Phiên ngoại 4 - Trang 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu đáo đắp chăn cho đứa nhỏ trên giường sau đó chính mình cũng tự chui vào chăn. Cả ngày hôm nay chỉ vì chuyện kia mà Yoongi hắn dường như muốn mệt chết rồi. Tất cả cũng là vì muốn tốt cho tiểu thiên hạ này thôi.

Jeon Jungkook, nhất định sẽ giành cho em một bất ngờ lớn.

...

Hôm nay không rõ vì lí do gì mà mọi người đều đồng loạt bận việc không có ai ở nhà. Ngày mai đúng theo như kế hoạch thì bọn họ sẽ đi đến đảo X, nhưng nhìn mọi người nhiều việc như vậy Jungkook vẫn là không nỡ làm phiền họ chỉ vì chuyến đi du lịch này.

Jungkook nhàm chán đi lòng vòng trong căn nhà rộng lớn rồi lại dẫn về phòng ngủ của mình.

Cánh cửa phòng vừa mở ra lập tức một bức tranh giữa bức tường lọt vào tầm mắt. Nhìn bức tranh Jungkook không khỏi mỉm cười. Bức tranh này chính là bức cậu đã vẽ khi được Taehyung và Seokjin dẫn đến căn nhà gỗ ấy. Nghĩ lại khoảnh khắc ba người cùng đến một đồng cỏ rộng lớn, câu nói của Seokjin không hẹn mà dần hiện về trong trí nhớ.

"Cả hai đã từng hứa rằng khi nào trưởng thành nhất định sẽ dẫn người mình yêu nhất đến nơi này. Anh đã làm được rồi..."

Có thể nói nếu hồi đó cậu không vô tình đánh rơi thẻ học sinh và Kim Taehyung cũng không vô tình nhặt được chúng thì có lẽ đến tận bây giờ Jungkook cậu vẫn là một cậu sinh viên vô cùng bình thường đi. Sẽ không thể trải qua thứ gọi là tương tư, đau khổ thậm chí là tuyệt vọng nhưng đích đến cuối cùng lại chính là hạnh phúc.

Đi gần về phía chiếc tủ đặt ở bên trái giường ngủ vẫn còn đặt tách cafe đã uống cạn của Jimin chưa được mang xuống. Hương thơm cafe thoang thoảng lan tỏa nhàn nhạt trong không khí. Jimin có thói quen uống cafe hằng ngày, thậm chí phải là loại cafe đắng ngắt đến khó tin, Jungkook đã từng thử một lần nhưng đành phải bỏ cuộc. Cậu từng khuyên anh không nên uống quá nhiều thứ ấy, cảm nghĩ anh sẽ chỉ ậm ừ cho qua chuyện nhưng thật sự rằng anh đã cố gắng thay đổi thói quen uống cafe của mình và chỉ dùng chúng vào những lúc cần làm việc khuya. Thật sự mà nói Jungkook có phần bất ngờ trước phản ứng đó của anh.

Nhớ lại khoảng thời gian trước Jimin đối với cậu một mực lạnh nhạt thậm chí còn tỏ vài phần chán ghét. Nhưng khi gặp lại nhau ở Dream thì thái độ của anh liền lập tức thay đổi. Khi biết cậu miễn cưỡng bị bắt vào nơi thị phi này để làm loại chuyện khiến người ta xấu hổ, anh liền kiên quyết tìm mọi cách để dẫn cậu thoát ra khỏi nơi đó. Cậu còn nhớ rõ cái siết chặt tay của anh khi hai người cùng nhau chạy trốn khỏi Dream. Có lẽ cái cảm giác ấy cả đời này cậu sẽ chẳng thể nào quên được...đó chính là sự xúc động.

Cạch.

Cửa tủ nhẹ nhàng đẩy ra, bên trong chất đầy hộp album ca nhạc của Namjoon. Sự nổi tiếng của anh đang ngày càng được lan rộng, cậu đã từng được chứng kiến một buổi trình diễn lớn của anh. Phải nói rằng cả sân vận động đều được lấp đầy bởi những người hâm mộ. Nhìn cách anh tỏa sáng trên sân khấu cậu liền lập tức cảm thấy đó chính là một Namjoon với một vị trí vô cùng cao lớn đến mức không thể nào với tới nhưng khi về đến nhà lại vẫn là một người vui vẻ cùng thân thiện đối với cậu yêu thương hết mực. Phải nói Jungkook đôi khi thấy mình quả thật là một người khá đặc biệt.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro