Chap 35: Tình thế đảo ngược(Part 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu mà cũng làm vườn?"

"Lạ lắm sao?"

"Rất lạ"

Hoseok vò vò đầu một chút rồi thả người nằm dài xuống ghế gác tay lên trán ra chiều mệt mỏi.

"Chỉ là theo Jungkook nháo một buổi sáng thôi"

"Jung Hoseok mà cũng biết nghĩ đến người khác đúng là chuyện lạ"

"Jungkook thì khác, rất thuần khiết, lần đầu tiên tôi gặp một người như vậy"

Yoongi im lặng không đáp lại, việc Jungkook được nhiều người yêu thích cũng không phải gì kì lạ, thành thật mà nói thì hắn cũng...

Lắc lắc đầu đánh tan cái suy nghĩ ngu ngốc vừa mới hiện ra trong đầu, không thể nhận bừa được, không được nhất thời yêu thích mà nhẹ dạ, không thể được.

"Mà chẳng lẽ cậu không định cho Jungkook đi học lại sao?"

Hoseok nằm ở đối diện bỏ qua hành động kì quặc của hắn mà đi thẳng vào vấn đề. Jungkook dù gì cũng là một sinh viên, nếu không học hành tốt thì tương lai chẳng phải sẽ gặp rất nhiều khó khăn sao?

"Tôi cũng nghĩ đến điều đó, với tình trạng của Jungkook thì việc quay trở lại trường hơi nguy hiểm..."

"Cứ để tôi"

"..."

"Nếu cậu e ngại việc đó thì cứ để cho Hoseok này làm gia sư là được chứ gì"

Nụ cười này rất không đứng đắn.

Yoongi quan sát thái độ nhiệt tình của anh lại cảm nhận không có gì bất thường liền đồng ý vô điều kiện.

"Được, nếu điều đó giảm thiểu được số lần đi bar với đua xe của cậu thì cũng không có gì xấu"

Nhưng có một điều quan trọng mà Yoongi đã quên đó là...cuộc đời Hoseok giỏi nhất chính là diễn kịch.

...

Màn đêm dần buông xuống, ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào làm cho căn phòng thêm phần ma mị. Ngón tay thon dài lả lướt trên thân súng quen thuộc rồi cẩn thận lau chùi như bảo bối.

Cạch.

Hoàn hảo.

Khẽ nhếch môi cười nhẹ, rút từ trong túi ra một tấm hình vừa mới được rửa ra cách đây không lâu. Ảnh ba người, hai người hạnh phúc.

Chiếc váy trắng tinh tô điểm cho cô gái thật rực rỡ vui vẻ khoát tay cùng chú rể bên cạnh, một khung cảnh thật yên bình. Người thứ ba bên cạnh lại có vẻ không ăn nhập lắm?

Nhìn kĩ tấm hình lại một lần nữa trước khi chứng kiến nó lơ lửng giữa không trung.

Bằng.

Tiếng súng vang vọng trong đêm khuya tĩnh mịch. Tấm ảnh hoàn hảo bị khoét một lỗ tròn ngăn cách hai con người hạnh phúc cùng một nhân vật không quan trọng. Thổi nhẹ làn khói từ đầu súng thân thuộc rồi giắt vào lưng quần khuất sau chiếc áo khoác đen dài lạnh lẽo.

"Kết thúc rồi..."

Jungkook đang bước trên cầu thang cũng bị tiếng súng làm cho hoảng hồn suýt chút thì trượt chân. Bình tĩnh dựa vào bức tường gần đó thắc mắc không biết tiếng vừa rồi phát ra từ đâu lại có thể gây ra âm thanh chói tai đến thế.

"Sao em còn ở đây"

Từ sau lưng một giọng nói nhẹ vang lên, khí thở phả vào cổ nhột nhạt càng làm tăng thêm sự ớn lạnh giữa đêm.

"..."

"Sợ?"

Người phía sau phì cười khi nhận ra khuôn mặt hoảng hốt của cậu. Cánh tay cứng rắn luồn lên siết lấy eo người trước mặt, giọng nói tỏ vẻ mệt mỏi.

"Jungkook ah, anh thực mệt"

"Anh Hoseok?"

"Ngủ cùng anh"

"..."

"Mau nào"

Chưa để cậu phản ứng đã bị kéo lên căn phòng của chính mình. Hoseok nằm xuống phía bên trái giường thuận tay kéo theo cậu nằm bên cạnh. Chẳng mấy chốc đã nghe tiếng thở đều đều của người kế bên, Jungkook bây giờ mới dám quay lại dựa vào ánh trăng ngoài cửa sổ mà quan sát.

Hoseok ngay từ lúc mới quen đã tạo cho người khác một cảm giác khó hiểu. Đôi lúc thấy anh rất thân thiện nhưng nhiều khi lại tỏ vẻ xa cách không ai có thể với tới được tựa như Hoseok của bây giờ.

Thầm nghĩ có lẽ là do có chuyện phiền muộn nên tâm tình mới không tốt. Jungkook cũng không đế ý lắm chuyện chung giường liền cứ thế mà nhắm mắt ngủ, ban đêm lạnh lẽo lại vô thức nhích vào ngực người nọ tựa như mèo nhỏ. Người tưởng chừng như đã ngủ lại bỗng mở to mắt nhìn người phía dưới, bàn tay to lớn đưa lên khẽ vuốt lấy từng lọn tóc mềm, tầm nhìn bắt đầu trở nên...si mê.

...

"Gia sư?"

"Đúng vậy, anh dù gì cũng không có việc gì để làm nên dùng thời gian để dạy em học thì cũng tốt"

Hoseok trả lời chắc nịch, tay còn bóc vỏ tôm bỏ vào miệng ăn, hình ảnh vô cùng bê bối khiến một người nhíu mày.

"Tốt nhất cậu nên xem lại tác phong của mình đi"

"Tác phong của tôi có gì không tốt? Tôi còn chưa muốn trở thành một vị trung niên khó tính như cậu đâu Yoongi"

"Để cho Jungkook học thói xấu của cậu xem Jimin sẽ phản ứng thế nào"

"Yoongi cậu dạo này cũng biết quan tâm đến người khác rồi sao?"

"Chỉ là không muốn Hoseok cậu đi gieo hoạ cho nhân gian"

Namjoon ngồi chính giữa nghe hai người lời qua tiếng lại liền thì thầm vào tai Jungkook.

"Họ vẫn luôn như vậy à?"

"Vâng"

Jungkook mỉm cười nhẹ. Xem ra cuộc sống hiện tại đã thực sự thú vị hơn rồi.

Ty_azike

Author: dạo này thực bận =_= tuần tới lịch còn kín hơn hiện tại. Nếu có ra chap muộn thỉnh mọi người đừng hoang mang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro