau lòng mà quay mặt qua chỗ khác.

Yoongi lẳng lặng đứng một góc nhìn cảnh trước mặt, không ai biết hắn đang nghĩ gì. Chỉ biết lòng hắn hiện tại ngổn ngang thật nhiều thứ rối bời. Ngay từ nhỏ đối với những chuyện như thế này hắn ngay cả liếc nhìn cũng ngại nhưng hiện tại lại khác, có gì đó trong lòng hắn...tan chảy.

Mọi chuyện sẽ đi về đâu đây.

Ty_azike

Author: thời đại của mấy anh công mới sẽ nổi dậy~~yoyo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro