C39. Cả đời này, em là của tôi (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới ánh trăng sáng, một thân hình bé nhỏ cứ mải miết chạy không ngừng nghỉ.

Lồng ngực như muốn nổ tung, Hạ Nhan chạy băng qua cánh rừng, vừa chạy cô vừa lần theo những vệt trắng mà A Hân đã đánh dấu từ trước, đầu không hề ngoái lại, một đường chạy thẳng ra bìa rừng.

Chừng khoảng 30p liên tục chạy trốn, cuối cùng cô cũng chạy ra được tới mặt đường quốc lộ, nhưng ở đây không có ai cả, theo lời của A Hân chắc chắn phải có người ở đây. Đôi mắt cô dáo dác tìm quanh, hi vọng sẽ nhìn thấy 1 người có thể giúp đỡ cô.

Từ phía sau Hạ Nhan, một bóng đen cao lớn bước đến túm lấy lưng áo, kéo mạnh cô về phía sau ôm sát vào người. Hạ Nhan hoảng sợ muốn hét lên, liền bị bàn tay to lớn bịt chặt lấy miệng, rồi nhanh chóng bị kéo lẩn vào trong đám cây gần đó.

Một lúc sau, đám người mặc áo đen chạy tới chỗ cô vừa đứng, chúng hò hét nhau phải tìm bắt cô cho bằng được. Hạ Nhan sợ hãi không dám thở ra, bàn tay bịt trên miệng cô cũng dần nới lỏng, cô cảm nhận được hơi thở của người đó cũng đang trở nên nặng nề hơn, cánh tay đang ôm ngang người cô siết chặt lại.

Khi đã lùng sục dọc khắp trục đường mà không tìm thấy cô, đám người áo đen dần bỏ đi nơi khác. Đợi cho tới khi xung quanh đã trở nên yên tĩnh hơn, hai người mới từ trong đám cây bước ra.

Vừa bước ra, Hạ Nhan đã dùng sức thật mạnh giãy dụa, dồn hết sức vào cùi trỏ tay thúc thật mạnh vào bụng người kia rồi chạy đi, việc cô cần làm lúc này là tìm người mà A Hân đã nói, chưa biết người phía sau là tốt hay xấu, cô vẫn nên cảnh giác thì hơn.

Cô vừa chạy được mấy bước người kia đã bắt kịp, túm lấy tay kéo giật lại rồi nhấc bổng lên. Hạ Nhan sợ hãi, tay chân quẫy loạn tìm cách thoát ra, bàn tay đập trúng vào mặt người phía sau, một giọng nói quen thuộc cất lên:

- "Em có biết em rất khỏe không?"

Hạ Nhan dừng động tác, cả cơ thể cứng đơ lại, giọng nói lại lần nữa cất lên:

- "Em đánh tôi đau sắp chết rồi đây này" - Giọng nói trầm khàn ghé sát bên tai.

Hạ Nhan gỡ tay người kia ra, cơ thể cô được thả xuống tự do. Nước mắt không hiểu sao lại dâng lên đầy trên khóe mắt, cô chầm chậm quay lại phía sau ngước lên nhìn.

Ánh sáng của màn đêm đang dần được thay thế bởi ánh bình minh, cô đưa hai tay khẽ chạm lên khuôn mặt người đàn ông trước mặt, đôi mắt đỏ hoe, ầng ậc nước.

- "Là ngài đúng không? Em không nhầm, đúng không?"

- "Ừ, ta ở đây rồi,........... sẽ không ai làm hại em được nữa!" - Từ Minh khẽ cọ má vào lòng bàn tay cô, ánh mắt chứa đầy sự dịu dàng.

Hạ Nhan không kìm được lòng, lập tức nhảy lên quấn chặt lấy Từ Minh. Cô òa khóc trong sự nhẹ nhõm, cuối cùng thì sau những ngày kinh khủng nhất cuộc đời, cô lại được trở về trong vòng tay của người đàn ông cô yêu.

Từ Minh ôm chặt lấy cô, cả khuôn mặt vùi vào trong hõm cổ, sống mũi hơi cay cay. Hắn đã nghĩ rằng bản thân sẽ chẳng bao giờ có được 1 tình yêu thực thụ, cũng sẽ chẳng có ai thật lòng ở bên cạnh mình, nhưng lúc này đây hắn biết rằng hạnh phúc của bản thân đang ở đây, ngay trước mắt, trong vòng tay của hắn.

Trời cũng đã tờ mờ sáng, sương mù cũng đang dần tan, Từ Minh bế cô đi trên con đường vắng vẻ. Cơ thể hai người dán chặt vào nhau, chân cô quấn chặt lấy hông, gục đầu trên vai hắn. Từ Minh hai tay đỡ lấy cặp mông mềm mại, cưng chiều hết mực không thả cô xuống.

Trên suốt đoạn đường, Hạ Nhan không ngừng thở gấp, khó chịu trong người, có lẽ tác dụng của thuốc vẫn chưa hết, mải miết chạy trốn làm cô quên đi cơn hứng tình. Ngay lúc này, khi mà hai thân thể nam nữ chạm vào nhau, cô cảm thấy kích thích khó tả.

Từ Minh cũng cảm nhận được hành động khác lạ của Hạ Nhan, trong lòng có chút lo lắng, hắn nhẹ giọng hỏi cô:

- "Em làm sao vậy? Cảm thấy khó chịu sao?"

- "Uhmmm...em...em thấy rất khó chịu....uhmm em không biết nữa." - Hạ Nhan vừa nói thân dưới khẽ cọ vào người Từ Minh.

Sực nhớ ra điều gì đó, hắn nghi hoặc hỏi cô: "Đừng nói là chúng ép em sử dụng thứ đó nhé".

- "Em không biết nữa...em rất khó chịu...ưm" - hơi thở trở nên nóng hơn, Hạ Nhan cắn chặt môi dưới nín nhịn.

- "Ngoan nào....nói tôi nghe, chúng làm gì em?" - Giọng nói vừa ân cần lại rất nghiêm túc, hắn khẽ nhíu cặp chân mày lại nhìn cô.

Hạ Nhan mơ màng nhìn sâu vào đôi mắt hắn, tuy có chút ngại ngùng nhưng sau đó vẫn kể hết mọi chuyện cho Từ Minh nghe.

Giây phút nhìn thấy cô chạy ra từ cánh rừng, bên trong chỉ mặc đồ lót khoác bên ngoài 1 chiếc áo, dưới chân đi 1 đôi giày là hắn biết cô đã phải trải qua những gì. Không ngờ đến những việc cô đã phải trải qua lại kinh khủng như vậy, hơn nữa suy đoán của gắn là đúng, chúng ép sử dụng thuốc kích dục liên tục, khiến nội tâm hắn cảm thấy sôi sục, tức điên lên. 

Người phụ nữ mà hắn trân quý thì không 1 ai được phép làm cô ấy tổn thương, bằng không hắn sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết.

Cả hai đi tới một ngã ba, gần đó đậu một chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn, Từ Minh bế cô đặt nằm vào ghế sau, nhẹ nhàng đặt lên trán 1 nụ hôn rồi từ từ thả tay ra. Hạ Nhan nhất quyết không chịu buông tay, vẫn cố gắng níu lấy người Từ Minh, đôi má ửng hồng cánh môi mềm mại khẽ hé ra:

- "Hôn em đi..."

.....................

...........................

- "Nếu ngài không làm được....thì để em làm" - Hạ Nhan níu lấy cổ Từ Minh, đôi môi ngập ngừng khẽ chạm lên môi hắn.

Cái hôn rất nhẹ nhưng khiến hắn như vỡ òa cảm xúc, đôi môi đang cảm nhận được vị ngọt của cô, vị ngọt mà hắn hằng ao ước lâu nay. Mong ước ấy giờ đây, đang ở ngay trước mặt hắn, một thân mềm mại câu dẫn lý trí hắn đến cực độ.

- "Em có chắc về hành động của mình không?" - Từ Minh nói bằng giọng khàn đục.

Hạ Nhan nhìn sâu vào trong mắt hắn khẽ gật đầu, cô chủ động ngồi dậy cưỡi lên 2 chân hắn. Trước đôi mắt của người đàn ông đang mê đắm nhìn mình, Hạ Nhan từ từ cởi chiếc áo khoác rồi vòng tay ra sau cởi móc áo lót, cặp vú căng đầy, khiêu gợi lập tức lộ ra trước mắt người đàn ông, cô nắm lấy hai tay Từ Minh đặt lên bầu vú xinh đẹp rồi nói:

- "Em muốn trở thành người của ngài".

Trái tim hắn lỡ nhịp trong 1 giây, đôi tay cảm nhận được sự mềm mại của bầu vú, bên tai hắn lặp đi lặp lại từng câu chữ mà cô nói ra. Trong tâm trí hắn lúc này chỉ còn cô gái mà hắn hằng ao ước, dục vọng kìm nén bấy lâu nay giờ đây bỗng sục sôi.

Hắn ôm ngang eo Hạ Nhan kéo cô xích lại gần, núm vú xinh xắn dựng đứng đặt ngay trước miệng, Từ Minh há miệng ngậm lấy núm vú, coi cặp mông trắng mịn như bột mì mà xoa nắn, bàn tay lần xuống chạm vào khe lồn đang rỉ nước ướt sũng, một ngón tay cắm vào bên trong, khẽ khuấy động.

Hạ Nhan phản ứng lại với hành động của hắn, mông lớn hơi vểnh lên làm khe lồn mở ra giúp ngón tay ra vào dễ dàng hơn. Cảm nhận từng nốt trai sần trên ngón tay của hắn ra vào trong lỗ lồn làm Hạ Nhan cảm thấy sướng run người, dâm dịch lại ứa ra thêm, ướt đẫm 1 mảng quần của Từ Minh.

- "Ưm....chỗ đó sướng quá....ahhh, rất thoải mái...." - Hạ Nhan khẽ rên rỉ thành tiếng.

- "Là chỗ nào thoải mái, em nói tôi nghe?" - Từ Minh vừa mút vú vừa hỏi, đâm thêm 1 ngón tay vào lỗ dâm.

- "Vú dâm....ưmm.....lồn dâm....rất sướng....ahhh" - Cô nói ra những lời tục tĩu 1 cách quyến rũ.

Cơ thể càng trở nên nóng hơn, cơn khát tình rạo rực khiến cô đánh mất lý trí, Hạ Nhạn luồn tay xuống kéo khóa quần Từ Minh, luồn tay vào trong kéo ra con cặc to lớn đã cương cứng, bàn tay theo thói quen liên tục vuốt thân cặc lên xuống. Đôi mắt mơ màng nhìn hắn, miệng khẽ rên rỉ:

- "Cho em được không?........Em muốn nhiều hơn nữa...."

- "Tôi là ai?" - Hắn hỏi cô bằng giọng nói mị hoặc.

- "Ngài là Tư....." - Chưa nói hết câu, ngón tay hắn đã chặn môi cô lại.

- "Nói lại xem, tôi là ai, là gì của em?" - Từ Minh ghé sát tai cô thì thầm, ngón tay trong lỗ lồn cắm sâu vào trong, chạm tới điểm G.

Hạ Nhan rùng mình, đôi mắt hơi đảo lên, cổ họng khẽ nuốt ực 1 ngụm nước bọt, miệng không tự chủ được mà nói ra:

- "Ngài là...ưm...ahhh là....là chồng em" - Lời vừa thốt ra phía dưới ngay lập tức bắn ra 1 cỗ dâm dịch làm ướt sũng tay Từ Minh.

- "Đĩ dâm của ta, có phải em vốn dâm đãng như vậy không?" - Từ Minh hôn lên môi Hạ Nhan, ánh mắt đắm đuối nhìn cô.

Hai má Hạ Nhan hơi đỏ lên trước lời nói tục tĩu của hắn, nhưng không phủ nhận điều đó cô khẽ gật đầu, quỳ hai gối lên đệm ghế rút dây quần lót tuột ra, móc dâm dịch dưới lồn xoa đầy lên con cặc, đầu cặc bóng lưỡng ướt đẫm dâm dịch kê ngay miệng lồn. 

Từ Minh hài lòng với những hành động của cô, đưa tay vuốt ve nhẹ hai bên hông giọng tuyên bố nói với Hạ Nhan:

- "Vậy cả đời này, em đừng mong chạy thoát khỏi tôi".

Hai tay hắn nắm lấy hông Hạ Nhan dứt khoát ấn mạnh một đường, cả con cặc lớn như cánh tay trẻ em lập tức nằm gọn trong lồn cô. Hạ Nhan vì khoái cảm bất chợt mà cơ thể không phản ứng kịp, bụng dưới nổi lên hình đầu cặc co giật liên tục, miệng lồn căng chặt ăn cặc tới sát gốc.

Chỉ là 1 câu nói thôi, nhưng đó như 1 lời tuyên bố về quyền sở hữu. Từ Minh muốn cô biết rằng, kể từ giây phút hắn cắm con cặc vào bên trong cô cũng là lúc cô chính thức là người của hắn, cô là duy nhất đối với hắn và sẽ không bao giờ để lạc mất cô thêm lần nào nữa.



___________________________

Đứa nào đòi H mấy bữa nay thì vào đê :))) mai tui tọng cho ngập họng

Má nó, viết H thui mà tôi đau đầu quá mấy bạn  hiền

Ngày trong tuần chương sẽ ra chậm hơn đó nên m.n thông cảm nha, vì tui phải bán mình cho tư bản :))))). Cảm ơn nhìu vì m.n đã đọc!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro