Chương 7: Bị nữ thần nhìn thấy mặt mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bắt đầu từ chương này mình sẽ đổi lại tên người đại diện là Vạn Lệ Na thành Trần Kha và Trịnh Đan Ny thành Quách Sảng nha'-'
________________________

Đã lâu rồi không thấy Mộng Dao, a a a, Viên Nhất Kỳ cắn một góc chăn, ở trên giường lớn nhà mình lăn lộn không ngừng.Từ khi Thẩm Mộng Dao đóng phim đến nay, cơ hội bộc lộ tài năng trong giới ca sĩ liền xuống mức thấp nhất, từ lần trước cùng Thẩm Mộng Dao theo chuyến bay đến hoạt động quảng bá ở C thị, Viên Nhất Kỳ đã gần một tháng không thấy được nữ thần nhà mình, những lúc không nhìn thấy Thẩm Mộng Dao thật nhàm chán, thật cô đơn, híc híc.

Đúng rồi, thừa dịp này hỗ trợ, có lẽ có thể... Nghĩ vậy, Viên Nhất Kỳ đột nhiên từ trên giường ngồi bật dậy, làm fan trung thành nhất của Thẩm Mộng Dao, không phải là hỗ trợ ăn uống sao, thực ra vào năm ngoái lần đầu tiên Thẩm Mộng Dao tham gia đóng phim cô đã kết hợp với các Fanclub khác tổ chức một hoạt động cổ vũ có tiệc khá lớn. Lần này Viên Nhất Kỳ âm thầm hạ quyết tâm, muốn bằng sự nỗ lực của mình mà chuẩn bị một món quà xuất sắc cho Thẩm Mộng Dao.

Vài ngày sau, Viên Nhất Kỳ võ trang đầy đủ đến studio phim "Mặt nạ" , trước khi tới nơi cô đã liên hệ với người đại diện là Trần Kha. Nhìn thấy Viên Nhất Kỳ lái xe xuất hiện, Trần Kha bước nhanh tiến lên đón. "Cám ơn em đã quan tâm như thế, Thẩm Mộng Dao bây giờ đang ở bên trong, em với chị cùng vào tặng quà cho mọi người thôi." Mặc dù Trần Kha vẫn là một người đại diện với khuôn mặt nghiêm túc như trước, nhưng trong giọng nói lộ ra sự vui vẻ mơ hồ cùng chút tự hào, đối với Yoki người fan hâm mộ này Trần Kha càng ngày càng thích, mặc dù người này trước nay đều mang theo cái khẩu trang thật to , nhìn thật không dễ tới gần, có điều trái lại là đối với mình cực kì lễ phép, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng làm việc đều rất suy xét và chu đáo, Trần Kha nhìn ra được cô là một fan hâm mộ chân chính yêu Thẩm Mộng Dao, qua nhiều năm như vậy cô vẫn là Fan hâm mộ như Định Hải Thần Châm* của Thẩm Mộng Dao, giúp đỡ công ty hoàn thành rất nhiều chuyện, có thể nói nếu không có Yoki, Thẩm Mộng Dao cơ bản sẽ không có thành tựu như hiện tại.

*: Là cái gậy Như Ý của Tôn Ngộ Không trong phim Tây Du Kí á, câu này nghĩa là Viên Nhất Kỳ là một chỗ dựa vững chắc cho Thẩm Mộng Dao.

"Ừm." Viên Nhất Kỳ từ trên xe chuyển các món ăn xuống cho nhân viên đoàn làm phim, cúi đầu đi theo sau Trần Kha vào studio lộ ra một chút huyền bí kia. Diện tích Studio không nhỏ, lại đầy các loại thiết bị chụp ảnh quay phim, thợ trang điểm, kỹ thuật viên ánh sáng làm liên tục suốt ngày đêm không ngơi nghỉ, bộ phim này có vài vị danh tiếng không nhỏ, trừ Ảnh hậu Hứa Dương diễn vai nữ chính, ngay cả các diễn viên phụ đều là minh tinh đi đầu trong giới diễn viên. Tuy có rất nhiều người, nhưng đảo mắt một vòng Viên Nhất Kỳ cũng không thấy bóng dáng nữ thần nhà mình, "Thẩm Mộng Dao vẫn đang trang điểm, đợi lát nữa sẽ đi ra, em phát quà trước đi." Trần Kha đã sớm nhìn ra suy nghĩ của cô bé bên cạnh, cô bé này nhìn rất nhanh nhẹn, nếu thấy Thẩm Mộng Dao liền nhìn không rời mắt.

Viên Nhất Kỳ hơi đỏ mặt, lập tức thả cái va-li trên tay xuống, xé ra bọc giấy, lấy từng món từ bên trong ra. Mỗi món quà đều là cơm hộp Viên Nhất Kỳ tự tay làm, còn có một bộ đồ trang điểm cho Thẩm Mộng Dao, thậm chí Viên Nhất Kỳ còn đặc biệt để phường thủ công làm vài bình gốm mỹ nghệ nho nhỏ, ở mặt hỗ trợ này cô sẽ làm tốt nhất, chuyện có thể làm cho mọi người có ấn tượng tốt với nữ thần nhà mình tất nhiên là Viên Nhất Kỳ sẽ bỏ ra rất nhiều tâm huyết.

"Oa, hương vị của phần cơm này ngon quá, là cô tự mình làm sao? Trời ơi, tôi thật hâm mộ Thẩm Mộng Dao mà." Diễn viên Phùng Tư Giai đóng vai khuê mật của hai nữ chính sớm đã mở hộp ra, cầm cái nĩa bắt đầu ăn, một bên đang ăn một bên lại đầy thán phục."Loại bình gốm mỹ nghệ này là phường thủ công nhà ai làm vậy, tôi thích nhất là bình gốm nha." Lại có nữ nhân viên nhận được quà tặng ở một bên hô to gọi nhỏ, Viên Nhất Kỳ cũng không phải quá đắc ý, đối với sự kinh ngạc của bọn họ nhiều năm nay cô đã thành thói quen, lúc tặng quà cố gắng suy nghĩ đến sở thích của người khác, đương nhiên sẽ nhận được phản hồi tốt. Trần Kha đứng ở một bên đã sớm cười đến không ngậm miệng được, tin tưởng Yoki quả nhiên không sai, hỗ trợ mạnh tay như thế, chỉ sợ là không một fan nào có thể so sánh được.

"Cô đến rồi." Viên Nhất Kỳ xoay người, thấy nữ thần nhà mình mặt mày tươi tắn uyển chuyển cười nhẹ với mình. Mấy ngày không gặp, Thẩm Mộng Dao gầy không ít, để phù hợp với cảnh khóc hôm nay Thẩm Mộng Dao trang điểm hơi nhạt, mơ hồ lộ ra chút tái nhợt, chỉ là mặc một bộ váy dài vô cùng đơn giản, nhưng vẫn lộ ra khí chất cao quý đặc thù của nữ vương.

"Ừm, em đặc biệt mang theo điểm tâm tới cho chị, gần đây rất vất vả, không nên quá mệt mỏi, điểm tâm em đặc biệt làm không dễ bị mập, chị ăn nhiều một chút." Viên Nhất Kỳ thấp giọng nói, "oa, đãi ngộ khác biệt nha, còn có cơm hộp tình yêu nữa!" Phùng Tư Giai ở một bên nhảy ra nói, "Được rồi được rồi, không cần hô to gọi nhỏ nữa, thợ trang điểm kêu cô qua trang điểm lại kìa." Trần Kha đứng bên cạnh kéo quỷ nghịch ngợm này ra, "Thẩm Mộng Dao em cũng nhanh lên, phần sau em cũng phải chụp đấy." "Ừm, tới liền."Thẩm Mộng Dao còn muốn nói thêm mấy câu với fan trung thành nhà mình, nhưng cũng phải áy náy cười một tiếng, quay người đi vào màn ảnh thay đổi thành nữ thần Thẩm Mộng Dao vạn người chú ý.

Viên Nhất Kỳ yên lặng đứng đó nhìn một hồi, Thẩm Mộng Dao quả nhiên là hợp với diễn xuất, nàng là một diễn viên trời sinh nha, trên sân khấu nàng chói mắt như vậy, cũng cách mình thật xa...

Gần đây không nghĩ tới Viên Nhất Kỳ trái lại là trở thành nhân vật nổi tiếng trên internet, sau khi chương trình ẩm thực lần trước kia truyền ra, đề tài #bếp trưởng mỹ nữ của Promise# này liền leo lên thành cụm từ hot được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng, trong thời gian ngắn đã đột phá lên mấy triệu lượt xem. Nhắc tới đoạn cuối của chương trình ẩm thực kia hết lần này tới lần khác lại lan truyền thành chuyện người dẫn chương trình "Tỏ tình" với Viên Nhất Kỳ, bên cạnh vẫn để cái tiêu đề to bự "Người dẫn chương trình bị bếp trưởng mỹ nữ từ chối mạnh mẽ", ngoài ra không biết lúc nào bọn họ chụp được dáng vẻ Viên Nhất Kỳ vừa mới vào nhà hàng, còn cố ý tăng thêm cái hiệu ứng cánh hoa rơi chậm, phối hợp với bối cảnh vui, lấy hành động Viên Nhất Kỳ vào nhà hàng cứ thế mà biến thành bạch mã vương tử long trọng lên sàn. Đã có người nào đó tiện tay mở ra cái đề tài này còn có các loại thông tin, trong đó tệ nhất là một người qua đường A có tài khoản tên là "Ta yêu nấu ăn" đã upload một cái video nhỏ, hắn dùng di động quay lại quá trình Viên Nhất Kỳ ở phòng bếp chăm chú vào nấu ăn, chất lượng video cũng không tốt lắm nhưng vẫn có thể thấy rõ kỹ thuật nấu ăn cao siêu của Viên Nhất Kỳ, càng có nhiều người khen ngợi món ăn Hàn Quốc Viên Nhất Kỳ làm, trong lúc nhất thời xuất hiện rất nhiều fan lão bà (già, lớn tuổi), có người thuần phục dưới bàn tay nghịch thiên của Viên Nhất Kỳ, có người mỗi ngày quỳ dưới sắc đẹp của Viên Nhất Kỳ, càng có người mỗi ngày hô hào bị bẻ cong cầu gả, giá trị về sự tồn tại của Viên Nhất Kỳ từ từ tăng lên

Viên Nhất Kỳ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều, vẫn trôi qua cuộc sống theo đuổi minh tinh của mình, làm một vài món ăn. Hôm nay là ngày nghỉ hiếm có, hôm qua nhà bên cạnh hình như đang làm chuyện gì đó, rầm rầm ầm ĩ một đêm, chọc cho Viên Nhất Kỳ cả đêm không ngủ được, mười phần bực dọc rời khỏi giường, bây giờ cô đang mặc một bộ pijama đơn giản, lê đôi dép gấu nhỏ màu hồng nhạt, vừa cầm túi rác vừa nhàn nhã ngáp, đi vào hành lang định ném rác.

"Chào cô, chúng ta... Hình như đã gặp qua ở nơi nào đó." Viên Nhất Kỳ ngớ ngẩn lắc lắc cái đầu, vừa nãy sao lại nghe được giọng nói của nữ thần nhà mình, chắc là còn ngủ chưa đủ, xem ra phải về ngủ bù.

"Thật xin lỗi, hôm qua quấy rầy đến giấc ngủ của cô sao, tôi là hàng xóm mới của cô, lúc còn ở trên máy bay cô đã giúp tôi đấy, cô không nhớ sao?" Được rồi, sự thật chứng minh là trong cuộc sống lúc nào cũng có chuyện cẩu huyết, Viên Nhất Kỳ nhanh chóng kéo mũ xuống, đưa lưng về phía Thẩm Mộng Dao dùng tốc độ cực nhanh nói: "À ừm, tôi đột nhiên nhớ ra vẫn còn vài chuyện chưa làm xong, chờ tôi làm xong lại tới chào hỏi cô." Để lại vài câu không đầu không đuôi, Viên Nhất Kỳ liền vội vàng hấp tấp mà mang theo đôi dép lê gấu nhỏ của mình, lấy tốc độ ánh sáng xông về phòng, vung tay nặng nề đóng cửa lại, trượt trên mặt đất há mồm thở dốc.

Đùa kiểu gì thế, phim thần tượng cũng không phải diễn vậy đi, nữ thần nhà mình có nhiều nhà có thể chuyển như vậy, sao lại đến sát vách nhà mình, ôi, thật kích thích thật kích thích nha, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, mặt mình vẫn chưa rửa, tóc cũng không chải gọn gàng đã bị nữ thần thấy được, a a a, làm sao bây giờ, nữ thần sẽ không có ấn tượng xấu với mình đi , sẽ không cho là mình là đứa vô công rồi nghề đi, ô ô ô, thật bi thương thật bi thương... Viên Nhất Kỳ cứ như vậy duy trì trạng thái lúc thì vui mừng lúc thì buồn rầu thật lâu.

"Cốc cốc" Thẩm Mộng Dao mở cửa, quả nhiên là tiểu bằng hữu đáng yêu sát vách kia, vừa nãy còn bộ dáng đáng yêu hoảng sợ chạy trốn, lúc này lại có chút ăn diện nữa nha, không biết sao đối với cô bé quen biết trên máy bay này, Thẩm Mộng Dao luôn luôn mang loại cảm giác cưng chìu quen thuộc, Thẩm Mộng Dao làm minh tinh, lòng cảnh giác luôn rất lớn, từ đó đến nay, lại tự nhiên đều có một loại cảm giác xa cách với tất cả mọi người, trái lại đối với Viên Nhất Kỳ lại sinh ra suy nghĩ muốn gần gũi, có lẽ bởi vì biết cô ấy là fan hâm mộ của mình, Thẩm Mộng Dao tự mặc định là như vậy. Thật ra trước đó đối với việc dọn nhà, trong lòng nữ thần cũng có chút bận tâm, khu nhà này mặc dù cách chỗ quay phim tương đối gần, biện pháp bảo vệ an toàn cũng rất tốt, nhưng Thẩm Mộng Dao vẫn lo lắng sẽ gặp phải hàng xóm khó chung sống, mặc dù là nữ vương nhưng trong lòng luôn không hy vọng sẽ có thay đổi quá lớn, luyến cựu* là tính cách tiềm tàng của Thẩm Mộng Dao, điểm ấy nàng đã biết từ lâu.

*: Muốn mọi việc đều đơn giản, ít phức tạp

"Ừm, buổi sáng vội quá nên không kịp chào hỏi với cô, tôi là người lúc trước cô đã gặp trên máy bay, tôi là Viên Nhất Kỳ, rất hân hạnh được biết cô, đại minh tinh Thẩm Mộng Dao." Viên Nhất Kỳ cười nhạt, vươn bàn tay ra. Viên Nhất Kỳ mặc áo sơ mi ngắn màu trắng cùng quần jean màu lam nhạt cho người cảm giác hoàn toàn không phải bộ dáng lôi thôi lếch thếch lúc sáng kia, thân cao gần 1m7 lười biếng dựa vào trên khung cửa, lộ ra khí chất tinh tế tỉ mỉ vừa đúng đặc thù của phái nữ.

Thẩm Mộng Dao không biết là, cô bé trước mắt nhìn bình tĩnh tự nhiên này đã sớm la hét trong lòng, trước đó đổi qua đổi lại rất lâu, thật vất vả mới mặc quần áo xong, lại luyện tập lời thoại với cái gương thêm một lúc, bây giờ mặt cô đang căng ra hết sức. Có vài người sẽ tò mò, cô không phải đã gặp qua Thẩm Mộng Dao mấy ngàn lần sao, làm gì hồi hộp đến thế, cho xin đi, lúc trước đều là lấy thân phận của Yoki mà, đó là giấu mặt trong cái khẩu trang còn bây giờ phải lấy mặt thật ra chào hỏi nữ thần nhà mình lại là chuyện khác nhau nha, đây là nữ thần mình đã theo đuổi sáu năm đấy.

"Ừm" Thẩm Mộng Dao cười cầm bàn tay đẹp trước mắt, hơi lạnh buốt, lại to vừa đủ bao lại tay mình, Viên Nhất Kỳ, là cái tên rất dễ nghe đấy, nữ thần trong lòng có chút tâm tư nhỏ chính nàng cũng chưa ý thức được, nhưng mà mặc kệ như thế nào, rốt cục cũng có sự trùng hợp với bạn nhỏ này, trở thành hàng xóm, về sau sẽ có chuyện gì xảy ra đây, không ai biết được, haha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro