Chương 145 146 147

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


145 Tín nhiệm

Thư ký làm việc bên cạnh Kim Mingyu đã nhiều năm, đương nhiên cũng biết tính hướng của y, đối với chuyện y cùng Yoon Jeonghan chia tay cũng biết nhất thanh nhị sở. Sau khi Yoon Jeonghan cùng Kim Mingyu chia tay, bên người Kim Mingyu không có xuất hiện thêm người khác, tuy rằng cô từng có chút nghi vấn về chuyện y đều tra tư liệu của Jeon Wonwoo, nhưng sau đó lại nghĩ có lẽ y chỉ là muốn giải oan cho Jeon Wonwoo, thư ký có hoài nghi cỡ nào thì cũng không nghĩ đến trường hợp Kim Mingyu và Jeon Wonwoo là cùng một chỗ, dù sao một người là tổng giám đốc cao cao tại thượng, một người là nhân viên bình thường không chút nổi bật, hơn nữa hai người ở công ty cũng chưa từng xuất hiện cùng nhau.

Nhưng mà... vừa rồi Jeon Wonwoo gọi một tiếng "Kim Mingyu", không phải "Kim tổng" đi! ? Nhưng làm gì mới sáng sớm đã đến nhà Kim Mingyu, chẳng lẽ tối hôm qua căn bản không có đi ? Chẳng lẽ hai người đã sớm ở chung! ? Chẳng lẽ ở công ty tỏ ra không quen biết là để che mắt mọi người! ? Jeon Wonwoo tại sao lại từ chức ở Kim thị ! ? Là Kim Mingyu muốn kim ốc tàng kiều! ? Nhưng một thời gian trước tâm trạng Kim Mingyu cực kỳ không tốt, thậm chí còn kém hơn so với đoạn thời gian chia tay cùng Yoon Jeonghan, tâm tình Kim Mingyu không tốt liệu cùng Jeon Wonwoo có quan hệ không! ? Cấp trên siêu cấp đẹp trai nhiều tiền cùng cấp dưới vô cùng bình thường đến tột cùng là đã xảy ra những chuyện gì... ( cô này nhiều chuyện thấy ghê, là hủ sao?)

Máu nhiều chuyện của thư ký sôi trào, nhưng lấy kinh nghiệm nhiều năm công tác của cô, cho dù trong lòng đã kích động giống như có cả ngàn còn ngựa chạy qua, ở ngoài mặt cũng tuyệt đối không biểu hiện ra tí ti kinh ngạc cùng hiếu kỳ nào đối với đời sống cá nhân của cấp trên, cho nên thư ký rất nhanh từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt bình tĩnh đem ánh mắt dời khỏi người Jeon Wonwoo.

"Kim tổng, đây là văn kiện cần chữ ký của anh." Thư ký cung kính đem văn kiện đưa cho Kim Mingyu, không hề chớp mắt như thể trong nhà hoàn toàn không có người tên Jeon Wonwoo này.

"Tôi xem một chút, cô ngồi đó đợi một lát đi." Kim Mingyu tiếp nhận văn kiện, chỉ chỉ sofa ý bảo thư ký ngồi xuống.

"Dạ được." Thư ký lễ phép ngồi xuống ghế, biểu tình nghiêm túc, lưng dựng thẳng tắp.

"Wonwoo, lại đây ngồi." Kim Mingyu quay đầu nhìn đến Jeon Wonwoo còn đang đứng ngây người, chỉ chỉ vị trí bên cạnh mình, cười hướng hắn vẫy tay.

Wonwoo... Khẩu khí Kim Mingyu tràn đầy sủng nịch khẽ gọi một tiếng, làm sự bình tĩnh đang cố gắng duy trì của thư ký lại chấn động một trận.

"Em đi pha trà cho hai người." Jeon Wonwoo không ngồi vào bên cạnh Kim Mingyu, mà đi đến bàn cuối người xuống lấy bình trà chuẩn bị đem đi pha.

"Không cần vội, dù sao cô ấy cũng ngồi một lúc rồi đi. Ngồi xuống đây xem văn kiện giúp anh." Kim Mingyu bắt lấy cánh tay Jeon Wonwoo, dùng chút lực kéo hắn ngồi xuống cạnh mình. Sau đó đem văn kiện đang cầm trên tay đưa cho Jeon Wonwoo, cánh tay theo thói quen choàng hờ qua bờ vai hắn.

"Không vội không vội, tôi ngồi đợi là được." Thư ký vội vàng mỉm cười phụ họa Kim Mingyu.

Jeon Wonwoo cũng không thể lại đứng lên, đành ngồi ở bên cạnh Kim Mingyu, cúi đầu bắt đầu thật sự xem xét văn kiện trong tay.

Kim Mingyu cũng không cùng Jeon Wonwoo xem văn kiện, mà là mỉm cười mắt chăm chú nhìn một bên sườn mặt của hắn, thật giống như trên mặt hắn có nở hoa, nhìn cực chuyên chú lại vui vẻ.

Thư ký tiếp tục trưng ra biểu tình bình tĩnh, nhưng trong lòng nhịn không được oán giận, Kim tổng ngài có thể thu lại ánh mắt say đắm đó được không, chờ tôi, một ngoại nhân đi rồi hãy nhìn cũng được mà.

"Em không thấy có vấn đề gì." Jeon Wonwoo nhìn xong ngẩn đầu lên, đem văn kiện trả lại cho Kim Mingyu.

"Ừm." Kim Mingyu gật đầu, cầm lấy bút ký tên, thuận tay đem văn kiện đưa cho thư ký ngồi ở ghế đối diện.

"A! ?" Thư khí vô pháp duy trì vẻ mặt bình tĩnh, giật mình há to miệng.

Đây chính là hợp đồng đáng giá tiền triệu của Kim thị a, chỉ vì Jeon Wonwoo nói không thành vấn đề, Kim Mingyu liền không thèm nhìn một cái đã ký tên!

Trong mắt cô, Kim Mingyu không phải là người xử sự theo cảm tính, tuyệt đối công ra công, tư ra tư. Trước kia khi cùng Yoon Jeonghan kết giao, Kim Mingyu sủng Yoon Jeonghan đau Yoon Jeonghan, Yoon Jeonghan muốn mua thứ gì y tuyệt đối không chút nhíu mày. Nhưng dù Kim Mingyu có cưng chiều đến vậy cũng không cho hắn xen vào chuyện của công ty. Thư ký còn nhớ rõ có một đoạn thời gian Yoon Jeonghan ở nhà buồn chán muốn đến công ty làm việc, nhưng vô luận là làm nũng ra sao thì cũng không được Kim Mingyu đáp ứng. Thư ký biết Yoon Jeonghan là một thiếu gia nhà giàu, cơm dâng tận miệng cái gì cũng không biết làm, nhưng Kim Mingyu an bài cho hắn một chức dụ an nhàn ở công ty cũng tuyệt đối không thành vấn đề, chỉ cần làm tiểu tình nhân vui vẻ là được. Nhưng Kim Mingyu chính là người có năng lực thì tuyển dụng, không có năng lực thì dù cho ngươi là ai cũng không được.

Vừa rồi khi Kim Mingyu đưa văn kiện cho Jeon Wonwoo, thư ký cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao lúc trước khi điều tra năng lực làm việc của hắn đích xác không tồi, Kim Mingyu để cho hắn góp chút ý kiến coi như bình thường. Nhưng hành động trực tiếp ký tên của Kim Mingyu làm cô giật mình, Kim Mingyu không chỉ là khẳng định năng lực làm việc của Jeon Wonwoo, hơn nữa hoàn toàn không chút hoài nghi, tính nhiệm 100%.

"Xảy ra chuyện gì! ?" Kim Mingyu nhìn thấy thư ký chậm chạp không tiếp nhận văn kiện, bất mãn nhíu nhíu mày.

"Không có việc gì không có việc gì." Bí sự khoát tay, nhanh chóng tiếp nhận văn kiện. Dù sao công ty cũng là của Kim Mingyu, y tin tưởng Jeon Wonwoo nên khẳng định không thành vấn đề.

146 Lưu lại

"Khụ khụ!" Sau khi thư ký tiếp nhận văn kiện, Kim Mingyu đột nhiên nhìn nàng mạc danh kỳ diệu ho khan hai tiếng.

"Kim tổng, nếu không còn chuyện gì tôi xin đi trước." Thư ký hiểu ý, lập tức từ ghế sofa đứng dậy cáo từ.

"Ừm." Kim Mingyu vừa lòng gật đầu, đứng dậy chuẩn bị tiễn cô.

"Thư ký Lý, xin chờ một chút." Jeon Wonwoo cũng đứng lên, đột nhiên mở miệng gọi thư ký.

"Jeontiên sinh, có chuyện gì sao! ?" Thư ký do dự một lúc mới mở miệng, vấn đề xưng hô với Jeon Wonwoo làm cô có chút khó xử, trước kia hắn là nhân viên Kim thị nên gọi sao cũng được, nhưng mà hiện tại hắn cùng Kim Mingyu có mối quan hệ ái muội, thư ký vô luận thế nào cũng muốn khách khí một chút.

"Mong cô có thể không nói ra chuyện đã gặp tôi ở đây được không." Biết rõ tốc độ phát tán tin tức ở công ty, Jeon Wonwoo lễ phép dặn dò thư ký một tiếng.

"Kim tổng... cái này..." Thư ký cẩn thận nhìn Kim Mingyu đột nhiên thay đổi sắc mặt, chờ đợi ý kiến của y.

"Wonwoo nói sao thì cô liền làm như vậy đi." Kim Mingyu có lệ nói với thư ký một câu, vẻ mặt khẩn trương nhìn chăm chú một bên mặt của Jeon Wonwoo.

"Jeon tiên sinh xin yên tâm, tôi nhất định kín miệng. Vậy Kim tổng Jeon tiên sinh , tôi đi trước." Thư ký hơi gật đầu, lập tức liền cáo từ ly khai.

"Wonwoo, thực xin lỗi thực xin lỗi..." Thư ký vừa ra khỏi cửa, Kim Mingyu liền lập tức đem Jeon Wonwoo kéo vào trong ngực liên tục xin lỗi.

"Xảy ra chuyện gì! ?" Jeon Wonwoo bị lời xin lỗi của y làm cho mờ mịt.

"Trước kia đều là tại anh không đúng, không nên giấu diếm quan hệ của chúng ta, không nên mỗi lần đều bắt em xuống xe ở lân cận công ty, không nên ở công ty đối với em làm như không thấy..." Kim Mingyu vội vàng giải thích. Mới vừa rồi khi nghe Jeon Wonwoo nói với thư ký không nên tiết lộ quan hệ hai người, trong lòng Kim Mingyu đặc biệt khó chịu, cảm thấy hắn nhất định là còn để ý lỗi lầm lúc trước của mình nên mới nói như vậy.

"Cái này không liên quan. Chỉ là em cảm thấy nếu trở lại Kim thị làm việc, bị đồng sự biết quan hệ của chúng ta, bọn họ dĩ nhiên không dám đến hỏi anh, lúc đó ai cũng chạy đến chỗ em hỏi thì phiền phức lắm." Jeon Wonwoo cong lên khóe mắt, hướng Kim Mingyu cười giải thích.

"Wonwoo, em quyết định... quay về Kim thị ! ?" Hai mắt Kim Mingyu mở lớn chờ mong nhìn Jeon Wonwoo.

"Ừm... ngô..." Jeon Wonwoo mới vừa gật đầu một cái, liền bị Kim Mingyu nhào tới ngăn chặn miệng.

Hôn môi, mút vào, dây dưa... Điểm tâm lúc nãy còn chưa tiêu hóa, nhiệt tình đã mạnh mẽ dâng lên. Kim Mingyu ôm Jeon Wonwoo hướng ghế sofa đi tới, hắn nhìn không thấy phía sau, dứt khoát nhắm mắt để Kim Mingyu tùy ý hôn môi, cũng đem tinh thần cùng thể xác chính mình toàn bộ giao vào tay vị vua Kim Mingyu này.

Tuy rằng hai người vừa ôm vừa đi tư thế thực không tự nhiên, nhưng Kim Mingyu luyến tiếc rời đi môi Jeon Wonwoo dù chỉ là một lát, hai đôi môi kề sát trằn trọc, tái đem đầu lưỡi đỉnh nhập vào khoang miệng Jeon Wonwoo, liếm lộng mọi chỗ, rồi mới lại triền lấy đầu lưỡi mút trứ, nước miếng vô pháp nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra, Kim Mingyu cũng không lau đi, chỉ cảm thấy thân như vậy còn chưa đủ, hôn làm sao cũng không thỏa mãn được.

Hai người một đường lui đến bên cạnh sofa, Kim Mingyu áp đảo Jeon Wonwoo xuống ghế. Hai người thân cao đều trên dưới 1m8, sofa lại thấp, Kim Mingyu sợ Jeon Wonwoo lúc ngã xuống lưng sẽ đau, liền cẩn thận lấy tay ôm lấy lưng hắn, từng chút từng chút nằm xuống.

Sofa mềm mại không chịu nổi sức nặng của cả hai người, Kim Mingyu nằm trên người Jeon Wonwoo, Jeon Wonwoo cơ hồ đã hoàn toàn rơi vào trong sofa. Hai người vẫn như trước tham lam hôn môi.

"Wonwoo Wonwoo..." Qua một thời gian dài hôn nhau làm Jeon Wonwoo không thở nổi, hai bên má nghẹn đến đỏ bừng, Kim Mingyu không cam lòng buông hắn ra, nhưng đôi môi vẫn như cũ ở trên mặt Jeon Wonwoo quyến luyến cọ xát tư ma.

"Kim Mingyu..." Jeon Wonwoo cúi đầu gọi một tiếng, song chưởng bò lên cổ Kim Mingyu.

"Wonwoo, đêm nay... lưu lại được không! ?" Kim Mingyu ở trên trán Jeon Wonwoo đặt xuống một nụ hôn, ngẩng đầu thật cẩn thận hỏi.

Jeon Wonwoo vẫn chưa trả lời ngay, chính là lẳng lặng đích nhìn Kim Mingyu, Tâm Kim Mingyu có lập tức khẩn trương, ngay cả vòng tay ôm lấy Jeon Wonwoo đều bắt đầu trở nên buộc chặt.

"Được." Jeon Wonwoo giơ lên khóe miệng, ý cười dịu dàng lắp kín gương mặt.

"Wonwoo!" Kim Mingyu trong lòng mừng như điên, lại cúi đầu một lần nữa hôn lấy hắn.

147 "Lần đầu tiên "

Kim Mingyu lúc này lại không có thân lâu, chủ yếu là sợ chính mình sẽ nhịn không được mà trực tiếp muốn Jeon Wonwoo ngay tại sô pha. Y muốn "Lần đầu tiên" của hai người sau khi hòa hợp có thể lưu lại cho Jeon Wonwoo một kỷ niệm đẹp, hiện tại nếu Jeon Wonwoo đã đáp ứng lưu lại, Kim Mingyu cũng sẽ không nóng lòng nhất thời .

Hôn môi chấm dứt, Kim Mingyu lại ôm Jeon Wonwoo ở trên ghế làm chuyện không đứng đắn một lúc, mới kéo hắn cùng nhau đứng dậy.

Tiếp theo cũng giống như những ngày trước, hai người cùng nhau vào phòng sách xử lý chuyện công ty, Jeon Wonwoo vẫn như trước giúp Kim Mingyu thao tác máy tính. Kỳ thật vết thương của Kim Mingyu đã lành có thể tự làm việc một mình, chẳng qua y muốn nhân cơ hội này để Jeon Wonwoo tiếp xúc với vài nghiệp vụ trọng yếu của Kim thị . Khi Jeon Wonwoo trở lại Kim thị , Kim Mingyu chắc chắc sẽ không để hắn tiếp tục làm một nhân viên bình thường. Cái này cùng tình cảm hai người không quan hệ, y là cảm thấy với năng lực của Jeon Wonwoo, chỉ làm một nhân viên bình thường thì quả là nhân tài không được trọng dụng .

Bình thường hai người còn có thể cùng nhau đàm luận công việc, nhưng hôm nay Jeon Wonwoo đáp ứng lưu lại, Kim Mingyu thật giống như thiếu niên sắp trải qua "Lần đầu tiên" của mình, khẩn trương lại chờ mong, hưng phấn lại kích động, căn bản không thể an tâm công tác. Lúc Jeon Wonwoo thao tác máy tính, Kim Mingyu liền đứng bên cạnh chuyên chú nhìn gương mặt nghiêng nghiêng của hắn ngây ngô cười.

Jeon Wonwoo nhìn thấy y cao hứng như vậy, cũng không nỡ phá hủy hứng trí của y, chỉ có thể thừa dịp Kim Mingyu đi toilet mà gọi điện thoại cho mẫu thân, nói dối là đêm nay ở chơi nhà đồng nghiệp không có về nhà.

Kim Mingyu cảm giác ngày hôm nay trôi qua đặc biệt thong thả, thật vất vả mới đợi được hai người ăn xong cơm chiều, vội vàng thu thập nhà bếp, sau đó liền trăm phương nghìn kế hống Jeon Wonwoo quay về phòng ngủ.

Kỳ thật Kim Mingyu biểu hiện rõ ràng như vậy, Jeon Wonwoo sao lại không đoán ra tâm tư của y, bất quá đã quyết định lưu lại, cũng thiệt tình nghĩ muốn cùng Kim Mingyu một chỗ, Jeon Wonwoo cũng liền đặc biệt nhu thuận cái gì cũng chiều theo Kim Mingyu.

Hai người trở lại phòng ngủ, Kim Mingyu vốn định cùng Jeon Wonwoo tắm chung, nhưng dù sao hôm nay y cũng đã nhịn nguyên một ngày, nghĩ tới thân thể trắng nõn trần trụi của Jeon Wonwoo, Kim Mingyu liền cảm thấy khí huyết dâng trào, nếu hắn thực trần truồng đứng trước mặt y, Kim Mingyu khẳng định mình sẽ lập tức phác đi lên. Đứng làm trong phòng tắm chắc chắc rất mệt, Kim Mingyu chính mình không thành vấn đề, nhưng ngược lại không nỡ làm Jeon Wonwoo vất vả. Nói sao thì đêm nay y cũng sẽ không làm một hai lần rồi bỏ qua, như vậy thì càng hao tổn thể lực của hắn.

Kim Mingyu để Jeon Wonwoo tắm trước, chờ khi y tắm xong từ nhà tắm đi ra, Jeon Wonwoo đang gập chân ngồi trên giường đọc sách, thân thể đơn bạc co thành một đoàn.

"Wonwoo..." Kim Mingyu đi đến bên giường ngồi xuống, duỗi dài cánh tay đem cả người Jeon Wonwoo vòng vào trong ngực.

"Ân." Trong ngực Kim Mingyu thực ấm, Jeon Wonwoo đưa tay để quyển sách qua một bên, xê dịch thân thể dựa vào chặt hơn chút nữa.

Kim Mingyu cúi đầu hôn lên một bên má của Jeon Wonwoo, đôi môi ở trên da thịt bóng loáng non mềm quyến luyến cọ xát.

"Wonwoo, xoay đầu lại." Môi Kim Mingyu dao động đến bên tai Jeon Wonwoo, vươn đầu lưỡi liếm liếm vành tai mềm mại.

"Ngứa..." Cảm giác tê dại làm Jeon Wonwoo thấp cười ra tiếng, mới vừa nghe lời quay đầu, liền bị Kim Mingyu hôn lên môi.

Đầu lưỡi y cạy mở hàm răng của hắn, thực thuận lợi tham nhập vào khoang miệng đối phương, cuốn lấy đầu lưỡi, mút vào, chơi đùa, hơi thở hai người dây dưa cùng một chỗ, không khí trong phòng ngủ nhất thời trở nên vô cùng ái muội.

Mùi hương sữa tắm trên người Jeon Wonwoo quanh quẩn trước mũi Kim Mingyu, làm y càng hãm sâu cùng say mê, buông lỏng cánh tay một chút để Jeon Wonwoo xoay người, hai người mặt đối mặt ôm cùng một chỗ, Jeon Wonwoo hai tay hoàn trụ cái cổ Kim Mingyu, hai tay Kim Mingyu lại ôm lấy thắt lưng hắn, hai người gắn bó giao triền, thân thể thiếp hợp không có một khe hở.

Kim Mingyu ôm Jeon Wonwoo chậm rãi ngã xuống giường. Hai người hô hấp đều đã trở nên hỗn loạn, y cũng không dám tái áp Jeon Wonwoo, chấm dứt hôn môi liền hơi hơi nâng lên thân thể, chừa cho hắn một chút không gian để thở dốc.

Jeon Wonwoo lúc rời nhà không có đem theo quần áo, hôm nay lại là đột nhiên quyết định lưu lại. Tắm rửa xong cũng không có đồ thay, Kim Mingyu đành lấy quần áo của mình cho hắn mặc. Y cố ý không chọn đồ ngủ rời, mà đưa cho Jeon Wonwoo một cái áo choàng ngủ bằng tơ tằm. Jeon Wonwoo vốn nhỏ hơn Kim Mingyu một vòng, áo ngủ rộng thùng thình lại càng tôn lên dáng người thon gầy của hắn, lại chỉ ở bên hông thắt một nút thắt. Vừa rồi Jeon Wonwoo một mình co chân ngồi trên giường nên không có gì, hiện tại cùng Kim Mingyu vừa kéo vừa ôm lại hôn môi, còn bị áp ngã xuống giường, nút thắt bên hông sớm bởi vì sức ép mà lơi ra, tơ tầm mềm mại thuận theo làn da bóng loáng mà tản ra hai bên thân thể.

"Wonwoo..." Kim Mingyu cúi đầu nhìn người gần như trần trụi dưới thân, hô hấp nháy mắt trở nên ồ ồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro