Tuyệt đối được hưởng [4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. Phần cuối cùng rồi tới rồi đây!

-----------------------

Tiêu Chiến không nghĩ ra vì cái gì bị Vương Nhất Bác ném lên giường, chờ anh phản ứng lại liền đụng phải ánh mắt đỏ ửng ẩn nhẫn của Vương Nhất Bác, đối phương vùi đầu ở hầu kết anh hung tợn hôn liếm một chút, trượt lên cắn bờ môi anh đem đầu lưỡi đâm vào.

" Anh xong rồi. . . "

Thiếu niên bị xuân dược làm cả người khô nóng ngay cả ánh mắt cũng trở nên sắc bén, hai tay duỗi xuống đem tinh dịch của hai người gom lại lấy nó làm bôi trơn đâm vào hạ thân Tiêu Chiến. Tiêu Chiến đau không nói nổi bị hắn đặt dưới thân đầu lưỡi hơi chìa ra bị hắn mút đến run lên, hôn một hồi thuốc trong người dường như cũng bắt đầu có tác dụng làm anh kêu gào muốn làm. Nhưng môi lại bị phủ kín, hữu khí vô lực ngay cả câu cầu xin cũng không thốt ra nổi, vừa hé miệng đã bị người hung hăng chặn lại.

Cánh tay ở phía sau đâm ra đâm vào cũng chẳng ăn thua gì, thiếu niên chìm trong biển dục nhanh tay lướt xuống dục vọng đang đứng thẳng của Tiêu Chiến xoa nhẹ mấy cái, lại dùng lực đẩy hai chân anh ra, ép hai chân anh dạng rộng hết mức móc lên lưng mình, trực tiếp đỡ dương vật đâm tới.

"...!!"

Tiêu Chiến vừa đau vừa thích ở dưới thân hắn vặn vẹo, Vương Nhất Bác mạnh mẽ thao vài cái người anh liền nhuyễn thành một vũng nước, không tự chủ được mà tiết ra dâm dịch. Thiếu niên sức lực hơn người liên tục ưỡn thắt lưng giống như máy đóng cọc không ngừng rong ruổi trong cơ thể anh, không tới vài phút Tiêu Chiến liền chịu không nổi khóc lóc thở dốc bắn ra, vớ được một phút quý giá liền khóc lóc cầu xin hắn. Vẻ mặt ủy khuất, vừa dâm đãng vừa nhõng nhẽo kêu lên, nhưng vẫn không làm cho người phía trên buông tha anh dù chỉ một chút.

" Anh sai rồi. . . Anh sai rồi. . . "

" Vô dụng. " Bóp gel bôi trơn lên tay xoa nơi hạ thể tương liên rồi lại mạnh mẽ đâm vào, túi nang đập vào mông vừa tròn vừa vểnh ba ba rung động.

" A. . . Lão công. . . Nhất Bác. . . Ca ca! Lão công! Sai rồi. . . . Anh lần sau không dám nữa. . . "

" Tiểu Tán sướng chết rồi. . . Bị em thao chết . . . "

" Chậm một chút. . . Chậm. . . Ô . . . "

Anh không biết gel bôi trơn cũng chứa thuốc kích dục, mới thao một lúc không lâu sau liền cảm giác hạ thân mình ngứa ngáy khó nhịn, rõ ràng vừa nãy tính khí bị thao bắn ra mềm xuống giờ lại sướng đến cứng rắn đứng lên. Tiêu Chiến sảng khoái đến tính khí cùng tiểu huyệt phun ra một đống nước. Mắt anh mê man, chủ động ngẩng đầu tìm kiếm hôn môi. Chân móc trên lưng Vương Nhất Bác bị thao đến tụt xuống, lại bị thiếu niên trên người lấy tay kéo lên.

Tiêu Chiến bị thao đến mơ hồ, miệng phun ra vài chữ sắc tình, thở gấp kêu lão công mau thao em. Vương Nhất Bác vốn đã bắn ra một cỗ tinh dịch nồng đậm trong cơ thể anh, lại bị khiêu khích lập tức cứng lên, đè Tiêu Chiến xuống đem côn thịt đến trước mặt anh, từ trên cao nhìn xuống, giọng nói mang theo dục vọng khàn khàn.

" Há miệng, liếm. "

Tiêu Chiến khóc nấc lên, ngoan ngoãn mở miệng ngậm vào một nửa đâm đến yết hầu, phần nuốt không hết liền lấy tay nắm lấy, thi thoảng nhấn nhấn hai túi nang bên cạnh. Vương Nhất Bác vốn dĩ muốn ép buộc anh, nhìn nước Tiêu Chiến giống như hạt châu đứt quãng rơi xuống, lại khôi phục lý trí, cuống quít đem côn thịt rút ra, đỡ người hôn một cái lên trán.

" Làm sao vậy? Cục cưng làm sao vậy? "

" Ách . . . " Tiêu Chiến khóc đến không khống chế được, " Anh vừa về em chỉ biết thao anh. . . Anh không. . . không cho em uống thuốc chắc chắn em cũng sẽ thao anh. . . Dọc đường thao trong nhà cũng thao. . . Ách . . .  Em thích anh hay là thích thao anh. . . "

Khuôn mặt ủy ủy khuất khuất, cùng với tiếng nói có chút khàn khàn, làm Vương Nhất Bác không khỏi đau lòng, hắn lại tức đến bật cười, nắm cằm cho anh một nụ hôn sau.

" Em đương nhiên là thích anh, yêu anh a! Bảo bối anh sao lại suy nghĩ vớ vẩn như vậy? "

" Cho dù là Tiêu Chiến trong công việc đời sống bình thường hay Tiêu Chiến trên giường em đều yêu hết."

" Nếu bảo bối không cho em thao anh, em chắc chắn sẽ không thao mà. "

" Em, Vương Nhất Bác, yêu Tiêu Chiến. Có nghe rõ chưa? "

" Ô. . . " Tiêu Chiến ôm bả vai Vương Nhất Bác, cảm giác an toàn càng lúc càng nhiều, cảm động đến khóc nấc lên: " Đừng đi . . . Anh đồng ý để em thao anh. . . Ô . . . Anh cũng yêu em mà. . . "

" Hì hì. " Vương Nhất Bác cười ra tiếng: " Bảo bối anh ở trên sao lại đáng yêu như vậy . . . " Hắn lại đem Tiêu Chiến đè xuống, chính mình lật người đem Tiêu Chiến ôm bên trên, làm thành tư thế 69. Tiêu Chiến cả kinh, tuy rằng có thể giúp người bạn nhỏ khẩu giao nhưng tư thế này vẫn cảm thấy rất xấu hổ, giãy dụa muốn xuống dưới. Giây theo liền sững sờ.

" Ô. . . Ưm. . . "

" Vương Nhất Bác em không cần liếm. . . Em để tay lên ngực tự hỏi em là người sao. . . "

" Em là người của anh. " Hai tay Vương Nhất Bác vuốt ve nhào nặn mông Tiêu Chiến, hết nhào lại vỗ phát ra tiếng ba ba thanh thúy, lại chọc Tiêu Chiến không biết xấu hổ rên rỉ: " Ca ca cho em uống thuốc chẳng lẽ không định chịu trách nhiệm sao hả? " 

Tiêu Chiến lần đầu tiên bị người ta dùng tư thế này đánh mông, thời điểm vươn đầu lưỡi ra liếm tính khí Vương Nhất Bác mặt đỏ tới mang tai, thật sự rất sướng, không khống chế được mà dâm đãng rên rỉ. Góc nhìn này hơi nhấc thân một chút liền có thể nhìn thấy từng khối cơ bụng của người bạn nhỏ, anh thất thần liền bị tét mông, từng chút từng chút như vậy làm anh buông bỏ cảm giác xấu hổ. Tiêu Chiến hiểu rõ, dùng sức hóp má lại hồi lâu. Vương Nhất Bác liếm huyệt cho anh còn thở gấp, đoán mình sẽ bắn trước, kêu một tiếng đẩy hắn ra. Người bị thao đến nhũn ra đưa lưng về phía hắn ngồi xuống, một mảnh xương bướm cùng thắt lưng xinh đẹp hiện lên thập phần rõ ràng.

Anh ít khi chủ động như vậy, hôm nay cũng thực buông thả, cảm giác lại được khai phá thêm một kỹ năng câu nhân trên giường mới. Vương Nhất Bác nhìn thấy anh từng chút nuốt tính khí vào thì sướng muốn chết, nắm thắt lưng đè xuống giường từ phía sau đâm vào, Tiêu Chiến nằm sấp đâm càng sâu hơn, mông cũng vểnh lên.

" Hôm nay bảo bối. . . Thật đẹp mắt. "

Vương Nhất Bác cuối cùng cũng chạy nước rút, tiếng vang ba ba ba ba càng lúc càng nhanh, tay đưa xuống tìm kiếm tính khí đang dựng đứng giống như muốn bắn, dứt khoát nắm lấy phần rễ hạ chế cao trào của đối phương. Không biết là lần thứ mấy bị nắm gốc rễ như vậy, ý thức Tiêu Chiến cũng không còn rõ ràng, khóc nói muốn bắn, đột ngột cảm thấy trong cơ thể bị một cỗ tinh dịch nóng rực bắn vào. Anh kêu lên một tiếng lại bị bịt kín miệng, thời điểm cùng đối phương bắn ra giống như sắp chết. Nhưng rất nhanh liền khôi phục ý thức, tiến lại gần mổ lên môi đối phương.

Rất ngoan ngoãn ôm nhau thở hổn hển bình phục lại.

Tiêu Chiến mơ mơ màng màng màng muốn ngủ, nghe thấy Vương Nhất Bác gọi anh.




















" Chiến ca. . . "

" Hửm? "

" Cảm ơn Tiêu Chiến tiên sinh đã có thể hảo hảo yêu thương em. Em sẽ luôn luôn yêu anh. Kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa. . . "

" Suỵt. . . " Tiêu Chiến tiến lại gần.

" Thằng nhóc ngốc nghếch này. " Anh cười: " Vậy Vương Nhất Bác tiên sinh cân nhắc một chút về chuyện cùng tôi kết hôn đi. Có được không? "

" Vương Nhất Bác, chúng ta kết hôn đi. "

" Được. "

- END -

Up trước tối bận kh up được 🥺 có lỗi type nhắc nheee!

Như này hết bộ h văn được chưa tarrrr? (≧▽≦)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro