Chap 34: Lâu rồi không gặp(Part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoongi bắt đầu vào chủ đề chính. Ánh mắt quan sát từng biến hoá trên khuôn mặt của hai người, chờ đợi một chút, Hoseok mới cẩn thận mở lời.

"Vô tình gặp nhau ở...Dream"

Khi nghe được đáp án này Yoongi cũng không lấy làm lạ. Jungkook từng là cực phẩm của Dream, Jung Hoseok cũng không phải là tên hiền lành gì, những nơi như vậy được cậu ta nắm rõ như lòng bàn tay, biết nhau cũng là chuyện đương nhiên nhưng vấn đề quan trọng ở đây lại là...

"Anh đã làm gì Jungkook?"

Jimin sửng sốt đứng bật dậy chống tay xuống bàn nhìn chằm chằm vào Hoseok. Trong lòng không khỏi nghĩ tới trường hợp tồi tệ đó.

"Không, không, giữa chúng tôi chưa từng phát sinh ra chuyện gì cả, chỉ là gặp nhau rồi...thôi"

Hoseok bị hành động của Jimin làm cho cơ hồ căng thẳng đánh mắt sang Jungkook như muốn cậu ra mặt xác nhận.

"Jimin hyung, anh Hoseok không có làm gì em cả, thật đó"

Cậu cũng bị ánh nhìn của Jimin làm phát hoảng vội níu lấy ống tay áo vest của anh mong áp chế được cơn núi lửa này.

Jimin nhìn nhìn một hồi rồi cũng buông tha ngồi phịch xuống thở dốc, cũng may là không có chuyện gì. Nếu điều đó xảy ra thật thì anh đây cũng sẽ không quản người trước mặt là chủ tịch của mình đâu.

"Anh Hoseok, em xin lỗi"

Jungkook đột nhiên hướng tới Hoseok ra chiều áy náy.

"Chờ anh...Anh sẽ đưa em ra khỏi đây"

"Cảm ơn anh"

Ngày đó khi nghe được câu nói ấy cậu cảm thấy vô cùng hạnh phúc nhưng đến phút cuối lại không thể đáp trả tấm chân tình đó được nên lòng vẫn cứ canh cánh. Nay gặp lại người này, có cơ hội giải thích một chút nên cũng nhẹ nhõm được phần nào.

"Ngốc, em không sao là tốt rồi"

Hoseok cười nhẹ xoa lấy đầu cậu. Thật ra gặp được cậu ở đây anh cũng mừng lắm, một phần là vì biết cậu vẫn an toàn, phần còn lại...anh không rõ.

"Hoseok, ăn xong thì lên văn phòng gặp tôi"

Yoongi đứng dậy kết thúc phần ăn, liếc nhìn hai người một chút rồi bước lên lầu, đi tới nửa chừng vẫn không quên quay đầu lại hướng cậu ánh mắt đe doạ.

"Buổi trưa phải đi ngủ, còn đọc sách nữa ta sẽ tịch thu tất cả"

Jungkook xị mặt không dám nhìn hắn nhưng cũng không dám làm trái lời. Yoongi rất đáng sợ. Cậu còn chưa muốn bị hắn chỉnh một trận.

"Yoongi cậu ta dạo này biết quan tâm người khác rồi sao?"

Một màn vừa rồi khiến Hoseok tròn mắt không khỏi nhìn Jimin đầy thắc mắc. Quen nhau đã lâu nhưng lần đầu tiên anh thấy một mặt nhân hậu của hắn.

"Không rõ"

Jimin cũng cảm thấy kỳ lạ. Min Yoongi vốn là một người lãnh đạm dường như ngoài bản thân ra thì chẳng quan tâm đến ai, có thể nói Jungkook là người đầu tiên thấy một vẻ mặt khác của hắn.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro