Chương 16.Yêu chị từ phía sau (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yết hầu chuyển động lên xuống, Thẩm Mộng Dao vô thức ngẩng đầu bỗng nhiên có một luồng sức mạnh mạnh mẽ đánh úp lại, bàn tay to nắm lấy vòng eo như thể muốn bóp nát nàng.

Giữa hai chân chợt lạnh, ngay sau đó chính là một cây gậy nóng bỏng đút vào.

Cả người nàng bất chợt căng thẳng, mọi dây thần kinh như thể tập chung hết ở chỗ đó, môi mỏng hung hăng gặm cắn miệng nhỏ: “Dao Dao..... Côn thịt này đút cho chị, nghiêm túc hàm chứa nó!”

“A.... A....”

Nàng bị đâm căng đến mức không cất nổi lời nào, quá cứng....quá to..... Mặc dù đã sớm không phải lần đầu tiên, nhưng dị vật đột nhiên xâm nhập vẫn là làm hoa kính như lâm vào đại dịch, dùng toàn bộ sức lực đè ép đưa đẩy, muốn đẩy nam căn dữ tợn kia ra ngoài.

Nhưng mà càng giãy, gậy thịt kia lại cắm càng sâu. Bên tai nàng đều là tiếng trầm thấp như dã thú của người phụ nữ cùng tiếng nàng rên rỉ. Trong lúc va chạm chỉ nghe được tiếng nước thầm thì thầm thì vang dội, nàng cảm giác dưới mông mình ẩm ướt, mật nước giàn giụa.

“Nói, còn ngứa hay không.”

“Ưm, ư a....” Nàng vô lực mà phe phẩy đầu, tóc dài tán loạn giống như một đóa hoa nhỏ màu đen, ở trong cơn triền miên, cơ thể đã nở rộ rồi.

Không nghe được nàng trả lời, Viên Nhất Kỳ thọc vào rút ra càng thêm dùng sức. Cự vật cắm nguyên cây vào rồi rút nguyên cây ra, trong lúc ra vào tỏa ra dịch nóng, chỉ thấy cây gậy thịt kia ướt đẫm, như thể bọc lên một lớp mật dịch trong suốt, lóe sáng dưới ánh đèn điện.

“Ừm, hút quá chặt....” Bàn tay to bắt lấy một cái chân dài của cô gái đặt ở khuỷu tay.

Lúc này quần áo Viên Nhất Kỳ vẫn hoàn chỉnh như trước, nút áo sơ phi phẳng phiu thành một hàng thẳng từ cổ áo, quần áo gọn gàng không một nếp gấp, chỉ có quần mở ra, lộ ra một đám lông đen cùng cây gậy thịt trướng to ra ra vào vào giữa hai chân mở rộng của cô gái, đè ép vẩy ra dâm dịch.

Cô ra vào vừa nhanh lại sâu, không lưu tình chút nào. Đường đi bị tràn đầy mà tắc nghẽn, Thẩm Mộng Dao chỉ cần hít vào trong là có thể cảm nhận được căn thịt to lớn nhét ở bụng nhỏ của mình.

Lúc đầu nàng còn có thể nhịn ngăn không cho mình rên quá lớn nhưng dần dần cũng lực bất tòng tâm.

Quá nhanh..... Mỗi lần đều chạm đến tận tử cung, cái miệng nhỏ càng bị đâm càng mềm. Nàng cảm giác mình sắp không nhịn được nữa rồi, miệng nhỏ ‘ưm ưm’ càng thêm mãnh liệt.

“Nhất, Nhất Kỳ.... Đừng mà, ư a.... Chị, chị muốn rên ra tiếng.... Dừng lại đi, a a.... Mau dừng lại đi...”

Tất nhiên Viên Nhất Kỳ không có khả năng dừng lại, cô lựa chọn cắm ngón tay vào miệng nhỏ của cô gái nhỏ.

Ngón tay dài quấy đảo ở trong miệng nhỏ ướt nóng, tàn sát bừa bãi trêu đùa lưỡi nhỏ thơm tho đang trốn tránh khắp nơi, cũng ngăn lại tiếng rên rỉ của Thẩm Mộng Dao sắp trào ra khỏi miệng.

“Ưm....ư....”

Nhưng không chỉ có thế, cô còn điều chỉnh góc độ, bắt chước động tác côn thịt ra vào trong huyệt nhỏ, bắt đầu một trước một sau, dùng ngón tay ra vào miệng nhỏ Thẩm Mộng Dao.

Thẩm Mộng Dao theo bản năng muốn dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay cô ra ngoài, không ngờ lại bị đầu lưỡi đùa bỡn, nàng lập tức không chứa nổi nhất thời làm cho nước bọt chảy xuống làm ướt cằm với cổ, thậm chí còn có chút chảy xuống ngực.

Trên dưới hai cái miệng nhỏ đều bị cắm, hoa kính càng đâm càng chặt, nàng rất nhanh đã đến cao trào.

Lúc trước vào thời điểm này, Viên Nhất Kỳ còn có thể cắm đến trăm cái rồi mới phóng ra, nhưng mà có thể phải nghẹn đến mức tàn nhẫn, cô không có mạnh mẽ chiếm đoạt mà là dùng sức đâm vào tử cung. Ngay lúc hoa dịch phun ra kia, trong cổ họng bật ra tiếng gầm nhẹ, bắt lấy tay nhỏ của cô gái, mười ngón tay đan vào nhau, cùng lúc phun trào ở trong huyệt nhỏ của nàng.

Một phen triền miên, vui sướng tràn trề.

Ấm áp quen thuộc ôm lấy cô gái nhỏ, Viên Nhất Kỳ đẩy mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi ở hai bên má, hôn hôn lên khuôn mặt nhỏ trắng sứ: “Về sau không được trốn em, có nghe không.”

“Chị...” Thẩm Mộng Dao nhịn không được bĩu bĩu miệng: “Chị còn không phải sợ em làm chuyện xằng bậy sao.”

Đương nhiên, dù là trốn rồi, người nào đó cũng vẫn là xằng bậy.

Viên Nhất Kỳ khẽ cười, ôm nàng càng chặt hơn: “Lần sau sẽ không.”

“Thật sao?” Nàng trừng lớn đôi mắt.

“Ừ. Chị không thích, em đây sẽ không làm.”

Giọng nói dịu dàng trầm thấp quanh quẩn, lều trại tĩnh lặng, hai người đều không có nói chuyện, trong lòng không hiểu sao lại bình ổn vô cùng.

Chỉ là một lát sau, không khí yên bình này đã bị phá vỡ. Thẩm Mộng Dao không được tự nhiên động đậy thân mình, kiều mông lập tức bị vỗ một phát.

“Á” Nàng oán hận mà trừng mắt nhìn người nào đó: “Sao em lại......”

Không phải vừa mới phát tiết xong sao, côn thịt lớn vậy mà lại hưng phấn, nguyên cây gậy thô tô đâm đâm vào mông nhỏ vẫn còn ẩm ướt, nóng rực.

Viên Nhất Kỳ không để bụng, vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của nàng: “Ai bảo chị thơm như vậy, em muốn ăn nhiều hơn, không được?”

“Huống hồ.” Cô ngồi dậy, đè cô gái nhỏ ở dưới người: “Em lợi hại như vậy, chị phải vui sướng mới đúng.”

Nào có ai tự mình thổi phồng mình lợi hại, Thẩm Mộng Dao bị nghẹn đến nói không ra lời. Mặc dù lời này của cô cũng không tính là thổi phồng, nhưng mà dáng vẻ lưu manh như vậy, vẫn là tổng tài lãnh đạm cấm dục kia sao?

Viên Nhất Kỳ cũng chẳng thèm để ý cái gì mà cấm dục hay không cấm dục, hùng phong phục chấn, cô sớm đã di chuyển ngón trỏ, tóm lấy mông đầy đặn phía dưới bóp nhẹ vài cái, ánh mắt dần tối lại, bế Thẩm Mộng Dao đã mềm mại vô lực lên, tạo thành tư thế quỳ bò.

“Dao Dao, có muốn em thao chị từ phía sau không, hửm?”

Côn thịt lửa nóng trượt lên đâm vào mông nhỏ chọc chọc cái miệng nhỏ ướt đẫm kia.

Cả người Thẩm Mộng Dao mềm nhũn, sụp xuống dưới. Bàn tay to lại chặn ngang nâng nàng lên, thuận tay trượt lên phía trước tóm lấy hai vú. Hai vú căng mọng kia bởi vì tư thế quỳ bò mà trướng càng to, côn thịt lớn nhẹ nhàng đâm thúc, hai vú cũng theo đó mà đung đưa.

Ngón tay dài đẩy vạt áo, ép nhũ thịt, nhéo nhéo quả anh đào, xoa nắn trong bàn tay.

“Ưm...... Kỳ Kỳ......”

“Muốn hay không?”

Thẩm Mộng Dao muốn giãy giụa, nhưng huyệt nhỏ đã hàm chứa viên quy đầu mút vào trong. Mặt nàng đỏ lên, nhắm một mắt mở một mắt, đơn giản mặc kệ. Eo thon sụp xuống dưới, mông nhỏ nhếch lên, mở ra giữa hai chân xuân dịch róc rách, giọng nàng mị hoặc đến mức dường như muốn chảy nước: “Muốn ~”

“Ừ, thật ngoan.” Viên Nhất Kỳ ôn nhu mà hôn sau cổ nàng.

Chỉ là chuyển động giữa hai chân cô lại không dịu dàng như thế, mới vừa mới làm tình một lần, âm hộ béo mập cũng không cần mở rộng nữa, cô lập tức lao vào âm hộ vẫn còn đang chứa bạch dịch mạnh mẽ đưa đẩy. Chỉ nghe thấy tiếng cô gái yêu kiều ‘Hừ hừ’, cự vật tiến quân thần tốc, một hơi đã đảo vào hoa tâm.

Ngay sau đó, cô không ngừng nghỉ chút nào, bắt lấy mông nhỏ liên tục va chạm.

“A, a, sâu quá... Đâm, đâm đến rồi... A...ư...”

Cái miệng nhỏ lại một lần nữa bị lấp kín, Thẩm Mộng Dao quỳ gối trên thảm, chỉ cảm thấy mình như thể hoàn toàn bị xỏ xuyên qua, vách trong nóng đến mức dường như muốn hòa tan.

Phía sau nàng có một con mãnh thú không lưu tình chút nào mà xâm lược nàng, mông vểnh bị phần hông va chạm đến ‘bạch bạch’ rung động, bàn tay to dùng sức vuốt ve tuyết nhũ, ngón tay dài càn quấy trong miệng nhỏ. Tam quan sụp xuống, nàng gần như là nháy mắt đã đến đỉnh.

Nhưng lúc này đây hoan ái, hiển nhiên không phải nàng tới đỉnh rồi thì sẽ dừng lại. Người phụ nữ thọc vào rút ra đến càng lúc càng nhanh, mỗi một lần đều lao thẳng đến tử cung.

Nàng rên rỉ nhỏ dần, ánh mắt cũng dần dần mê mang. Trước mắt mơ màng, cơ thể như đang ở trên đám mây, cực lạc sóng triều làm nàng không ngừng co rút, lại nặng nề mà ngã xuống dưới, cả người nàng run rẩy giống như lá rụng trong gió, tiết ra từng dòng lại từng dòng mật dịch nóng ẩm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro