Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tên Lâm Tử Huân, 29 tuổi. Là một dược sĩ, hiện đang làm việc trong công ty dược phẩm đa quốc gia, phải tiến hành nghiên cứu hóa chất mỗi ngày. Tôi không cao, chỉ có 173 cm, vì thường xuyên tập thể dục, nên vóc dáng không tệ. Khuôn mặt trái xoan, môi mỏng, lông mày lông mày thanh mảnh , đôi mắt trong suốt, long lanh. Mặc dù vậy, nhưng tôi không phải gu để cô gái thích. Thậm chí ngay cả bạn của, Jane cũng phải nói rằng tôi chắc chắn sẽ xảy ra chuyện nếu đứng giữa đám đực rựa. Thực ra thì cũng chẳng có vấn đề gì nếu tôi không hề thu hút được một cô gái, và tôi cũng biết bạn tình của tôi chắc chắn sẽ là một người đàn ông bởi tôi không thuộc về địa cầu này.  Nói chính xác thì tôi  không phải là người của Trái Đất.

Người ta nói rằng, vào thời cổ đại, tổ tiên của tôi dự đoán rằng hành tinh của họ,Hạ tinh* , sắp diệt vong, vì vậy hãy mang một con  tàu vũ trụ đến Trái Đất, hành tinh duy nhất trong thiên hà còn tồn tại để có thể duy trì sự sống còn của họ. Do có sự tương đồng về hình dáng, người Hạ Tinh nhanh chóng hòa mình vào cuộc sống của người trái đất, trong khi đó, những người trái đất thì lại không hề nhận ra sự tồn tại của chúng tôi.

Tuy nhiên,  điều khó tránh khỏi trong cuộc sống của những người Hạ Tinh ở Trái Đất là họ buộc phải kết hôn với người Trái Đất. Vì vậy cho tới bây giờ cũng không còn những người Hạ Tinh thuần chủng. Nếu không phải mang trong mình sự khác biệt, tôi sợ rằng, người Hạ Tinh chúng tôi sẽ biến mất vĩnh viễn trên vũ trụ này. Người Hạ Tinh chỉ có một giới tính duy nhất, chính là nam. Người Hạ Tinh đa phần đều có khả năng thụ thai. Mẹ tôi là một người đàn ông chuẩn mực trong mắt những người khác, nhưng ông lại kết hôn cùng với ba tôi - một người đàn ông và sinh ra ba anh em của chúng tôi.

Người Trái Đất có thể khiến người Hạ Tinh mang thai, nhưng những người Hạ Tinh để mang thai được cũng không phải dễ dàng gì, vì vậy mà hàng ngàn năm trước, người Hạ Tinh đã bắt đầu phải đối mặt với nguy cơ diệt chủng. Người Hạ Tinh chỉ có thể mang thai khi họ và bạn tình của mình thực sự yêu thương nhau, và họ coi đối phương còn quan trọng hơn mạng sống của mình. Tuy nhiên thì không phải bất cứ người Hạ Tinh nào cũng tìm được người mà yêu thương họ hết mực, vì vậy sự tuyệt chủng đối với người Hạ Tinh là rất cao.

Thế giới này thực không công bằng. Đều cùng do một cặp cha mẹ sinh ra, nhưng trong ba anh em chỉ có mình tôi là thừa kế đặc điểm của người Hạ Tinh, thực may mắn khi hai người anh của tôi đều giống như cha, họ là người trái đất một trăm phần trăm. Bởi gen của người Hạ Tinh không thể di truyền hoàn toàn từ thế hệ này sang thế hệ khác, vì vậy mẹ tôi cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đặt hoàn toàn  hy vọng vào tôi. Cuộc gọi hàng ngày từ  Ung Châu yêu cầu tôi nhanh chóng tìm đối tượng  kết hôn, sinh ra một vài đứa trẻ mang trong mình dòng máu của người Hạ Tinh để cứu số phận sắp tuyệt chủng của Hạ Tinh.

Thấy tôi đã hai mươi chín tuổi, mẹ tôi lại càng lo lắng, ông bắt đầu giúp tôi tìm  đối tượng, ngay cả những người không có quan hệ huyết thống như cô dì , chú bác của tôi cũng tham gia vào việc mai mối cho tôi, khiến cho tôi rất khó xử. Ngay cả hai người anh cũng tham gia vào vụ này , đặc biệt nghiêm túc vỗ vai tôi nói: "Mệt mỏi cho em rồi. Cố gắng lên nhé!" Tôi thực sự đã rất tức giận và thực sự muốn trói hai người đó lại. Nhưng tôi cũng không đủ can đảm để nói với ông rằng con trai của ông, sợ rằng sẽ không thể sinh một đứa trẻ như ý nguyện.

Tôi cũng không phải là không có người bản thân thích. Tôi có một người yêu đã hẹn hò từ khi học đại học. Anh ấy là bạn cùng phòng của tôi. Lần đầu tiên, khi bước vào phòng, vừa nhìn thấy Đổng Thiếu Phong, cảm nhận đầu tiên, chính là cậu ta thực đẹp trai. Tôi đã yêu cậu ta ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chúng tôi ở cùng phòng với nhau 3 tháng. Thiếu Phong là tên nghiện sex và không hề có tiết tháo. Có một buổi tối, khi anh ta trở về và đột nhiên anh ta hỏi tôi có muốn làm với anh ta không, lúc đó tôi nghĩ  anh ta chính là người đàn ông của cuộc đời mình, vì vậy liền đáp ứng. Tình yêu đầu tiên, nụ hôn đầu tiên và đêm đầu tiên của tôi đều trao cho anh ta.

Ban đầu, tôi cũng rất cẩn thận dùng biện pháp tránh thai, khiến anh ta rất tức giận. Sau lần đó, tôi dần nhận ra nếu như anh ta không yêu tôi thì cho dù một ngày bảy lần cũng chẳng làm tôi mang thai được. Quả nhiên, không dùng bao cao su, anh ta cũng chẳng thể khiến tôi mang thai. Người đàn ông này rất kì lạ!** Có lúc, tôi đã thực sự rất hi vọng nói cho anh ta biết về bí mật của mình, nhưng anh ta lại bảo: " Em biết không, em thật sự là người đầu tiên mà tôi cảm thấy tuyệt vời, vì em không bao giờ mang thai được." Khi đó, tim tôi dường như bị ai đó bóp nghẹt. Nếu như, tôi nói với anh ta sự thật rằng tôi có thể mang thai, tôi e rằng anh ta sẽ chẳng bao giờ quay lại tìm tôi nữa?

Một vài năm sau, tôi mới biết rằng, khi đó, anh ta nói với tôi là người đầu tiên làm anh ta cảm thấy tuyệt vời nhất là vì anh ta đã trốn tránh trách nhiệm khi làm cho một cô gái 17 tuổi mang thai. Và nhiều năm sau nữa, tôi lại được biết đã có ít nhất bốn phụ nữ vì anh ta phải đi phá thai và một người đàn ông cũng vì anh ta mà tự sát.

May mắn thay, tôi đã không nói với mẹ về người đàn ông này, vì nếu như để ông ấy biết đứa con trai bé bỏng của ông đã biến thành thằng ngốc làm ấm giường cho một gã tồi tệ, thì ông chắc chắn sẽ rất  tức giận mà đi hoạn Thiếu Phong. Tôi cũng không nghĩ về việc chuyển đổi mục tiêu, nhưng nếu giả sử có chuyển đổi thì tôi cũng chẳng thể tìm được ai khiến mình rung động. Cho đến bây giờ, tôi vẫn tin rằng, hắn chính là người duy nhất khiến tôi mang thai.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lời của editor: Truyện này là do mình tự edit, bản raw thì đã ghi rõ nguồn. Vì vậy nếu như, bạn nào muốn chuyển ver hoặc re-up thì làm ơn xin phép mình hen. Hãy tôn trọng chất xám của editor.

^^ Có ai hóng phần tiếp theo  không?

Haiz, thiệt là mệt đi!! Dự kiến ra chương 2 vào hôm thứ 7 tuần này nhé!!

Nhớ vote và follow mình để nhận thông báo mới nhất về truyện nhé!

Yêu mọi người <3 <3 <3 *tung hoa*

-----------------------------------------------------------------------

* Tác giả viết là: 夏晶星, mình dịch vậy k biết đúng k nữa, ai biết nghĩa thì giúp mình nhé.

** Tác giả viết 这个人真是无药可救!, mình dịch lại theo hoàn cảnh, chẳng biết đúng nghĩa không nữa, ai biết thì giúp mình với nhé. 

------------------------------------

Cần gấp một bạn beta!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro