[ ABO ] Voyeur

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 不会开船的船长 (Heycaptain_1005)

Thể loại: ABO / Nhìn trộm / Khẩu giao + n tình tiết biến thái không dành cho trẻ em :) 

Voyeur (noun): chỉ những người đạt được khoái cảm tình dục từ việc bí mật theo dõi người khác khi họ không mặc đồ hoặc đang have sex, hoặc nói chung hơn là những người theo dõi cuộc sống riêng tư của người khác. 
( Dịch và tham khảo từ Cambridge Dictionary :v )

Tự nhiên có một phần tên nghe sao sang chảnh quá =)))

❌BẢN DỊCH CHỈ ĐÚNG 80%❌

----------------

Đây là lần thứ mấy Vương Nhất Bác ở cửa sổ nhìn trộm Tiêu Chiến nhà bên cạnh hắn cũng không đếm được.

Tiêu Chiến đang vội vàng vẽ bản phác thảo, đeo cặp kính vùi đầu làm việc. Vương Nhất Bác đặt máy chơi game xuống, tay chống đầu con ngươi nhìn chằm chằm vào Tiêu Chiến không chớp mắt, tay kia thì luồn vào đũng quần, kéo khóa ra, bắt đầu nhìn Tiêu Chiến tự an ủi.

Tiêu Chiến kéo rèm cửa, một lòng chú tâm vào công việc, anh cũng không biết Vương Nhất Bác ở nhà bên cạnh đang làm gì với anh.

Đã hơn một tháng rồi.

Một tháng trước Vương Nhất Bác vừa nhìn thấy Tiêu Chiến đã yêu. Tiếc rằng, Tiêu Chiến là người đã có chồng. Tiêu Chiến là omega, anh như thế cũng hơn 20 năm rồi. Chồng anh hình như tên là Quý Hướng Không, khí tràng alpha mười phần. Vương Nhất Bác thật ra cũng không chú ý nhiều, dù sao hắn cũng chỉ hứng thú với một mình Tiêu Chiến.

Ngày đầu tiên Tiêu Chiến đến tiểu khu này liền đem bánh quy do chính anh nướng lần lượt tặng cho từng nhà. Thời điểm đi vào nhà Vương Nhất Bác, thấn hắn ở một mình còn mếu mếu khóe miệng, nói hắn còn nhỏ như vậy đã ở một mình thật đáng thương.

" Vậy sau này em có việc gì có thể sang tìm bọn anh! Chúng ta chăm sóc lẫn nhau a. " Tiêu Chiến còn cố ý về nhà cầm thêm mấy túi bánh mì nhỏ với mấy túi đồ ăn vặt qua, nói là sợ Vương Nhất Bác không chăm lo tốt cho bản thân.

Lúc ấy Vương Nhất Bác liền cảm thấy được mọi ngóc ngách ở đây đều tản ra mùi hoa lài của omega đáng yêu, rõ ràng chính mình là người mới chuyển đến, lại còn hết sức căn dặn chăm sóc cho hàng xóm bên cạnh.

Bởi vì tiểu khu này đều là nhà hai tầng, phòng Vương Nhất Bác ở tầng hai, càng thỏa mãn ham muốn của hắn đối với Tiêu Chiến. Bởi vì từ cửa sổ phòng Vương Nhất Bác nhìn qua, đó là phòng Tiêu Chiến.

Nói đến kỳ lạ, chồng anh cũng không ngủ cùng anh, Vương Nhất Bác cũng rất ít khi thấy bọn họ đi cùng nhau. Ngày ấy ngửi được mùi hoa nhài nhàn nhạt, Vương Nhất Bác liền biết Tiêu Chiến vẫn còn "non" . Đừng nói đến đánh dấu, có thể ngay cả lần đầu tiên cũng chưa từng thử qua.

Loại việc nhìn trộm thế này cũng là lần đầu tiên Vương Nhất Bác làm, hơn nữa còn là nhìn trộm người đã có chồng.

Ngày đó Vương Nhất Bác lọt vào vòng đấu chung kết bị đối thủ bắn thẳng vào đầu, hắn nâng mắt liền nhìn thấy rèm lụa trắng trong phòng Tiêu Chiến bị gió thổi bay, mà Tiêu Chiến lại đang quay lưng về phía hắn cởi áo tắm.

Tiêu Chiến là một người rất nhã nhặn, làm việc gì cũng quy quy củ củ. Anh cởi áo tắm cũng rất chậm rãi, không có một chút vội vàng. Có lẽ Tiêu Chiến vì nhà bên cạnh là nam sinh ở nên cũng không nhớ phải đóng cửa, chỉ chừa lại một tấm rèm che.

Nhưng chỉ như vậy thì sao che nổi, cảnh xuân lồ lộ trước mắt.

Từ nhỏ Tiêu Chiến không phải chịu khổ, đường cong trên người đều rất nhã nhặn. Cơ thể cũng tự nhiên dưỡng thành vừa trắng vừa trơn mềm, dáng người cao gầy thẳng tắp, thân là omega nhìn rất dễ chịu.

Bên trong áo tắm còn mặc quần lót góc bẹt, xương bướm cũng rất đẹp. Khiến Vương Nhất Bác kinh ngạc chính là, Tiêu Chiến cả người nhìn gầy như vậy, mỡ trên toàn thân thì ra đều tập trung ở mông. Quần lót phác họa ra đường cong của mông, vểnh vểnh, Vương Nhất Bác rất muốn sờ thử một phen.

Vương Nhất Bác càng thêm mê muộ chính là vòng eo nhỏ cùng cặp chân thon dài.

Vương Nhất Bác đã nghĩ đến những lúc cùng anh mây mưa, hắn thế nào liếm lộng kìm thắt lưng Tiêu Chiến. Hay là thời điểm đâm vào từ phía sau từng chút từng chút xoa nắn eo anh, giọng Tiêu Chiến ngọt như vậy, nhất định rên rỉ rất êm tai. Còn có hai chiếc đùi thon gọn kia, khi tiến vào thật sâu đặt lên trên vai sẽ kéo căng nó ra.

Cuộc đời Vương Nhất Bác lần đầu tiên đối với Tiêu Chiến tự an ủi, là do chiếc áo choàng tắm gây họa.                  ( Khùng :)) )

Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, đây là quy luật tuần hoàn của tự nhiên. Một người nào đó nhờ vào một việc mà đạt được khoái cảm, sau này sẽ chỉ càng thêm trầm mê trong đó. Nghĩ mọi cách để tới gần, càng thêm cố gắng không ngừng theo đuổi.

Tiêu Chiến nhớ Vương Nhất Bác ở một mình, có cơ hội sẽ gọi Vương Nhất Bác qua cùng nhau ăn cơm. Phần lớn thời gian Quý Hướng Không đều không ở nhà, Tiêu Chiến cũng không muốn hỏi. Dù gì hai người vốn cũng không có tình cảm, hỏi chỉ khiến người thêm chán ghét mà thôi.

" Em ăn nhiều một chút a, quá gầy rồi! " Tiêu Chiến gắp cho Vương Nhất Bác đầy một bát thịt, sợ Vương Nhất Bác bạc đãi bản thân. Vương Nhất Bác cũng gắp cho Tiêu Chiến không ít đồ ăn, nhưng thật ra hắn cảm thấy Tiêu Chiến gầy hơn, là cái loại người ta có thể dễ dàng ôm trọn.

Sau vài lần nói chuyện Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến tới từ Trùng Khánh, cực kỳ thích ăn cay. Thời điểm Vương Nhất Bác tới nhà Tiêu Chiến làm khách, Tiêu Chiến luôn chuẩn bị thêm một món cay mà anh thích.

Cho dù thích ăn cay cũng sẽ khó tránh khỏi bị nóng, thời điểm Tiêu Chiến bị cay sẽ vươn đầu lưỡi ra, ánh mắt đầy nước, một bộ dáng đáng thương hề hề. Vương Nhất Bác vừa thấy liền ngây người, Tiêu Chiến thực sự không biết anh rất mê người.

Nếu Vương Nhất Bác không nhịn được, có thể sẽ ngay tại chỗ làm chết Tiêu Chiến.


Vương Nhất Bác bắn rồi, đối với Tiêu Chiến nhà bên. Hắn nhớ đến hình ảnh của Tiêu Chiến lại bắn đầy một tay. Hắn rất muốn chiếm lấy Tiêu Chiến.

Hắn vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy Quý Hướng Không cùng Tiêu Chiến sinh hoạt vợ chồng, làm cho hắn đỡ thèm khát, nhìn xem mỹ nhân ở trên giường phóng đãng đến mức nào. Nhưng tiếc rằng Tiêu Chiến ngoài làm việc cũng chỉ nướng bánh mì, nướng bánh quy, còn không ở chung một phòng với chồng.

Tiêu Chiến là một đóa hoa, thuần khiết lại xinh đẹp. Nếu Quý Hướng Không không muốn hái, cũng không muốn nhìn, vậy Vương Nhất Bác dự tính cưỡng ép hái nó, để vào vườn hoa trong lòng mình, cho nó một nơi thật rộng lớn, hảo hảo chăm sóc dạy bảo nó.

Quý Hướng Không rất nhiều lần qua đêm ở ngoài, Tiêu Chiến cũng không phải lần đầu tiên nhìn  thấy hai chữ Cố Ngụy nhắn tin cho cậu ta trên điện thoại. Tiêu Chiến hiểu anh và Quý Hướng Không đều không có tình cảm với nhau, anh cũng không muốn để ý tới, tốt nhất nên nhanh chóng ly hôn, buông tha cho cậu ta.

Bên A đột nhiên gửi tin nhắn tới, Tiêu Chiến xuống tầng uống nước mới phát hiện máy tính nhận được tin nhắn mới. Hiện tại đã hơn 10 giờ đêm, nếu Tiêu Chiến không bận gì thì sẽ đi ngủ, nhưng bên A vẫn bảo Tiêu Chiến sửa lại bản thiết kế, yêu cầu anh phải nộp trước trưa ngày mai.

Tuy rằng Tiêu Chiến tức giận, nhưng bên A trả giá cao, anh đành phải hùng hùng hổ hổ ngồi xuống sửa bản thảo. Bình thường sửa bản thảo trong phòng ngủ anh đều sẽ buồn ngủ, hôm nay làm ở phòng khách hẳn là có thể sửa lại cho thật tốt.

Vương Nhất Bác đã sớm nghĩ muốn chiếm lấy Tiêu Chiến, nhưng vẫn chưa tìm thấy thời gian thích hợp, sợ Quý Hướng Không đột nhiên về nhà. Nhưng hiện tại đã hơn 10 giờ, trải qua vài lần quan sát, Vương Nhất Bác qua 8 giờ mà Quý Hướng Không chưa về nhà thì khỏi cần phải chờ anh ta nữa, anh ta sẽ không thể về nhà.

Vương Nhất Bác nhẹ tay nhẹ chân đi vào cổng nhà Tiêu Chiến, lúc này mới phát hiện nhà Tiêu Chiến vẫn còn sáng đèn, Tiêu Chiến thế mà còn chưa ngủ.

Hắn mặc một thân hoodie đen, kết hợp cùng với cargo pants màu đen, rất dễ hòa vào bóng tối. Hắn nhẹ nhàng ấn chuông cửa nhà Tiêu Chiến, tiếng dép bông lạch cạch bên trong rất gấp gáp, chỉ chốc lát sau liền thấy Tiêu Chiến đeo kính mắt tới mở cửa.

Anh mặc áo ngủ màu lam, tóc còn xõa tung hỗn độn, thời điểm ra mở cửa còn có chút kích động. Áo ngủ không đóng kĩ, cổ áo ẩm ướt, một mảng ngực trắng nõn đập vào mắt Vương Nhất Bác.

" Nhất Bác? Làm sao vậy? " Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác một thân đen sì, muộn như vậy còn tới gõ cửa, ít nhiều gì cũng cảm thấy có chút kì quái.

" Một người ở nhà buồn ghê, muốn qua tìm anh tâm sự. " Vương Nhất Bác kéo mũ xuống, cười cười với Tiêu Chiến. Tiêu Chiến đương nhiên tin, tuy rằng kém nhau 6 tuổi, nhưng lúc tán gẫu cũng không khoảng cách. Vương Nhất Bác thích mô-tô và e-sport, anh lại thích thiết kế nấu ăn, tuyệt đối không xảy ra xung đột.

" Em vào đi, anh đang sửa bản thảo gấp, em cứ tùy ý. " Tiêu Chiến khóa kỹ cửa, chạy đến phòng bếp rót nước cho Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác ngồi trên sô pha, nhìn Tiêu Chiến chạy qua chạy lại rót nước cho mình quả thật rất kích thích.

" Chiến ca. " Thanh âm Vương Nhất Bác khàn khàn, thấp giọng gọi Tiêu Chiến một tiếng.

" Hửm? " Tiêu Chiến nhìn qua đã sửa xong bản thảo, nâng mắt nhìn Vương Nhất Bác ngồi ở sô pha. Anh ngồi trên thảm, chân giấu dưới bàn. Ánh đèn ấm áp chiếu lên mặt Tiêu Chiến, ôn nhu lại tinh tế.

" Em rất thích anh. " Vương Nhất Bác nhìn thẳng vào Tiêu Chiến, Tiêu Chiến bị ánh mắt chăm chú của hắn dọa sợ, muốn đứng dậy đi phòng bếp rót cho mình một cốc nước, sợ mình nghe nhầm.

" Em đừng nói bậy. " Tiêu Chiến có chút không biết làm sao, nhìn thấy Vương Nhất Bác tới gần, chính mình cũng sợ hãi liên tục lùi về sau. Vương Nhất Bác đứng trước mặt anh, omega tiếp xúc với tin tức tố alpha tự nhiên sẽ có chút căng thẳng, Tiêu Chiến vươn hai tay chống trước ngực Vương Nhất Bác, có chút chống cự lại ý tứ của Vương Nhất Bác.

" Em thật sự rất thích anh. Muốn ở bên anh, muốn làm tình cùng anh, muốn cùng anh sinh một đứa nhỏ. " Vương Nhất Bác nhẹ nhàng nỉ non bên tai Tiêu Chiến, hơi thở ấm nóng phải vào tai, Tiêu Chiến rụt cổ lại.

" Em mau về nhà đi, anh muốn ngủ. " Tiêu Chiến nghiêng đầu, ý tứ đuổi người rõ ràng. Vương Nhất Bác lại cười lạnh một cái, thật sự bước cách xa Tiêu Chiến một khoảng. Tiêu Chiến tưởng hắn thật sự rời đi, liền buông lỏng cảnh giác.

Nào ngờ anh còn chưa kịp phản ứng, Vương Nhất Bác đã khiêng anh lên vai, hướng đến tầng hai. Tiêu Chiến bị dọa không nhẹ, vội vã nện vào sau lưng Vương Nhất Bác, yêu cầu hắn thả anh xuống.

" Vương Nhất Bác! Em thả anh xuống! "

" Xin lỗi, nhưng em muốn tiếp tục. " Vương Nhất Bác đánh mông Tiêu Chiến, một phen đem người ném lên giường. Vương Nhất Bác cởi áo hoodie, chỉ chừa lại quần dài, lộ ra đường cong cơ thể hoàn mỹ.

Tiêu Chiến biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, chật vò bò xuống giường muốn nhanh chóng trốn đi. Tay còn chưa đụng tới cửa, áo anh đã bị Vương Nhất Bác túm lấy, thuận đường kéo về giường. Cúc áo ngủ Tiêu Chiến đã muốn lỏng ra, chỉ còn lại một hai cúc gần rốn là vẫn chưa cởi.

" Vương Nhất Bác. . . Em bỏ anh ra. . . . " Tiêu Chiến nắm lấy tay Vương Nhất Bác đang xé quần áo mình, hai mắt đẫm lệ nhìn Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác thấy sự sợ hãi trong mắt Tiêu Chiến, nhưng vẫn không ngừng lại.

Hắn kéo tay Tiêu Chiến mười ngón đan vào nhau, tay kia vân vê ngực Tiêu Chiến. Tất cả những thứ này đều làm hắn mê muội, hắn không nhịn được muốn nhanh chóng chiếm lấy người dưới thân.

Hắn tùy ý vứt tung quần áo Tiêu Chiến, ở bên cổ Tiêu Chiến hết ngửi lại hôn. Tiêu Chiến sợ hãi, một bên khóc một bên đẩy Vương Nhất Bác ra, nhưng càng khiến nụ hôn thêm kịch liệt, liếm lộng càng thêm gấp gáp hơn.

Tuyến thể của omega là nơi mẫn cảm nhất, thời điểm Vương Nhất Bác hôn môi thuận tiện liếm qua tuyến thể. Hương hoa nhài nhàn nhạt tản ra, Vương Nhất Bác cũng phóng tin tức tố của mình ra, muốn khiến Tiêu Chiến thả lỏng một chút. Nhưng hắn đây là đang cưỡng ép a, Tiêu Chiến cũng chẳng thể thả lỏng được.

" Chiến ca, anh thật xinh đẹp. " Vương Nhất Bác dứt lời vứt bỏ quần ngủ của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến liều mạng giữ quần lại, không cho Vương Nhất Bác cởi quần anh ra: " Không muốn! Đừng mà a...... "

" Nói nhỏ chút, hàng xóm nghe thấy hết bây giờ. " Vương Nhất Bác còn tiến lại gần muốn hôn khóe miệng Tiêu Chiến, bị Tiêu Chiến né tránh. Vương Nhất Bác cũng không tức giận, đem quần lót và quần ngủ vứt xuống giường, hắn cũng cởi hết quần ra, cùng ném xuống giường.

Tiêu Chiến lập tức nhìn thấy dương vật Vương Nhất Bác, kích thươc kinh người. Anh muốn chạy, chân dang rộng muốn lui xuống giường. Nhưng lại bị Vương Nhất Bác nắm được, đưa chân anh đặt lên vai anh, rồi lại gập đến bả vai Tiêu Chiến, chính mình nằm úp sấp, cúi đầu ngậm lấy dương vật Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác không lấy kỹ thuật ở đâu ra, hắn liếm lộng quy đầu Tiêu Chiến, đảo quanh một vòng rồi chậm rãi di chuyển, đem túi nang yếu ớt ngậm vào miệng. Tiêu Chiến nhạy cảm đến phát run, đây là lần đầu tiên của anh.

26 năm qua, lần đầu tiên làm tình.

" Chiến ca ngay cả chỗ này cũng đẹp. " Vương Nhất Bác hôn lên dương vật Tiêu Chiến, quay đầu cắn lên thịt mềm trong đùi. Tiêu Chiến sinh ra đã trắng nõn, tùy tiện mút vài cái liền lưu lại dấu. Thoáng cái, đùi trong của Tiêu Chiến tràn ngập vết hôn.

" Nhất Bác, em muốn gì anh cũng đều cho em, em tha cho anh có được không? " Tiêu Chiến ấp úng, nói chuyện cũng không quá lưu loát, có lẽ bị dọa sợ rồi. Lúc này Vương Nhất Bác vùi đầu giữa hai chân anh, nghe thấy anh nói vậy, ngẩng đầu lên nhìn anh.

" Em muốn anh, chỉ muốn anh. "

Vương Nhất Bác vươn đầu lưỡi liếm quanh huyệt khẩu, ở hai cánh mông hết hôn lại liếm, làm Tiêu Chiến vươn tay nắm tóc hắn, muốn thoát khỏi sự xâm phạm của hắn. Vương Nhất Bác lần này hoàn toàn tức giận rồi, lấy cà vạt ở đầu giường trói tay Tiêu Chiến lại. Tiêu Chiến không thể nhúc nhích, chỉ có thể động chân.

Nhưng chân cũng bị Vương Nhất Bác mãnh mẽ cầm lấy, anh hiện tại chính là một con dê con mặc người làm thịt.

Thời điểm Vương Nhất Bác luồn đầu lưỡi vào bên trong tiểu huyệt, cả người Tiêu Chiến phát run. Nhất là khi Vương Nhất Bác liếm qua nếp nhăn, anh càng run lợi hại hơn. Đây là lần đầu tiên anh trải nghiệm, anh cực kỳ sợ hãi lại không biết phải làm sao.

Dùng đầu lưỡi chơi đùa, hắn liền chuyển sang lấy tay trừu sáp, coi như bôi trơn. Gel bôi trơn hắn cũng đem theo, lúc sau bóp ra liền luồn vào huyệt khẩu. Tiêu Chiến dùng lưng cọ xát, muốn lui đi, lại bị Vương Nhất Bác kéo đến trước mặt, cứ như vậy cắm hai ngón tay vào.

" A! Đau quá. . . . Không muốn. . . Xin em. . . .Thật sự cầu xin em đó. . . . " Tiêu Chiến loạn đạp, nước mắt chảy như vòi nước không khóa van, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt. Vương Nhất Bác cũng không để ý, một bên trừu sáp một bên tìm đến điểm mẫn cảm của Tiêu Chiến. Omega bị kích thích sẽ chảy nước, Vương Nhất Bác đâm đến điểm mẫn cảm hậu huyệt cũng rỉ ra không ít nước.

" Chiến ca, anh chảy nước. " Vương Nhất Bác còn giơ ngón tay ẩm ướt nhớp nháp ra trước mặt Tiêu Chiến, để Tiêu Chiến nhìn. Tiêu Chiến nhìn càng cảm thấp sụ đổ, cơ thể 26 năm thủ thân như ngọc, thế mà bị một tên tiểu tử 20 tuổi chơi đến chảy nước.

Không đợi Tiêu Chiến khóc nháo xong, Vương Nhất Bác đã ngồi lên ngực Tiêu Chiến, muốn Tiêu Chiến khẩu giao cho hắn. Tiêu Chiến nhất định không chịu, thế nên Vương Nhất Bác lấy tay bóp cằm Tiêu Chiến mới thuận lợi đem thứ đó đâm vào miệng anh.

" Liếm cho tốt, anh dám cắn em đảm bảo anh ngày mai cũng không thể xuống giường nổi. "

Tiêu Chiến không dám phản kháng, trúc trắc vươn đầu lưỡi liếm qua một lượt. Nói thật, đổi thành một người khác Vương Nhất Bác đã sớm xuống giường không làm nữa, nhưng khuôn mặt của Tiêu Chiến vẫn luôn là lý do làm hắn cứng lên, nhìn qua mặt liền có thể cứng. Cho nên tùy ý liếm lộng, Vương Nhất Bác cũng cứng lên.

Tay Tiêu Chiến đã sớm được cởi trói lúc khẩu giao, tay lung tung nắm lấy ga giường. Thời điểm Vương Nhất Bác đỡ đồ vật của hắn tiến vào, anh còn liên tục đẩy Vương Nhất Bác, một bên tuyệt vọng kêu lên: " Cứu mạng. . . . Ai tới cứu tôi với a. . . ."

Vương Nhất Bác hôn lên môi anh, đỉnh hông tiến vào bên trong. Cả người Tiêu Chiến hô hấp cũng ngưng lại, tay gắt gao  nắm chặt ga giường. Quá đau, nếu anh là con gái, xử nam của anh cứ như vậy bị cướp mất.

Omega kết hợp với alpha là nguyên tác của trời đất, cho nên hai thân thể thập phần ăn ý, tuy rằng tâm lý Tiêu Chiến vẫn còn kháng cự, nhưng sinh lý đã thích ứng vơi sự xâm phạm của Vương Nhất Bác. Dũng đạo omega gắt gao mút lấy dương vật Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác nắm lấy eo Tiêu Chiến bắt đầu trừu sáp, mỗi một lần đều cực kỳ mạnh mẽ.

" A . . . . Tha cho tôi. . . . Tôi không thể. . . . " Ánh mắt Tiêu Chiến sưng đỏ, đáng thương hề hề, Vương Nhất Bác một bên cắm rút một bên hôn môi Tiêu Chiến. Vươn lưỡi quấn lấy đầu lưỡi Tiêu Chiến, lại chuyển xuống nốt ruồi nhỏ bên môi.

" Tiêu Chiến, anh thật sự quá giỏi. " Lực eo của Vương Nhất Bác vô cùng tốt, đỉnh lên khiến Tiêu Chiến liên tục sợ hãi. Tiếng khóc lóc kêu ba ban đầu giờ còn xen lẫn cả rên rỉ sung sướng, cho đến khi Vương Nhất Bác sáp nhập vào khoang sinh sản, Tiêu Chiến mới giật mình hoảng sợ mở to mắt, hai chân vùng vẫy muốn chạy trốn.

Vương Nhất Bác không ngờ khoang sinh sản của Tiêu Chiến lại bị hắn thao mở, ngơ ngác đem quy đầu chọc vào khoang sinh sản. Một khi hắn bắn vào, cũng đánh dấu Tiêu Chiến, trong bụng Tiêu Chiến cũng sẽ mang thai đứa nhỏ của bọn họ.

Hắn ôm lấy Tiêu Chiến, tiến sâu hơn vào khoang sinh sản. Tiêu Chiến đánh hắn, muốn cầu xin hắn buông tha cho anh, Vương Nhất Bác lại nói ra lời anh không muốn nghe nhất.

" Chiến ca, em bắn vào trong, chúng ta cùng sinh một đứa nhỏ đi. "

" Không muốn! Tôi không muốn. . . . " Tiêu Chiến khóc kêu, bị Vương Nhất Bác xoay người đè lên lần nữa, tiến vào khoang sinh sản. Vương Nhất Bác không để ý tới anh đang khóc lóc, đâm rút thêm mấy trăm lần, thời điểm bắn vào bên trong cũng cắn lên tuyến thể của Tiêu Chiến. 

Tiêu Chiến hoàn toàn bị hắn đánh dấu, bên trong còn chứa đầy tinh dịch của Vương Nhất Bác. Cả phòng đều là hương hoa nhài trộn lẫn với hương vị trà, đóa hoa nhài đó là một đóa hoa nhài thối nát.

Tiêu Chiến đầu óc hỗn loạn, cả người mất đi tinh thần, cứ như vậy nằm ở trên giường, không nhúc nhích. Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến đến bên bàn, đó là nơi có góc nhìn tốt nhất để hắn ngắm Tiêu Chiến, một lần nữa cắm vào. Tiêu Chiến cả người vô thần, mắt nhắm lại ngay cả rên rỉ cũng không muốn kêu.

Vương Nhất Bác thấy anh như vậy cũng không còn cách nào khác, đành phải ra sức thao làm, mỗi một lần đều đâm đến điểm mẫn cảm, còn đảo qua cả khoang sinh sản của Tiêu Chiến. Tiêu Chiến ôm chặt cổ Vương Nhất Bác, tựa hồ là bị kích thích không ít, hơn nữa vừa bị đánh dấu, anh có chút ỷ lại vào tin tức tố của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác được lấy lòng, cười lại đâm vào khoang sinh sản, ở lúc Tiêu Chiến náo loạn liền bắn vào. Tiêu Chiến co rút một hồi, chờ sau khi thành kết cả người đều hư thoát. Vương Nhất Bác ôm anh quay lại giường, muốn cúi đầu hôn lên trán anh lại bị anh đẩy ra, mắt khóc đến sưng đỏ, trong ánh mắt là sự sợ hãi và kháng cự.

" Đừng động vào tôi. . . . Cậu đi, mau cút đi. " Tiêu Chiến ngồi dậy cũng mất gần hết sức, Vương Nhất Bác cũng biết đây là lần đầu của anh, không làm quá nhiều lần. Vương Nhất Bác đã sớm đoán được kết cục này, nhưng hắn vẫn cứng rắn ôm Tiêu Chiến vào ngực, như có như không xoa bóp thắt lưng Tiêu Chiến.

" Chiến ca, em thật sự thích anh thật sự thích anh. Làm thế này cũng vì bất đắc dĩ, anh rất mê người. . . . Lần đầu tiên nhìn thấy anh thay quần áo em đã muốn làm vậy rồi. "

" Cậu đừng nói nữa. . . . Xin cậu đó. . . " Tiêu Chiến đẩy Vương Nhất Bác, nhặt quần áo rơi  lung tung trên sàn đi vào phòng tắm. Anh không muốn mang thai con của Vương Nhất Bác, anh vốn dĩ phải có được sự tự do, một người sống một cuộc sống bình yên, là do Vương Nhất Bác cắt ngang tương lai anh. 

Chờ đến khi anh đi ra Vương Nhất Bác đã đổi xong ga giường, ngồi ở trên giường chờ anh. Anh đuổi Vương Nhất Bác đi, lưu lại một Vương Nhất Bác ở ngoài đau khổ gõ cửa, hy vọng anh có thể mở cửa ra.

Tiêu Chiến cả người thoát lực, bọc kín người mình, cũng không biết phải làm sao. Anh nói với Quý Hướng Không bị thằng nhóc 20 tuổi ở nhà bên cưỡng gian, hay là nói với Quý Hướng Không bị tiểu tử nhà bên cường ngạnh thượng anh rồi đánh dấu? Nói thế nào cũng không được, anh chỉ có thể tự mình chịu đựng.

Vương Nhất Bác cũng không biết về nhà từ lúc nào, dù gì Quý Hướng Không cũng không về nhà. Tiêu Chiến gọi đến công ty mới biết cậu ta đặt máy bay đi Paris, một tháng tới sẽ không về. Tiêu Chiến càng bất lực, một mình biết làm sao bây giờ.

Sáng sớm hôm sau Tiêu Chiến tính đi hiệu thuốc mua thuốc tránh thai, anh vốn không muốn mang thai, cũng không muốn lập gia đình, anh chỉ muốn sống một mình. Anh kéo chặt áo khoác, bước chân không ổn lắm đi đến hiệu thuốc. Vương Nhất bác quả thật là quá đáng, lần đầu Tiêu Chiến thế nào cũng không thích ứng nổi.

Lúc đến hiệu thuốc thì mới biết, thuốc tránh thai cho omega tạm thời hết hàng, Tiêu Chiến cười khổ nói không sao, lại lết xác đi qua một quán bán đồ ăn sáng để mua đồ. Nhưng anh cũng chẳng ăn uống được gì, nghĩ lại ngày hôm qua bị xâm phạm liền nghẹn nuốt không nổi.

" Chiến ca! Để em vào được không. . . . Chúng ta từ từ nói chuyện. . . . " Vương Nhất Bác thu lại sự hung ác tối qua, ăn nói khép nép như một con chó con. Đáy lòng Tiêu Chiến vốn có chút dao động, anh vẫn lạnh như băng nhìn Vương Nhất Bác, cuối cùng cũng gật đầu cho hắn tiến vào.

" Cậu có gì muốn nói. " Tiêu Chiến ngồi cách hắn rất xa, sợ hắn sẽ lại làm ra chuyện gì với anh.

" Ngày hôm qua là em không đúng, là em sai, anh có thể tha thứ cho em không. . . . "

" Tha thứ cho cậu? Đây là cưỡng gian, cậu xâm phạm tôi còn muốn tôi tha thứ? Cậu có bệnh à? Sau này cậu cách xa tôi ra một chút, cũng không cần qua nhà tôi nữa. " Tiêu Chiến tức giận thở hổn hển, nói ra những lời độc ác xua đuổi Vương Nhất Bác.     ( Nghĩ cũng tội :< )

" Anh Chiến anh nghe em nói, em đánh dấu anh em nhất định phải chịu trách nhiệm. Sau này anh đi theo em được không, rời khỏi Quý Hướng Không. " Vương Nhất Bác ngồi gần lại Tiêu Chiến, vẻ mặt thành khẩn nói.

" Không phải cậu quên tôi là người đã chồng rồi chứ? Cậu bảo tôi theo cậu? " Tiêu Chiến đứng dậy, không muốn Vương Nhất Bác tới gần. Trên người Vương Nhất Bác là mùi trà dung hợp với mùi hoa nhài, anh ngửi cũng cảm thấy không thoải mái.

" Cút. " Tiêu Chiến cuối cùng vẫn tàn nhẫn nói, Vương Nhất Bác ủ rũ đi ra. Tiêu Chiến chán ghét sự cường ngạnh của Vương Nhất Bác, nhưng trong lòng vẫn không giận được Vương Nhất Bác. Một ngày trong ngôi nhà trống vắng, là Vương Nhất Bác mang đến cho anh sự náo nhiệt, khiến cho anh không còn hiu quạnh.

Nhưng thật sự không nên, thật sự không nên.

Quỹ đạo bình thường của anh một lần nữa bị đảo ngược. Kì phát tình của Tiêu Chiến đột nhiên tới, lần đầu phát sinh quan hệ với Vương Nhất Bác một tuần sau liền đột ngột ập tới. Hẳn là do tin tức tố của Vương Nhất Bác ảnh hưởng, khiến kì phát tình bị thay đổi.

Một tuần này, Vương Nhất Bác thường xuyên đến nhà Tiêu Chiến gõ cửa. Tiêu Chiến đương nhiên không ra mở, chỉ đợi đến khi bên ngoài không còn tiếng động, Tiêu Chiến mới mở một khe cửa nhỏ xíu, mỗi lần đều nhìn thấy Vương Nhất Bác mang đến một món đồ khác nhau.

Có lúc là một bó hoa, có khi là đồ ăn vặt, có khi lại là doll. Vô cùng kỳ quặc, Tiêu Chiến cầm vào nhà, nhưng chưa từng đụng đến.

Kì phát tình hôm nay, Vương Nhất Bác ở trên tầng hai nhà mình nhìn thấy Tiêu Chiến ở nhà bên ngã xuống. Vương Nhất Bác bị dọa không nhẹ, gấp gáp tìm công cụ mở khóa, xông vào nhà Tiêu Chiến.

Còn chưa đến tầng hai đã nghe được mùi hương nồng đậm, còn lẫn cả mùi trà của hắn. Vương Nhất Bác trong lòng cả kinh, là kì phát tình của Tiêu Chiến tới rồi. Quả nhiên, Tiêu Chiến ở trong phòng cởi quần áo hai chân không cọ xát vào ga giường.

" Ha a. . . . Giúp anh. . . . " Tiêu Chiến nhìn thấy Vương Nhất Bác, tin tức tố làm anh cực kỳ dựa dẫm vào Vương Nhất Bác, vươn tay muốn Vương Nhất Bác ôm mình, giúp mình giải phóng dục vọng.

" Vậy lão công liền đến giúp anh. " Vương Nhất Bác đối với sự bày tỏ của Tiêu Chiến rất hài lòng, cởi quần áo xong liền hôn môi Tiêu Chiến. Từ vành tai hôn đến mắt, lại đến hai má, cuối cùng đến miệng. Miệng Tiêu Chiến nhỏ, Vương Nhất Bác vươn lưỡi tiến vào liền có thể chạm đến mọi ngóc ngách.

Tiêu Chiến cũng ít khi hôn môi, tùy ý để Vương Nhất Bác ngậm lấy đầu lưỡi anh không tha.

Hai khỏa hồng anh bị Vương Nhất Bác vân vê đến đỏ lên, Vương Nhất Bác liếm láp xong liền trở nên gần như trong suốt, giống như chảy sữa. Ý xấu của Vương Nhất Bác lại nổi lên, bắt lấy tay Tiêu Chiến tuốt cho hắn, lấy tay thôi vẫn chưa đủ, còn để Tiêu Chiến khẩu giao.

Tiêu Chiến liếm loạn một lượt, miệng vẫn không được tốt lắm. Vương Nhất Bác không nhịn được, nắm lấy tóc Tiêu Chiến ép anh ngẩng đầu lên, để cho anh thâm hầu. Tiêu Chiến nức nở, chịu đựng miệng mình bị giày vò. Vương Nhất Bác bắn lên ngực Tiêu Chiến, còn cọ qua hai điểm anh đào đỏ hồng.

" Chiến ca, sau này em cùng bảo bảo mỗi người hút một bên sữa của anh được không. " Vương Nhất Bác nâng thắt lưng lên, tự an ủi ngay trước mắt anh, không bôi trơn, hậu huyệt Tiêu Chiến cũng đã chảy đầy nước.

Hắn dùng tư thế quỳ từ phía sau sáp nhập Tiêu Chiến, Tiêu Chiến rên rỉ làm Vương Nhất Bác một phen cắm thẳng.

" Ưm a. . . . Em chậm một chút. . . . Anh chịu không nổi. . . " Tay Tiêu Chiến vòng ra sau đẩy chân Vương Nhất Bác, lại đẩy eo hắn, ý bảo hắn nhẹ chút.

Vương Nhất Bác tinh nghịch nói: " Tuân lệnh! Thân ái! " Lại đổi thành phương thức chín nông một sâu đâm vào cơ thể Tiêu Chiến.

Cách thức trừu sáp như vậy Tiêu Chiến lại có chút không hài lòng, tự mình muốn động, muốn nhanh chóng an ủi dục vọng của chính mình. Vương Nhất Bác cười xoa nắn eo Tiêu Chiến, mỗi lần đều đâm đến khoang sinh sản.

" Thoải mái. . . . Ưm. .  .Thật lớn a. . . . " Tiếng rên rỉ của Tiêu Chiến là âm thanh hay nhất Vương Nhất Bác từng nghe. Cả căn phòng đều là tiếng nước giao phối cùng với tiếng rên rỉ của Tiêu Chiến, còn có tiếng thở dốc vì bị Tiêu Chiến hút chặt mà trở nên trầm nặng của Vương Nhất Bác.

" Em bắn vào trong, mang thai một tiểu bảo bối được không nào. " Vương Nhất Bác cúi người nói với Tiêu Chiến, Tiêu Chiến gật gật đầu, thanh âm mềm mại ngọt ngào nói: " Ưm, bắn vào cho anh. . . . "

" Vậy anh phải gọi em là cái gì a? " Tiêu Chiến đáng yêu như vậy, Vương Nhất Bác không nhịn được muốn trêu ghẹo anh.

" Lão công. . . . Bắn cho anh. . . " Tiêu Chiến lật người, đối diện với Vương Nhất Bác. Chính mình đem dương vật của Vương Nhất Bác ngậm trong người, miệng còn nhõng nhẽo làm nũng. Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến ánh mắt mơ màng, biết anh bị tình dục làm mờ lý trí, nhưng bản thân vẫn không chịu được mà bị kích thích. 

Thời điểm bắn vào bên trong, Tiêu Chiến vươn tay muốn ôm, sau đó liền chui vào cổ Vương Nhất Bác bị khoái cảm kích thích đến khóc nấc lên, thân thể còn không ngừng phát run, nhìn qua là cao trào quá mãnh liệt.

" Lại đến. " Vương Nhất Bác đứng lên ôm Tiêu Chiến thao, hắn đứng ở bên giường, Tiêu Chiến thì lại nằm, mỗi một lần đều tiến thật sâu vào trong cơ thể Tiêu Chiến.

Ngày hôm đó Tiêu Chiên được tưới ướt đẫm, thậm chí huyệt khẩu tràn đầy tinh dịch. Bên trong không chặn nổi, tinh dịch cứ như vậy chảy ra. Tiêu Chiến mệt gần chết lăn ra ngủ, Vương Nhất Bác thương xót hôn lên trán anh, lại vén vén tóc mái anh lên.

Hắn hôn miệng Tiêu Chiến, cuối cùng mới ôn nhu đem người đi tẩy rửa.

Loại tình sự mãnh liệt này liên tục duy trì trong suốt một tuần, Tiêu Chiến bị hắn thao nát. Thi thoảng kết thúc một đợt làm tình, Vương Nhất Bác nói muốn nấu mì cho anh anh cũng có sức lực mà ăn, vẫn là để Vương Nhất Bác đỡ anh xuống lầu đút anh ăn một chút.

Sau kì phát tình, Tiêu Chiến mới phát hiện mình đối với Vương Nhất Bác vừa cưng nựng vừa ỷ lại, xẩu hổ kêu hắn qua nhà làm một pháo, cái gọi là lâu ngày sinh tình, đoán chừng được hình thành như vậy.

Anh quen Vương Nhất Bác ở trên giường kịch liệt, xuống giường vận động cũng không phải vấn đề lớn. Chẳng qua mỗi lần Vương Nhất Bác không mang bao, đều bắn vào khoang sinh sản, Tiêu Chiến cũng có chút sợ hãi. Anh ở trong bếp nấu cháo, Vương Nhất Bác còn đang ngủ say. Anh thất thần, ma xui quỷ khiến vuốt ve bụng.

Bên trong thật sự sẽ có đứa nhỏ của Vương Nhất Bác sao?

" Đang nghĩ gì đó. " Vương Nhất Bác không biết tỉnh lại từ khi nào, từ phía sau ôm lấy Tiêu Chiến. Mấy ngày qua, hắn biết sự đề phòng của Tiêu Chiến đối với hắn ngày càng giảm, còn chủ động gọi hắn qua ăn cơm tối, ăn xong liền thuận lý thành chương lăn giường.

" Không có gì. " Tiêu Chiến để mặc hắn ôm mình như vậy. Bây giờ anh với Vương Nhất Bác là yêu đương vụng trộm, anh lạc lối quá rồi. Vương Nhất Bác không nói gì, anh cũng chẳng muốn nói. Bọn họ hiện tại đã ngầm thừa nhận quan hệ thân thể, ngay cả tin tức tố cũng rất hợp nhau.

" Vương Nhất Bác, nếu anh có thai thì sao, em chịu trách nhiệm thế nào. Em sẽ dẫn anh đi sao? Hay là em sẽ bỏ mặc anh, sau đó để Quý Hướng Không làm cha hờ hả? " Lúc Tiêu Chiến ăn cháo cũng cảm thấy chán nản, buông thìa ánh mắt bình tĩnh nhìn Vương Nhất Bác.

" Anh nghĩ cái gì đấy ngốc này. Em nói nếu mang thai sẽ sống cùng nhau, sao có thể bỏ mặc anh được. " Vương Nhất Bác lập tức kích động, Tiêu Chiến sao có thể nghĩ vậy chứ! 

" Anh lần đầu tiên làm tình, lần đầu tiên làm cha mẹ, anh vốn sẽ không tính đến nhiều thứ như vậy. Vương Nhất Bác, em phá hỏng kế hoạch của anh. Cho nên, em nhất định phải mang anh đi theo. Nếu không anh nhất định sẽ quấn lấy em không rời. " 

Nhìn Tiêu Chiến hung dữ, Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy ngọt ngào hạnh phúc. Mỹ nhân của hắn, chung quy vẫn là rơi vào trong lòng hắn thôi.

Cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc thời điểm Quý Hướng Không trở về liền biến đổi.

Quý Hướng Không mua vé máy bay đi Paris đuổi theo Cố Ngụy, trong lòng Cố Ngụy cảm thấy Quý Hướng Không không cần phải làm vậy. Nhưng Quý Hướng Không vẫn cứ dẫn Cố Ngụy về C quốc, nói là phải trực tiếp bàn bạc với Tiêu Chiến.

Lúc Tiêu Chiến mở cửa liền thấy Quý Hướng Không dẫn theo Cố Ngụy, trong lòng anh hiểu rõ. Anh cười cười, cầm dép bông đưa cho Cố Ngụy. Cố Ngụy xấu hổ, bảo Tiêu Chiến không cần làm vậy đâu.

" Tiêu Chiến, chúng ta ly hôn đi. " Thời điểm Quý Hướng Không nói ra những lời này, đầu Cố Ngụy cúi thấp đến mức sắp đâm xuống sàn. Tiêu Chiến cũng không cảm thấy đau lòng, tim anh hiện tại được một tiểu khả ái lấp đầy rồi.

" Vừa đúng lúc, tôi cũng muốn ly hôn. " Tiêu Chiến mỉm cười, phát ra tin tức tố của mình. Quý Hướng Không ngửi được bên trong còn lẫn một chút mùi vị không thuộc về người Tiêu Chiến, cậu ta liền hiểu ra. Cho nên cậu  dắt Cố Ngụy, đứng lên bắt tay với Tiêu Chiến: " Cảm ơn anh đã chiếu cố. "

" Như nhau thôi. "

Căn nhà này Tiêu Chiến cũng không cần, sau khi Quý Hướng Không và Cố Ngụy đi liền lên tầng thu dọn hành lí. Anh muốn đi yêu đương, gấp lắm rồi vội lắm rồiiiiii.

Vương Nhất Bác mở cửa liền thấy Tiêu Chiến mặc áo khoác cầm theo một vali thật to, hắn còn chưa kịp phản ứng Tiêu Chiến đã nhào vào lòng, bé thỏ nhỏ hung ác cắn cắn cằm hắn: " Vương Nhất Bác! Cùng anh nói chuyện yêu đương đi! Anh bây giờ là thiếu nam thất hôn rồi! "

" Được. "

- END -

Tiêu Chiến có Vương Nhất Bác.

Quý Hướng Không có Cố Ngụy.

Tôi thì không có ai =)) Vẫn đọc H lết qua ngày :)) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro