Chương 37: Đi dạo dưới thị trấn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Phù, hà..."

Ayako-chan tách khỏi môi tôi, một sợi dây nước miếng lấp lánh đang nối đầu lưỡi chúng tôi với nhau và nhanh chóng đứt đoạn.

Tôi bóp chặt vú Ayako-chan hơn và tăng tốc độ nhấp hông lên hết cỡ. Tôi sắp đển đỉnh điểm rồi.

"A, không, chủ nhân, ngài mạnh bạo quá!"

"Ayako-chan, anh ra đây."

"Ư, a... em cũng vậy."

"Ô, Ayako-chan, aaaah, anh ra!"

Tôi đẩy mạnh hông rồi phóng tinh dịch vào nơi sâu nhất của Ayako-chan. Cô ấy cũng rùng mình và đạt đỉnh cùng lúc với tôi.

"A, a, nóng quá! Chủ nhân!"

"Ồ, Ayako-chan, thế này là tuyệt nhất."

Cảm giác thoải mái từ thân dưới lan khắp cơ thể, làm tôi cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Tôi thả lỏng cơ thể và dồn trọng lượng của mình lên lưng Ayako.

"A, không, chủ nhân, nặng quá!"

"Xin lỗi, Ayako-chan."

Tôi từ từ đứng dậy và rút dương vật của mình ra khỏi âm hộ của Ayako. Tinh dịch và nước tình yêu hòa lẫn bắt đầu chảy ra.

"Ayako-chan, em cũng ra nhiều quá!"

"K-không, em không biết, nhưng cảm giác thật tuyệt vời, thưa chủ nhân." Ayako mặt đỏ ửng.

Tôi mỉm cười và hôn lên má cô ấy.

"Em thật đáng yêu, Ayako-chan!"

Tôi bắt đầu mặc quần áo và Ayako đứng dậy, vẫn hơi run.

"A, a, nó vẫn đang chảy xuống chân em."

Tôi nhìn vào cặp đùi trắng nõn của Ayako-chan và thấy tinh dịch vẫn chảy xuống chúng.

"Ha ha, vì cảm thấy sướng quá nên anh đã xuất tinh rất nhiều."

Tôi đặt tay lên đầu cô ấy và vỗ nhẹ.

"Bây giờ hãy dọn dẹp và thay quần áo nào!"

"Vâng, chủ nhân."

Tôi trở về phòng mình và nhìn thấy Yuuka đang nằm ườn trên giường.

"Masato, sao anh lâu thế? Em chán quá."

"Xin lỗi, Yuuka. Nhưng tớ có việc phải làm."

"Em muốn dành nhiều thời gian hơn với anh."

"Được rồi, Yuuka. Bây giờ cậu muốn làm gì?"

"Ừm, chúng ta đi hẹn hò nhé."

"À, được rồi, nhưng tại sao lại là bây giờ?"

"Bởi vì, em muốn cho anh thấy khía cạnh quyến rũ của em."

"Hử?"

"Anh sẽ hiểu nếu anh đưa em đi hẹn hò."

"Được rồi, cùng đi nào."

"Chúng ta cùng đi mua sắm nhé, em sẽ mua thật nhiều quần áo dễ thương."

"Được rồi, được rồi."

Tôi và Yuuka thay trang phục dạo phố. Tôi mặc đồ thun và áo khoác đơn giản, còn Yuuka mặc một bộ đầm một mảnh trắng tinh, đi kèm với chiếc nón rộng vành.

Sau đó chúng tôi đi xuống cầu thang và thấy Ayako ở đại sảnh.

"Chủ nhân và Yuuka-san, mọi người đi đâu vậy?" Cô ấy hỏi.

"Anh đi mua sắm với Yuuka trong thị trấn."

"Vâng, xin hai người hãy đi cẩn thận."

"Đừng lo lắng, Ayako-chan."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro