Tiểu Thiên Thiên sinh nhật vui vẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi sinh nhật của Thiên Thiên cùng các fan kết thúc, Tiểu Khải, Nguyên Nhi cùng các thực tập sinh và các nhân viên trong công ti đã tổ chức một buổi Party nhỏ để chúc mừng sinh nhật Thiên Nhi.

Dù đã thấm mệt nhưng Tiểu Thiên vẫn háo hức tham gia cùng họ, ai cũng thay nhau chúc cậu sinh nhật vui vẻ, rồi tặng quà. Nguyên Nhi thì tặng nguyên một hộp gà chiên, Tiểu Lân và Tiểu Tín thì tặng 2 chú Kuma bự bự, xinh xinh, Tiểu Lâm và Hàng Hàng tặng 2 cái đôi in hình Kuma cho cậu và Tiểu Nam,......Nhưng Thiên Tỉ chờ hoài mà vẫn chưa thấy quà của lão đại nhà mình đâu, thế là cậu chạy theo ai kia đòi quà, nhưng mỗi lần hỏi thì được đáp lại là một nụ hôn nhẹ lên má và nụ cười không thấy tổ quốc của ai kia cùng câu nói " Đây là quà của anh " làm cậu đỏ mặt, giận không thèm để ý đến anh nữa.

Đến tối, ai nấy cũng đã thấm mệt, Hổ ca phân mỗi đứa nằm mỗi phòng, ai cũng đều đã yên vị trong phòng của mình chỉ còn tên cua đao nào đó vẫn ở yên đó, không chịu về phòng. Một lúc lâu sau khi Bạng Hổ rời đi, Tiểu Khải mới lẻn vào phòng của Thiên Tỉ, thấy trong phòng không có ai mà đèn phòng tắm thì đang sáng, anh nghỉ chắc cậu đang còn tắm nên ngồi đợi câu.

Một lúc sau, cậu bước ra với chiếc áo phong mỏng màu trắng, chiếc quần ngắn ngang đùi, nước trên tóc giọt xuống, hai má hồng hồng vì mới tắm xong nhìn rất ư là câu dẫn, anh nhìn mà lưỡi khô, miệng đắng, rất muốn lao tới mà làm thịt cậu, nhưng thôi, để tí nữa làm cũng chưa muộn, dù sao con mồi cũng đã vào hang.

Tuấn Khải kéo cậu lại, cho cậu ngồi giữa chân anh, lấy máy sấy ra sấy tóc cho cậu. Người nào đó được anh làm cho thoã mãn, vừa cảm thụ ngón tay thon dài của anh xen qua từng ngọn tóc, vừa giơ bộ mặt giận dỗi nhìn anh hỏi.

"Anh đến đây làm gì chớ?"

" Tất nhiên là đến chúc mừng sinh nhật cho em rồi " Anh vừa cười vừa nói.

" Vậy quà của em đâu? " Cậu hỏi..

" Bí mật " Vừa nói xong, anh quay người cậu lại, cúi xuống, đặt môi lên môi cậu Môi cậu vừa mềm vừa ngọt. Anh chỉ muốn như vậy mãi thôi.  Anh luồn lưỡi vào trong khoang miệng cậu, lục lọi mọi ngõ ngách, rồi dây dưa với lưỡi của cậu. Đến khi cậu hết dưỡng khí, kéo kéo áo anh, anh mới buông ra.

Lập tức, anh kéo cậu đi vào phòng tắm, ngay khi cậu còn chưa kịp phản ứng thì môi anh đã phủ kín đôi môi mềm mại của cậu.
"Ngô... Ân..."
Nụ hôn đột ngột làm Thiên Tỉ chỉ có thể bị động há miệng đón nhận, cả người cậu ngây ngốc ra mặc cho Vương Tuấn khải như hút hết dưỡng sức trong lồng ngực. Nụ hôn càng sâu, thân thể càng mềm nhũn ra, cậu không kìm được bất giác dựa hẳn vào ngực của người phía trước.
Đến khi đôi môi được buông tha thì cậu đã toàn thân xích lõa nằm trong bồn tắm, lưng dựa vào thành bồn, hai chân vô lực bị kéo dang rộng sang hai bên.

"A... A a... Ngô... Đau quá..."

Theo làn nước ấm truyền vào, cơ thể cảm nhận được sâu sắc một cảm giác bị xé rách, tuy hành vi thân mật này cậu đã sớm quen thuộc nhưng bước đầu tiến nhập vẫn làm cậu thấy đau đớn, nhịp tim cũng theo đó mà đập loạn xạ liên hồi. Hai tay bấu chặt vào chiếc lưng rộng lớn, nỗi đau làm cậu không nhận ra đã khiến cho làn da của Vương Tuấn Khải hiện lên dấu vết đỏ thẫm.

"Khải... Đau quá... Ô..."

Chờ cho đến khi cơ thể của Thiên Tỉ kịp thích ứng vật to dị thường, Vương Tuấn Khải đem dục vọng nóng rực đã trướng đại tiến thẳng vào huyệt đạo nhỏ hẹp, làm cho nó khít khao nuốt lấy toàn bộ dục vọng.
Nỗi đau nhức kịch liệt đó làm cho đôi mắt Thiên Tỉ đẫm lệ, vừa rên rĩ vừa nói 

" Ưm... Khải...nhẹ...Ngô.."

 Tiếng rên làm Tuấn Khải như mất lí trí, nhìn gương mặt trắng hồng đang chảy nước mắt, lòng anh hiện lên một tia đau lòng. Thật dịu dàng, anh hôn lên gương mặt ấy, liếm đi từng giọt nước mắt, rồi lại ôm thân thể cậu vào lòng, cố gắng kiềm chế dục hỏa đốt người mà vuốt ve tấm lưng đang run rẩy của cậu. Thật chậm, đợi khi anh đã nhẫn nại đến cực điểm thì người trong lòng mới ngừng khóc.

Anh cúi xuống dịu dàng hỏi cậu

 "Còn đau?"

Âm thanh khàn khàn vang bên tai làm cho Thiên Tỉ lại lần nữa run lên, lúc này cậu mới phát hiện toàn thân người đang ôm mình vào lòng đã nóng rực, không cần nói cũng biết Vương Tuấn Khải đã nhẫn nại đến cỡ nào. Cậu khẽ rên một tiếng, đem cả gương mặt chôn sâu vào ngực Vương Tuấn Khải. Hai tay ôm chặt lấy lưng anh.

"... Không đau."

Cùng lúc đó, âm thanh nhỏ nhẹ lại vang lên như mời gọi, Vương Tuấn Khải rốt cuộc không kiềm chế được nữa, nâng phần eo mềm dẻo lên cao, đem dục vọng cuồng nhiệt đâm sâu vào.

"A... Ân... A..."

Ma sát mãnh liệt khiến cơ thể như bốc cháy, tiếng rên của Thiên Tỉ cũng theo đó mà phát ra nhịp nhàng, nỗi đau đã bị đã bị từng đợt sóng khoái cảm thay thế, trong không gian nhỏ hẹp chỉ còn vang vọng tiếng rên rỉ ngọt nị khiến cho tình dục càng thêm kích thích.
Mật huyệt vừa chật vừa nóng, mềm mại ôm lấy dục vọng làm cho Vương Tuấn Khải càng thêm điên cuồng, anh liên tục ấn chặt cánh mông mềm mại xuống, khiến cho mỗi lần tiến nhập đều như đâm sâu vào chốn tận cùng.
Gặm mút vành tai hồng hồng, cảm nhận sự run rẩy tinh tế, Vương Tuấn Khải siết chặt vòng eo thon nhỏ, thì thầm: "Kêu to một chút" Phòng của công ti thiết bị cách âm rất tốt, không cần lo lắng âm thanh sẽ bị lọt ra ngoài.

"A... Ân ngô..."

Ý thức mơ hồ, cậu cũng không rõ Vương Tuấn Khải đang nói cái gì, chỉ dựa theo bản năng mà vâng theo yêu cầu của y. Đợi đến khi ý thức được là chính từ miệng mình phát ra tiếng thở dốc cùng âm thanh mị hoặc như thế, cậu cũng chỉ biết xấu hổ cắn chặt đôi môi, gò má bừng bừng đỏ.

"Em là của anh."

 Vuốt nhẹ lên gò má đang đỏ bừng của Thiên Tỉ, Vương Tuấn đạo nói, rồi không chờ cậu phản ứng lại, mạnh mẽ hôn lên đôi môi sưng đỏ.

~~~~~~~~~~~~~Ta là dãy phân cách siêu cấp cu teo~~~~~~~~~~

Đến thẳng trưa mai, cậu mới tỉnh dậy, vừa bước xuống giường, cơ thể đã vô sức mà ngã xuống lại giường, thầm nguyền rủa tên đáng ghét nào đó ăn no liền bỏ chạy.

Chợt thấy một hộp quà to to đầu giường, cậu vươn tay lấy mở ra xem. Bên trong là toàn bộ ảnh của cậu và anh trong thời gian hai người yêu nhau, kèm tờ giấy nhỏ có ghi ' Tiểu Thiên Thiên, sinh nhật vui vẻ, anh yêu em ' 

Người nào đó vừa mỉm cười hạnh phúc vừa nói

" Ngốc, em cũng yêu anh"

----------------------------------------------End--------------------------------------------------

Phần H có vài chi tiết ta copy từ truyện khác mà chưa xin phép....Xin lỗi tác gỉ n'..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro