Chap 37: Tấn công(Part 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẫu thân ah, người định ở đây bao lâu nữa"

Jimin chán nản nhìn hai con người một trẻ một lớn đang ngồi giữa sofa. Ngay cả cô em gái cũng đang dần ỷ lại vào mẫu thân ở lì ở nhà này khiến anh cảm thấy thật phiền não.

"Phụ thân ngươi ông ấy vẫn chưa biết tội của mình, xem ra vẫn sẽ còn nhờ vả ngươi dài dài"

Trong lòng thầm than một trận. Để Jungkook ở mãi nhà phó chủ tịch cũng không phải là một ý tưởng tốt.

"Hôm nay con sẽ tăng ca ở cơ quan, hai người ở nhà tốt"

"Chúng ta rất tốt"

Nhìn nhìn mẫu thân đại nhân nhàn nhã, Jimin nháy mắt mặt đen hơn phân nửa, vội lấy áo khoác mặc vào rồi ra khỏi cửa, hôm nay nhất định phải ở cùng Jungkook mới có thể buông lỏng mối phiền này.

...

"Anh Yoongi, anh sao lại mua nhiều đồ như vậy"

Jungkook lẽo đẽo sau lưng hắn đi khắp khu thương mại. Đây là lần thứ hai họ đi cùng nhau kể từ lần mua sắm trước.

"Nhiều lắm sao? Vậy thôi, chúng ta đi ăn"

Yoongi nghe cậu nói thì ngẫm lại nhìn đống đồ lớn trên tay mình cảm thấy so với một người thì quá nhiều, dù gì Jungkook vẫn sẽ còn cao lên nữa, về sau mua tiếp cũng được.

An tâm với suy nghĩ đó, hiện tại hai người đang yên vị bên trong một nhà hàng cạnh khu mua sắm. Trong lúc hắn đang gọi món thì Jungkook loay hoay ngó nghiêng xung quanh, tầm mắt dừng ngay túi đồ dưới chân.

Lần này lại là sinh nhật ai ah?

"Là cho em"

"!"

"Tất cả là của em, lần trước cũng là cho em, chẳng phải sinh nhật của ai cả nên đừng có suy nghĩ vớ vẩn"

Đưa tay lên cố ý xoa đầu cậu hơi mạnh bạo như đe doạ. Lần này sẽ không ngốc đến nỗi nghĩ là mua cho người khác đi.

"Cảm ơn"

Jungkook bị hắn xoa đầu thì ngại ngùng cúi thấp đầu xuống, vẫn không thể quen được những cử chỉ thân mật từ hắn nhưng thừa nhận trong lòng có chút...ấm áp.

Thức ăn được phục vụ mang lên đặt ngay ngắn lên bàn. Lần này lại là thịt bò, không ngờ cậu cũng quá có duyên với món này.

Lại suy nghĩ về người trước mặt. Sau lần nói câu nói đó, Yoongi đối đãi cũng có phần ôn nhu hơn mặc dù khuôn mặt của hắn đúng là luôn gây cho người khác sự dè chừng thì vẫn vậy. Thật sự sẽ tiến tới sao? Có mơ cậu cũng không nghĩ rằng một người như hắn lại động tâm với cậu, một người từng làm việc ở Dream. Nghĩ lại cảm thấy mối quan hệ này có chút mỏng manh không thấy tương lai.

Phiền muộn lại bắt đầu nổi lên, ngay cả miếng thịt cũng cắt không xong, đầu óc lại bắt đầu phiêu lãng đến nơi khác. Dạo gần đây thời gian ngẩn ngơ của cậu có vẻ tăng lên thật đáng kể.

"Ngốc"

Trên trán bị một ngón tay điểm điểm, xoa xoa cái trán một chút rồi nhìn người vừa cố tính gây sự.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro