chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ừ, các ngươi đi ra ngoài đi.” Nam tử tựa như đã lâu không trò chuyện, giọng nói nghẹn ngào khó nghe.

Sau khi hai người kia rời đi, lúc này nam tử mới đánh giá thiếu nữ bị trói. Thiếu nữ nhắm chặt mắt, lông mi dài và dày tựa như tiên nữ siêu thoát thế gian.

Gương mặt tái nhợt của nam tử hiện ra sự vừa lòng, ánh mắt bắt đầu trở nên dâm uế.

Gã dùng tay xốc váy lụa của thiếu nữ lên, rút đi quần áo dưới thân, lộ ra cặp mông vừa trắng vừa tròn trịa.

Trong mắt nam tử càng ngày càng dâm tà, bàn tay vô dụng chạm vào cặp mông thoạt nhìn đã biết xúc cảm cực tốt này, chỉ cởi một nửa quần áo, nhưng đủ để gã có thể thấy hai miệng nhỏ mềm mại kia. Thật trùng hợp là nam tử đứng sau hắn, thân thể Quân Mộc Hề ghé vào trên ghế gỗ, làm gã không phát hiện nhục hành (*) phía trước.

(*) cu

Nam tử này là con trai đại ca của trang chủ sơn trang, Triệu Phong. Bởi vì tàn tật bẩm sinh, cha mẹ ruột mất sớm, Triệu Vân trên cơ bản đều là nuôi thả gã, đối với chuyện gã làm đều mắt nhắm mắt mở, thậm chí còn phái một vài thủ hạ cho gã sai khiến.

Do không có ai quản, dần dà, Triệu phong liền dưỡng thành tính cách âm u, bởi vì tàn tật nên không thể đích thân làm, gã cũng dưỡng thành một vài ham mê biến thái.

Chẳng hạn như mỗi tháng gã sẽ sai thủ hạ đi bắt nữ tử mỹ lệ, để gã thỏa mãn tiết dục. Bởi vì không cử động được, phương thức gã thích nhất là dùng đạo cụ. Gã thích nhìn dáng vẻ những mỹ nhân bị đạo cụ không có nhân tính thao đến mức thành dâm phụ. Nó sẽ khiến gã cực kỳ hưng phấn, thậm chí đôi khi dưới thân còn dựng lều.

Mỹ nhân lần này khiến gã cực kỳ vừa lòng.

Triệu Phong đẩy xe lăn đến phía cuối ghế gỗ trông cực giống ngựa gỗ này, dùng tay ấn một nút, và rồi nó bắt đầu hoạt động.

Đầu tiên là phần giữa nhô lên một đệm mềm, bám trụ bụng Quân Mộc Hề, làm cặp mông trắng vểnh lên, hai miệng nhỏ mềm mại hoàn toàn bại lộ ở trong không khí, nhờ phía trước có làn váy che đậy, cho nên không lộ nhục hành ra.

Thần trí Triệu Phong bị cảnh đẹp trước mắt thu hút, cặp mông trắng nõn mượt mà trơn mềm vì đang cong lên nên hơi rung động, hai miệng nhỏ mềm mại xinh đẹp, giống như hai nụ hoa đang hé nở, làm người ta không khỏi muốn hung hăng mà đùa bỡn.

Thiếu nữ vì bị hạ thuốc nên chưa tỉnh, nhưng vì hạ thân bị bại lộ trong không khí lạnh lẽo mà hơi nhăn mày. Trên mặt Triệu Phong dần dần bắt đầu hưng phấn lên.

Lại ấn một nút khác trên ghế gỗ, cái đáy đột nhiên hiện ra côn thịt thô tráng cực lớn, do được làm từ gỗ, cu gỗ vừa cứng vừa thô dài, trên đầu còn có viên nhô lên, hết sức dữ tợn. Lúc này nó nhắm cực chuẩn vào trong tiểu hoa mềm mại đang hé nở.

Trên đầu dương vật thô tráng bắt đầu chi chít dịch nhầy kỳ quái, đỉnh đầu xoay chuyển ở cửa huyệt, bôi miệng nhỏ lấp la lấp lánh.

Quân Mộc Hề cảm thấy dưới thân không ổn nên bừng tỉnh. Xúc cảm dính nhớp kỳ quái dưới thân làm tiểu huyệt hắn tê tê dại dại, hắn đột nhiên mở mắt ra, sau khi ý thức được tình cảnh của mình bắt đầu giãy giụa kịch liệt. Hai mắt tràn ngập hoảng sợ, hắn không biết sao mình lại bị bắt đến đây, còn cong mông bị người ta đùa bỡn hoa huyệt dưới thân nữa.

“Không được!…… Buông ta ra!… A ha!…” Hắn giãy giụa mãnh liệt, nhưng biên độ động tác quá lớn, ngược lại càng khiến dương vật to dài thô tráng kia nhích đầu vào.

Dương vật bằng gỗ hết xoay tròn lại nhảy lên, đùa bỡn thịt nhợt nhạt yêu kiều trong huyệt.

“A a… Không được… Buông ta ra…” Quân Mộc Hề bị kích thích cả người không dám động đậy mạnh nữa.

“Ha ha ha ha, tỉnh rồi à… Như vậy mới thú vị, kêu lớn tiếng lên, một lát nữa cưng sẽ sung sướng như dâm phụ mà cầu xin ta.” Giọng nói nghẹn ngào khó nghe mang theo sự hưng phấn vô cùng, rồi gảy chốt mở nào đó, ngựa gỗ bắt đầu chậm rãi nhẹ nhàng lay động trước sau.

“Á a a a!… Ha ưm… Hức hức… Không được, không được động…” Quân Mộc Hề túm phía trước ngựa gỗ, muốn thoát khỏi cảm giác kích thích bị dương vật khủng bố lạnh băng đâm thọc. Hắn cắn chặt môi, hắn không muốn rên rỉ như dâm phụ trước mặt gã đàn ông xa lạ này.

Triệu Phong nhìn dáng vẻ thà chết chứ không chịu khuất phục của hắn, trong mắt trào ra một tia phẫn nộ u tối, hung hăng ấn thêm một chốt mở, nguyên cây dương vật trực tiếp đi vào hết tiểu hoa xinh đẹp.

“Á a a a a a!” Dương vật cương cứng trơn ướt trực tiếp thọc vào sâu, Quân Mộc Hề đau đớn kêu to, thân thể bị kích thích bắt đầu run rẩy.

Mộ Bạch đi vào nơi này nghe được tiếng thét chói tai thê thảm của thiếu niên, vội bay nhanh dùng chân đá văng cửa phòng, sắc mặt bỗng chốc trùng xuống. Dùng nội lực lăng lệ quất vào nam tử ngồi xe lăn.

Thân thể Triệu Phong vốn dĩ ốm yếu bất kham, sao chịu nổi một chưởng lăng lệ, trực tiếp chật vật ngã khỏi xe lăn, phun ra từng ngụm máu, ngất xỉu.

“Hức…… Sư phụ… A ha… Sư phụ… Đau quá…”

Gương mặt Mộ Bạch trầm xuống đi đến, ấn tạm dừng ngựa gỗ, cẩn thận xem xét tiểu huyệt xinh đẹp bị dương vật giả lấp kín một chút.

“Không bị thương.” Mặc dù tiểu huyệt bị đâm mạnh, nhưng trong huyệt có tính dẻo dai cực tốt, hơn nữa trên cự vật còn có dịch nhầy bôi trơn, nên không khiến thiếu niên bị thương.

“Hức hức… Sư phụ… Ha a… Mau bỏ nó ra…”

Mặt Mộ Bạch ngày càng âm trầm, lại nhớ đến lúc vào trông thấy ánh mắt dâm dục ghê tởm của nam nhân kia nhìn cặp mông đầy đặn trắng nõn của thiếu niên và cảnh côn thịt giả đâm vào rút ra trong tiểu huyệt, sắc mặt y trầm xuống.

“Lần sau còn dám chạy loạn không?” Hòa thượng không để ý tới thiếu niên khóc thút thít, cũng không rút côn thịt giả trong huyệt hắn ra, thậm chí còn khảy hai cánh môi âm đạo đỏ tươi đầy đặn bị căng ra.

“A a!… Ha a… Ha…” Dưới thân bị căng đến tràn đầy, bên ngoài dương vật thật lớn còn có các viên nhô lên, không ngừng đâm mạnh vào trong huyệt thịt quyến rũ, làm hắn sảng khoái kêu lên.

“Xem ra bảo bối còn chưa ý thức được mình sai… Vi sư đi xử lý vài chuyện, bảo bối tự mình hưởng thụ cho đã đi.”

“Không được… Sư phụ!… A ha! A…”

Mộ Bạch không để ý đến hắn khóc lóc, lạnh nhạt ấn chốt mở, ngựa gỗ lại bắt đầu lay động , thậm chí còn kịch liệt hơn trước. Ngay sau đó xoay người ra cửa.

Y đi đến trước mặt nam nhân ngất xỉu, nhìn hơi thở gã thoi thóp, nhíu mày. Y nhập Phật môn, không nên sát sinh. Ánh mắt y tối lại, dùng chưởng phong sắc như kiếm, xẻo chim nam tử nọ. Người nọ đang hôn mê đau đớn kêu rên một tiếng, nhưng không tỉnh lại.

Nếu đã vô dụng, cũng không cần giữ lại làm gì. Mộ Bạch mặt không cảm xúc thầm nghĩ.

Y đại khái có thể đoán ra thân phận người này, trước đây từng nghe nói Vân Mộ sơn trang che giấu đại thiếu gia, khả năng là người trước mặt.

Y dùng pháp lực mang theo Triệu Phong yếu ớt đến trước cửa Vân Mộ sơn trang, ném gã tới cửa, nhìn đám sai vặt hoảng loạn đi bẩm báo trang chủ, lúc này mới lạnh mặt quay trở về gian phòng nhỏ kia.

“Ưm a… Ha a… Quá… Quá nhanh… A a! Chậm một chút…Hức hức… Sư phụ…”

Vừa mới tới cửa, đã nghe được tiếng rên rỉ quyến rũ của thiếu niên, ngọt ngào len qua khe cửa truyền vào lỗ tai Mộ Bạch.

Kẽo kẹt một tiếng, mở cửa phòng ra, cảnh tượng bên trong có thể khiến bất cứ nam nhân nào phun máu mũi.

Thiếu niên mặc váy lụa mềm mỏng, lúc này cặp mông tuyết trắng trần trụi, phía dưới bị côn thịt to lớn thao đến nỗi lớn tiếng rên rỉ, khóe miệng còn chảy ra nước. Bởi vì nằm sấp, thiếu niên chỉ có thể khuất nhục cong cặp mông đầy đặn lên, sợ ngựa gỗ lay động kịch liệt sẽ bị ngã nên hai cánh tay mảnh khảnh ôm chặt phía trước ngựa gỗ, tư thế như vậy khiến côn thịt đâm vào càng sâu. Cũng không biết bị thao đến cao trào bao nhiêu lần, trên khắp ngựa gỗ dính đầy dịch nhầy ướt nhẹp.

Mộ Bạch đi lên phía trước, dùng ngón tay lau nước miếng ở khóe môi hắn, lại bị thiếu niên vươn đầu lưỡi nhỏ cuốn vào trong miệng, không ngừng liếm mút.

“A ha… Sư phụ… Tiểu Hề rất… thích… Sư phụ… a ha…”

Lời nói ngọt ngào trực tiếp sưởi ấm sự lạnh lẽo trong lòng Mộ Bạch, tức giận cùng lo lắng trong lòng cũng tiêu tan hơn nửa. Bé con này luôn có năng lực khiến cảm xúc y phập phồng lên xuống như thế.

“Biết sai rồi?”

“Hức hức… Tiểu Hề biết sai rồi… A ha…” Quân Mộc Hề lấy lòng bằng cách liếm ngón tay nam nhân, đầu lưỡi nhỏ non mềm trơn tru bắt chước phương thức giao hoan, hai ngón tay y ướt dầm dề.

Nam nhân tắt chốt mở ngựa gỗ, cởi lỏng dây trói thiếu niên, chậm rãi nâng mông hắn lên rút côn thịt giả ra, bởi vì bị thao lâu rồi, cửa huyệt không khép lại được, lỗ nhỏ co rụt lại.

Quân Mộc Hề nằm đờ trong lòng hòa thượng, trong miệng nhẹ nhàng gọi sư phụ.

Mộ Bạch ôm hắn đến đầu kia ngựa gỗ, dùng ngón tay cạy miệng nhỏ tham ăn, đưa côn thịt nóng bỏng của mình tới bên miệng thiếu niên, quy đầu cọ vào môi của hắn.

“Ngoan, liếm nó cho tốt, một lát nữa sư phụ sẽ thỏa mãn miệng nhỏ tham ăn ở dưới thân.”

Thiếu niên đỏ mặt, ngoan ngoãn ngậm lấy côn thịt thô dài, ra sức liếm láp phun ra nuốt vào, cực lực tránh khỏi hàm răng, để côn thịt không bị va vào.

Mộ Bạch xoa cái gáy mềm mại vướng đầy tóc của hắn, chậm rãi chuyển động eo bụng, ra vào trong miệng thiếu niên.

Quân Mộc Hề giương mắt nhìn khuôn mặt lạnh của y, nhưng bị dục vọng làm cho y thở gấp nom rất gợi cảm. Hắn thích dáng vẻ cấm dục của hòa thượng nhưng được phóng thì dâm đãng, tiểu huyệt dưới thân nuốt chặt ngón tay nam nhân, chảy dịch từng tí một. Hắn ra sức hầu hạ y.

Mộ Bạch sợ yết hầu hắn bị thương, chỉ đung đưa hai lần liền rút ra, banh hai chân thon dài trắng trẻo của thiếu niên, tiểu huyệt co mở phun ra dịch, y trực tiếp đi vào.

“A a! Sâu quá!… Ha a… Ưm…” Bị lửa nóng lấp đầy làm Quân Mộc Hề cảm thấy cực kỳ sảng khoái, xoắn eo nhỏ, mông trắng cũng đong đưa trước mặt nam nhân.

Bởi vì vừa rồi tiểu huyệt bị ngựa gỗ thao bên trong ướt nhẹp mềm xốp, côn thịt một phát đi thẳng vào cũng không gặp bất trắc, chỉ cảm thấy khoái cảm tràn trề và thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro