Chap 2 : Võ mồm của Tiểu Thụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ ( Chap 2 ) ~
- Xin chào Vương Tổng ! - Cậu đi vào, vui vẻ nói

- Hửmm, Khải Nam, mau vào đây ! - Anh ngẩng mặt lên, thấp giọng ra lệnh, có phần nghiêm trọng hơn thường ngày khi nói chuyện với cậu

- Có chuyện gì.. A.. - Vừa mới đi đến bên cạnh anh thì ngay lập tức cậu bị kéo lại.

Hai đôi môi chạm nhẹ vào nhau. Đấy sẽ chỉ là nụ hôn chuồn chuồn phớt nếu cậu không vòng tay qua cổ anh và đòi hỏi thêm.
Bây giờ, lưỡi anh như con rắn nước chui hẳn vào trong khoang miệng của cậu. Từng ngóc ngánh trong khoang miệng cậu đều bị anh khám phá. Từng hơi ấm đều của cậu đều bị anh lấy đi.

"Ưm... Anh..mau buông... "

Trong nụ hôn nóng bỏng, cậu đẩy nhẹ vai anh mong muốn được trả lại không khí trong lành. Nhưng chính vì những tiếng rên vụn vặt,lí nhí như không có đấy lại làm anh càng hung hăng gấp bội lần

"Ha... Ha.. " Cuối cùng cũng được thả ra. Tiếng thở dốc của cậu vang lên khắp căn phòng. Do thiếu không khí trầm trọng mà cậu phải hé cả chiếc miệng đỏ mọng của mình ra.

Lát sau, cậu quay ra hắn ấm ức :
- Đại Nguyên, sao anh lại đột ngột vậy ? Anh biết thừa là khi nói thì em toàn phải thở ra mà !

- Còn tại ai ? - Ann kéo cậu ngồi vào lòng mình - Ai cho phép em gọi anh là Vương Tổng ?? Hả ??

- Thì em chỉ đùa thôi mà~ - Cậu phồng má, chu môi ra. Mặt ấm ức

Anhkhông thể giận cậu với cái bộ mặt thế kia nữa thế nên nhướn người hôn phớt qua môi cậu :
- Tha cho em ! Muốn làm việc không ? Muốn thì phụ anh mấy việc không thì ngồi chơi đi !

- Có có ! Cho em mấy việc đi :3 Ngồi chơi chán lắm ! - Tiểu Nam như chú cún con vui mừng, mặt hớn hở

  Anh thấy thế liền bật cười :
- Ừ, mau tính cho anh con số của mấy bộ phận này ! Xong thì làm thống kê cho anh ! Cứ từ từ thôi ! Không cần gấp gáp quá đâu !

Đại Nguyên đưa đống giấy tờ cho cậu. Tiểu Nam đưa tay cầm lấy đống giấy tờ, vui mừng ra mặt ra bàn ngồi tính toán.

Hắn cứ nghĩ cậu sẽ tính lâu lắm nhưng ai ngờ....

10 phút sau, Tiểu Nam đang bám lên người Đại Nguyên như một con koala, miệng thì lặp đi lặp lại một câu như con vẹt :
- Mau cho em thêm việc ! Mau cho em thêm việc ! ...

Sau 5 phút bị tra tấn, Đại Nguyên không chịu được nữa bèn bế cậu vào lòng, dỗ dành :
- Ngoan, ngồi yên không nháo chiều anh dẫn đi chơi.

-... - Tiểu Nam chẳng nói chẳng rằng, vắt chéo chân qua hông hắn rồi ôm hắn ngủ ngon lành. Cái con người này....

( Tranh nhau làm việc là tđn 😂😂 )

- Tiểu Nam, mau dậy. Đến giờ ăn trưa rồi. Mau dậy đi Tiểu Nam. - Anh vẫn để cậu ôm mình, lấy tay xoa xoa, vuốt vuốt bầu má tròn trịa trắng muốt kia.

- Ưmm.. Đại Nguyên à, để em ngủ đi~~ - Vẻ mặt của cậu bắt đầu khó chịu. Cái đầu màu nâu dụi dụi vào lồng ngực vững chãi của hắn.

- Mau dậy đi nào Tiểu Nam ! Dậy đi ! Nhanh nào ! Không là hôm nay anh cho em về nhà em đấy ! Không có cơ hội sang nhà anh đâu ! Dậy đi ! - Anh ôm cậu, giọng vẫn rất ôn nhu. Tuy nhiên thì với cậu nó chẳng là gì~ Quen rồi~ Gọi không được, hắn đành phải doạ nạt nọ kia :v

- Aisshh... Đang ngủ ngon ! - Tiểu Nam bất đắc dĩ, ngồi thẳng dậy, vươn vai tuy nhiên mắt vẫn đang nhắm nghiền.

- Để anh bảo người lấy cơm cho em. Giờ này chắc canteen cũng xong cơm rồi. - Hắn vừa bế cậu ra sopha vừa nói.

Để Tiểu Nam ngồi yên vị trên ghế, Đại Nguyên lấy điện thoại bàn gọi cho nhân viên canteen :
- Alô, cho tôi 2 suất cơm loại A.

"Dạ, sẽ có ngay ạ !" Từ trong điện thoại, tiếng của cô phụ bếp vang lên. Xong rồi thì quay ra chỗ cậu. Haizz... Lại ngủ rồi...

- Tiểu Nam à, mau dậy đi ! - Anh ra chỗ cậu nhanh chóng đỡ cái cổ đang ngửa hẳn về phía sau kia. Môi kìa, hồng hồng đo đỏ, lại cực kì thơm. Lúc nào cũng có hương hoa đào thoang thoảng nhẹ nhàng dịu mát.

Ann chịu không nổi, tiến đến chiếm đóng môi cậu. Đôi môi hé mở như đồng ý cho anh tiến vào. 2 đôi môi nhẹ nhàng áp sát, sít sao chặt chẽ với nhau. Tuy nhiên lại vô tình ( hoặc cố tình ) thắp lửa dục vọng của anh.

" Đại Nguyên, mau... ahh.. Dừng..." Tiểu Nam vì chiếc lưỡi vô duyên kia mà tỉnh giấc. Lại nhìn thấy khuôn mặt mà mình yêu thương suốt đời, cậu chấp thuận, vòng tay qua cổ, tiến sau thêm một chút vào nụ hôn nóng bỏng gợi lên dục vọng.

Thương cho cậu thiếu dưỡng khí, hắn thả cậu ra thì đúng lúc ấy, cô phụ bếp mang cơm lên cho 2 người :
- Thưa giám đốc, tôi mang cơm đến đây ạ !

- Em mau nằm xuống đi - Đại Nguyên đỡ cậu xuống ghế, khoác chiếc áo vest của mình lên người cậu - Đây tôi ra đây !

- Cảm ơn cô ! Hôm nay cậu ấy đột nhiên bị đau dạ dày nên đành nhờ cô lấy hộ cơm. - Vừa nói hắn vừa chỉ vào bên trong chỗ mà cậu đang khoác áo vest, nằm xuống sopha cong cong cái người như đau dạ dày thật.

- Dạ không sao đâu ạ ! Chúc giám đốc và thư ký ăn ngon miệng ! - Cô phụ bếp cúi người 90 độ rồi đi xuống canteen

"Cạchh..."

- AI ĐAU DẠ DÀY HẢ !!!! ANH NÓI EM NGHE XEM NÀO !!! NGƯỜI TA ĐANG KHOẺ THẾ NÀY TRÙ NGƯỜI TA ĐAU DẠ DÀY LÀ CÓ Ý GÌ HẢ !!!!!! ANH CÓ BIẾT ĐAU DẠ DÀY ĐAU THẾ NÀO KHÔNG MÀ MUỐN EM NHƯ THẾ HẢ TÊN ĐIÊN !!!!!!! - Tiếng khoá cửa vừa vang lên thì ngay lập tức Tiểu Nam đứng bật dậy, hét nguyên một tràng,phóng thẳng vào mặt Đại Nguyên. May mà phòng này là phòng cách âm cao đấy không thì anh đập đầu vào gối tự tử luôn quá =^=

- Không thế thì ai tin em lười không xuống lấy ! Với cả lúc anh chỉ vào anh cũng thấy em diễn sâu thế cơ mà >:v - Anh bắt đầu thanh minh

- Em mà không diễn sâu thì anh sẽ bị cô phụ bếp bảo là sếp nói dối nhân viên. Rồi tất cả các việc là từ trước đếm nay của anh đều bị soi mói xem xét lại ! Anh thấy vui không ? - Tiểu Nam ngay lập tức bật lại luôn. Nghĩ bật cậu dễ lắm à ? Còn lâu nhé bé cưng ! Không có mùa xuân đấy đâu sói ạ~~~

- Thua em ! Mau ăn nhanh lên kẻo đói xỉu ra đây bây giờ =.,= - Anh nhường cậu rồi đặt hai hộp cơm xuống bàn.

~ ( Hết chap 2 ) ~

1234 từ hẳn hoi nhá 😆😆✌️ Đọc dài max phê phải hơm 😍😍❤️ Ta biết mà

Bây giờ là 02:55 đêm và mình vừa dành 1 tiếng đồng hồ viết một lèo từ đầu đến cuối chap 2 để up cho mn đọc 😂😂✌️

🎉 Chúc mọi người năm mới vui vẻ, mạnh khoẻ, học giỏi,..các thứ các thứ 🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro