Phần 17: Dụ Rắn Ra Khỏi Hang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay sau khi Thẩm Mộng Dao vừa nói xong, cũng như là thái độ hiện tại của cô thì tất cả các thành viên trong HII đều dùng cặp mắt ngạc nhiên nhìn cô. Lúc sau thì Miêu Dương cũng lên tiếng hỏi "Sao thế Yao Yao em biết người này à?". Thế nhưng Thẩm Mộng Dao chưa kịp trả lời Miêu Dương thì Yoki cũng đã đứng lên và có thái độ y hệt như cô, lấp bấp nói "Đây...đây...chính là thầy thủ thư ở thư viện trường Đại học Thượng Hải mà"

-WHATTTTTTTTTTT??? - Miêu Dương bỗng hét lớn làm tất cả đều bất ngờ, nhưng lập tức Trương Hân đã nói ngay "YaoYao, em chắc người này là hung thủ không vậy? Nếu anh ta thật sự là hung thủ thì không đúng với những phác họa nãy giờ của chị và em". Thẩm Mộng Dao hơi đăm chiêu lại, nhớ ra cái gì đó rồi cũng nói với Trương Hân

-Khi em cùng Yoki đến đây thì đã từng tiếp xúc với anh ta. Nhưng lúc ấy em không mấy để ý kỹ đến người này. Nhưng giờ nhớ lại thì đúng là anh ta có điểm khả nghi. Thứ nhất, dù đang ngồi rất ung dung tự tại trong thư viện nhưng anh ta lại đeo găng tay. Ban đầu em cho rằng tay anh ta đang bị thương không muốn để bụi bẩn của sách thư viện dính vào nên mới làm như vậy nhưng thật ra là do triệu chứng của OCD. Thứ hai, khi Yoki nhắc đến Tử Phong thì anh ta lại trả lời ngay một cách rất tự nhiên giống như là nhớ rất kỹ về em sinh viên này vậy. Điều này thoạt đầu nghe thì rất bình thường nhưng nếu để nghe kỹ lại thì không bình thường chút nào. Trường Đại học Thượng Hải có khoảng 20.000 em sinh viên, mỗi ngày thư viện tiếp đón trên dưới 1000 lượt sinh viên ra vào thì không lý nào anh ta lại nhớ rõ cái tên Lý Tử Phong đến vậy. Huống hồ chi, em cùng Yoki còn chưa đưa ảnh của em ấy ra nữa. Thứ ba, vẻ bề ngoài của anh ta đúng y hệt những gì mà em và chị đã phác họa

Thẩm Mộng Dao vừa dứt lời thì Kha đã hỏi tiếp ngay "Nhưng người này đâu có làm nghề liên quan đến cung hoàng đạo?". Kha hỏi xong thì bầu không khí trong căn phòng họp lúc này bỗng dưng im lặng lại. Trong khi đó thì ở thư viện trường Đại học Thượng Hải thì lại đang diễn ra một cuộc trò chuyện khác giữa 2 người đàn ông với nhau


-Từ Vũ Tuấn! Giờ này còn chưa về sao? Ở lại sắp xếp sách à?

-Ờ, mình còn bận chút việc. Mà sao cậu cũng chưa về nữa Lưu Minh
-Haizzzzzz!!! Cậu đừng có nói nữa. Dạo này mình đang đau đầu gần chết luôn nè. Em sinh viên Tử Phong học ở khoa mình mấy bữa nay tự dưng nghỉ học. Đến hạn thu tiểu luận rồi mà mình vẫn chưa nhận được bài của em ấy. Còn nữa nha, cái học bổng đó mình cũng cần em ấy điền vào nữa. Em ấy nói với mình là khao khát được nhận nó nhưng đến thời điểm quan trọng thì lại biến đi đâu mất dạng


-Thế à? Chắc em ấy bận việc gì đó chăng? Mà thôi, cậu về trước đi. Để mình cất sách vào kệ, rồi còn đóng cửa thư viện nữa. Cũng khá trễ rồi đó


-Ồ! Vậy mình đi trước đây. Sau này, có dịp rảnh mời cậu uống rượu.

-Ừ, được rồi! Khoan, Lưu Minh. Lúc trước cậu có từng tiếp xúc với một em du học sinh ngành Quản trị kinh doanh tên gì ấy nhỉ?
-À, em Vương Dịch đó hả? Mà sao cậu lại biết?
-Không có gì. Tại lúc cậu bắt gặp em ấy và bạn gái đồng giới của mình hôn nhau thì mình cũng có mặt tại đó. Mà...cậu biết ngày, tháng, năm sinh đầy đủ của em ấy không? Tại lúc em ấy vào thư viện của mình đọc sách thì có điền thiếu một vài thông tin mượn sách nên mình muốn hỏi em ấy để điền cho đầy đủ vào theo đúng thủ tục đó mà
-Vậy à? Để mình nhớ lại xem. À, đúng rồi. Là ngày 5/10/1987. Vì khi em ấy dự lớp của mình xong thì mình cũng khá ấn tượng nên có lên trang web trường để tìm hiểu thì thấy nó ghi là như vậy đó.


-Cảm ơn cậu nha!

-Trời, tụi mình là bạn bè mà. Khách sáo chi vậy. Thôi, mình đi trước đây. Không làm phiền cậu làm việc nữa.

Thầy Minh vừa rời đi thì lập tức anh ta nhoẻn một nụ cười sắc lạnh, lấy trong ngăn tủ của mình ra một cái gì đó, khẽ nói một mình "Minh Minh à! Tử Phong không thể nộp tiểu luận cho cậu nữa rồi. Vì em ấy đang bận hiến một phần cơ thể của mình cho nữ thần Azoth của tớ. Vương Dịch à, bây giờ đến lượt em tặng cho Azoth của tôi phần hông tuyệt đẹp của em". Nói rồi, anh ta bình tĩnh ngồi xuống, mỉm cười với chính mình khi trước mặt anh ta chính là: Tiểu luận "Nghệ thuật chiêm tinh". Sinh viên thực hiện Tử Phong, chuyên ngành Nghệ thuật. Giảng viên hướng dẫn: thầy Lưu Minh"

Quay trở lại với căn phòng họp HII đang ngồi lúc này thì sau một lúc cùng im lặng, Miêu Dương cũng nói "Chị vừa mới tra ra được thêm một vài thông tin của người này. Họ tên đầy đủ là Từ Vũ Tuấn, năm nay 33 tuổi. Từng là một trong những sinh viên giỏi nhất của trường Đại học Thượng Hải, nhưng khi chuẩn bị được lên làm Tiến sỹ thì lại bị hội đồng đánh rớt một cách đáng tiếc do luận án Tiến sỹ của anh ta đi trái lại với những quy luật thông thường. Trong luận án đó, anh ta một mực khẳng định là Azoth có thật và phải cắt xác của 6 người phụ nữ ứng với 6 cung hoàng đạo thì nàng Azoth sẽ xuất hiện ở đời thực. Vì vậy, anh ta đã bị loại khỏi danh sách những người được phong lên làm Tiến sỹ năm đó. Kể từ dạo ấy thì anh ta gần như biến mất khỏi giới học thuật và không biết trời xui đất khiến kiểu gì anh ta lại chấp nhận trở thành một nhân viên thủ thư quèn ở thư viện đó"


-Dương Tỷ! Chị là hacker giỏi nhất nước ta thì em có thể tra ra được ai là người sáng lập một trang web trên mạng, cũng như là lịch sử truy cập vào trang web đó không? - Thẩm Mộng Dao tiếp lời Miêu Dương, nhưng khi Miêu Dương chưa kịp nói thì ĐanNy đã lên tiếng "YaoYao! Chị xem thường năng lực làm việc của Dương Tỷ quá rồi đấy. Cho chị ấy 1ph thôi. Những điều chị cần biết sẽ hiện lên ngay thôi". Và đúng như Đan Ny nói thì Miêu Dương đang cặm cụi gõ gõ trên máy tính của mình, nhưng chẳng được bao lâu thì Miêu Dương đã ngồi bật dậy, nói vô cùng tự tin "Xong! Chị đã theo dõi địa chỉ IP được đăng ký ở thư viện trường Đại học Thượng Hải và tra ra được trang web này. Là allabouttthezodiac.com. Anh ta đã dùng máy tính của trường này đăng ký và điều hành trang web trên"
-Em hiểu rồi. Lý do thật sự mà anh ta chấp nhận làm một thủ thư không phù hợp với trình độ học vấn của mình chính là: Thủ thư của thư viện là người có thời gian nhàn hạ nhất. Công việc thực sự của anh ta chính là điều hành một trang web có cái tên rất dễ khiến những người đang cần nghiên cứu về chiêm tinh, cung hoàng đạo click vào "Tất cả những điều về cung hoàng đạo". Nếu là như vậy thì anh ta đúng hoàn toàn với phác họa của chị và A Hân: Làm nghề liên quan đến cung hoàng đạo, có học thức cao và tài thuyết phục giỏi - Đan Ny bình tĩnh nói, Thẩm Mộng Dao lẫn Trương Hân liền cười nhẹ một cái thay cho câu trả lời "Đúng là như vậy"

-Vậy bây giờ mau cho người đi bắt hắn ta về đi - Yoki gấp rút nói nhưng đã bị Kha phản bác ngay "Không được! Quá nguy hiểm. Vì chúng ta vẫn chưa có bằng chứng cụ thể chỉ là những phỏng đoán bên ngoài. Nếu bây giờ huy động lực lượng đến trường Đại học thì sẽ "bứt dây động rừng" nếu lỡ may anh ta không phải là thủ phạm thì sao?". Câu nói của Kha làm nó đăm chiêu lại ngay nhưng lại khiến Thẩm Mộng Dao ngồi bên cạnh khẽ nở nụ cười, và nói "Nếu anh ta thường đưa con mồi của mình vào tròng thì bây giờ phải đến lượt chúng ta "dụ rắn ra khỏi hang". Em nghĩ em biết mục tiêu tiếp theo của hắn ta là ai rồi"

-Là ai vậy, YaoYao? - Kha hỏi Thẩm Mộng dao. Nhưng cô không vội trả lời Kha mà lại quay sang trò chuyện với Miêu Dương"Dương Tỷ! Chị có thể cho em xin số điện thoại của du học sinh Vương Dịch được không?". Miêu Dương hơi bất ngờ khi nghe được câu hỏi này nhưng lại không hỏi ngược lại Miêu Dương nữa mà đã rất nhanh chóng đọc cho cô một số điện thoại. Thẩm Mộng Dao mỉm cười, lấy điện thoại mình ra và gọi đi, đồng thời cũng bật loa lớn lên đặt ngay ngắn ở chính giữa bàn họp


-Hi! Tôi là Vương Dịch. Không biết ai đang ở đầu dây vậy?
-Ồ, chào Vương Dịch . Chị là Thẩm Mộng Dao thuộc đội điều tra HII của cảnh sát Trung Quốc. Tình hình là chị đang có một vụ án và cần sự giúp đỡ của em. Không biết em có cảm thấy phiền gì không ạ?

-Tất nhiên là không rồi. Em rất sẵn lòng, vì dù gì ngày mai em cùng bạn gái của mình cũng quay về Trung Quốc mà
-Em trở về Trung Quốc sao? - Thẩm Mộng Dao bỗng ngạc nhiên hỏi lại, làm Vương Dịch đáp ngay "Đúng rồi. Lúc nãy có một thầy ở thư viện nơi trường Đại học chị từng học có gọi điện cho em bảo là cần em quay về gấp để bổ sung hồ sơ gì đó. Vì thế, chị buộc phải trở lại Trung Quốc thôi". Vương Dịch vừa dứt lời thì Thẩm Mộng Dao cũng nói khẽ với HII "Hắn ta bắt đầu hành động rồi". Thẩm Mộng dao nói xong thì cũng bình tĩnh nói tiếp với Vương Dịch.


-Vương Dịch! Xin em hãy nghe kỹ lời chị sắp nói và đừng hỏi lại gì cả. Ngày mai khi em cùng bạn gái của mình vừa đáp xuống sân bay thì chị cùng một người nữa đến đón em. Đó là 2 cô gái, tuyệt đối không phải là một người đàn ông khoảng 33 tuổi. Hai tụi chị sẽ hoán đổi thân phận với tụi em, và tụi em sẽ được bí mật đưa về trụ sở của tụi chị. Khi nào bên chị bắt được hung thủ thì tụi em sẽ được bình an vô sự trở về bên Mỹ. Vì chị đang là mục tiêu của đối tượng tình nghi bên chị đang theo dõi. Mong em hợp tác với chị


-Ok! Em hiểu rồi. Ngày mai gặp lại tụi chị- Nói rồi, Châu Thi Vũ cũng tắt điện thoại đi và lúc này Đan Ny cũng lên tiếng hỏi "YaoYao, sao chị lại biết trước được Vương Dịch sẽ là đối tượng tiếp theo của hắn ta?". Thẩm Mộng Dao vui vẻ đáp lại ngay "Vương Dịch là thân phận "giả" Dương Tỷ đã gán cho chị khi chị điều tra ở trường Đại học. Chị nhớ không lầm thì em ấy sinh ngày 5/10, phù hợp với cung Thiên Bình hắn đang cần tiếp theo. Lần này, hắn không màng đến việc phải để con mồi của mình tự mò lên trang web đó nữa mà trực tiếp chọn luôn. Vì cơ thể người dù có bảo quản tốt cỡ nào cũng không thể tránh khỏi trường hợp bị phân hủy nên hắn ta phải đẩy nhanh tốc độ giết người mới kịp hoàn thành nàng Azoth của hắn

Khoan...khoan đã. Nếu như theo chị nói thì lần này không phải chính chị phải tiếp xúc với tên hung thủ này sao? - Đan Ny hơi ngờ ngợ mà hỏi Thẩm Mộng Dao làm cô cười khì một cái "Sao vậy Đản Đản? Em không tin tưởng năng lực của chị à. Chắc chắn anh ta đã lên trang web của trường và nhìn thấy ảnh của chị rồi nên chị đâu thể để Yoki đi nằm vùng thay cho chị được. Em yên tâm đi. Chị sẽ hoàn thành tốt mà". Thẩm Mộng Dao nói xong thì HII cùng nhìn cô với cặp mắt lo lắng, trong đó có cả nó



Sân bay quốc tế Thượng Hải~

-Chào 2 em! Chị là tiến sỹ tâm lý học tội phạm Thẩm Mộng Dao, còn đây là đặc vụ Yoki. Hai tụi chị sẽ tiến hành hoán đổi thân phận với tụi em ngay tại đây. Xe của chúng ta đã chờ sẵn bên ngoài. Xin lỗi vì đã làm phiền đến 2 em như vậy
-Ồ! Không có gì, chuyện nên làm mà. Vậy thì ra cuộc điện thoại đó là để dụ em về Trung Quốc và tiến hành sát hại em sao?

-Đúng vậy ! Nhưng 2 em yên tâm. Hai em sẽ được đảm bảo an toàn tuyệt đối khi ở đây. Nhưng tụi chị không thể để em cùng bạn gái của mình quay về Mỹ được. Vì tụi chị sợ hắn sẽ tra ra được
-Ra là vậy. Vậy bây giờ là chị hay chị ấy sẽ đóng vai của em?
-là chị- Thẩm Mộng Dao hơi ngại khi phải trả lời và ngay lập tức đã bị Vương Dịch cùng Châu Thi Vũ tại đó cười lớn "Chị có nhầm lẫn gì không vậy? Vừa nhìn vào là chị đã biết chị vai "thụ" rồi. Em là "công" đó". Thẩm Mộng Dao chưa kịp đối đáp tiếp thì đã nghe thấy Dương Tỷ gấp rút nói vào tai nghe "YaoYao! Mục tiêu đã xuất hiện. Mau đưa Vương Dịch và Châu Thi Vũ ra khỏi chỗ đó ngay". Nãy giờ, Đan Ny cũng đứng tại đó nên khi nghe được như vậy cũng nói ngay với họ "Hai em mời đi lối này"


Và Vương Dịch cùng Châu Thi Vũ đã bình tĩnh đeo lại cặp kính đen của mình, đi cùng Đan Ny trò chuyện vui vẻ với cô như thể họ là những người bạn thân gặp lại nhau ở sân bay nên không một ai nghi ngờ. Trong cùng lúc đó thì hắn ta cũng đi lại trước mặt Thẩm Mộng Dao và Yoki đã chuẩn bị sẵn đầy đủ tất cả dụng cụ mà hỏi

-Em là Vương Dịch phải không?
-Vâng là em. Không biết thầy nhắn em về gấp như vậy có chuyện gì không ạ?

-À, à chỉ là chuyện hồ sơ của mấy du học sinh thôi mà. Thầy chỉ làm phiền đến em chừng độ 1 tiếng thôi
-Ồ! Vậy chúng ta mau đi thôi thầy - Thẩm Mộng Dao trả lời xong thì cũng quay sang nói với nó "Hay là em ngồi ở quán cà phê nào đó chờ anh đi. Anh đi bổ sung hồ sơ một lát rồi sẽ ra ngay thôi". Và Thẩm Mộng Dao đã bình tĩnh đẩy vali đi bên cạnh hắn ta, còn nó cứ liên tục nhìn theo bóng lưng của cô mà nói thầm với chính mình


-Chị Dao Dao! Nếu bây giờ em để cho Thẩm Mộng dao bước vào thế giới của em thì chị có giận em không?


---------------------------------------------------------------------------------
Hết phần 17

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro