Chap 1 - Minh Đế Ác Quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Đế uất hận , giữ chặt tay Hoàng Hậu Nhu Y . Đè Nhu Y lên giường . Bàn tay Minh Đế xé toạc tầng y phục trên người Nhu Y Hoàng Hậu ra .

Phần da thịt trắng nõn mềm mại của Hoàng Hậu lộ ra ngoài . Nhu Y sợ hãi , nước mắt rơi ra , nàng ta vùng vẫy .

- Đừng ...

Minh Đế lạnh lùng , ôm chặt lấy Nhu Y , chàng ta hôn lên người của Nhu Y , vừa hôn vừa cắn vào thân thể của Nhu Y .
Nhu Y đau đớn , kêu thét lên .

- Á ... Á... Đừng ...

Quỳ gối bên ngoài bức bình phong màu đen dày . Hạ Vương Gia cúi lạy Minh Đế .

- Hoàng huynh ... Hoàng huynh lỗi của đệ ... Là lỗi của đệ ... Xin hoàng huynh khai ân ...

Minh Đế bên trong giường, nghe Hạ Vương Gia hoàng đệ thân sinh của chàng ta nói vậy . Minh Đế dừng lại .

- Khắc Nhĩ ...

Khắc Nhĩ là tướng quân thống lĩnh cấm quân và quân đội của Minh Đế từ bên ngoài cửa đi vào .

- Có mạc tướng.

Minh Đế tiếp lời .

- Hạ Vương Gia bất kính với Trẫm , đưa Hạ Vương Gia về phủ cấm túc 3 tháng , không có lệnh của Trẫm không ai được tiếp cận .

Khắc Nhĩ nghe khẩu chỉ ngụ ban liền nói .

- Tuân lệnh Hoàng Thượng.

Khắc Nhĩ đứng lên .

- Mời Vương Gia bên này .

Hạ Vương Gia nét mặt buồn bã đứng lên , chân bước đi mà đôi mắt vẫn khẽ nhìn vào bên trong như tìm kiếm cái gì đó .

Hạ Vương Gia ra ngoài , Khắc Nhĩ đóng chặt cửa phòng lại .
Phía bên trong giường. Toàn thân Nhu Y vương vãi vệt máu từ vết răng cắn của Minh Đế.

Nhu Y co rút người lại , ngồi sát mép giường khóc nức nở.

Minh Đế gằn giọng :

- Sao ... Ngươi sống cô đơn trong hoàng cung lạnh lẽo này chịu không nổi sao ?

Nhu Y sợ hãi không dám nhìn Minh Đế . Minh Đế nhìn thân thể trắng nõn nà mềm mại của Nhu Y khiến cho phong tình nổi lên .

Đặt biệt Hoàng Hậu Nhu Y của hắn có một đôi bồng đảo no tròn , eo thon nhỏ , mông ngọc mềm mại khá to .

Minh Đế đưa tay kéo Nhu Y ra khỏi giường , tay nắm mạnh vào cằm của Nhu Y.

- Nín khóc ngay cho Trẫm ...

Nhu Y sợ sệt , toàn thân khẽ run rẩy.

Minh Đế tiếp lời .

- Bình thường ngươi hung hăng , chanh chua với mọi người lắm mà . Sao mấy hôm nay ngươi lại ôn nhu vậy?

- Là đang muốn mê dụ Hạ Vương Gia sao ?

Nhu Y đôi mắt vẫn ướt lệ , giọng run rẩy :

- Không ... Không có ...

Minh Đế thấy mĩ nhân xinh đẹp đang ở tư thế thân dưới của hắn , hắn liền cuối xuống hôn nhẹ lên cánh môi đỏ mộng , nhỏ xinh của Nhu Y.

Lưỡi của Minh Đế tách 2 bờ môi đỏ mộng của Nhu Y ra , chiếc lưỡi thô ráp của hắn , cuốn lấy lưỡi đinh hương thơm nồng của Nhu Y.

Nụ hôn sâu làm cho Nhu Y khó thở, Minh Đế chậm trãi , có chút quyến luyến rời môi đỏ của mĩ nhân .

- Hoàng Hậu ... Biết hầu hạ không ?

Nhu Y run rẩy ...

- Nhu ... Nhu ... Y

Minh Đế không muốn chờ đợi nữa , hắn cởi thắt lưng . Cự Long cương cứng to lớn nhô ra , phần cự long có màu sắc tái nhợt , phía đầu rỉ ra một ít dịch lỏng .

Nhu Y nhìn Cự Long của Minh Đế trong lòng hoang mang.

- Ngậm nó vào cho Trẫm.

- Không ... Không ...

Nhu Y hoảng sợ bởi kích cỡ và màu sắc của nó . Cô không dám tưởng tượng được cái vật to lớn này khi nhét vào miệng của mình sẽ như thế nào .

- Ngươi không ngậm cho Trẫm chẳng lẽ , ngậm cho Hạ Vương sao ?

Nhu Y biết tính tình Minh Đế hung hăng , cô nén lòng xuống. Để bớt đau đớn thể xác , Nhu Y đành nhắm mắt đưa chân làm theo ý Minh Đế.

Nhu Y cố nén sợ hãi xuống , run run 2 bàn tay , chạm vào Cự Long hung hãn của Minh Đế đang đặt trước mặt.
Nhu Y chợt nhớ đến một cuốn sách mà mình từng đọc . Cô bèn làm theo .

Nhu Y một tay nâng đỡ cự long , 1 tay mơn trớn nó . Cự Long bị đùa nghịch khẽ run lên . Minh Đế bắt đầu thấy khoái cảm đang truyền tới .

- Uhm ... Ư ... U...

Hai bàn tay Minh Đế đưa xuống hứng lấy đôi bồng đảo , no tròn đang phập phồng quyến rũ mời gọi hắn .

Minh Đế ra sức nhào nặn bồng đảo trĩu nặng một cách mạnh mẽ thỏa mãn không thương tiếc .

Nhu Y đau lắm ! Nhưng cô ráng cắn răng chịu đựng . Để giải thoát đau đớn ở bồng đảo Nhu Y không suy nghĩ nữa ngậm lấy đầu Cự Long . Minh Đế thé lên thất thanh .

- Đừng ... Đừng cắn ...

- Ư ...

Nhu Y nghe thấy liền thả răng ra , cô từ từ nuốt lấy Cự Long to lớn của Minh Đế.
Cự Long của Minh Đế bị môi nhỏ xinh của Nhu Y kẹp chặt khiến cho Minh Đế sảng khoái đến tê dại . Nhưng hắn chỉ mới vào được nữa thân .
Không đủ ... Không đủ ... cho dục vọng lúc này của hắn .

Minh Đế khẽ đẩy mông , ép Cự Long trượt vào sâu trong cổ họng của Nhu Y .
Nhu Y khó thở , bởi cự long to lớn và đang to lên nữa , chèn ép trong cổ họng.

Minh Đế chẳng một chút thương hoa tiếc ngọc , bắt đầu rút cự long to lớn ra vào môi đỏ của Nhu Y .

Nhịp va đập rút ra rồi lại đâm mạnh vào khiến cho Minh Đế đạt sảng khoái . Nhìn mĩ nhân bên dưới thân hắn đang khổ sở , vặn vẹo ,nuốt vào nhả ra cự long của hắn , làm hắn có chút thương tiếc .

Minh Đế hai tay nắm lấy đầu của Nhu Y đứng trụ thế , tiếp tục đẩy vào rồi lại rút ra .

- Nút ... Nút mạnh lên ... Ư ... Ư ...

Nhu Y khó thở đến nghẹn cả cổ họng ,bời môi tê trần , mất cảm giác mà còn bị Minh Đế quát nạt . Cô phải lấy lại chút công đạo cho mình .

Nhu Y đưa bàn tay lên , bóp vào 2 hòn ngọc đang đun đưa bên dưới cự long . Cô cứ nắn cứ bóp nhè nhẹ càng gây kích thích nặng nề lên Cự Long , ép Cự Long phải phun ra.

Minh Đế lờ mờ đôi mắt , bị Nhu Y tấn công bên dưới , khiến cho cự long của hắn chỉ muốn phun trào dòng hoa tinh .

- A ... Ngươi ... U ... U ... Đừng ...

Minh Đế nặng nhọc thở hỗn hễnh . Nhu Y biết là Minh Đế đang cố gắng chịu . Cô ra sức hút mạnh cự long , khiến nó mỗi lần rút ra lại như có ma lực mạnh mẽ bóp lại hút ngược vào , ép chặt lên nó .

- Ngươi ... Ngươi đúng là tiện nhân ... A ...

Minh Đế gầm lên rồi phun đợt tinh dịch nóng bỏng đổ vào sâu cổ họng của Nhu Y .

Rút cự long ra , Nhu Y thở hỗn hểnh, ho sặc sụa ...

Minh Đế ngồi bệch xuống giường . Tay nắm lấy một bên bồng đảo của Nhu Y xoa nắn . Giọng Minh Đế khàn khàn.

- Tam Thọ ...

Tổng quản thái giám Tam Thọ nghe tiếng gọi vội khẽ đẩy cửa , quỳ xuống bên dưới.

- Có nô tài ...

Minh Đế tiếp lời .

- Truyền Lan Phi đến đây cho Trẫm ...

Tam Thọ vội cung kính .

- Nô tài tuân chỉ.

Tam Thọ vội lui ra , đóng cửa lại đi truyền gọi sủng phi của Minh Đế.

Minh Đế nhìn Nhu Y khổ sở , với một đống bạch dịch bên dưới . Minh Đế phì cười .

- Trẫm không đụng vào ngươi đâu ...

- Dơ lắm !

- Trẫm không mang hài cũ của ai bao giờ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro