Chương 310 : Tôi là người mù , tha cho tôi đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" ưm ưm " em gái hoàn toàn không hiểu ý của cô.

Trong căn phòng tối đen, Thẩm Ngư không thể dùng tay chân để diễn tả , chỉ có thể dùng côn sắt .

Làm nữa ngày cô gái vẫn không hiểu . cuối cũng Thẩm Ngư quá mệt mỏi nên đành từ bỏ , dựa người vào côn sắt nhìn lên trần nhà.

Chờ đến buổi chiều khoảng 5giờ rưỡi, người đàn ông kia mới mở cửa đi vào , mấy người phụ nữ trong lòng sắt đều tỉnh.

Người đàn ông kia rất gầy , cao khoảng 1m9, gương mặt thâm trầm, vành mắt ngăm đen , hàm răng lại trắng , cặp mắt đỏ đậm nhìn rất dâm tà, gã nhìn một lướt qua các lồng sắt, cuối cùng gã ngừng lại trên người Thẩm Ngư rồi bước đến.

Thẩm Ngư không nhìn thấy gì , chỉ nghe được rất nhiều âm thanh "ưm ưm"
Mấy người phụ nữ trong lồng sắt rất sợ người đàn ông này .

Gã ta nâng Thẩm Ngư đi ra ngoài , rồi ném cô lên sô pha , gã đi đến bàn bên cạnh tay run rẩy lấy bao thuốc bỏ vào trong miệng rồi uống ngụm nước, sau đó lại xé thêm một bao thuốc nữa bỏ vào ly , quấy đều , nâng cằm Thẩm Ngư lên ép cô uống vào.

Nước thuốc vào miệng một mùi vị cổ quái chảy từ yết hầu đến dạ dày.
Thẩm Ngư không biết mình đã uống cái gì ,nghĩ chắc cũng không phải thứ tốt lành gì.

Không biết tên đàn ông này có suy nghĩ gì không nên với cô không ,nếu có , cô liền cắn lưỡi tự sát ngay, cô cũng không sợ đau , chết rồi còn có thể sống lại , nếu không chết , vẫn có thể dọa gã

Trong chốc lát hô hấp của gã dồn dập, tay gã bắt đầu cởi bỏ quần áo Thẩm Ngư nhưng có chút khó khăn.
Thẩm Ngư cảm thấy không ổn ,nhắm mắt lại ngay lập tức cắn đầu lưỡi .

Gã không nhanh không chậm vừa cởi quần áo , vừa sờ mặt cô , sau đó gã cúi xuống hơi thở phả vào người cô , nghe gã nói " tôi đã coi trọng cô rất lâu rồi, đôi mắt mù nhưng lớn lên lại đẹp như vậy , mỗi ngày điều xuất hiện trước mặt tôi cô có biết đêm nào tôi cũng muốn đem cô để dưới thân không?".

Gã càng nói càn hưng phấn, tay gã vỗ lên đùi cô , bỗng nhiên gã ngừng lại.
Thẩm Ngư không nhìn thấy , đang muốn cắn lưỡi tự sát , trên mặt xuất hiện chất lỏng sền sệt, mùi máu tươi xông vào mũi ,cô ngừng động tác ngay, từ từ ngước mắt lên.

Người nọ bẻ tay tên đàn ông kia ra sau lưng, gã kêu lên thảm thiết,người nọ dùng dao đâm trực tiếp lên lưng xuyên qua bụng máu tươi chảy ra ngày càng nhiều.

Người nọ không dừng lại mà rút dao ra , ấn người đàn ông đó xuống chặt đứt tay chân gã , máu tươi phun ra ướt cả sàn nhà và trên so pha .

Thẩm Ngư chỉ nghe thấy âm thanh cửa lưỡi dao ma sát dưới sàn , cùng với mùi máu tươi xông vào khoang mũi mình làm cô rất khó chịu, cảm giác ghê tởm làm cô nôn khan liên tục.

Người nọ ngừng lại, rồi ngước mắt nhìn về phía Thẩm Ngư đi qua.

Thẩm Ngư biết hắn đang đi lại gần cô, hắn dùng tay sờ lên mắt cô , hắn vẫn lun dùng bao tay. Sờ trên mắt cô một chút rồi hắn bỏ bao tay ra, đôi tay lạnh lẽo nâng mặt cô lên rồi hắn cúi xuống hôn lên đôi mắt cô.

Cánh môi lãnh lẽo chạm vào rất nhanh đã rời ra .

Mũi Thẩm Ngư chỉ toàn mùi máu tươi bên tai cũng không nghe thấy hơi thở của người nọ, nhưng cô cảm giác được có một luồng sát khí dừng lại trên đôi mắt mình .

Bỗng nhiên ngoài cửa truyện đến tiếng đập cửa, đập một lúc rồi phát hiện có chuyện không thích hợp nên bắt đầu đẩy cửa vào.

"Hứ." hắn phát ra một tiếng mang theo ý bực bội , một lần nữa đeo bao tay vào , lưu luyến liếc nhìn Thẩm Ngư một cái , đẩy cửa sổ nhảy ra , nơi này là lầu hai, bên ngoài cửa sổ có máy điều hòa cùng lan can làm căng đỡ , không lo lắng sẽ ngã chết.

Ngoài cửa bị phá vang lên tiếng loảng xoảng, vài người tiến vào , đi đầu là Đường Tần , nhìn máu tươi cùng với thi thể trên mặt đất, nhíu mày một chút , ánh mắt nhìn lên Thẩm Ngư trên người đầy máu , đi nhanh qua , kéo cô lại kiểm tra xem vết thương trên người , cô vô lực bị kéo vào trong lòng ngực anh.

Thẩm Ngư kéo góc áo Đường Tần ,
Giống nói khô khốc khàn khàn kèm theo rung rẫy "Hắn ... hắn nhảy cửa sổ chạy ra." nghe xong.

Đường Tần nói với những người đi cùng một câu "để hai người ở lại canh giữ chỗ này , tránh cho người khác vào phá hư hiện trường. " rồi bế Thẩm Ngư lên .

Thân thể xóc nảy , thẳng đến khi ngồi vào ghế , Thẩm Ngư mới dùng giọng nói suy yếu nói với Đường Tần "Ở trong phong đó còn có ... Còn có người, đều là do tên đã chết bắt đến....sau đó xuất hiện một người... Hắn đã giết chết gã đàn ông kia..."

Ánh mắt Đường Tần trầm xuống , lấy di động gọi , phân phó vài câu rồi tắt.

Thẩm Ngư cảm thấy thân thể càng ngày càn vô lực, rùng mình một cái , nhắm mắt lại thở dốc , đem sợ hãi nuốt xuống hết.

Cô vĩnh viễn cũng không quên được đôi mắt đầy sát khí của tên biến thái đó, hắn muốn móc đôi mắt cô.

Vì cái gì ? Cô chỉ là một người mù, đôi mắt có ảnh hưởng gì tới hắn sao?
Nếu Đường Tần không đẩy cửa vào , đôi mắt Thẩm Ngư chỉ sợ sẽ không còn.

Nằm một chút rồi cô ngủ lun, giấc ngủ cũng không được an ổn lắm, Đường Tần ở bên cạnh cũng thấy được.

Từ văn phong bác sĩ đi tới phòng bệnh , vừa đẩy cửa vào đã truyền đến tiếng thở nặng nề .

Đường Tần đi qua nhìn.
Cô gái nằm trên gường , nhíu chặt mi , sắc mặt trắng bệch, biểu cảm toàn bộ đều là kinh hoảng.

Lần này ảnh hưởng tinh thần đối với cô rất lớn.

Có thể là do Đường Tần muốn trấn an cô, nên đã duỗi tay ra nắm tay cô .
Rốt cuộc Thẩm Ngư cũng đã bình tĩnh lại.

Khóe miệng Đường Tần nhấp nháy , mặt căng chặt, đồng tử rụt rụt, dùng sức rút tay về , cô gái ôm rất chặt, căn bản không rút về được. Đường Tần không rút về nữa tùy ý cô ôm.

Thẩm Ngư ngủ đến ngày thứ hai mới tĩnh, mở to mắt, vẫn là một mảnh đen nhánh, bất quá trên mắt vẫn cảm nhận được ánh sáng , hiện tại là ban ngày .

Người ngồi bên cạnh thấy cô tỉnh , nói:
"Người đẹp , cô tỉnh rồi."
Thẩm Ngư nghe ra âm thanh người lạ , biểu tình cứng lại " anh là ai?"
"Tôi là được anh Tần gọi tới chăm sóc cô."

"Anh Tần" Thẩm Ngư vừa mới tĩnh ngủ nên cho chút ngốc

"Đường Tần ", người nọ cười cười, giới thiệu mình ,"Tôi tên Lý Hạo."

Thẩm Ngư ngồi dậy nghe được mùi nước sát trùng nhàn nhạt , hỏi:"Nơi đó thế nào rồi?"

Lý Hạo nghe không hiểu sửng sốt một chút, nữa ngày mới rõ ý cô là gì , nói lại tỉ mỉ :"người ở lầu hai kia đã chết, phát hiện một căng phòng có mật thất, bên trong có năm cái lồng sắt, bên trong lồng sắt là mấy người phụ nữ đã mất tích trước đây. "

~~~~~~~~~~~~~~~
Edittor :Hoàng kim <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro