Công lược mẹ kế (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Ngưng Hạ

Editor: Red9

DON'T TAKE OUT

WARNING: Cao H! Kì thị hoặc không nhai được => CLICKBACK

Khoa học kỹ thuật thế giới này không thể nào phát đạt, thêm đó là nhiều loại ma pháp, trong không khí còn có những nguyên tố ma pháp về ngũ hành tự do, chỉ là người bình dân không có tiền học, trừ những người có tố chất tốt sẽ được đưa vào cung, phần còn lại đều không biết dùng ma pháp, thể chế xã hội giống với quân chủ chuyên chế, có hoàng cung và hoàng đế, trong hoàng cung cũng sẽ có quốc sư nghiên cứu về hiện tượng thiên văn, và những ma pháp về hiến tế, cúng bái.

Và tất cả đều là đàn ông, bao gồm hoàng hậu.

Thật may mắn khi Dương Sơn không có sở thích đặc thù gì, hơn nữa cũng không kén ăn, nam nữ không kị, việc thích ứng cũng nhanh.

Dương Sơn một bên di xuống chân núi, một bên đọc tư liệu mà hệ thống truyền cho hắn.

Ở thế giới này, hắn cũng tên là Dương Sơn, nguyên chủ và hắn lớn lên rất giống nhau, nhưng thân thể của nguyên chủ lại phải chịu đói lâu năm, không cường tráng như hắn, chết cũng vì chịu đói, Dương Sơn cảm thấy một chút tâm ý cũng không có.

Cha đẻ cưới mẹ kế, rồi biến luôn thành cha dượng*, Dương Sơn cha không đau mẹ không yêu, mẹ kế coi hắn như một cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, tìm cái cớ đuổi hắn ra ngoài, nguyên chủ không chỗ để đi, thân thể lại gầy yếu tìm không thấy thức ăn, sống không nổi rồi chết đói, lúc này mới để hắn đến đây.

(*: Ý cả câu là thiếu tình cảm của cha)

Thật nhanh đã đến thôn dân ở dưới núi, lúc này đang là giữa trưa, bên ngoài cũng không có nhiều người qua lại, Dương Sơn liếc mắt nhìn về con đường trở về nhà, vừa lúc thấy một người mảnh khảnh từ trong phòng đi ra, cầm cái chậu rửa mặt bằng gỗ ra bên ngoài đổ nước bẩn, người nọ mặt trái xoan, mắt to, trông vô cùng thanh tú, bên miệng có hai cái má lúm đồng tiền như ẩn như hiện, lúc cười rộ lên khuôn mặt trở nên thật mỹ lệ, vòng eo gầy trông thật mềm dẻo, cái mông đĩnh kiều, ăn mặc phong tao với cái quần đùi, lộ ra hai chân trắng bóng mềm mại, lúc ngồi xổm xuống còn có thể lộ ra cái quần ship màu đen.

(Red9: -___-)

Vừa nhìn thôi cũng biết là một kiểu người thiếu thao.

Dương Sơn đang thưởng thức mỹ nhân, hệ thống đột nhiên phát ra nhắc nhở tiếng vang dội: "Ký chủ chú ý, ký chủ chú ý, phát hiện mục tiêu nhân vật cần công lược, có tiến hành đọc tư liệu hay không?"

"Có."

Xử lý tư liệu, mục tiêu công lược: Tống Như.

Thân phận mục tiêu nhân vật: Mẹ kế của nguyên chủ, vốn là con của địa chủ, chồng cũ đã chết, mang theo một đứa con tái giá với cha nguyên chủ.

Thuộc tính mục tiêu nhân vật: Thụ.

Khó khăn: Quan hệ với nguyên chủ rất kém, thời thời khắc khắc nghĩ cách giết chết nguyên chủ, đem gia sản để lại cho con trai mình.

Chỉ số của mục tiêu nhân vật: Sáu mươi.

Nhiệm vụ hệ thống: Dùng năng lực chinh phục mẹ kế, đem chỉ số tính phúc tăng đến 100, sau khi hoàn thành nhận được 1 vạn tích phân của hệ thống. Mong ký chủ nỗ lực hoàn thành."

1 vạn? Kỳ thật thật đúng là không ít. Dương Sơn cảm thấy vừa lòng, hắn nghĩ có nên đến cửa hàng tích phân mua đồ không, hỏi hệ thống: "Tích phân có thể dùng quá mức không?"

Hệ thống nói: "Mức độ tiêu hao là 5000, nếu trong một tháng còn không vào liền tăng 1 vạn, mỗi tháng tăng lên, thiếu phí 100 vạn thì sẽ không quay về được thế giới cũ."

"Một tháng vậy là đủ rồi." Dương Sơn lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Hắn quay về núi, bò lên cây trộm mấy quả trứng chim, hắn cũng không phải là thân thể yếu đuối mong manh của nguyên chủ, nếu là nguyên chủ thì thật khó hoàn thành việc, hắn thuận buồm xuôi gió, ôm trứng chim quay thôn, tìm được một đứa bé chảy nước mũi, cho nó trứng chim, bảo nó nói với mẹ kế mấy câu, nói là Dương Sơn đã tìm được nơi ở, đó là một chỗ ở đối diện đỉnh núi kia, bảo y cứ yên tâm, không có việc gì thì không cần phải đến thăm.

Dương Sơn nghĩ với cá tính của mẹ kế hắn nhất định sẽ là càng không cho y đến y lại càng đến, hơn nữa cái túp lều rách rưới kia, cũng chẳng khác gì ngồi ngoài trời, mẹ kế nhất định sẽ qua để cười nhạo hắn một phen, tranh thủ làm cho Dương Sơn tức chết.

Thế nhưng đó là Dương Sơn cũ, còn Dương Sơn bây giờ......

Quả nhiên, Dương Sơn đợi ở gần đó trong chốc lát, liền nhìn thấy mẹ kế ra cửa, hướng đi đúng là cái lều rách bên kia, hắn cười sằng sặc, cũng không theo sau, mà là về nhà cũ, nhìn thấy trên bàn có một quả đào cắn dở, hắn cười xấu xa đem dâm cổ mua được từ hệ thống nhét vào quả đào.

Dâm cổ là một loại sâu trong suốt, theo vết cắn bắt đầu chui vào quả đào, rất nhanh, Dương Sơn lại xử lý một chút, hoàn toàn nhìn không ra khác thường, sau đó hắn đặt quả đào lại trên bàn, rón ra rón rén chạy ra.

Dương phu nhân lên núi gặp 'vườn không nhà trống', tâm tình không tốt trở về nhà, nhìn thấy trong nhà không có một bóng người, càng thêm sinh khí, Dương Đại Hải lại tìm lấy cớ chạy lên trấn trên, ba bốn ngày cũng chưa về, nói là gặp vận may, nhưng y cũng đâu có ngốc, rõ ràng là lại chạy đến trấn trên để tiêu dao lầu hoa*, sinh hoạt của Dương Đại Hải cũng thật thối nát, ba ngày thì hai ngày qua đêm ở lầu hoa, nếu không phải lúc trước mình có con cần tái giá gấp, y cũng sẽ không gả cho một tên nhà giàu mới nổi, hiện giờ cũng chỉ có thể nhịn vì con, chờ đến khi Dương Đại Hải chết, để cho con trai kế thừa tài sản, còn cái tên Dương Sơn kia, chết ở đâu thì chết luôn đi, một phân tiền cũng sẽ không cho hắn.

(*: Nơi ong bướm, có tiểu quan)

Nghĩ đến con trai mình, tâm tình Dương phu nhân lại tốt lên, thấy trên bàn có quả đào của mình vừa ăn dở, liền cầm lấy tiếp tục ăn.

Tới rồi buổi tối, Dương phu nhân ăn cơm chiều, dọn phòng, tắm rửa xong liền đi ngủ, nhưng vừa mới ngủ, một trận khô nóng đánh thức y.

"Bị gì thế này? Thế nào lại nóng như vậy?" Dương phu nhân người đầy mồ hôi, trận khô nóng lại xông lên não, thân thể nghiêng ngả lảo đảo lấy chậu rửa mặt xối nước lạnh rửa mặt, lại không có hiệu quả, rốt cuộc cũng không phải chuyện gì kinh người, nhưng rất nhanh y đã nhận ra nơi nào phát ra sự khô nóng này.

"Sao lại......" Dương phu nhân kinh hoảng thất thố, thân thể lại mềm yếu tê liệt ngã xuống giường, run run cuộn tròn, hạ thể run lên kích thích, nơi nhục huyệt luôn được che dấu bắt đầu không ngừng co chặt, bên trong ngứa giống như có sâu bò qua, rất nhanh đã trào ra một dòng dịch thể trong suốt, hận không thể có cái gì thọc ra thọc vào để hung hăng gãi ngữa một phen.

"Hô...... Hô...... A a......" Ngón tay Dương phu nhân gắt gao nắm lấy khăn trải giường, rốt cuộc không thể tự hỏi đã xảy chuyện gì, chỉ biết là phía dưới thật cơ khát nam nhân, hạ thân phía trước cũng ngạnh nhếch lên, tạo thành một đỉnh lều dưới quần, đỉnh đều ướt đẫm, y bắt đầu nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, cọ xát hạ thân bị bao trong lớp quần vào lớp trải giường, hai chân cũng gắt gao kẹp không ngừng cọ xát, mong sao có thể trấn an nhục huyệt một lát, nhưng ngay chút tác dụng cũng không có.

Dương phu nhân chưa từng cảm nhận qua ngọc lửa dục vọng nóng rực như vậy, y dù đã có hai đời chồng, người chồng trước sống quy củ, không có gì đặc biệt, người chồng bây giờ cũng chính là cha Dương Sơn, bởi vì sinh hoạt cá nhân quá mức thối nát, cái nơi đàn ông kia dùng quá nhiều, kéo dài còn không bằng chồng trước, thân thể y không được khai phá đầy đủ , ngày thường cũng sẽ không có khát cầu, cho nên y quan niệm, đây dù sao cũng là làm theo phép, không có gì đặc biệt, nhưng tình huống hôm nay lại đánh vỡ quan niệm kia.

"Ai ô a...... Nóng quá...... Nóng quá a......" Dương phu nhân thật sự chịu không nổi, cố sức kéo quần áo trên người, hai chân giao nhau cọ xát, ngay cả quần lót ướt đẫm cũng cởi bỏ, thân thể trần trụi của y trắng bóng mềm mại, ở trên giường dâm đãng khó nhịn vặn vẹo, y thật sự nhìn không đâu trời và đất nữa, dâm cổ bò đến nhục huyệt y, thậm chí còn hướng đến chỗ sâu nhất, tới cuối, nháy mắt hòa tan thành một bãi chất lỏng trong suốt, dung hợp lại với dịch thể nhục huyệt không ngừng phun ra, cuối cùng dấu vết gì cũng biến mất.

"A a a!" Thời điểm dâm cổ bò vào hoà tan chỗ sâu nhất, Dương phu nhân rốt cuộc không thể nhẫn nại, y hét lên, thật sự muốn xé rách hết thảm giường, y buông tay, bắt đầu sử dụng bốn ngón tay của mình, cắm thẳng vào hậu huyệt khó chịu ngứa ngáy, cố thâm nhập đến nơi ngứa sâu nhất, nhưng ngay cả ngón tay cũng khó sờ tới hậu huyệt, y thật sự không biết nên thế nào làm, quả thực bị tra tấn chết mất, chỉ có thể dùng một cái tay khác đặt ở trên bụng bắt đầu vuốt ve, nhưng cũng chỉ là gãi không đúng chỗ ngứa, y khó chịu đến mức đôi mắt đều đỏ. "Thế nào, thế nào lại như vậy...... Ngứa quá, bên trong...... A a...... Chịu không nổi...... Chịu không nổi a...... Cắm ta, ai tới cắm cắm ta...... Ai, ai cũng được, mau...... Cắm vào đi a...... A a a......"

Trốn trong nhà nghe được tiếng thét chói tai, trộm tránh ở cửa sổ nhìn, trong lòng Dương Sơn vừa lòng cười, loại dâm cổ hắn lựa chọn sau 7 tiếng sẽ phát tác, tính thời gian vừa lúc bắt đầu, hắn lặng yên không một tiếng động đẩy cửa sổ, xoay người nhảy vào, nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt, thật không nhịn được tấm tắc, kinh ngạc và cảm thán một phen.

Chỉ thấy Dương phu nhân quỳ sát ở trên giường, cả người đều mềm nhũn, cái mông kiều kiều chổng cao cao, không ngừng vặn vẹo phải trái, bắt chước bộ dáng bị đi vào đi ra, làn da trắng nõn cũng chảy mồ hôi ròng ròng, phía dưới đều ướt đẫm, nơi nhục huyệt ngứa ngáy cắm hai dị vật, Dương Sơn vừa thấy, thiếu chút nữa không nhịn được cười, thế mà lại lấy chiếc đũa về thọc vào đó.

"A a! Không đủ, không đủ a......" Ánh mắt Dương phu nhân đều tan rã, giống như một con trùng ở trên giường quay cuồng vặn vẹo, một tay cầm chiếc đũa chọc nhục động, một tay dùng sức vuốt ve hạ thân, tao thành một đóa hoa.

"Chiếc đũa nhỏ như vậy, đương nhiên không đủ, phu nhân, có muốn ta giúp ngươi gãi ngứa hay không a?" Dương Sơn cố tình đè thấp thanh âm trêu đùa.

Bỗng nhiên nghe được thanh âm nam nhân xa lạ, Dương phu nhân cả kinh, thần trí hồi phục một lúc, y tức khắc túm lấy tấm chăn đen bọc mình lại, cảnh giác trừng mắt hắc ảnh không biết xuất hiện khi nào ở bên giường mình. "Ai! Sao lại vào đây được!"

Sắc trời vốn tối đến mức không nhìn thấy năm ngón tay, Dương phu nhân bị dục vọng tra tấn đến mức đầu váng mắt hoa, vậy nên không nhận ra Dương Sơn.

Dương Sơn hắc hắc cười quái dị, cố ý nói xuyên tạc đi, "Đương nhiên là bị tiếng kêu dâm đãng của phu nhân câu vào, thật không ngờ, không ngờ tới Dương phu nhân đoan trang lại tao như vậy, hôm nay Dương Đại Hải không ở, để lại phu nhân độc thủ không khuê thật sự đáng thương, có lẽ ta nên chịu thiệt một chút, phải thỏa mãn cho phu nhân, ngươi xem có phải không?"

Nói rồi, Dương Sơn cởi bỏ lưng quần, móc ra cự vật thật lớn, bởi vì trước đó đã thấy được bộ dáng lẳng lơ của Dương phu nhân, nơi đó đã sớm ngạnh to, hắn nâng cự vật tới gần Dương phu nhân, cơ hồ sắp chạm vào mặt y, "Dương phu nhân nhìn xem cái này như thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro