Chương 312: Tôi là người mù , tha cho tôi đi (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lúc sau , Đường Tần quay trở lại,trên tay đang cầm điện thoại giống như đang nói chuyện với ai đó.

Đường Tần đến ngồi bên mép gường nói:" tên giết người kia đã biết mặt cô , chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho cô."

Thẩm Ngư hôm qua may mắn được tên biến thái đó không giết.

Nhưng lúc trước nguyên thân bị giết chết , nên không có kí ức tiếp theo.
Nên từ giờ phải dựa vào chính bản thân cô để tìm kiếm manh mối .

Đường Tần chưa nói tiếp thì lại có điện thoại, cục cảnh sát gọi đi.
Anh nói với cô: " cô ở phòng bệnh đừng đi lung tung , bên ngoài có người canh giữ , cô yên tâm đừng sợ nữa. ". Lời an ủi hơi khô khan .

Thẩm Ngư cười thầm trong lòng , trên mặt vẫn biểu hiện sợ hãi ,"Được... "

"Ừ." Mí mắt Đường Tần rủ xuống, ánh mắt ngừng trên người cô một lúc lâu, đột ngột hỏi:
"Cô có điện thoại không? "

"Có"
"Đưa cho tôi ."

Thẩm Ngư lấy điện thoại nokia đưa qua, không biết nghĩ gì mà mặt đỏ lên, ngượng ngùng nói :"Tôi nhìn không thấy , không thể dùng điện thoại cảm ứng. "Bây giờ ai lại xài cái điện thoại như cục gạch này nữa.

Đường Tần cũng không nói gì cầm điện thoại lên bấm dãi số, xong rồi đưa điện thoại lại tay cô , còn rất cẩn thận nói :"ấn phím 1 là có thể gọi cho tôi."

Thẩm Ngư kinh ngạc ngước mắt lên , gật đầu như dỏ tỏi, "Được, cảm ơn anh."

"Tôi đi đây". Đường Tần xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.

Thẩm Ngư nghe tiếng đóng cửa, cầm di động cười cười, cười rất đáng khinh.

[......]hệ thống sợ hãi thay Đường Tần.

Thẩm Ngư chỉ sợ hãi chút rồi thôi , cô gọi y tá đỡ cô đi phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ . Đến tối cơm nước xong , cô liền đi ngủ , tâm trạng rất tốt.

Bên ngoài hai cảnh sát canh giữ lại không thể ngủ nên nói chuyện phiếm.

"Cô gái này không phải bạn gái Tần ca chứ.?"

"Không thể nào."

"Cậu thấy Tần ca quan tâm qua cô gái nào chưa? Còn muốn chúng ta đến đây bảo vệ cô ấy nữa. "

"Cũng phải , nhìn xinh đẹp như vậy, tôi nhìn còn rất thích."

"Ha ha ha , tôi cũng rất thích nhưng đáng tiếc lại bị mù."

"Mù thì có sao, tôi thấy khá tốt mà"

"Cậu cũng đừng nghĩ nhiều , không chừng sau này chúng ta còn phải gọi chị dâu đó."

Hai người trò chuyện tôi một câu cậu một câu,bên ngoài dần tối xuống , bỗng nhiên có một cơn gió thổi qua mang theo mùi thuốc sát trùng nhẹ, nhưng họ không để ý vẫn tiếp tục trò chuyện.

Trò chuyện được một lúc thì cơn buồn ngủ kéo tới, liền dựa vào nhau ngủ lun.

Tiếng bước chân trầm ổn vang lên, từ từ tiến đến phòng bệnh, đẩy cửa ra bước vào.

Thẩm Ngư ngủ cũng không sâu vừa nghe tiếng đẩy cửa liền tỉnh, cô ngửa đầu không rõ ràng lắm, nghỉ là Đường Tần đến nên gọi :"Đường Tần?"

Người nọ không trả lời, không nhanh không chập bước đến mép gường, Thẩm Ngư  cảm nhận được có một bóng người đang ở rất gần.

Cô có một loại dự cảm không tốt trong , Thẩm Ngư lui về phía sau dựa vào trong góc nắm chặt gói, tay sờ đến di động, muốn ấn phím 1, nhưng tay đã bị nâng lên điện thoại cũng bị rớt xuống đất.

"Ngươi là ai" tay còn lại bắt lấy người nọ.

Người nọ không nói lời nào, hai tay bắt lấy tay cô ấn lên vách tường, hắn cúi người xuống hôn lên mắt cô , thanh âm lạnh băng vang lên :
"mở mắt ra."

Thẩm Ngư không nhận ra người nọ là ai , mí mắt bị hôn ướt át dính nhớp, rất ghê tởm buồn nôn, làm cô không khống chế được run rẩy, chậm rãi mở mặt ra.

Cô không nhìn thấy, chỉ có thể cảm giác cánh môi người nọ đang dừng ở trên khóe mắt, chậm rãi di chuyển xuống đến dưới môi.

Thẩm Ngư dùng sức giãy giụa , mẹ nó không chịu nổi , thật là ghê tởm.

Người nọ nhấc chân đè lên hai chân cô, cô căn bản không thoát được.

"Ngươi buông tôi ra, tên biến thái này!"
Cô cố ý nói lời kích thích hắn, để hắn giết cô, không để tên biến thái này làm gì được cô.

Người nọ nở nụ cười, nụ cười máy móc , nghe rất quái dị kinh khủng, "nhiều người như vậy cô là món đồ chơi đáng yêu nhất, giết cô thật không nở, để cô chơi mấy ngày đi , ngày mai tôi sẽ quay lại, cô nhất định phải ngoan ngoãn , bằng không tôi sẽ trừng phạt cô đó."

Thẩm Ngư nổi da gà cả người, ở trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi vô cùng, khí thế cùng giọng nói trên người người này làm người ta không rét mà run.

Chờ cô lấy lại tinh thần , trong phòng bệnh chỉ còn lại một mình cô .

Thẩm Ngư hoãn sợ thật lâu, mới nghiêng người nhặt điện thoại lên, bấm gọi vào số của Đường Tần, trong phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng đô đô đô.

Đường Tần chưa ngủ , vừa mới từ phòng tắm đi ra, đang chuẩn bị lên gường ngủ, trên người mặt áo ngủ dài lỏng lẻo, tóc còn ướt nhỏ vài giọt nước, cả người lộ ra hormone nam tính làm người thấy phải đỏ mặt.

Nghe thấy tiếng điện thoại theo reo , cầm lên , ấn nghe .
"Đường Tần ?"
"Ừ"
Đường Tần bước đến cửa sổ , châm đếu thuốc lá.

Thẩm Ngư :"Anh đang ở đâu vậy?"

Đường Tần nghe giọng cô không bình thường , dụi dụi tàn thuốc, nhíu mày hỏi :" ở nhà , mới vừa tắm xong , làm sao vậy?"
Thẩm Ngư thở phào nhẹ nhõm , nhỏ giọng nói:"không có gì , chỉ là có hơi sợ, nên muốn có người nói chuyện. "

"Không cần sợ , ở ngoài cửa có hai người canh giữ , yên tâm ngủ đi."sắc mặt Đường Tần hòa hoãn nói , còn tưởng cô xảy ra chuyện gì.

Thẩm Ngư kéo khóe miệng, ở ngoài cửa có hai người không biết tên biến thái đó làm sao để vào được

Cô nằm xuống gường kéo chăn lên, mới nói :" Đường Tần, cảm ơn anh"

"Ùm."

Thẩm Ngư cầm chặt di động, cười nói
"Ngày mai tôi muốn ăn sườn xào chua ngọt, cà tím xào đậu que , còn có canh cà chua trứng , anh có thể mang cho tôi không?".

Cô nói với giọng nói ôn nhu, kéo dài âm cuối, mang theo ý làm nũng.

Đường Tần ánh mắt tối sầm lại,ngón tay kẹp chặt thuốc hút một cái, ngữ khí không tốt nói :"Còn ăn được rất nhiều ."

Tạm dừng một lúc , mới nói tiếp :"được rồi , cô ngoan ngoãn ở bệnh viện, ngày mai tôi sẽ đem cho cô."

"Cảm ơn anh , Đường Tần." Thẩm Ngư nhắm mắt lại, cuối cùng nói ngủ ngon rồi tắt điện thoại.

[Cô như vậy rồi còn không quên trêu chọc anh ta.......]  hệ thống lần nữa thấp cho Đường Tần một ngọn nến .

Thẩm Ngư ngượng ngùng vò chăn, lấy  chăn che mặt,"giọng nói của Đường Tần thật là một vũ khí sắc bén ,nghe rất động lòng .....thật muốn nghe anh ta nói yêu tôi, là như thế nào ."

[………] hệ thống phát hiện qua nhiều thế giới, nghe Thẩm Ngư nhiều nhất câu nói :
Từ "tôi không cần thẹn thùng ' biến thành 'tôi muốn ngủ cùng hắn ta."


~~~~~~~~~~~~~~
Edittor :Hoàng kim <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro