Phần 4 : Con Người Hắn Rốt Cuộc?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 4 :  Con Người Hắn Rốt Cuộc?

Lục Khương Thâm dựa lưng vào bức tường khiến người hắn tỏa ra chút lười nhác .  Ánh mắt hắn yên ắng nhìn không gian lắng đọng lại ,  rồi khẽ cười lạnh với nữ nhân trước mặt. Cô gái này không đơn thuần ,  nhan sắc vốn được trời ban nhưng lại cố gắng che nó đi.  Với phụ nữ son phấn có thể là trợ thủ đắc lực ,  nhưng với Lâm Kiều Ân thì điều này không được đúng cho lắm.  Cô chỉ có biến mình trở nên ngông cuồng ,  sắc sảo hay chính là tạo ác cảm cho người nhìn .

Lục Khương Thâm thở dài một cái rồi đứng thẳng dậy  , hắn đưa mắt nhìn bao quát tìm bao thuốc rồi tiến về phía bàn trà  . Ánh mắt hai người lại thoáng chạm nhau ,  nữ nhân vô cùng im ắng, ánh mắt lạnh dần khiến nó trở nên tàn nhẫn .  Hắn khẽ cười  , có chút khâm phục đáp lại sự cứng rắn của cô  ." Lời mời chào của dục vọng ,  cái này do sự lưu luyến trên thân xác cô.. "

Lâm Kiều Ân khẽ cười nhạt ,  ánh mắt cô hạ xuống .  " Đó là do bản tính của đàn ông ,  yêu thích vẻ đẹp .  "

" Cô sai rồi ,  vẻ đẹp là thứ được muôn người yêu thích ,  ngàn người muốn chiếm hữu .  Phụ nữ cũng ham muốn cái đẹp.  Thứ quan trọng để hạ bản tính đó là tâm hồn của kẻ khác giới.. " Lục Khương Thâm châm điếu thuốc mới ,  giọng nói hắn vẫn vương vấn lại chút hơi lạnh nhưng rất dễ nghe .  Cô từng nghe người đời kể ,  hắn nói có suy nghĩ trước sau ,  rất khó phản lại được .  Bởi hắn hoàn toàn đúng. Con người hắn ngang tàn trong cuộc chiến ,  nhưng sự dịu dàng lại hạ gục bao nhiêu đối phương .  Người theo đuổi hắn mù quáng đến mức lâm vào cái chết ,  chỉ cần hắn khuyên bảo cũng sẽ lặng lẽ ôm nuối tiếc trong đau thương từ bỏ.

" Đứng dậy ,  tôi không có nhiều thời gian.. " Lục Khương Thâm nhả khói thuốc ,  sự u má khiến hắn trở nên tàn độc .

Lâm Kiều Ân khẽ đứng dậy kéo vali trong sự nuối tiếc ,  bầu không khí cũng trở nên đơn độc .  Cô rời khỏi nơi mình từng đau khổ nhất ,  nơi nhiều nước mắt thầm lặng rơi xuống.

Bước sau bóng dáng cao ráo của người đàn ông ,  lòng căm hận như lửa bén rơm cháy lớn hơn .  Lâm Kiều Ân từng nghĩ mình có thể hạ hắn ,  nhưng trăm chiêu ngàn kế cô vẫn thua .  Bên hắn người đi theo không đếm nổi ,  tính tình hắn lại ôn hòa đến lúc biến chất cũng khó nhận ra . 

Giờ cô vẫn vậy ,  kế sách như hoa gặp mùa nảy nở thành vườn .  Nhưng áp dụng khi nào ,  lừa hắn như nào với cô là cả ngàn bước đến thành công . 

" Lái xe đi .. " Lục Khương Thâm lạnh lùng vứt chiều khóa trong túi quần xuống sàn đá ở đại sảnh .  Hắn vẫn cao ngạo bước tiếp trong sự hài lòng .  Cách hắn làm rất nhanh gọn nhưng lại khiến lòng tự trọng của nữ nhân chìm nổi giữa không gian cô ra vào mỗi ngày .

Bước chân người ra kẻ vào bạt ngàn ,  dù ít đến mấy thì ánh nhìn cũng như bội .  Lâm Kiều Ân khẽ cúi người nhặt chìa khóa ,  sự lặng lẽ chẳng có một xúc cảm nào biến đổi khiến người đàn ông đưa ánh mắt lạnh nhìn cô.

" Lục thiếu ,  mời. " Lâm Kiều Ân mở cửa xe sau ,  người khẽ cúi xuống đưa hai tay kính cẩn đón chào người đàn ông.

Lục Khương Thâm nhìn thái độ của người con gái ,  vóc dáng nhỏ nhắn nhưng tâm độc lại đáng gờm .  Hắn không để ý nhiều hơn thế ,  chỉ lạnh nhạt bước lên xe .

Chiếc xe tựa như gió ,  vận tốc cứ tăng dần trong sự điều khiển của thiếu nữ . 

Con người cô như không có hồn ,  ánh mắt lạnh lẽo luôn hướng về phía trước nhưng lại xa xăm đến lạ. Cô không thích nói nhiều ,  thi thoảng lại ngó điện thoại rồi lại mỉm cười tập chung lái xe .  Gần như qua cái màn hình ấy có gì đó khiến lòng người con gái ấm lên ,  từ một con người vô hồn thoáng cái đã có sức sống.

Lục Khương Thâm rất ghét tiếng ồn ,  nhất là cứ chút lại kêu lên .  Hắn chỉ muốn đá phăng chiếc điện thoại ,  nhưng nhìn con người vô hồn ấy bỗng hồn nhiên cười .  Lòng hắn lại thoáng chút nhân từ ,  bỏ qua.

" Tắt điện thoại .. " Giọng hắn băng lãnh ,  giống như có dòng điện phá tan những xúc cảm thơ dại của người con gái. Nụ cười trên môi cô dần tắt ,  sự hồn nhiên ấy nhanh chóng trở nên cứng nhắc . 

Lâm Kiều Ân quay người xuống nhìn người đàn ông ngang tàn , ánh mắt của hắn như chứa nghìn viên đạn .  Khiến đối phương sợ hãi trước cái đẹp ,  con người hắn biến chất mức nhân từ cũng hóa dã tâm .

Cô khẽ cười với Lục Khương Thâm , chân nhấn ga khiến chiếc xe như phóng trong vũ bão .

" Cô đang dọa tôi? " Hắn cười một cách bỡn cợt hỏi .

" Kẻ như ngài ,  trời đất không sợ ..  Tôi dọa không lại.. " Lâm Kiều Ân nhấn ga hết cỡ ,  cô phá hỏng toàn bộ hệ thống đường lối giao thông trên đường cao tốc . 

" Lâm Kiều Ân cái tên rất đẹp ,  khí chất không tồi.. " Hắn châm điếu thuốc tỏ vẻ khen ngợi ,  tính cách hắn dù có ngang tàn nhưng khó tìm ra điểm để ghét bỏ .  Phụ nữ thích tính cách của hắn ,  dùng nhan sắc ,  tài nghệ hay cả tấm lòng thì hắn vẫn chưa từng mở miệng khen ngợi . Cô trong vòng kiểm soát này dường như có giá trị rất lớn,  không rõ vì lí do gì  có thể lợi dụng hoặc tìm cảm giác lạ .

" Ngài đang tạo ra mối quan hệ gì vậy? "

Hết Phần 4

Hãy cmt nhận xét để mình biết điểm cần cố gắng...

Nhấn sao  cho mình nhé!!!

200 sao ra tiếp 🔥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro