8 - Bố Dượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này loạn luân ai không thích xin bỏ qua chap này nha

_____________________________

*Cạch*

"Phuwin ơi xuống mẹ bảo"

"Vâng con xuống liền đây ạ"

Một tiếng mở cửa vang lên bà Tang bước vào và gọi với lên lầu để kêu cậu con trai của mình. Nghe tiếng kêu của mẹ Phuwin lễ phép đáp lại rồi lon ton chạy xuống. Nụ cười nhí nhảnh trên môi em bỗng vụt tắt khi thấy mẹ đang khoát tay một cậu thanh niên trẻ, nhìn hắn có vẻ chỉ hơn em 2,3 tuổi.

"Na-Naravit sao anh lại ở đây"

"Phuwin? "

"Hai người biết nhau hả vậy may quá à mẹ nói luôn từ nay con sẽ gọi Naravit là bố nhé"

Từ khi lên 10 Phuwin đã mất cha vì một vụ tai nạn xe. Lúc đó em suy sụp dữ lắm, nhưng cũng may mẹ em luôn ở bên cạnh quan tâm chăm sóc kéo em ra nỗi ám ảnh đấy. Thấy mẹ cứ một mình mãi cũng không được em nhiều lần khuyên mẹ bước thêm bước nữa. Nhưng em không ngờ mẹ lại dẫn một thanh niên trẻ về làm cha mình đã vậy hắn còn là người mà em ghét cay ghét đắng nữa chứ

"Mẹ, con không đồng ý người này làm bố mình đâu. CON KHÔNG MUỐN"

"Thôi nào mẹ đã quyết định rồi"

"Nhưng..."

"Đừng nhưng nhị nữa dẫn bố tham quan nhà đi"

Dù rất không muốn nhưng lệnh mẹ là lệnh trời mà, em đành ngậm ngùi nghe theo.

Nói là đi tham quan nhưng thật chất hắn chỉ ngắm người đẹp, chả quan tâm đến nhà cửa cũng như cái mặt đang nhăn nhó khó chịu của em

Hừm....Lí do vì sao em ghét hắn đến vậy hả, thì do hắn với em cùng học một trường ĐH. Em thì không để ý gì đến hắn thậm chí còn không biết hắn là ai nhưng chẳng hiểu nổi tại sao hắn rất hay ghẹo em, nhiều lúc hơi quá mà làm em khóc luôn cơ. Thế là em đâm ra ghét hắn kinh khủng chỉ cần nhắc tên hắn thôi em cũng thấy ghét hắn rồi đằng này hắn còn làm dượng em nữa

"Đây là phòng tôi, tôi cấm anh vào đấy"

"Ồ vậy sao, BỐ biết rồi"

Bao nhiêu câu giới thiệu chẳng câu nào lọt vào tai hắn nhưng đến câu này thì nó lại lọt thỏm vào đôi tai kia. Hắn nhìn em đáp lại còn nhấn mạnh từ BỐ nữa. Em nhăn mặt lườn nguýt hắn thiếu điều chỉ muốn đấm hắn thôi.

Sau khi chỉ cho hắn biết từng ngóc ngách trong nhà thì em trả hắn lại cho mẹ rồi đi thẳng lên phòng.

Cuộc sống vẫn cứ thế tiếp diễn cho đến một ngày, và đó chính là ngày định mệnh mà em bị hắn lấy mất trinh đuýt.

"Phuwinnn"

"Con nghe đây ạ"

"Mẹ có việc phải đi công tác 2 ngày con ở nhà với bố nhé"

"Hả gì?? Không được"

"Mẹ nói được là được hết á, vậy nha"

"À mà con nhớ nghe lời bố đấy, để ông ấy buồn là chết với mẹ"

"..."

Tạm biệt mẹ, em chán nản bước vào nhà thì "bụp" em thúc vào gì đó rồi ngã huỵch xuống sàn. Một bàn tay đưa ra ý muốn kéo em dậy, thấy vậy em ngước lên nhìn thì thấy hắn. Hất tay hắn ra em quát:

"Shiaa, bộ đi không ngó đường à. Mắt để trang trí hả"

"Bố xin lỗi, con không sao chứ"

"Mày bớt diễn đi Naravit mẹ tao đi rồi"

"Nhưng theo vai vế thì tao vẫn là bố mày mà"

"Đcm tao đéo hiểu mày cho mẹ tao ăn bùa mê thuốc lú gì mà bả say mày như vậy"

"Muốn biết hả"

"..."

"Vậy đi theo tao"

Em nghe vậy thì khá là tò mò nên đứng dậy đi theo hắn. Đến trước phòng em hắn dứng lại bảo em vào trước, em ngây thơ mà nghe lời hắn. Vừa đến gần giường thì hắn từ sau mạnh bạo đẩy em xuống giường. Em hoảng hốt liên tục cào vào da hắn nhưng chẳng xi nhê.

"N-Naravit bỏ tao r- um.."

Hắn cuối xuống đớp vào môi em. Em vùng vẫy đẩy hắn ra, mà sức hắn là sức trâu sức bò chứ có phải là sức người đâu mà bảo đẩy cái là ra. Thế là em dần mất đi ý thức mà cuốn vào nụ hôn. Môi lưỡi quấn lấy nhau tạo ra những âm thanh gợi tình

Tay hắn không yên phận mà mò vào áo em nhưng em vẫn còn chút lí trí ngăn tay hư của hắn

"Không...ha...không được đâu Naravit, mày là bố tao đó"

"Chẳng phải mẹ cưng đã bảo phải nghe lời bố sao, đừng làm mẹ cưng buồn chứ"

Nói rồi hắn dứt khoát xé toạc chiếc áo phông mỏng của em. Hai hạt lựu đỏ ửng đang cương cứng trên vòm ngược trắng nõn của em hiện ra trước mắt hắn. Hai hạt lựu của em được hắn chăm sóc rất tận tình, một bên thì được bàn tay điêu luyện của hắn 'massage' bên còn lại được hắn mút bú. Khoái cảm dân lên làm em không ngừng phát ra tiếng 'a~...um' đầy dâm dục kia.

Tay còn lại của hắn mò xuống dưới rồi cởi quần em ra. Từ từ tìm hậu huyệt rồi cho tay vào, lần lượt một ngón hai ngón rồi ba ngón.

"Phuwin, miệng nhỏ của mày nuốt giỏi thật đấy tận ba ngón mà vẫn vào được"

"Ha...mày im đi"

"Tao không thích im đó mày làm gì được tao"

"..."

Một lúc lâu sau hắn rút tay ra, miệng nhỏ trống rỗng làm em khó chịu mà uốn éo người. Hắn banh chân em ra thành hình chữ M, rút 'vũ khí' đầy gân guốc ra đâm thẳbg vào hậu huyệt đang chảy dịch của em. Tuy đã nới lỏng nhưng không dùng gel bôi trơn nên việc một cú thúc mà vào hết rất khó. Theo phản xạ mà em thít lại làm hắn bị kẹt lại

"Aghhh"

"Đ-đau quá...hic...mau rút ra đi"

"Thả lỏng đi sẽ không đau nữa, nghe lời nào bé ngoan"

"Ah..."

Hắn ghé xát vào tai em thì thầm. Em lúc đó bị ma sai quỷ khiến hay gì mà ngoan ngoãn nghe lời hắn. Hắn cảm nhận được em đã thả lỏng nên đâm một phát cự vật đã nằm gọn trong hậu huyệt ấm nóng của em. Hắn không động liền mà để em thích ứng trước xem như hắn vẫn còn tình người.

Vài phút ngắn ngủi trôi qua, hắn bất ngờ thúc một cái thật mạnh làm em đau như chết đi sống lại. Sau cú thúc đó là những cú đẩy hông mạnh bạo của hắn. Em làm gì còn sức để chống trả nên chỉ biết nằm dưới thân hắn mà rên rỉ

"Ah~...ah..."

"Nh-nhẹ....ah...um...th-thôi...
ah.."

"Ah...đừng nói....mày...ha dùng cách này...ah để mẹ tao...u mê mày ha đó nha"

"Không, tao ha chưa làm gì mẹ mày đâu"

"Nếu tao không nói vậy thì làm sao chịch được mày ha đúng không"

"Đm..ha... Thằng khôn"

"..."

"Ah... Aghhh"

"Pond...ha chổ đó...ah...lạ... lắm...ha"

"Chổ này hả"- vừa nói hắn vừa thúc vào điểm G của em

Như tìm được thức cần tìm hắn ngấm ngầm cho đó là kẻ địch mà dùng vũ khí to lớn của mình đâm liên tục vào đó. Em đau đớn nước mắt sinh lí cứ thế mà chảy ra.

45 phút trôi qua em bắn lần thứ 3 đó cũng là lúc hắn toàn bộ tinh dịch ấm nóng vào trong em. Hai người thở hổn hểnh một lúc rồi hắn cuối xuống tai em thì thầm.

"Một hiệp nữa chắc không sao đâu ha em yêu~"

"Ha...có sao đó thằng chó"

"Bảo không sao là không sao mà, cải lời bố là không ngoan đâu"

Thế là em bị hắn đè ra chịch tiếp mặc kệ em chống cự. Nhưng Phuwin à, p' có biết không chống cự là bụng bự đó🙊

_____________________

Sáng hôm sau bà Tang đi công tác về thấy con mình mình đầy vết đỏ còn chả đi được, bà hốt hoảng hỏi.

"Phuwin con ơi, con làm sao thế này"

"Sao viết đỏ đầy người thế kia"

"Con bị làm sao nói mẹ nghe"

"Con...con bị muỗi đốt. Tối qua con ngủ quên giăng mùng nên chúng đốt con quá trời luôn, sáng dậy người con mệt mỏi kinh khủng"

"Bác sĩ đến khám bảo là sốt xuất huyết cần được nghỉ ngơi nhiều thôi ạ. Mẹ yên tâm con ổn mà"

"Ôi trời vậy thì may rồi, chắc mẹ phải kêu người đến phun thuốc diệt hết đám muỗi này mới được"

"Dạ..."

_____________________________

Muahahaha....nhỏ au dầm khâm của mí bạn đã quay trở lại rùi đây.
Khoe cho mí bạn cái này nè nay tui kiểm tra 15p toán được 10₫ đóa chúc mừng tui đi ^ω^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro