Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều môn ngâm
Phần 2
Tác giả: Trục Nhan
Editor: Mèo Lười Mê Ngủ
Beta: Chưa có

Chương 2. Động phòng hoa chúc, tân hôn nhẹ nhàng thao, hút nước

Từ ngày Đại Chu khai quốc tới nay, hôm nay là một ngày náo nhiệt nhất, Nhiếp Chính Vương Lục Thần nghênh thú đích nữ thượng thư phủ Chúc Dao, toàn bộ kinh thành đều tò mò bộ dáng Chúc tiểu thư này xinh đẹp cỡ nào mà khiến Nhiếp Chính Vương coi trọng như thế, rốt cuộc vị Chúc tiểu thư này chưa bao giờ có lộ mặt đâu!

Phủ Nhiếp Chính Vương treo đầy lụa đỏ, Nhiếp Chính Vương phá lệ cười cùng các quan văn võ trong triều tới uống rượu mừng.

Ngoài tân phòng có trọng binh gác, xem ra Nhiếp Chính Vương sợ tân nương tử xảy ra việc gì ngoài ý muốn.

Phòng trong Chúc Dao đang quan sát xung quanh, nghe nói Nhiếp Chính Vương rất hung tàn, nhưng nàng đã gặp qua Lục Thần, cảm thấy hắn rất ôn nhu săn sóc, thời điểm hắn tới phủ Quốc công cầu hôn, có gặp qua nàng.

Người kia mặt mày tuấn mỹ, thâm tình mà nhìn nàng, khiến khuôn mặt Chúc Dao trở nên đỏ ửng.

Nha hoàn Linh Lung bưng trà lại đây "Tiểu thư, uống trà ăn điểm tâm đi. Bụng trống rỗng cả một ngày sợ là không chịu nổi."

Chúc Dao cầm lấy một khối điểm tâm cắn một miếng nhỏ.

"Chuẩn bị chút nước ấm đến đây đi, ta muốn tắm gội."

Linh Lung ra cửa kêu nước ấm, Chúc Dao lại ăn một khối điểm tâm sau đó uống trà.

Thẳng đến thau tắm đầy nước, Chúc Dao rút quần áo đi, bước vào thau tắm. Bị nước ấm vây quanh khiến Chúc Dao thoải mái đến mức muốn ngủ, không nghĩ tới thành thân như vậy mệt, quả thực thể xác và tinh thần đều mệt a!

Sau khi được Linh Lung hầu hạ tắm xong, nàng đứng dậy, cầm cánh tay của Linh Lung đi ra khỏi thau tắm, Linh Lung giúp nàng lau khô thân mình, phủ thêm áo trong.

Lục Thần đi vào tới liền nhìn thấy áo trong của kiều thê mở rộng ra, kiều nhũ no đủ khép hờ ở bên trong sam trung, một bên đầu vú bị lộ ở bên ngoài, bởi vì hắn tiến vào mang theo một tia gió lạnh, khiến đầu vú cứng rắn.

Nhìn kiều tiên ướt át, ánh mắt Lục Thần trở nên thâm trầm, hướng Linh Lung nói "Đi xuống đi."
khi Linh Lung lui ra bên bên ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Chúc Dao nhìn thấy Lục Thần tiến vào, nhất thời không biết làm sao mà đứng ở tại chỗ.
Lục Thần đi qua đi đem kiều thê ôm vào trong lòng ngực.

"Dao Nhi, cao hứng sao?" Lục Thần ôm kiều thê trong lòng ngực, thân mật lưu luyến ở cổ, thơm quá...

Chúc Dao thẹn thùng không nói lời nào.

"Dao Nhi, bồi ta tắm có được không?" Lục Thần bắt đầu tháo thắt lưng cởi áo.

"Ngô, ân." Chúc Dao khẩn trương vô thức đáp lại, chờ đã, cùng nhau, tắm?

Chúc Dao ngẩng đầu nhìn thấy Lục Thần đã cởi xong áo trong lộ ra cơ bắp tinh tráng, cơ bụng rắn chắc, đang cong lưng cởi quần lót, tùy tay ném sang một bên, Chúc Dao không dám nhìn xuống chút nữa, vội vàng quay đầu đi.

"Ta đã tắm qua..." Rốt cuộc khi phản ứng lại Chúc Dao đã bị Lục Thần cởi áo trong ra, bế lên, chân dài rảo bước tiến vào trong thau tắm.

Lục Thần ôm nàng vào trong lồng ngực, tay ở trong nước vuốt ve thân thể trơn trượt của kiều thê. Chúc Dao thẹn thùng mà đẩy tay hắn, Lục Thần hôn lên cổ nàng, sức lực nữ nhân trong lồng ngực với hắn mà nói là bé nhỏ không đáng kể, hàm chứa môi mềm nhẹ nhàng thăm dò.

Chúc Dao run đến lợi hại, cảm thụ được môi Lục Thần nóng cháy, cảm thấy chính mình như muốn ở trong nụ hôn này chết đi. Nàng chịu không nổi rên rỉ ra tiếng, run rẩy thừa nhận động chạm của hắn, dưới thân chậm rãi chảy ra ái dịch.

Không biết qua bao lâu, Lục Thần buông nàng ra, nàng thở phì phò, chống cái trán mình lên trán của Lục Thần, nhìn đôi mắt Lục Thần ôn nhu chăm sóc, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dựa vào lồng ngực rộng lớn.

Lục Thần tay chạm vào kiều nhũ, "Dao Nhi ngươi hảo mềm."

Chúc Dao chỉ nghĩ nói đừng, nhưng khi nói ra lại thành tiếng rên rỉ, nàng vô pháp hô hấp, chỉ có thể run rẩy bị Lục Thần ngậm lấy đầu lưỡi, ở nụ hôn nóng cháy của hắn mà bị bắt rộng mở thân thể.

Lục Thần vuốt ve vòng eo nàng, Chúc Dao cong eo, muốn tránh né, lại đột nhiên cảm thấy trên đầu vú truyền đến một trận tê dại. Lại cảm thấy hạ thân trở nên hư không, trong thẹn thùng mà cảm giác được tiểu huyệt ở chậm rãi chảy nước.

Nàng cảm thấy sợ hãi, nắm chặt chạm góc áo của Lục Thần, nhỏ giọng mà nói, "Đừng, đừng..."

Lục Thần nhìn người trong lòng ngực, khuôn mặt nhỏ bị nhiệt khí làm cho ửng đỏ, mang theo một cổ yếu ớt cùng dụ hoặc. Vốn dĩ đau lòng thân thể của nàng, nhưng vẫn không tiếng động bị dụ hoặc, một người trần truồng ở trong lồng ngực mình ... Lục Thần cũng không phải là thánh nhân, hắn chính là dã thú hàng thật giá thật, hơn nữa còn là dã thú dục cầu bất mãn! Bế nàng lên, hôn cánh môi mềm mại của Chúc Dao, đi đến mép giường.

Thân thể mềm mại của thiếu nữ đặt ở trên giường lớn màu đỏ, tạo ra từng đạo nếp uốn lượn, tựa như đóa hoa chứa đựng yêu tinh đang ngủ say. Hai mắt khép hờ, lông mi dày đậm ở chỗ mí mắt lưu lại một bóng hình. Thân thể vừa mới tắm gội xong mang theo một chút ướt át, toàn thân trên dưới không có một chút tì vết nào, ở trên giường lớn màu đỏ kia càng có vẻ trắng nõn ngon miệng.

Lục Thần đồng dạng trần trụi đứng ở mép giường, tham lam nhìn Chúc Dao trên giường, ánh mắt càng ngày càng thâm. Tiểu nhân nhi trên giường ưm một tiếng, khiến lửa dục trong người Lục Thần hoàn toàn bị đốt lên, hắn lập tức nhào lên trên người Chúc Dao, hung hăng hôn lên môi nàng.

Cảm thụ được hô hấp của nam nhân, bị nam nhân xâm phạm miệng lưỡi, nhấm nháp nước bọt lẫn nhau, thân thể cùng thân thể kịch liệt dây dưa, tạo ra tân hôn đêm của bọn họ. Lục Thần ngậm lấy kiều nhũ đỏ thắm trước ngực thiếu nữ, dùng đầu lưỡi khiêu khích đến cực hạn. Làm điểm nhỏ kia sung huyết biến đại, lúc thì hút lúc thì dùng răng cắn nhẹ. Đôi tay theo đường cong cơ thể tiến đến cánh mông kiều nộn, vuốt ve, cảm thụ mông thịt mềm mại. Ở dưới động tác của Lục Thần Chúc Dao không ngừng rên rỉ, cái miệng nhỏ dưới thân sớm đã chảy nước không ngừng va chạm với côn thịt.

"Ngô... Lục Thần..." Nghe được trong miệng kiều thê kêu ra tên của mình, hơn nữa còn trong loại thời điểm này. Dục hỏa trong mắt Lục Thần càng tăng lên, thật muốn khảm nàng vào thân thể của mình, chẳng phân biệt ngươi-ta, vĩnh viễn chỉ có thể ngây ngốc ở bên người hắn.

"Kêu lại một lần..." Lục Thần ngẩng đầu từ trước ngực nàng lên, ghé vào bên tai, thanh âm khàn khàn nói. Khẽ ngậm lấy vành tai mềm mại, dần dần thâm nhập vào trong tai.

"A, đừng..." Nghe thấy thanh âm vành tai bị liếm láp, Chúc Dao chịu không nổi kêu ra tiếng.

"Hảo ngứa, đừng liếm."

"Kêu tên của ta."

"Ngô... Hỗn đản, Lục Thần... Ngươi là cái hỗn đản." Thanh âm Chúc Dao mang theo tia nức nở, kêu tên Lục Thần, đôi tay nhỏ chống ở trước ngực hắn.

"Ta chính là hỗn đản, đại hỗn đản chỉ khi dễ ngươi." Lục Thần giam cầm nàng đôi tay ở hai bên, đầu lưỡi đi xuống, lưu lại một cái dấu hôn thâm sắc. Đi xuống vòng eo liếm láp, khiến Chúc Dao nhịn không được thét chói tai, phần eo mềm mại cũng không ngừng vặn vẹo.

"Lục Thần, đừng! Đừng... A!" Không nghĩ tới phần eo sẽ mẫn cảm như vậy, mỗi một lần nhẹ nhàng đụng chạm đều sẽ khiến cho nàng phản ứng thật lớn, đừng nói hiện tại Lục Thần đang cố ý khiêu khích.

"A... Đừng! Ân a!" Đầu lưỡi linh hoạt vói vào trong rốn nhỏ của Chúc Dao, xoay tròn đâm thọc, dụ nàng không ngừng phát ra rên rỉ.

"Từ bỏ, Lục Thần... A!"

"Kêu ta phu quân."

"Ngô, ân a..."

"Dao Nhi..."

"A... Phu quân, không cần lại liếm, a!" Chịu không nổi, muốn điên rồi! Lục Thần nghe được thanh âm thì cực kì vừa lòng, dường như muốn khen thưởng, nên khẽ ngậm lấy âm đế của nàng, đổi lấy một tiếng rên rỉ từ tiểu kiểu thê.

"Dao Nhi, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã muốn làm như vậy."Môi lưỡi tinh tế chiếu cố âm đế, liếm qua toàn bộ âm hộ, nhẹ nhàng ngậm lấy âm đế, hút nhẹ. Mật huyệt kiều thê không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt, thể hiện nó đang hưng phấn. Chúc Dao cầm lòng không được nắm lấy tóc Lục Thần, hạ thân thẹn thùng mà muốn tránh né đầu lưỡi. Lại bị Lục Thần bắt lấy tuyết đồn, cố định lại không cho trốn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro