Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long dục

Chương 7: Đối phương chính là long cao quý ( H )

Editor: Tứ Phương Team

Ở dưới áo choàng, ngón tay thon dài của nam nhân đẩy nhanh tốc độ di chuyển cự vật của mình, cuối cùng trong một tiếng gầm nhẹ hoàn toàn phóng thích ra ngoài.

Đầu tiên cổ dày đặc phun ra bên trong tơ lụa, có chút dính vào trên đùi thon dài bị hắn che dấu.

Cổ tinh dịch thứ hai không có khả năng bùng nổ như vậy, từ hai chân mở lớn chảy trên mặt đất, hoàn toàn bị áo choàng đen che dấu.

Hắn vẫn ngồi ở trên bảo tọa quang vinh chói lọi như thế, không ai biết được dưới y quan của hắn có bao nhiêu dâm mĩ.

Ngoài cửa ngẫu nhiên có binh lính võ trang đi qua, cương giáp tiếp xúc cùng mặt đất tạo ra thanh âm che dấu hô hấp có chút hỗn độn của hắn.

Mồ hôi dính ướt tóc.

Tay hắn còn không rời đi dương vật của mình, bởi vì hắn thật sự quá muốn nữ nhân kia, muốn đến phát cuồng.

Thong thả an ủi gia hỏa của mình, hắn dùng ngữ khí thường ngày, lời nói từ trong môi mỏng như tác phẩm nghệ thuật tràn ra.

"... Ngươi, qua đi."

"Nhìn nàng, đừng làm cho nữ nhân của ta bị con long kia ăn tới xương cốt cũng không còn."

——

Tay Nhã Lỵ rất mỏi.

Nàng một bên thong thả đi về phía trước, một bên trấn an dục vọng của cự long.

Thân nó rất thô, nghĩ đến không có thứ gì có thể làm bôi trơn, ma sát hồi lâu, Nhã Lỵ cảm giác cánh tay mình đều sẽ bong một tầng da.

Nàng rất cố gắng. Nguyên bản hoàn cảnh nóng bức gấp bội làm quần áo nàng ẩm ướt, trên lưng đầy mồ hôi.

Tay non mịn đụng phải một đồ vật còn cứng rắn hơn so với dương vật, đó là gốc vảy.

Cự long chính là từ nơi này vươn tới.

Dưới bụng long lân càng lên trên càng thưa thớt, mà thịt hoàn toàn thoát ly bảo hộ từ long giáp.

Nơi này là bộ phận nó yếu ớt nhất, lại sinh động mà nhảy lên trước mặt mình.

Hoa khẩu nàng đã không ngăn được mà khép mở, chỉ là nhìn vật hùng vĩ này, Nhã Lỵ cũng đã cầm lòng không đậu mà chảy xuống mật hoa.

Ngươi thật đúng là hạ lưu, đối phương chính là long cao quý.

Nàng ở trong lòng trách cứ chính mình.

Đôi mắt màu đen tham lam nhìn địa phương sinh ra thịt hành, nàng dùng đầu lưỡi liếm liếm gốc bên dưới, khe hở thật nhỏ có một ít dơ bẩn, thân thể cồng kềnh của nó không đụng đến địa phương này.

Nàng ngoan ngoãn mà dùng đầu lưỡi vói vào giữa khe hở, hương vị kia xác thật không tốt lắm, dù sao cũng là từ khi cự long sinh ra đã không rửa sạch, quá dơ bẩn.

Nhưng cũng là địa phương chưa bao giờ có người gặp qua.

Nàng tận lực ngừng thở, dụng tâm mà hấp thu ma lực mê muội —— chỉ là một đống đồ vật dơ uế như vậy, cũng đã làm nàng tràn ngập lực lượng.

Làn da đỏ lên được ma lực sung túc nháy mắt chữa trị, cánh tay trắng nõn mảnh khảnh cùng đại côn thịt cự long phát ra màu sắc ám trầm hình thành thị giác đối nghịch, mãnh liệt đánh vào mắt.

Đang lúc cự long hưởng thụ cám giác khoái cảm, thì đầu lưỡi của phù thủy đụng phải một đồ vật lạnh băng.

Nóng lạnh chênh lệch cách xa, khiến nàng bị đông lạnh nhăn mi lại.

Cự long hiển nhiên vì nàng tạm dừng một chút mà bất mãn, bụng dưới đè thấp, dương vật cũng đè trên người nàng cọ xát một lát.

Nhã Lỵ vội vàng hôn lên phân thân không an phận của  nó, trấn an cảm xúc táo bạo.

Nàng tìm được rồi, "Xiềng xích".

Dây xích kia so với xiềng xích vây cánh long muốn thì tinh vi hơn rất nhiều, nhưng so với thân thể cao lớn của nó quả thực bé nhỏ không đáng kể.

Nhưng nó mới là nguyên nhân căn bản trói buộc cự long.

Bởi vì dây xích kia nhìn như nhẹ nhàng uyển chuyển, đang gắt gao trói ở tinh hoàn của cự long, long căn động một chút, xiềng xích cũng động theo.

Chỉ là hít hà một hơi, xích bạc cũng sẽ trói tinh hoàn của nó chặt hơn một chút.

Đột nhiên Nhã Lỵ cảm giác, phương thức nàng tiến vào địa lao thật sự rất may mắn.

Bị đánh hôn mê, cướp đi ma lực, không hơn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro