Chap 44: Cuộc chiến thật sự(Part 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hôm nay là ngày bắt đầu xây dựng công trình, sẽ có rất nhiều người tò mò về dự án lần này lắm"

Seokjin nhàn nhã rít một điếu thuốc ngắm nhìn làn khói uốn lượn trong không khí. Đánh mắt sang Taehyung vẫn còn đang nhìn chăm chăm vào bảng hợp đồng giữa hai bên, mi tâm của hắn lâu lâu lại nhíu vào không thoải mái.

"Có vấn đề gì sao?"

"Em đang suy nghĩ về nguyên nhân vì sao bọn người đó lại tự tin trong chuyện này đến vậy"

Trong thương trường ai cũng biết một điều rằng BH mấy năm gần đây đều ra sức lật đổ tập đoàn Kim gia như thế nào. Nhưng vì năng lực không đủ nên vẫn luôn ngậm đắng mà ở vị trí thứ hai. Hiện tại ngang nhiên đề ra một bảng hợp đồng thách thức như vậy chẳng khác nào tìm đường chết trừ khi có đã có điều gì đó giúp ích cho họ khá nhiều trong vụ này.

"Không phải hyung chưa từng nghĩ đến điều này, nhưng em cũng đừng quên, Kim gia mà chúng ta cất công gầy dựng chắc chắn sẽ không dễ thất bại như vậy đâu"

Khóe môi nhếch thành một đường ma mãnh. Hơn ai hết, anh rất tự tin vào năng lực của mình, nhất định sẽ không bao giờ đánh mất người đó một lần nữa, cho dù người nọ không yêu anh cũng được nhưng phải ở bên bọn họ.

Bản tính bá đạo ngay từ lúc sinh ra khiến hắn đạt được nhiều thành công nhưng cũng đã phải nếm sự đau khổ không ít nhưng cũng chính nhờ bản tính này họ nhất định sẽ chiến thắng.

...

"Jungkook, em bây giờ ra sao, có khỏe không?"

Có nhớ anh không?

Ngắm nhìn chăm chú vào tấm hình nhỏ trong tay, hai người vui vẻ đứng cạnh nhau, có thể biết được người được họ nhờ để chụp ảnh giúp đã phải ganh tỵ như thế nào.

"Anh Jimin, sao hôm nay chúng ta lại đi đến đây?"

Jungkook ngước nhìn lên một chút rồi quay sang thắc mắc với anh đang tỏ vẻ mặt thích thú bên cạnh.

"Chính là cầu phúc ah, hôm nay em cứ nói tất cả những gì em muốn ra ở đây, nhất định sẽ thành hiện thực"

Jimin nói thật tự tin, quay sang cậu đang là bộ mặt nghi ngờ nhìn mình. Anh bật cười nhéo lấy mũi nhỏ của cậu rồi kéo tay người nọ vào trong. Bàn tay năm ngón nắm thật chặt lại với nhau cảm tưởng như có luồn điện nơi hai bàn tay truyền đến toàn thân phấn khởi, anh chỉ mong điều này sẽ kéo dài mãi mãi.

"Jungkook, em đã ước điều gì vậy?"

Chìa tay đưa cho cậu ly nước sau khi hai người đã ra khỏi đền. Nơi này anh cũng chỉ mới biết được thông qua một người bạn, chỉ biết rằng người bạn này một mực đảm bảo với anh về tính linh nghiệm nên cũng đành dẫn cậu đến một lần.

"Người ta thường bảo điều ước mà nói ra sẽ không thành hiện thực"

Cậu nháy mắt tinh nghịch nhìn anh, một hoàn cảnh thật khác so với một năm trước. Hai người đã có thể thân thiết với nhau hơn, khoảng cách đang dần được kéo gần lại khiến anh rất vui mừng.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro