hà nội.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    chỉ có hà nội mới có cốm thôi. chỉ trong cốm mới có những cái ngon, là mùi thơm phức của lúa mới, mùi của những hoa cỏ dại, là mùi cốm được gói trong những chiếc lá.

    có một đoạn giao mùa dìu dịu, thấy thu chín vàng trên màu của lá, ngày hạ chầm chậm trôi về hồi cuối. đất trời vào thu, đó là đoạn giao mùa kỳ diệu.

   sáng mùa thu ta dậy sớm hơn, để cảm nhận trời thu nhiều hơn một chút, thấy hà nội, thấy kỷ niệm rơi, rơi trong gió. từ thời tem phiếu đến thời quẹt thẻ, hà nội mùa này thật khiến con người biết cách yêu thương.

   chúng ta, những người trẻ - đang quay cuồng trong vòng quay vật chất, cũng mông lung giữa đại lộ rối ren, không biết nên chọn một cuộc sống ổn định hay theo đuổi ước mơ thưở thiếu thời. 

   vì sao người trẻ lại cứ cố bám trụ vào cái thủ đô chật chội và ồn ào đến thế?

   vì thành phố này mang đến cho chúng ta những công việc, những cơ hội quý báu để tiếp bước cho người trẻ chinh phục ước mơ thành công. vì thành phố này lại vừa hào nhoáng, lấp lánh đèn điện, vừa truyền thống trữ tình của những các kỷ niệm rêu phong. hay vì thành phố này có một ai đó, một người mà mình nhớ, mình thương và muốn ở bên cạnh họ suốt những năm tháng tuổi trẻ rực rỡ. hay đơn giản là chỉ vì yêu bốn mùa ở hà nội.

   yêu nhất là mùa thu cốm thơm, nắng vàng, có quá nhiều điều để ta có thể yêu hà nội. nhưng dù là vì lý do gì đi nữa, cũng mong, em ở lại hà nội vì em yêu hà nội chứ không phải là cố gắng bám trụ để ở lại.

.

.

.

.

   ta nhớ ngày thu đó, ngày đó cũng có một chuyện tình, rằng ngày đó có một gương mặt ngơ ngác trong thu. mùa thu thời ấy đầy ắp vàng phai và thật nhiều dang dở, ta xây trong tiếng cười và cái ấm áp của những ngón tay đan. giữa hà nội ngọt lịm hương thu, ta nghe mình trong từng giấc mơ, nghe mình chênh vênh khi một mình đi xuống phố. thu cuốn ta vào một mùa nhớ vẩn vương những điều xưa cũ.

  ta thay đổi mình quá nhiều điều không trọn vẹn. cái già úa len vào từng bước chân chậm chạp lê thê, thật chẳng đâu vào đâu. 

   nhắc đến mùa thu, thì sao mà thiếu được những đoạn nhạc có giọng đọc của cụ nguyễn đình toàn. ôi mùa thu, cái mùa u ám đã che rợp đời ta...

   " https://www.youtube.com/watch?v=exA9wCtms30&t=10s  "

.

.

.

   có một người đi qua hoa cúc, bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình

   có hai người đi qua hoa cúc, bỏ lại sau lưng cả một mối tình

   chiều nay tôi ra đi, tuổi thơ tôi ở lại, mối tình đầu của tôi ở lại và màu hoa kỷ niệm kia cũng ngập ngừng ở lại

   đừng buồn hoa nhé, từ nay trở đi, mỗi khi hoàng hôn buông xuống, trái tim lẻ loi trong ngực này sẽ lại nhớ tới một người, nhớ một người là nhớ đến bao nhiêu?

   đó là lúc tất cả những từ ngữ trên đời đều trở nên vô dụng

   tình cảm của cậu dành cho người ấy kín đáo, e ấp và lặng lẽ như một đóa hoa cúc mới hé 

   cậu không hề thổ lộ, không mơ mộng xa xôi, không mong mỏi gì hơn những buổi chiều tĩnh lặng được ngồi bên cạnh họ

   khi hoàng hôn tắt nắng, và bóng chiều chợt qua vai, tương tư là trải nghiệm đau khổ nhưng cũng rực rỡ và hạnh phúc biết bao





   ta sẽ gói nắng vào trong cốm thơm, gói tình vào bó hoa tươi và tặng em ly cà phê ấm





   có một người đi qua hoa cúc, bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình

   có hai người đi qua hoa cúc, bỏ lại sau lưng cả một mối tình










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hànội