Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Nó không có hứng thú với nhân loại

Editor: Tứ Phương Team

Trong nháy mắt kia thế giới như sáng lên, suýt nữa làm nàng có chút hoa mắt choáng váng.

Chăm chú dùng sức mạnh cường đại, liền thắp sáng khắp địa lao, đây chính là chủng tộc hoàn mỹ nhất — Long tộc.

Cũng là, giống đực Nhã Lỵ sắp hiến thân.

Xung quanh có rất nhiều tinh thể màu vàng cùng màu trắng đọng lại giống như ngọn núi nhỏ, dường như chính là nơi phát ra mùi tanh.

Đó là nước tiểu cự long cùng mộng tinh.

Vẻn vẹn một đống, nhưng cao hơn không ít so với cả người nàng.

Nhìn thấy ghê người.

"Ta không có hứng thú... đối với nhân loại."

Cự Long nói như vậy.

Lại không hiểu sao làm nàng có chút suy sụp.

Nói thật, Nhã Lỵ không biết câu dẫn nam nhân như thế nào.

Càng không biết câu dẫn giống đực loài khác như thế nào.

Nàng có một muội muội, bị gia tộc đuổi đi, nên lấy dâm dục làm con đường sống.

Ở vài thập niên trước, Nhã Lỵ đã từng gặp qua nàng.

Khi đó, nàng đang ghé vào trên người một ma vật rừng rậm xấu xí, mông vểnh kích thích, trong mắt đầy tình dục, thanh âm lại bình tĩnh.

"Tỷ tỷ... Ngươi vẫn còn theo phái giết người kia sai?"

"Ân, quả thật không phải chuyện bình thường, nhưng lúc ngươi hai bàn tay trắng, ngươi cũng chỉ có thân thể của ngươi mà thôi."

"Ta chỉ dạy ngươi một lần."

"Lấy lòng nam nhân, không, lấy lòng giống đực... Nếu không thể bắt được tâm của hắn, vậy thần phục dưới dương vật hắn đi."

"Nếu là ngươi, lúc nào đó, nhất định có thể làm chủ một phương?"

Lấy lòng... dương vật giống đực.

Mặt nàng càng đỏ hơn.

Tầm mắt di động qua lại dưới thân thể của nó, lại không có nhìn thấy đồ vật trong tưởng tượng.

Chẳng lẽ Long...

Không có?

Lúc đang nghĩ như vậy, thì tiếng nước róc rách cách đó không xa truyền đến, thậm chí làm nàng sinh ra ảo giác ở bên trong này có dòng suối nhỏ.

Thanh âm này thật sự không nhỏ, làm nàng không thể nào coi nhẹ, Nhã Lỵ  biết, đây là nước tiểu của hỏa long này.
...
Thật quá đáng!

Đây không phải là nói cho nàng "Không, ngươi làm không được" sao.

Nhã Lỵ cắn môi dưới, theo dòng suối chảy ra đi đến, bàn chân trần trụi đi tới chỗ chảy nước tiểu, thời điểm nâng lên còn dính lên một ít.

Nàng mơn trớn sống lưng nó, rốt cuộc dừng lại ở cái đuôi cực đại kia.

Không thể không nói, mặc dù không phải người, nhưng Nhã Lỵ cũng cảm thấy nó rất anh tuấn.

Nó đại khái sở hữu thẩm mỹ phù hợp với các loại vật.

Tứ chi thon dài, vảy sáng ngời no đủ, trên người là hồng sắc thuần túy.

Nước tiểu còn đang trào ra, nàng tìm được ngọn nguồn — vài miếng vảy không giống bình thường.

Nàng quay đầu thăm dò, chất lỏng màu vàng nhạt liền không chút khách khí mà tưới ở trên đầu nàng, chảy xuống chút nữa, làm ướt váy sa màu đen.

Nước tiểu theo cổ chảy xuôi đến xương quai xanh tinh xảo, làm hiện ra đầu vú xinh đẹp.

Tìm được rồi.

Nhã Lỵ liếm liếm khóe miệng, trong nháy mắt nước tiểu long dính lên, nàng cảm giác có thứ gì đó bị đánh thức.

Ma lực của nàng... Nước tiểu của long cũng có thể dẫn dắt cộng minh?

"Để Nhã Lỵ tới hầu hạ ngài, Long đại nhân."

Bộ dáng nàng chật vật khom mình thật sâu, sau đó tìm kiếm mảnh đất thần bí kia.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro