Chap 52: Người đàn ông áo đen(Part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jungkook ah, lần đầu tiên em đến đây đúng không?"

Jimin nắm chặt lấy tay cậu bước vào khu đông đúc. Đúng vậy, đây là lần đầu tiên cậu đến khu vui chơi, trong quá khứ vốn dĩ những thứ như đu quay, bong bóng,... đối với cậu chỉ đơn thuần là nhìn qua màn hình tivi hay trong sách truyện, những thứ đó dường như là một điều xa xỉ.

"Vậy thì hôm nay, anh sẽ dẫn em chơi hết những trò trong đây luôn"

Jimin lạc quan dõng dạc tuyên bố khiến cậu bật cười. Kể từ ngày anh nói lời yêu cậu, anh càng thể hiện tốt vai trò trách nhiệm với lời nói của mình. Hai người dường như dọn về ở cùng một phòng, anh chăm sóc cậu vô cùng chu đáo, mặc dù điều đó khiến cậu đôi lúc cảm thấy ngại ngùng. Hôm nay anh lại nổi hứng dẫn cậu đến nơi này. Thật sự thì ở độ tuổi của cậu đối với mấy trò chơi này đã không còn khao khát như lúc nhỏ nữa nhưng vì người đi cùng cậu là Jimin, người mà cậu rất coi trọng, nên niềm vui cũng tự động mà ùa về.

"Ah, hai người cũng ở đây sao?"

Sau lưng bất chợt vang lên giọng nói có phần quen thuộc.

"Anh Hoseok?"

Và cả Yoongi.

"Hôm nay hai người đi chơi ah? Thật xấu xa, không rủ tôi đi cùng"

Hoseok tiến đến nhìn cậu rồi đưa tay xoa lấy mái tóc nâu mềm đó. Yoongi đứng từ phía sau nhìn hành động của anh đối với cậu có chút khó chịu liền đảo mắt sang nơi khác.

"Sao anh lại ở đây?"

Vất vả thoát khỏi bàn tay nghịch ngợm mái tóc của mình, cậu hướng Hoseok đang là một bộ dạng thỏa mãn.

"Hôm nay anh cùng Yoongi đi khảo sát tình hình thôi, Jimin không nói với em đây là khu vui chơi thuộc quản lí của BH ah?"

"Không có"

Jungkook mở to mắt bất ngờ, ngay cả khu vui chơi lớn như vậy cũng thuộc sở hữu của BH, trong lòng liền nổi lên một tầng hâm mộ.

"Nếu đã gặp nhau ở đây rồi vậy thì cùng đi với nhau đi, hai người thấy sao?"

Jimin kéo Jungkook lại chỉnh lại mớ tóc hỗn độn của cậu, không quên hỏi thăm ý kiến.

"Tôi thì thế nào cũng được"

Yoongi không lạnh không nóng trả lời, thực ra trong lòng hắn khi thấy cậu liền cảm thấy rạo rực sao có thể từ chối cơ chứ.

"Vậy chúng ta đi thôi"

Hoseok hào hứng hô to rồi kéo cậu đi. Cả bốn người vui vẻ cùng nhau chơi hết trò này đến trò khác. Riêng Yoongi từ đầu đến cuối đều độc nhất một khuôn mặt không cảm xúc nhìn mình bị đám người kia kéo đi khắp nơi, ánh mắt hắn chỉ tập trung vào mỗi mình cậu. Nhìn cậu mệt mỏi liền đưa cậu khăn giấy, cậu cảm thấy khát liền mua cho cậu lon nước. Từng hành động vụn vặt này Jungkook đều ngượng ngùng nhận lấy.

Hoseok tuy bề ngoài vui vẻ, không màng sự đời như thực chất vẫn luôn quan sát từng cử chỉ của Jimin cùng Yoongi đối với cậu sau đó liền lơ đi khẽ cong khóe môi.

Riêng Jungkook ngay từ khi bước ra khỏi nhà liền cảm thấy có gì đó không ổn. Giống như có một ánh mắt đang theo dõi cậu vậy, trên đường đi tới đây chốc chốc lại ngước nhìn phía sau nhưng tuyệt nhiên không thấy ai cả. Sự đeo bám vô hình ấy kéo dài cho đến tận khi cậu đến khu vui chơi này. Dường như trong dòng người đông đúc đó luôn có người nhìn chằm chằm vào cậu và muốn tìm thấy người đó quả là không phải chuyện dễ

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro