CHUỒN----TL101

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Role-play – Thiết lập 101

Thiết lập một trăm linh một: Đã gửi xong hack tool của nhân vật chính

_______________________________________

"Đinh —— cảm ơn bạn đã ngồi xe, đã trừ 10 đồng tiền xe..."

Đan Tử Ngụy cuống quít nhảy khỏi taxi tự động, còn chưa đứng vững đã chạy như điên về phía chung cư phòng công tác Hiểu Dạ.

"Đính đoong ——"

Thay vì nói chuông cửa bị ấn xuống, không bằng nói là bị Đan Tử Ngụy đâm sầm vào. Con bệnh PGAD nào đó tay chống chuông cửa, thở hồng hộc xem xét thời gian: 8 giờ 48 phút —— còn gần 10 phút trước thời điểm họp 9 giờ mà mập đã báo cho, may mà tới kịp!

Lần đầu tiên phòng công tác họp hội mà lại đến trễ thì cũng quá khó coi, Đan Tử Ngụy nghĩ còn thấy sợ lau lau mồ hôi, mà nguyên nhân hắn suýt đến muộn cũng thật quá cạn lời —— ngủ quên.

Cửa trước mắt đột ngột bật mở, Đan Tử Ngụy thất kinh nhảy một bước ra sau, không phải hết hồn vì cửa đập, mà là bị thiếu nữ mở cửa khiến cho kinh hồn.

Thiếu nữ kia bộ dạng hết sức đáng yêu, tóc bên vành tai hơi vểnh lên, như tai mèo rũ xuống. Cô vóc dáng nhỏ bé, lại khí thế mười phần, sau khi mở cửa cũng không chút ngại ngần mà xáp tới, suýt mặt dán mặt với Đan Tử Ngụy.

"Mèo, anh chính là Phiến Tử?" Gái moe mắt sáng lung linh nhìn Đan Tử Ngụy thất kinh nhảy ra sau. "Anh giống thỏ ghê, cute dễ sợ méo~"

Con bệnh PGAD nào đó thật sự như động vật ăn cỏ bị động vật họ mèo nhìn chăm chăm, từ đầu đến chân căng thẳng, hắn từ trong trí nhớ lục ra tên thiếu nữ, cứng ngắc chào hỏi. "Xin... xin chào, Mèo Điên."

Thiếu nữ đáng yêu trước mắt chính là một trong những nhân viên nòng cốt của phòng công tác Hiểu Dạ: Mèo Điên. Lần trước lúc Đan Tử Ngụy tới, Mèo Điên đang trong game, hắn cũng không thể chính thức gặp mặt em gái duy nhất trong tổ đội.

"Xin chào, méo." Mèo Điên hảo hữu đáp lại, sau đó nhìn lom lom Đan Tử Ngụy, nghiêm trang hỏi. "Phiến Tử, anh thích mèo không?"

—— Bạn cũng thích mèo sao ——

Đan Tử Ngụy ngẩn ngơ, thiếu nữ mỹ lệ trong ký ức vuốt con mèo hoang, khéo cười tươi đẹp hỏi hắn —— đó là câu đầu tiên mà mối tình đầu nói với hắn, cho hắn hy vọng không biết tự lượng sức mình, bị hắn xây thành tuyệt vọng không thể đo lường được.

"Mèo con ——"

Tiếng kêu của mập cắt ngang hồi tưởng của Đan Tử Ngụy, mập chậm rãi đến chậm rì lăn đến cứu viện, dỗ dỗ Mèo Điên chắn ngay ở cửa. "Mèo con, mèo tổ tông, trên thế giới sao có người không thích mèo cho được, Phiến Tử thích mèo, đúng không?"

Dưới cái nháy mắt ra hiệu của mập, Đan Tử Ngụy vội vã gật đầu, Mèo Điên cực kỳ vui vẻ.

"Đúng méo~" Gái moe nhẹ nhàng bước vào phòng, tóc vểnh lúc la lúc lắc. "Trên thế giới chỉ có hai loại người: người thích mèo, và người chết."

Mập lúng túng ho một tiếng, nói với Đan Tử Ngụy suýt gia nhập hàng ngũ người chết. "Mèo con thực sự rất moe, chính là khá cuồng mèo."

"Nghe ra được." Đan Tử Ngụy theo mập đi phía sau Mèo Điên, cẩn thận duy trì khoảng cách. "Như vậy... Rất đáng yêu..."

"Cô ấy không phải cố tình ra vẻ moe."

Bên cạnh Đan Tử Ngụy và mập truyền đến một giọng nói, đừng nói Đan Tử Ngụy, ngay cả mập cũng sợ không ít.

"Đệch!" Mập ôm tim trừng trừng Vô Ảnh. "Tới hồi nào dzậy cha?"

Vô Ảnh tỏ vẻ vô tội. "Tôi vẫn theo sau cậu mà."

Đan Tử Ngụy đổ mồ hôi lạnh chào hỏi Vô Ảnh, hắn một lần nữa lĩnh giáo sự lợi hại từ cảm giác vô hình của đối phương, tuy nói Mèo Điên và mập đều dễ bắt mắt hơn một chút, nhưng một người có thể bị bỏ qua tới cỡ này thì cũng là một loại bản lĩnh.

Mập tất nhiên đã quen ăn khổ, một lần nữa quay đầu về phía Đan Tử Ngụy, tiếp lời Vô Ảnh.

"Cách nói chuyện của mèo con không phải cố tình, bài thiết lập riêng của ẻm là hóa mèo, ở trong game riết nghiện miệng về sau sửa không được..."

"Tại sao phải sửa méo?" Mèo Điên ở phía trước mỉm cười nói. "Đây không phải rất tốt meo~"

Trong lúc nói chuyện, bốn người đi đến phòng họp trên lầu.

Trong phòng họp, người phụ trách phòng công tác Hiểu Dạ – Triệu Khánh ngồi trên ghế chủ, chằm chằm nhìn Đan Tử Ngụy được ba người khác dẫn vào, cười nhạo một tiếng. "Ây chà, rầm rộ quá ta."

Ngữ khí đan xen giữa trêu đùa và châm biếm, bước chân Đan Tử Ngụy hơi dừng một chút, thái độ của Triệu Khánh đối với hắn vẫn rất vi diệu, trước đó dù biết rõ hắn không thích hợp mà vẫn để hắn làm Main Tank, còn ngăn cản mập chuyển tài liệu cho hắn, cũng mơ hồ lộ ra một chút địch ý và ác ý.

—— Là lo hắn tranh giành vị trí dẫn đội hay sao?

Đan Tử Ngụy gật đầu nói với Triệu Khánh. "Triệu đội."

Hắn gọi thật sự cung kính, cố gắng nhắn nhủ bản thân không có ý đoạt quyền —— hắn chỉ hy vọng có thể thắng giải đấu cho Diệp Dạ, giúp đỡ người bạn duy nhất thoát khỏi bể khổ, trừ đó ra không còn gì khác.

Triệu Khánh không biết là hừ hay ừ một tiếng, gõ gõ mặt bàn.

"Ngồi hết đi, sắp bắt đầu công bố rồi."

Mọi người nối tiếp nhau ngồi xuống, Đan Tử Ngụy nhìn một vòng người, dù sớm đã đoán trước, vẫn nhịn không được hỏi. "Diệp Dạ... không có tới sao?"

9 giờ hôm nay viện nghiên cứu sẽ tiến hành công bố sự kiện mới, giải thích các hạng mục công việc liên quan đến cuộc thi nâng cấp, thời khắc quan trọng như vậy, nhân vật mấu chốt nhất lại không có mặt.

"Boss đang tham gia họp kín, đã toàn quyền ủy thác cho tôi phụ trách phòng công tác." Triệu Khánh trong lời có hàm ý hỏi lại. "Sao, cậu có thắc mắc gì?"

Nghe có vẻ như Đan Tử Ngụy đang nghi ngờ người chủ trì Triệu Khánh, Đan Tử Ngụy vội vàng giải thích. "Tôi đã gần một tinh chuyển không liên lạc được với Diệp Dạ, có chút lo lắng... Họp kín sẽ lâu tới vậy sao, anh có liên lạc được với cô ấy không?"

Triệu Khánh hà một tiếng, thả tay xuôi xuống nói. "Cậu là bạn của boss —— cậu còn không thể, sao tôi có thể được."

Đan Tử Ngụy ngậm miệng, thái độ trong bông có kim của đối phương làm hắn ngừng tâm tư muốn hỏi thăm tin tức. Trong những người khác chỉ có mập phát hiện chuyện này, bất an nhìn qua nhìn lại giữa Triệu Khánh và Đan Tử Ngụy, cũng không dám nói gì.

Phòng họp nhất thời im lặng, mọi người đều nhìn hình chiếu chính giữa bàn họp. Đó là một hình chiếu toàn cảnh, bất luận ngồi ở đâu, từ phương hướng nào nhìn qua, hình chiếu toàn cảnh đều quay ngay mặt về phía mình.

Lúc này trên hình chiếu toàn cảnh đang hiện ra logo người hai mặt của "Role-play" cùng thời gian đếm ngược. Ngay lúc thời gian đến 0, logo trên hình nháy mắt hóa thành vô số hạt nhỏ tán ra bốn phương tám hướng, để lộ một bóng người.

"Meo meo meo! Là Gaia!"

"Đù má, viện nghiên cứu chơi lớn! Lại có thể cho máy tính trung tâm công bố!"

"Thật sự..."

Bên cạnh liên tiếp truyền đến tiếng kinh hô, Đan Tử Ngụy kinh ngạc nhìn chăm chăm "trời sao" và "người" trên hình chiếu toàn cảnh. Hằng hà sa số điểm thông tin như những chấm sao nối liền thành bản đồ tinh tú điểm xuyết hư không, vị thần ảo quản lý toàn bộ thông tin Trái Đất đứng giữa sao trời, phảng phất như chính là trung tâm của toàn vũ trụ. Y một thân đen bạc lam giao nhau, y phục hoa văn ánh sáng tràn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật, trên tai đeo tai nghe tương tự thiết bị game "Role-play", vòng số liệu lam sẫm trôi quanh tay chân có chút sáng long lanh, cộng hưởng với tóc huỳnh quang, mỹ lệ tinh xảo gần như hư ảo —— đây mới là hình tượng nhân vật ảo của máy tính trung tâm từ trước tới nay, Gaia.

Tại sao không dùng hình tượng trong game? Đan Tử Ngụy hết sức bất ngờ, hoàn toàn không nhận thấy sự kinh ngạc của mình có gì khác với mọi người. Hắn chỉ cảm thấy dùng hình tượng game của Gaia sẽ phù hợp với tình cảnh hơn một chút, giống như hồi xưa nhà phát hành game mời sao đến tuyên truyền, cũng để họ cosplay game khuấy động không khí.

Được vô số điểm thông tin vây lấy, Gaia nhấc mắt lên, y đẹp đến mức chỉ còn khái niệm về vẻ đẹp. Dưới hình chiếu toàn cảnh, mỗi người đều cảm thấy thiếu niên tóc bạc đang nhìn mình, điều này khiến bọn họ mê đắm.

"Ngày 1 tháng 6 năm 83 Trái Đất, "Role-play" ngừng phục vụ một tuần nâng cấp, game phiên bản 1.0 nâng cấp lên 2.0, tăng cấp bậc tối đa, mở ra hệ thống mới, tăng thêm hình thức và chức năng mới."

Nâng cấp phiên bản đối với bất cứ game nào cũng đều là đại sự, nhà phát hành game bình thường đều gióng trống khua chiêng quảng bá phiên bản mới. Nhưng viện nghiên cứu lại như đang chập chờn qua lại ranh giới quảng bá, nếu nói họ không coi trọng quảng bá, thì sao lại dùng Gaia công bố; nhưng nếu họ coi trọng quảng bá, thì tại sao trong công bố đều là lời nói suông, thông tin mấu chốt như tăng cấp bậc lên bao nhiêu, hệ thống mới là gì, chức năng mới có gì... lại hoàn toàn không để lộ. Khiến người ta cảm thấy giống như ném một tảng đá cực nặng vào hồ, cứ tưởng bọt nước sẽ bắn tung tóe lên như phát nổ, lại thấy nó chỉ chìm nghỉm một cách bình thường.

Tư duy Đan Tử Ngụy không khỏi có chút lạc quẻ, hắn lần đầu tiên nghe Gaia nói chuyện, Gaia trong game trước giờ chưa từng phát ra tiếng nói, chỉ đánh chữ màn hình và bốc chữ bong bóng. Giọng nói Gaia cũng như ngoại hình của y, đều là chỉnh hợp nhận thức và khái niệm của nhân loại đối với "tiếng trời", không thể nói dễ nghe chỗ nào, nhưng chính là cái loại dễ nghe đến mức tai cũng muốn rụng trứng.

"Trong lúc game tạm dừng để nâng cấp, tổ chức cuộc thi nâng cấp "Role-play". Đội quán quân lấy được 10 triệu đồng liên bang, bài thiết lập riêng và một phần thưởng bí mật; đội á quân lấy được 5 triệu đồng và bài thiết lập ngẫu nhiên; đội quý quân lấy được 5 triệu đồng liên bang."

Nhịp thở những người xung quanh đều nặng xuống, Đan Tử Ngụy cũng tặc lưỡi vì kiệt tác của viện nghiên cứu, đây là phần thưởng thi đấu game khủng nhất mà hắn từng nhìn thấy, chỉ là tên gọi giải đấu kia...

Vì tổ chức lúc game nâng cấp cho nên gọi là cuộc thi nâng cấp, giản dị đến mức một lời khó tả.

#Đã_tận_mắt_xác_nhận_là_phương_pháp_đặt_tên_của_viện_nghiên_cứu

"Cuộc thi nâng cấp bắt đầu ghi danh từ ngày 10 tháng 5 năm 83 Trái Đất, hết hạn ngày 30 tháng 5, công bố danh sách dự thi và luật thi vào ngày 31 tháng 5. Người chơi Lv 5 trở lên có thể đăng ký, nhân số đoàn đội là 4 người 1 dự bị, chỉ định 1 đội trưởng, cách đăng ký..."

Gaia bình bình nói hết hạng mục đăng ký và cần chú ý, từ đầu tới cuối vẻ mặt cùng giọng nói đều không biến hóa bao nhiêu, nhưng chỉ nhìn và nghe y nói thôi cũng đã là một loại hưởng thụ. So với lúc bắt đầu, điểm thông tin quanh thân Gaia nhiều hơn, nhìn thoáng qua bao la như đại dương tinh tú. Người ta thường dùng từ nhấp nháy để hình dung những vì sao lấp lánh, Đan Tử Ngụy nhìn những điểm thông tin lấp lóe kia, như thấy một đôi mắt nhân loại của Gaia đang nhìn chăm chú.

Đan Tử Ngụy không khỏi nhìn mắt Gaia. Gaia vẫn luôn nhìn vào ống kính, hai mắt nhìn thẳng bên đây hình chiếu. Khác với trong game, mắt của Gaia nguyên hình là ngoài trắng trong đen thuần khiết bình thường, con mắt đen thuần phản chiếu hàng tỉ điểm thông tin cùng dòng số liệu, hiện ra một loại xanh thẳm trong veo lưu chuyển. Đó là một sự mỹ lệ nghệ thuật, cũng là một loại lạnh lẽo cơ giới.

Thời khắc này, Đan Tử Ngụy đột ngột nhận thấy—— điểm điểm thông tin xanh thẳm kia thực tế chính là nhân loại trong mắt Gaia.

Ngực Đan Tử Ngụy nổi lên nỗi sợ biển sâu bị đè nén, hắn tìm không ra từ ngữ thích hợp để hình dung. Trong mắt nhân loại, Gaia bên kia hình chiếu là hình nhân hoàn mỹ không chút tì vết; trong mắt Gaia, nhân loại bên này hình chiếu là một nhóm số liệu và điểm thông tin, là những vì sao tí hon coi y làm tâm mà vây lấy —— sự chênh lệch này phảng phất như đánh nhân loại vào trong bụi trần, nâng Gaia tới tận thần đàn. Họ lúc này thay vì nói là xem công bố, không bằng nói là nghe thần dụ mà thần linh tuyên xuống.

"Thông cáo tới đây kết thúc."

Hình chiếu dần tối xuống theo lời kết thúc của Gaia, có lẽ là ánh sáng biến hóa tạo thành ảo giác, Đan Tử Ngụy chợt thấy mắt Gaia dường như chăm chú lại. Trong nháy mắt đó, Đan Tử Ngụy hoang đường cảm thấy đối phương đang xuyên qua hình chiếu nhìn thẳng hắn, hai con mắt chịu tải hàng tỉ thông tin, ảo vọng hoang đường chiếu ra bóng hắn.

Một cơn run rẩy từ đuôi cột sống lủi thẳng lên đầu, não bộ Đan Tử Ngụy đều bị xông cho mù mịt, một lát sau mới khôi phục tri giác, nghe thấy tiếng gào khóc thảm thiết bên cạnh.

"Ngắn quá! Ngắn quá! Giận à méo!"

"Viện nghiên cứu không thể cho thêm một chút lời thoại được sao! Không có Gaia hút tui muốn chết rồi ——"

"Lần sau thấy chắc là tổng tuyển cử chủ tịch liên bang..."

"Tôi ghi lại rồi, lát nữa tự xem lại." Triệu Khánh vỗ bàn, dằn xuống cái sự nhoi của những người khác. "Bây giờ yên tĩnh chút cho tôi, họp!"

Phòng họp nháy mắt im như thóc.

"Tuyên bố vừa rồi đều nghe rõ hết chứ, cuộc thi nâng cấp là thi đấu đoàn đội, yêu cầu 4 người 1 dự bị. Nhân số chúng ta vừa vặn đủ, đội trưởng tạm để tôi đại diện, tôi Debuff, Đan Tử Ngụy Main Tank, Nhóc Mập Heal, Mèo Điên DPS, Vô Ảnh dự bị. Khó khăn duy nhất chính là, yêu cầu người chơi từ cấp 5 trở lên ——" Triệu Khánh kéo dài giọng điệu, những người khác cũng theo ý Triệu Khánh mà nhìn lính mới duy nhất trong họ. "Nhưng cũng không cần lo lắng, hôm nay bắt đầu ghi danh, cuối tháng hết hạn, còn thời gian 20 ngày cho Main Tank của chúng ta phá..."

"Tôi đã Lv 5 rồi." Đan Tử Ngụy cắt ngang lời Triệu Khánh.

Đan Tử Ngụy vừa nói xong, bốn phương đều kinh hoảng. Phản ứng lớn nhất chính là mập, cậu ta là người hiểu rõ nhất về quỹ tích thăng cấp của Đan Tử Ngụy, trực tiếp nhoi ra tiếng.

"Ông anh, ông cấp 5 rồi!? Ông qua được bàn cờ thăng bậc? Wah wah wah, thảo nào trước đó vẫn không thấy trả lời tin nhắn của tui, hóa ra đang đánh bàn cờ thăng bậc... Chờ chút, thời gian qua cửa này..." Mập nhận thấy gì đó, thịt mỡ toàn thân run mạnh cả lên, giọng điệu và từ ngữ cũng dè dặt xuống. "Thân, ông chẳng lẽ... đánh thông... Hình thức khó?"

Ngay lúc Đan Tử Ngụy gật đầu, không ai thấy vẻ mặt Triệu Khánh hiện lên một chút hung tợn. Làm nằm vùng, gã vẫn luôn liên lạc với Lý Phong, về người bạn từ không khí bốc ra này của Lý Dạ, Lý Phong bên kia tất nhiên cũng phái người điều tra tư liệu: một tiểu nhân vật không chút bối cảnh đi ra từ viện phúc lợi, duy nhất đặc biệt chính là "người phục sinh".

Theo khoa học kỹ thuật phát triển, những người ngày trước vì đủ loại nguyên nhân mà đông lạnh cơ thể lần lượt được liên bang rã đông sống lại. Việc này ở mười mấy năm trước vẫn là một tin tức lớn, hiện tại "người phục sinh" sớm đã không thể khơi lên bất cứ gợn sóng nào. Những người đến từ quá khứ này, bất kể thân phận xán lạn ra sao ở thế kỷ 21, đến hiện tại hầu như đều hai bàn tay trắng —— thế chiến thứ ba trước đây đã xào bài thế giới một lần nữa, thể chế kinh tế quá khứ sớm đã không còn tồn tại. Bởi vậy sau khi mới mẻ qua đi, ấn tượng mà người phục sinh để lại cho mọi người cũng chỉ còn nghèo khó và lạc hậu. Đại đa số họ không theo kịp thời đại, nếu không có sự hoàn thiện từ thể chế phúc lợi của hệ thống quản lý Trái Đất, e rằng tới cả sống tiếp cũng quá khó khăn, không ít người phục sinh cũng vì chênh lệch quá lớn giữa quá khứ và hiện tại mà lựa chọn tự sát.

Sau khi từ chỗ Lý Phong lấy được tư liệu về Đan Tử Ngụy, Triệu Khánh triệt để thả lỏng, cũng lười duy trì vỏ ngoài thân thiện —— bản thân người phục sinh chính là một cái hố tày trời, căn bản không cần gã động tay động chân gì, không chừng ngày nào đó liền lên cơn tự sát. Triệu Khánh trăm triệu lần không ngờ người phục sinh mà gã khinh thường kia chẳng những chỉ một tinh chuyển thôi đã luyện thành người chơi cấp cao, còn đánh thông bàn cờ thăng bậc hình thức khó.

Triệu Khánh che che lấp lấp chằm chằm nhìn Đan Tử Ngụy được ba người khác thán phục vây lấy, trong lòng nổi lên kiêng kỵ.

"Tại hạ quả nhiên không nhìn nhầm, Phiến Tử huynh quả không phải hạng tầm thường." Mập hăm hở như chính bản thân mình làm tiên phong. "Có ông và sếp ở đây, nặng như Nhóc Mập tui cũng có thể gánh được."

"Chỉ 1% người chơi có thể vượt qua thăng bậc hình thức khó của "Role-play", cậu mạnh thật!" Vô Ảnh từ đáy lòng khâm phục.

"Phiến Tử quá pro méo!" Mèo Điên hưng phấn không ngừng. "Cầu oánh thử! Cầu oánh thử! Méo-ao!"

Cả phòng quái dị im lặng nửa khắc, giống như lớp học đang nhoi thì mọi người bỗng dưng trùng hợp mà ngưng miệng. Đan Tử Ngụy là xuất phát từ bệnh PGAD nên không chút đáp lại, mà mập và Vô Ảnh trong nháy mắt cũng lộ ra biểu cảm khó nói bằng lời.

Mập ho một tiếng, ngữ khí lại gần như dỗ người. "Mèo con à, chúng ta bây giờ còn ở trong hình thức nhật ký, chưa tiếp Phiến Tử được. Hơn nữa đánh người một nhà có gì vui đâu, chúng ta đi đánh đại quái vật nhá!"

Đan Tử Ngụy từng đọc qua tài liệu của phòng công tác Hiểu Dạ, biết hình thức nhật ký là hình thức mới mở ra khi người chơi lên tới cấp 8, cả bàn cờ đều phục vụ cho mình, bởi vậy có chức năng ghim điểm tạm dừng save tiến độ. Hơi giống bàn cờ thăng bậc trường kỳ, nhưng cơ chế cụ thể thì khác. Trong hình thức nhật ký, người chơi tiến vào có thể là cả team, nhưng như thế lại yêu cầu người trong team cùng ra cùng vào, cho đến khi bàn cờ kết thúc mới thôi.

Nếu muốn chung game với bọn mập, Đan Tử Ngụy phải chờ bọn họ đánh xong bàn cờ hình thức nhật ký đang cày.

Nghe mập nói, Mèo Điên phồng mang trợn má. "Meo, đại quái vật đánh đến xàm, tiểu quái vật lại không cho người ta đánh!"

"Mèo tổ tông, còn sống không tốt sao? Đó chính là boss! Đừng thấy nó trẻ trâu mà nhầm, nó chính là boss bàn cờ một chưởng một khối đại lục đó!"

Vô Ảnh một bên giải thích cho Đan Tử Ngụy. "Chúng tôi đang công lược một bàn cờ mạt thế hình thức nhật ký, trong đó phần lớn con người đều bị khuẩn máu nhiễm thành quái vật, nguồn mạt thế là một tiểu quái vật hình dạng thiếu niên, chúng tôi ở ngày thứ ba bất ngờ gặp phải nó đập nát châu Mỹ, suýt chút diệt đoàn... Ơ, cậu không khỏe à?"

Đan Tử Ngụy sắc mặt hết xanh lại trắng. "Tiểu quái vật kia... bộ dạng thế nào?"

"Tóc đỏ mắt đỏ, nhìn khoảng 16 – 17 tuổi, tươi non mơn mởn, bộ dạng rất dễ nhìn... Cảm thấy hơi giống cậu?" Một câu của Vô Ảnh làm Đan Tử Ngụy dựng tóc gáy, phỏng đoán đáng sợ của con bệnh PGAD nào đó đã trở thành sự thật —— quả thực là quái vật tàn sát bệnh viện kia tiến hóa á đù!

Nhân loại trên bàn cờ đó đúng thật là bị hủy diệt! Chỉ nghe nửa điểm Vô Ảnh miêu tả thôi, đã cảm thấy bàn cờ mạt thế có "con trai" hắn kia hết sức thảm liệt. Là nguyên nhân gây nên mọi chuyện, papa Đan Tử Ngụy nghĩ đến phần hậu kết đã xem trước đó, cân nhắc oán niệm ấm ức của đồng sự trước mặt, âm thầm xoa xoa tay quyết định phủi mông bỏ trốn, che giấu công danh.

Đan Tử Ngụy chột dạ chuyển đề tài. "Cấp bậc của chúng ta đều đạt chuẩn, bây giờ có thể đăng ký liền được không?"

"Từ từ." Từ ban nãy đã không lên tiếng, Triệu Khánh đột ngột ngăn cản. "Tôi cảm thấy chờ boss đến rồi đăng ký thì tốt hơn, cách ngày hết hạn còn một tinh chuyển, boss rất có thể trở về trong thời gian này, cô ấy không chừng có sắp xếp khác."

Triệu Khánh nói đến hợp lý hợp tình, mọi người không hề dị nghị. Đan Tử Ngụy không khỏi liếc nhìn Triệu Khánh, trước đó rõ ràng nhấn mạnh bản thân làm chủ, bây giờ lại nhắc đến Diệp Dạ, thái độ trước sau đột ngột thay đổi làm hắn cảm thấy một chút quái lạ.

Kế tiếp Triệu Khánh lại động viên mọi người, hy vọng mọi người trong 20 ngày này tận lực nâng cao thực lực, phá full Lv các loại, sau đó liền tan họp.

Mập đưa Đan Tử Ngụy đến cửa. "Phiến Tử, tụi tui đánh xong hình thức nhật ký rồi hẹn với ông, đến lúc đó ông vào Tea-party tụi tui cái nhé."

"Được." Đan Tử Ngụy gật đầu đáp, hắn hôm nay ra ngoài không gặp sự cố PGAD, tâm trạng dần dần thả lỏng.

"Đúng rồi, ông lên cấp 5, phòng công tác sẽ phát cho tiền thưởng, hơn nữa ông chính là qua được hình thức khó, tiền thưởng hẳn nhiều hơn."

Niềm vui đến bất ngờ như vậy, Đan Tử Ngụy vốn tưởng còn phải đợi 10 ngày nữa mới có thể lấy được tiền lương, không ngờ hiện tại trên tay đã có của. Nếu vậy, kế hoạch mua thiết bị máy tính làm mô hình của hắn có thể bắt đầu sớm!

"Cảm ơn."

"Cảm ơn làm gì, ông dùng thực lực bản thân lấy được mà!" Mập cười ha hả mở cửa. "Cậu béo rất ít khi bội phục ai, ông là một trong số đó. 100% cảm giác đau trọn gói, thăng bậc hình thức khó... Tui từng trải qua cho nên biết nó đáng sợ bao nhiêu, ông thực ác gớm."

Cửa vừa mở ra, ánh nắng giữa trưa chiếu vào, chói lòa loá mắt. Mập nheo mắt thấy Đan Tử Ngụy dưới nắng kéo mũ áo trùm lên che đầu, bóng râm làm mờ hơn phân nửa nét mặt, chỉ có nụ cười khóe miệng là hết sức rõ ràng, lại khiến người ta không hiểu sao có chút bi thương.

"Đúng vậy, tôi thực ác gớm."

Mập theo bản năng phát giác "ác" mà hai người bọn họ nói không phải cùng một nghĩa, không đợi cậu ta nghĩ nhiều, đã nghe Đan Tử Ngụy tạm biệt. "Tôi đi nhé, tạm biệt."

"Tạm biệt."

Mập theo phản xạ trả lời, nhìn bóng người đội mũ trùm càng lúc càng đi xa dưới nắng, tự dưng cảm giác như thấy một vị vương giả đã lên ngôi, tuy chiếm được quyền lực hùng mạnh, nhưng cũng gánh trên lưng trách nhiệm đau xót.

*https://alicesland.wordpress.com*

Sau khi về nhà, Đan Tử Ngụy tra số dư trong ngân hàng liên bang, thấy năm số 0 phía sau số 1 mở đầu, liền hít một hơi lớn. Dù 10 triệu tiền thưởng dành cho quán quân cuộc thi nâng cấp thoạt nhìn càng chấn động hơn, nhưng nó xa xôi như giấc mộng, chỉ tiền đã vào tay mới thật là chân lý. 10 vạn đồng liên bang đủ để hắn mua phòng ở ngay khu giáp ranh, Diệp Dạ thật sự hào phóng đối với phòng công tác.

Nghĩ đến bạn tốt vẫn không liên lạc được, trong lòng Đan Tử Ngụy bịt kín một tầng âm u. Hắn lại yêu cầu nối máy cùng Diệp Dạ, vẫn biệt tăm biệt tích y như thường lệ, chỉ có thể bất đắc dĩ nhắn lại tỏ chút ý cảm ơn.

Sau khi có tiền, Đan Tử Ngụy lập tức lên mạng đặt hàng máy tính và thiết bị truyền cảm đã vừa ý từ lâu. Hắn vừa ăn cơm trưa xong, robot chuyển phát đã đưa hàng tới cửa. Đan Tử Ngụy dằn xuống xúc động muốn đi lắp ráp và thực hành tức thì, hắn cầm lấy thiết bị game "Role-play" —— sáng nay đi họp ở phòng công tác Hiểu Dạ, nếu không vào game, cả lịch trình làm việc và nghỉ ngơi đều phải rối loạn.

【Đã kết nối thiết bị cuối lượng tử, bắt đầu đọc thông tin】

【Chào mừng đến với "Role-play"】

Đan Tử Ngụy ngồi trên ngai vàng, cúi đầu nhìn nhóc Gaia phía dưới. Búp bê tóc bạc cuộn mình bên chân y như thú con, hai tay quy củ chắp lại đỡ má, ngủ hết sức ngọt ngào.

Nhận thấy Đan Tử Ngụy đăng nhập, nhóc Gaia ngẩng đầu lên, lờ đờ nhìn chủ nhân, đầu còn chưa tỉnh ngủ, thân thể đã tự động vươn tay ra, muốn đòi Đan Tử Ngụy ôm cho một cái.

—— Đây không phải vị thần ảo cao cao tại thượng, mà là hộp đồ chơi nho nhỏ quen thuộc của hắn.

Đan Tử Ngụy cúi người nhấc nhóc Gaia lên, đặt nó trên đầu gối.

"Mi lại có thể được hoan nghênh tới vậy." Đan Tử Ngụy thở dài nói. "Tất cả mọi người đều rất thích mi."

Chứng kiến biểu hiện của đám mập, Đan Tử Ngụy lần đầu tiên trực tiếp cảm nhận được danh tiếng của Gaia —— lại có chút tương tự gấu trúc trong quá khứ, là quốc bảo toàn dân.

Nhóc Gaia nhìn Đan Tử Ngụy không chớp mắt, chữ bong bóng đen bốc ra từ bên miệng.

【Không cần mọi người】

【Muốn cậu】

Thấy đồng tử quỷ dị và lời cầu quen thuộc tương tự với người kia, nhịp thở Đan Tử Ngụy hơi cứng lại, tâm trạng vẫn được niêm phong chặt chẽ rách ra một miếng, chảy ra chua chát và thương cảm.

Tối qua chắc là lần hắn khóc kinh khiếp nhất ở thời đại này, sau khi đăng xuất liền kiệt sức ngủ đi, nên chuông báo thức vang lên cũng không nghe lọt. Hắn ngủ vô cùng nặng nề, cũng vô cùng thoải mái, sợ hãi lâu nay tán đi không ít, phảng phất như được an ủi vỗ về.

Có lẽ chính vì như thế, lần này sau khi đăng xuất, Đan Tử Ngụy dù khổ sở cực kỳ, lại hoàn toàn không có cảm giác muốn trốn khỏi game như dĩ vãng. Trước kia là không muốn phụ sự tin tưởng của Diệp Dạ, bây giờ lại càng không muốn phụ sự hy sinh của "y".

"Ta cũng thích mi." Đan Tử Ngụy xoa xoa tóc nhóc Gaia, giọng khàn khàn. "Cho ta bài thiết lập riêng nào."

Nhóc Gaia vịn lấy mặt nạ cười nhếch mép, nghe lời phun ra "♣K Dây rối".

Mỗi người chơi lúc vượt qua bàn cờ thăng bậc đều có thể thu hoạch một lá bài thiết lập riêng, nghe tên liền biết nó là đo ni đóng giầy cho một cá nhân cụ thể. Bài thiết lập riêng của mỗi người chơi đều chính xác hợp ý với họ, ở trong bàn cờ cho phép sử dụng bài thiết lập, hiện vẫn chưa có người chơi nào lựa chọn không dùng bài thiết lập riêng, nó không cần đổi cờ vua, là chuẩn của người chơi cấp 5 trở lên. Một vũ khí lợi hại thiết yếu ở nhà ra đường giết người bịt miệng như vậy tất nhiên phẩm chất càng cao càng tốt, bởi thế người chơi mới như vịt mà chạy theo hình thức khó của bàn cờ thăng bậc —— chỉ duy nhất vượt qua hình thức khó, mới có thể có được bài thiết lập riêng cấp bậc tối cao.

Đan Tử Ngụy xem lá bài thiết lập riêng cấp bậc tối cao kia của hắn, trên mặt bài không lớn vẽ mười chiếc nhẫn bạc rũ xuống tơ mỏng, dưới hình chi chít chữ nghĩa. Hắn hôm qua thấy rậm rạp lít nhít, bây giờ mới có tâm sức nghiêm túc đọc một lần.

【♣K Dây rối

Loại hình: Trang bị hai tay

Hiệu quả: 1. Đưa tay chạm vào đối tượng kết nối thành con rối, cho đến khi chủ động tách ra hay tính phục tùng của con rối trở về 0 mới thôi.

2. Thao túng căn cứ theo tính phục tùng của con rối.

(Tính phục tùng| Quyền hạn sơ lược:

10%| Kiểm tra cơ năng

20%| Thao túng hành vi

30%| Trích xuất giác quan

40%| Tăng mức thuộc tính

50%| Thao túng cự ly xa

60%| Thao túng tiêu hao 0

70%| Thao túng đa tuyến trình

80%| Chuyển hình đổi ảnh

90%| Cùng chung sinh mệnh)

3. Mỗi ba lần kết nối cùng một con rối, ngoài định mức tăng thêm 10% tính phục tùng.

Giải thích: Chỉ muốn được ngươi thao túng, nhảy múa ở đầu ngón tay ngươi.】

Đan Tử Ngụy toàn thân nổi da gà, đây là lá bài thiết lập tốt nhất mà trước giờ hắn từng nhìn thấy, tốt đến độ Đan Tử Ngụy nghĩ không ra còn có cái gì có thể vượt qua nó. Cái khác khoan nói tới, chỉ riêng "cùng chung sinh mệnh" kia thôi cũng đã là kỹ năng như bug, mà nó chỉ vẻn vẹn là một nhánh phụ trong hiệu quả.

—— Đây căn bản không phải dây rối, mà kêu là bàn tay vàng phải không?

Đan Tử Ngụy biết phần thưởng vượt qua hình thức khó sẽ rất tốt, lại không ngờ sẽ tốt tới cỡ này, thậm chí làm hắn sinh ra ảo giác mở hack tool.

Hắn cố lấy lại bình tĩnh, đọc giới thiệu của "♣K Dây rối" một lần nữa. Dù hiệu quả và giải thích của bài thiết lập riêng đều được liệt kê giấy trắng mực đen, nhưng từng ứng dụng cụ thể vẫn phải dùng thực tiễn mà làm rõ.

Đan Tử Ngụy nhìn cửa sổ sát sàn xung quanh, lúc này chỉ có cửa sổ hướng 9 giờ mở ra. Hắn đi qua chạm vào quầng sáng, hệ thống bắn ra nhắc nhở như trong dự kiến.

【Đây là bàn cờ hình thức đối kháng, tiến vào?】

Hôm qua sau khi qua cửa Đan Tử Ngụy liền nghe thấy mở ra "hình thức đối kháng", đây là một hình thức mới khá có khuynh hướng để người chơi đấu tay đôi, đặc biệt có thể gia tăng năng lực đối chiến của người chơi, phù hợp với yêu cầu luyện tập bài thiết lập riêng của Đan Tử Ngụy.

Vốn đang có một "House of Cards" chức năng mới quan trọng muốn thử nóng, Đan Tử Ngụy đã không thể nghĩ nhiều thêm. Hắn cầm lá bài thiết lập riêng kia, khẩn cấp tiến vào hình thức mới. (House of Cards là tên loạt phim chính trường của Mỹ, cũng là thành ngữ chỉ trạng thái bấp bênh như cái tháp được dựng từ những lá bài)

Tác giả có chuyện muốn nói: Vì tablet bất ngờ hư, cấp cứu mấy ngày, up chương trễ, xin lỗi qwq

Bắt đầu phần mới, trước sửa lại đại cương một lần nữa, hình thức câu chuyện có một thiết lập phải sửa, trình độ không đủ suy nghĩ không chu toàn xin lỗi OTL

"Tố giác thân phận" trong hình thức câu chuyện sửa thành gây ra lỗi sai lập tức bị loại khỏi bàn cờ, nếu chính xác có thể có được một manh mối đạt thành kết cục.

Cuối cùng của cuối cùng, các sĩ tử cố lên!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dam