56: Gặp phụ huynh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thấm thoát, kỳ nghỉ hè đã đến, Viên Nhất Kỳ vẫn như cũ ở lì trong nhà Thẩm Mộng Dao không chịu đi. 9 giờ sáng, Viên Nhất Kỳ vẫn còn đang say giấc mộng đã bị Thẩm Mộng Dao đánh thức, “Mau dậy dọn dẹp đồ đạc, chiều nay cha mẹ chị đến rồi.”

Viên Nhất Kỳ trở mình, “Cho em ngủ tí nữa đi…….. 5 phút…….”

“5 phút có thể giải quyết được gì chứ? Mau dậy!” Sau đó, Viên Nhất Kỳ bị lôi xuống giường một cách nhẫn tâm.

Trong bụng tràn đầy oán giận đi thay quần áo, Viên Nhất Kỳ rảo đến sau lưng Thẩm Mộng Dao đang quét dọn ở phòng khách, đưa tay ra, ôm lấy, “Học tỷ……… Cha mẹ chị ở đây bao lâu vậy? Em không nỡ rời khỏi chị.”

“Chị không có hỏi cái này, hỏi giống như muốn mau mau đuổi họ đi vậy, sẽ bị nghi ngờ.”

“Nhưng mà buổi tối chị không ở bên cạnh em ngủ không được.” Viên Nhất Kỳ giống như một con mèo cọ cọ trên vai của chị ấy.

Thẩm Mộng Dao xoay người, hôn cái mặt nhỏ của Viên Nhất Kỳ, “Mặc dù buổi tối không thể ở cùng, nhưng ban ngày cũng có thể gặp mặt mà, cha mẹ lại không thể trông chị cả ngày. Hơn nữa………… trước khi không ở cùng nhau, chẳng phải em cũng ngủ rất ngon à?”

“Em……… chính là không nỡ rời khỏi chị thôi………” Nói xong, khuôn mặt nhỏ chậm rãi hướng về phía trước, mùi kem đánh răng bạc hà mát lạnh tràn vào trong miệng của Thẩm Mộng Dao.

Đột nhiên xuất hiện tiếng gõ cửa, làm hai người kia bừng tỉnh. Thẩm Mộng Dao vội vã vén lại mấy sợi tóc bên tai, chạy ra mở cửa, “Cha, mẹ, sao cha mẹ lại đến sớm như vậy?”

Viên Nhất Kỳ còn đang đứng giữa phòng khách, vừa nghe thấy là cha mẹ của Thẩm Mộng Dao đến, nhìn xung quanh, hy vọng có thể tìm được chỗ nào cho cô tạm thời trốn đi. Nhưng mà…….. vì sao lại phải trốn? Ngay lúc cô còn đang tập trung tinh thần suy nghĩ, cha mẹ của Thẩm Mộng Dao đã vào cửa, mẹ của Thẩm Mộng Dao vừa nhìn đã thấy ngay Viên Nhất Kỳ đứng ở đó, liền nói: “Dao Dao, con có bạn học ở đây à?”

Dao Dao? Viên Nhất Kỳ không nhịn được cười, đây là tên ở nhà của học tỷ á, ha ha ha. “Chào chú chào cô, cháu tên là Viên Nhất Kỳ.” Nói xong còn ân cần đi qua lấy chiếc túi to trong tay mẹ của Thẩm Mộng Dao

Thẩm Mộng Dao vẫn không quên bổ sung một câu: “Cô ấy là học muội của con, lại đây hỏi bài.”

Cha của Thẩm Mộng Dao cười với Viên Nhất Kỳ, mẹ Thẩm Mộng Dao lại kéo tay cô qua nói: “Ở lại cùng ăn bữa cơm trưa đi.” Viên Nhất Kỳ vốn định từ chối, nhưng mẹ của Thẩm Mộng Dao cầm tay cô không có ý thả lỏng, hơn nữa mẹ của Thẩm Mộng Dao còn thừa dịp Thẩm Mộng Dao không chú ý nói nhỏ vào tai cô: “Cô còn muốn hỏi con một chút chuyện.”

“A, dạ.” Nói xong, cô cũng nhìn Thẩm Mộng Dao một cái.

Sau đó, Thẩm Mộng Dao cùng cha vào phòng khách sắp xếp lại hành lý, mẹ của Thẩm Mộng Dao liền hỏi Viên Nhất Kỳ: “Thẩm Mộng Dao nhà chúng ta có bạn trai không?”

Viên Nhất Kỳ chớp chớp mắt, “Hình như không có……..” Học tỷ nhà chúng ta đương nhiên không thể có bạn trai, bởi vì bạn gái chị ấy đang đứng trước mặt cô đó, cô à~

Vẻ mặt của mẹ Thẩm Mộng Dao bỗng dưng trầm xuống, “Con bé này, thật sự là không nóng vội gì hết.” Mẹ của Thẩm Mộng Dao cúi đầu nghĩ gì đó, đột nhiên lại nói với Viên Nhất Kỳ: “Bình thường con cũng giúp cô khuyên nó một chút.”

“Dạ, không thành vấn đề.” Viên Nhất Kỳ cười đáp ứng. Khuyên học tỷ cái gì? Khuyên chị ấy ở bên mình nhiều hơn à………

Lúc này cha của Thẩm Mộng Dao từ phòng khách đi ra, mẹ Thẩm Mộng Dao vội kéo ông vào phòng bếp làm cơm, thì ra trước đến đây khi hai người này đã đi chợ mua thức ăn cả rồi………….

Viên Nhất Kỳ phát hiện, cha mẹ của Thẩm Mộng Dao đều thuộc dạng cao cao gầy gầy, chắc chắn Thẩm Mộng Dao đã được di truyền ưu điểm của hai người này, mà ngoại hình của Thẩm Mộng Dao giống mẹ, vậy là mẹ của Thẩm Mộng Dao khi trẻ nhất định cũng là một mỹ nhân. Cha của Thẩm Mộng Dao tương đối trầm tính, không nói chuyện nhiều, nhưng mẹ của Thẩm Mộng Dao thì lại thích nói chuyện, từ khi vừa vào cửa đã kéo Viên Nhất Kỳ trò chuyện, về điểm này, nhất định Thẩm Mộng Dao giống cha chị ấy.

Viên Nhất Kỳ ngồi ở sô pha, cách Thẩm Mộng Dao nửa thước. Cô đến gần một chút, Thẩm Mộng Dao vội dịch sang một bên. Đáng tiếc chiều dài của sô pha có hạn, cuối cùng vẫn là không thể không sát lại. Thẩm Mộng Dao khẽ đẩy Viên Nhất Kỳ, nhỏ giọng nói: “Cách chị xa ra một chút, cẩn thận cha mẹ chị nhìn thấy.”

“Vậy cũng không cần phải cách xa đến mức đến thế chứ? Như vậy ngược lại có vẻ không bình thường.”

“Hay là, em nói em có việc, em về nhà đi.”

Viên Nhất Kỳ liếc mắt nhìn hai bóng dáng đang bận rộn ở phòng bếp, cười nói: “Không muốn, em còn phải ăn cơm của cha mẹ vợ tương lai làm nữa.”

Thẩm Mộng Dao có chút dở khóc dở cười, “Cha mẹ vợ tương lai gì chứ………….”

Viên Nhất Kỳ nghiêng đầu suy nghĩ, “Không đúng, em nói sai rồi, không phải là tương lai, chính là cha mẹ vợ. Chị nói xem, chúng ta cũng đã động phòng trước rồi, khi nào thì cũng nên bổ sung một cái đám cưới đi.”

“Cút qua một bên………..” Thẩm Mộng Dao ngăn chặn suy nghĩ càng ngày càng gần của Viên Nhất Kỳ lại.

“Dao Dao, lọ muối con để ở đâu rồi?” Mẹ của Thẩm Mộng Dao đột nhiên gọi Thẩm Mộng Dao, dọa Viên Nhất Kỳ sợ đến mức lập tức giật ra xa người của Thẩm Mộng Dao, cuối cùng rơi trên một góc khác của sô pha.

“Lần trước lúc dọn dẹp con để trên ngăn tủ đó.” Thẩm Mộng Dao nói xong cũng đi vào phòng bếp.

Viên Nhất Kỳ vuốt vuốt trái tim đang đập thình thịnh, thở phào một hơi, những tên trộm có tật giật mình bị chết như thế nào? Là đều bị hù chết đó!

Lúc ăn cơm , mẹ của Thẩm Mộng Dao hỏi Viên Nhất Kỳ: “Kỳ Kỳ có bạn trai chưa?”

“Dạ? Có.” Nói xong liếc mắt nhìn Thẩm Mộng Dao, kết quả lại phát hiện Thẩm Mộng Dao đang trừng mắt nhìn mình.

Mẹ của Thẩm Mộng Dao thở dài nói với Thẩm Mộng Dao: “Con xem kìa, người ta cũng có đối tượng rồi, con nói xem vì sao lại không thể làm cho người khác bớt lo lắng một chút chứ, lớn như vậy rồi, tự bản thân mình cũng không biết sốt ruột.”

Viên Nhất Kỳ nhìn thấy Thẩm Mộng Dao có vẻ sắp tức giận, vội nói tiếp: “Cô à, thật ra lớn giống như chúng cháu vậy, người độc thân cũng rất nhiều……….. Cháu là thuộc loại……….. yêu sớm.”

Mẹ của Thẩm Mộng Dao vừa nghe liền nở nụ cười, “Con bé này, lên đại học có đối tượng cũng không tính là yêu sớm, hơn nữa cháu nhỏ hơn Dao Dao của cô, mặc kệ nói sao đi nữa nó cũng nên tìm một người, bằng không sau này tuổi lớn nữa sẽ khó tìm.”

Viên Nhất Kỳ nói tiếp: “Học tỷ ở trong trường có rất nhiều người theo đuổi,
là chị ấy không chịu người ta, cô không cần gấp như vậy………..”

Thẩm Mộng Dao ngắt ngang cuộc đối thoại của hai người kia nói: “Con còn phải đi học, làm sao có thời gian tìm đối tượng.”

Cha của Thẩm Mộng Dao vẫn luôn im lặng cũng nói chuyện, ông nói: “Tôi thấy Dao Dao nói rất đúng, học hành cho tốt đi đã, những thứ khác sau này đi làm rồi tính cũng không muộn. Giống như Kỳ Kỳ tuy cũng rất tốt, nhưng dù sao Dao Dao cũng đã muộn rồi, cứ lo học trước đi.”

Mẹ của Thẩm Mộng Dao không tiếp tục đề tài này nữa, mà trò truyện cùng Viên Nhất Kỳ “Cô nghe nói bây giờ sinh viên đang đi học cũng có thể kết hôn, Kỳ Kỳ con tuyệt đối đừng theo phong trào này mà đi kết hôn, thử thách đối phương vài năm nữa, mấy chuyện kết hôn này không thể xem là trò đùa được.”

“Dạ, nhất định sẽ không, con dù thể nào cũng phải sau khi tốt nghiệp mới kết hôn.” Viên Nhất Kỳ ứng phó như vậy.

Nhưng Thẩm Mộng Dao nghe xong lại bốc hỏa, rốt cuộc ăn không vào nữa, vì thế buông đũa nói: “Con no rồi.” Đứng dậy đi ra phòng khách xem tivi.

Mẹ Thẩm Mộng Dao thắc mắc, “Cũng đâu có giục nó kết hôn, nó tức giận gì chứ?”

Viên Nhất Kỳ lúng túng cười cười, khẽ nhìn Thẩm Mộng Dao, định nói mình cũng ăn no, đi an ủi dỗ dành chị ấy, nhưng lại cảm thấy không được lễ phép, đành phải ngồi ở đó ăn cơm cùng cha mẹ Thẩm Mộng Dao.

Sau khi ăn cơm xong Viên Nhất Kỳ ở lại một lúc, mới nói lời tạm biệt với cha mẹ Thẩm Mộng Dao. Thẩm Mộng Dao đưa cô đến cửa, cô nắm tay Hướng Nghiên không chịu buông ra. Thẩm Mộng Dao đành phải an ủi cô nói: “Hai ngày nữa cùng đi dạo phố được không?”

Viên Nhất Kỳ thở dài một hơi, “Vậy được rồi, chị nhớ là phải nhớ em đó.”

“Biết rồi, mau đi đi.”

“Vậy….. em đi đây. Dao Dao~” Viên Nhất Kỳ bắt chước giọng điệu của cha mẹ Thẩm Mộng Dao kêu biệt danh của chị ấy, sau đó khi Thẩm Mộng Dao vẫn chưa kịp phản ứng đã sớm chuồn mất.

Nếu không phải vì cha mẹ đang xem tivi ở ngay phía sau, Thẩm Mộng Dao thật muốn bắt Viên Nhất Kỳ lại hành hung một chút mà!

.

.

.

Viên Nhất Kỳ về tới nhà mới nhớ, cha mẹ đã đi du lịch, trong nhà không còn ai…….. tối nay cô ăn gì đây?

Cuối cùng vẫn nhà đến nhà Trương Thiên Nhất ăn ké cơm. Hai người này đã không gặp nhau một thời gian dài, vừa thấy mặt đã tán gẫu đến khí thế ngất trời, tuy rằng nội dung câu chuyện là đa số là những từ ngữ mẹ Trương không hiểu, nhưng mẹ Trương thấy tình cảm hai người họ tốt như vậy, cảm thấy vô cùng vui mừng. Thường nghe nói con nhà người ta quen đối tượng không được mấy tháng đã chia tay, đổi tới đổi lui vẫn không ổn định. Lúc trước nhà người ta còn cười Tiểu Nhất nhà bà yêu sớm, cấp ba chỉ biết yêu đương, hiện tại thì sao? Ổn định nhất vẫn là con trai nhà bà. Đã bao nhiêu năm rồi, làm cho bà con bạn bè thèm muốn cũng không được.

Mẹ Trương rửa một ít trái cây đem vào phòng Trương Thiên Nhất, lại trò chuyện với Viên Nhất Kỳ vài câu mới đi ra ngoài. Đợi cho bà vừa đi, hai người kia rốt cuộc có thể an tâm nói chuyện.

Trương Thiên Nhất áp vào cửa nghe tiếng bước chân xa rồi, mới nói: “Nhất Kỳ, cậu giúp tớ một việc.”

“Việc gì? Nói đi, chỉ cần là tớ có thể làm được.”

“Tớ đi du lịch với Lục Khải, nhưng tớ nói với mẹ là đi với cậu.”

“Cậu cứ nói thẳng với mẹ là đi với bạn học nam chẳng phải là được rồi à? Vì sao phải lôi tớ vào nữa………”

“Đồ ngốc, thế thì kinh phí có thể giống nhau sao?”

Viên Nhất Kỳ xem thường liếc nhìn Trương Thiên Nhất: “Cái đồ lợi dụng nhà cậu………….”

“Cầu xin cậu, cậu giúp tớ đi, tớ mang quà về cho cậu, lát nữa nếu mẹ tớ có hỏi, cậu nói phải là được, những cái khác để tớ ứng phó.”

“Cậu mang quà cho tớ hay không thật ra không quan trọng, chủ yếu là nhớ mua quà cho mẹ cậu.”

“Ừ, nếu mẹ tớ mà nghe được nhất định vui đến chết luôn, cái chức con dâu này của cậu rất xứng đáng.”

Không nói mấy lời này thì được, cậu vừa nói như vậy, đột nhiên Viên Nhất Kỳ nhớ tới lúc nói chuyện kết hôn ở nhà Thẩm Mộng Dao, vẻ mặt của Thẩm Mộng Dao………. “Đúng rồi, những lời đó sau này đừng nói trước mặt học tỷ.”

Trương Thiên Nhất sửng sốt, lập tức liếc mắt khinh thường Viên Nhất Kỳ, “Cậu nghĩ tớ là đồ ngốc à?”

“Dù sao……….. sau này chú ý một chút………..”

Viên Nhất Kỳ mơ hồ có một dự cảm bất hảo, mặc dù lúc rời khỏi nhà, Thẩm Mộng Dao cũng không biểu hiện ra ngoài, nhưng cô cảm thấy được, đối với chuyện cô nói kết hôn này Thẩm Mộng Dao rất để ý. Nếu không ngay lúc đó sao lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, còn nhanh hơn lật sách. Nhưng dựa theo lúc thông thường, Thẩm Mộng Dao sẽ nhắc tới chuyện đó trong tin nhắn hoặc điện thoại, nhưng vì sao lần này lại chưa nói gì cả?

Mấy ngày liên tiếp, Thẩm Mộng Dao đều cùng Viên Nhất Kỳ duy trì trò chuyện bằng tin nhắn, thật sự chưa từng nhắc qua tí xíu nào về chuyện kết hôn. Viên Nhất Kỳ nghĩ thầm, chắc học tỷ đã sớm quên rồi.

Vì thế tiếp tục ở nhà chờ đợi ngày gặp mặt cùng Thẩm Mộng Dao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro