[H] [CHAP 129]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cảm ơn anh"

Vừa thì thầm, tôi đặt một nụ hôn lên môi Cassis.

Hơi thở của đối phương hòa quyện lại mang một cảm giác ngọt ngào khó tả.

Tôi hít thở mùi hương của anh ấy như muốn chìm đắm vào nó sâu thật sâu.

Không có chút phản kháng, Cassis để mặc như muốn nuông chiều, nhưng rồi bàn tay anh rời khỏi gò má và ôm chặt lấy tấm lưng tôi.

Anh đưa lưỡi xâm chiếm sâu vào cuống họng.

Trong khi hôn, có cảm giác như tôi đã quên mất điều gì đó, nhưng khoái cảm mãnh liệt làm suy nghĩ ấy nhanh chóng biến mất.

Tôi ngồi lên đùi của Cassis.

Trong khoảnh khắc, tôi không thể xác định được là Cassis bế tôi lên hay tôi đã chủ động.

Ai chủ động, có còn quan trọng không?

Bàn tay của Cassis chậm rãi lướt xuống, nhẹ nhàng quét qua đường nét cơ thể của tôi.

"A~"

Ngay lúc khoảnh khắc ngón tay anh chạm vào đâu đó, một tiếng rên rỉ ngắn ngủi bật ra từ miệng tôi.

Cassis cũng ngừng di chuyển.

Tôi nhận thấy dường như âm thanh của tôi tạo ra có hơi khác so với bình thường.

Đôi môi khẽ khàng tách rời nhau.

Khi tôi mở mắt, cặp mắt của Cassis hiện ra trong tầm mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi.

"Không, không phải bởi vì em đau đâu."

Như đã nõi, biểu cảm của Cassis không hề thay đổi.

"Thật sao?"

Anh ấy kiểm tra lần nữa.

Tôi không thực sự nghĩ rằng điều đó ổn.

Có lẽ Cassis đã tưởng rằng nguồn cơn tiếng rên rỉ của tôi là bởi chấn thương do Bertium gây ra.

Tôi dùng ngón tay vuốt ve cặp mắt nặng trĩu của Cassis.

Ánh mắt anh hơi nhíu lại và cười chậm rãi.

"Nếu anh lo lắng thì anh có muốn tự mình kiểm tra không?"

Hơi thở anh dừng lại ngay tức khắc.

Vẫn nhìn chằm chằm vào Cassis, tôi kéo lấy tay anh.

Vì mới tắm xong nên tôi khoác trên mình bộ áo choàng tắm.

Tôi để Cassis giữ lấy sợi dây được buộc lỏng lẻo giữa ngực và thắt lưng.

Cặp mắt anh dần nheo lại.

Xương và gân nổi lên từ mu bàn tay Cassis, đang rất gần với bàn tay của tôi.

Đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào tôi, tôi cũng đắm chìm dần.

Không khí giữa tôi và anh cuộn vào nhau.

Tất nhiên rồi.

Hai bàn tay đan vào nhau chậm rãi chuyển động.

Những sợi dây thắt lỏng lẻo dần dần được nới lỏng, chiếc áo choàng cũng như muốn rời ra.

Vạt áo mỏng manh chảy xuống từ một bên vai.

Tôi lại di chuyển tay của Cassis nắm lấy phần chồng chéo ở phía trước và mở nó ra.

Khe hở trên chiếc áo choàng rộng hơn trước, lớp da thịt bên trong của tôi dần lộ ra.

Ngay lúc đó, tay Cassis cứng lại, nắm lấy áo choàng của tôi.

Nơi bàn tay anh dừng lại, hơi thở của tôi vốn nhẹ hơn trước lại càng chảy xuống thấp hơn.

Cặp mắt anh như tìm thấy được điều gì trên cơ thể tôi mà dừng lại.

Nhìn Cassis, tôi nghiêng đầu giải thích.

"Đó là một loại ma pháp, nhưng không có nơi nào khác không bị nhìn thấy đâu"

Thứ duy nhất mà lúc nãy Cassis vô tình chạm vào là một viên ngọc đỏ có kích thước bằng móng tay anh ấy.

Như Bertium đã nói với Nix, ngoài đôi bông tai Grizelda đưa cho tôi, tôi vẫn giữ chúng tiếp xúc gần với những chiếc khuyên ở một nơi không thể thấy được.

Tuy nhiên, bây giờ anh ấy trở lại Fedelian rồi, phép thuật cũng sắp hết tác dụng, không còn vô dụng nữa. Tôi phải tháo nó ra khỏi cơ thể tôi thôi.

Cassis nhìn làn da trắng nõn và những viên ngọc đỏ ấy, không cử động hay nói gì trong giây lát.

Rồi cuối cùng, bàn tay anh di chuyển chậm dãi chạm vào bề mặt viên ngọc.

Tôi di chuyển cơ thể một chút, Cassis hé môi nói nhẹ nhàng.

"Đau sao?"

"Không."

Nó không đau. Chỉ là xúc giác tôi trở nên hơi nhạy cảm một chút.

Sức mạnh chữa lành của cơ thể dần được cải thiện, có vẻ như anh ấy chữa trị tốt hơn tôi tưởng mà không cần đến một nơi tạm bợ.

Ừm? Nghĩ lại thì ban đầu tôi cũng nói với Cassis về vấn đề này nhỉ.

Nhưng ngay sau đó, bàn tay Cassis dần lướt xuống khu vực nhạy cảm và nhấn nhá.

Cassis chạm vào làn da tôi với một lực yếu đến khó chịu.

Đôi mắt anh dán chặt vào từng nơi anh chạm vào.

Sau một lúc, Cassis bỏ tay khỏi người tôi và che mặt.

Một ánh nhìn dữ dội hướng về phía tôi, xuyên qua kẽ tay đang lướt từ cặp mắt xuống cằm anh.

Sức nóng không thể che giấu từ cặp mắt tôi ập đến.

".....Em không định sẽ làm việc đó hôm nay"

Giọng nói đó cào xé màng nhĩ anh đến não nề. Qúa rõ ràng anh đang mong muốn điều gì.

"Anh nên làm gì đây?"

Tôi nhìn Cassis và hờ hững cuốn lấy lưỡi anh.

"Em nghĩ thế này này"

Một âm thanh bị kìm nén thoát ra từ cổ họng anh.

Cassis lập tức thèm thuồng nuốt trọn lấy bờ môi tôi.

Chiếc lưỡi xuyên qua đôi môi đang hé mở mà ngoạm lấy lưỡi tôi chà xát mạnh mẽ. Một tiếng ma sát cứng nhắc vang đến bên tai.

Bỗng nhiên Cassis nhấc bổng tôi lên.

Chúng tôi di chuyển từ vị trí sofa tới gần giường.

Nhưng nơi anh tiến đến lại là cái bàn cách đó 2 bước chân.

Anh ngồi xuống với cặp chân dang rộng ra hai bên cơ thể.

Tôi hơi ngạc nhiên về vị trí anh lựa chọn.

Nhưng Cassis quét lên cặp đùi dưới lớp áo choàng của tôi như không muốn lãng phí phút giây nào.

"Thở dài...."

Một lúc sau, chiếc lưỡi nhớp nháp được giải phóng.

Cassis luân phiên mút môi trên và môi dưới của tôi, cắn vào cằm và cúi xuống.

Ngay sau đó, anh nắm lấy chiếc áo choàng che nửa người tôi kéo hẳn xuống dưới vai.

Một làn hơi nóng bỏng không biết từ đâu đến tràn qua bầu không khí.

Bàn tay mang theo hơi ấm quét vào bên trong đùi đem đến cảm giác mãnh liệt.

Cùng lúc đó, đôi môi của Cassis cắn lấy da đi xuống từng chút một, chạm vào phần ghế sofa anh đã chạm tay vào.

"Ah. Cassis..... Ưm."

Cassis liếm láp hơi ấm một cách nhạy cảm.

Cẩn thận ma sát xung quanh viên ngọc đỏ, tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng anh vì cảm giác kích thích.

Thắt lưng anh cong xuống và phần thân trên hơi ngả về phía sau mà không hề hay biết.

Tôi cảm nhận được tóc anh chảy ra sau vai và rũ xuống.

Đột nhiên, cách tay Cassis ôm chặt lấy eo lưng chống đỡ, anh không thể chống lại sự kích thích do chính mình mang lại.

"Đây là..... Ừm... Đây là thứ anh thích sao?"

Tôi đan những ngón tay vào giữa tóc Cassis và hỏi một câu với hơi thở xuyên vào từng lọn tóc.

Thật là một phản ứng ngoài mong đợi, vừa lạ lẫm vừa thú vị, và càng muốn được giễu cợt đôi chút.

Cuối cùng thì Cassis kéo lưng và ôm lấy tôi, đặt tôi hoàn toàn nằm ngửa xuống.

"Chỉ vì em thôi, em rất đẹp."

Tay anh kéo mảnh vải cuối cùng còn sót lại trên người tôi xuống. Tất cả những hành động đó đều trơn tru hơn trước.

"Anh nghĩ anh thấy phấn khích vì em rồi đó"

Đôi mắt vàng mang theo hào quang mãnh liệt nhìn vào tôi.

Tôi nghe điều đó với nhiệt độ cơ thể tăng lên.

Bàn tay của Cassis nhẹ nhàng chạm vào mọi ngóc ngách trên cơ thể tôi như chơi nhạc.

Khoảnh khắc Cassis xâm chiếm lấy tôi, tôi bấu chặt vào lưng anh lúc nào không hay.

Tôi thậm chí còn không để ý đến việc lưng va chạm với mặt bàn đau thế nào vì thứ khoái cảm ập đến như một cơn lũ.

Nhưng một lúc sau, Cassis tìm thấy một tư thế khác, ôm tôi và di chuyển.

Màn đêm sâu thẳm tường chừng liên miên không có hồi kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro