Chương 159 160

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


159 Về nhà

Jeon Wonwoo vội vàng hoàn thành công việc, hủy bỏ lời hứa ăn cơm với đồng nghiệp. Sau khi mọi người hoàn toàn rời đi, hắn mới theo thang máy lên tầng trên cùng tìm Kim Mingyu. Thế sự đổi dời, trước kia là Kim Mingyu không muốn để cho nhân viên Kim thị biết mình cùng Jeon Wonwoo có quan hệ, hiện tại lại đổi thành Jeon Wonwoo không muốn công khai, một mặt là không muốn để người khác ở phía sau nghị luận, mặt khác là hắn không muốn đồng nghiệp bởi vì hắn là người yêu của tổng tài mà vị nể, đối đãi khác nhau.

Kim Mingyu chờ đến mòn con mắt, nếu không phải sợ Jeon Wonwoo sinh khí, phỏng chừng sớm đã chạy xuống phòng tài chính tìm hắn. Jeon Wonwoo giơ tay lên còn chưa kịp gõ cửa, y liền từ trong phòng làm việc vọt ra, không nói hai lời trực tiếp đem Jeon Wonwoo ôm vào trong lòng mãnh liệt hôn môi.

Ở tầng chót chỉ có thư ký và Kim Mingyu làm việc. Hiện tại thư ký đã ra ngoài ăn trưa, vì vậy Jeon Wonwoo cũng yên tâm cùng Kim Mingyu ôm nhau bừa bãi hôn môi.

Sau khi Kim Mingyu hôn đủ, mới kéo Jeon Wonwoo vào văn phòng ngồi xuống ghế, nhưng là luyến tiếc buông tay, vẫn đem hắn chặt chẽ khóa vào trong ngực.

Hai người thương lượng cơm trưa nên đi đâu ăn, bình thường Jeon Wonwoo cũng chỉ đi đến mấy quán cơm bình dân tùy tiện gọi cơm phần, nhưng lại sợ không hợp khẩu vị ăn uống của Kim Mingyu.

Tuy rằng Kim Mingyu thích ăn món do Jeon Wonwoo tự mình làm hơn, nhưng chỉ cần có hắn ở bên cạnh, y đối với cơm trưa cũng không quá nhiều yêu cầu, Jeon Wonwoo ăn cái gì thì mình liền ăn cái đó. Nhưng Kim Mingyu muốn hưởng thụ thế giới của hai người, ôm Jeon Wonwoo không muốn buông tay, cho nên Jeon Wonwoo chỉ đành gọi cơm đến. Hai người ngay tại phòng làm việc của Kim Mingyu ăn cơm trưa. Nói vài câu ngọt ngào, tán ngẫu một ít chuyện công việc, đút cho nhau vài cái, không khí ấm áp vô cùng.

Hai người ăn xong cơm trưa, Kim Mingyu muốn nhìn hậu huyệt Jeon Wonwoo xem còn sưng không, chính là văn phòng không thể so với ở nhà, Jeon Wonwoo vô luận thế nào cũng không dám cởi quần để cho y coi, vạn nhất vật nơi khố gian của y có phản ứng thì biết tính sao, không giúp y giải quyết, Jeon Wonwoo không nỡ để Kim Mingyu khó chịu, còn nếu giúp y giải quyết, nhưng đây đang ở văn phòng... Jeon Wonwoo đột nhiên nhớ tới một bộ phim đã từng xem, địa điểm cũng là ở trong phòng làm việc, một người đàn ông quỳ gối chui xuống gầm bàn làm việc giúp một người đàn ông khác khẩu giao, đột nhiên có người gõ cửa tiến vào, nam nhân ở trên nghiêm trang trấn định cùng người nói chuyện, mà nam nhân quỳ gối dưới bàn vẫn tiếp tục phun ra nuốt vào dương vật... Jeon Wonwoo càng nghĩ càng đỏ mặt, ánh mắt mơ hồ không dám nhìn Kim Mingyu .( em Văn chắc coi GV nhiều lắm rồi nè)

Kim Mingyu nhìn thấy Jeon Wonwoo mặt đỏ đến sắp xuất huyết, cũng đoán được hắn đang suy nghĩ cái gì. Y ngược lại đặc biệt hy vọng hai người có thể ở trong phòng thực hiện "Vận động tiêu cơm", cũng không cần hắn cởi quần, chỉ cần nhìn bộ dáng ngượng ngùng đỏ mặt của hắn cũng làm y muốn cứng rắn. Bất quá Kim Mingyu cũng biết Jeon Wonwoo khẳng định không đồng ý, cũng chỉ có thể tự mình mơ tưởng một chút, mà cũng không dám nghĩ nhiều lắm, nghĩ nhiều phía dưới liền sẽ có phản ứng .

Jeon Wonwoo không muốn cởi quần, Kim Mingyu cũng không thể ép hắn, chỉ đành mở miệng hỏi thăm chút tình trạng của hậu huyệt. Bất quá hậu mặt chắc cũng không quá nghiêm trọng, bằng không Jeon Wonwoo làm sao có thể ngồi làm việc đến trưa.

Hai người lại quấn quít trong chốc lát, thời gian nghỉ trưa chấm dứt, Jeon Wonwoo trở về phòng tài chính ở lầu dưới làm việc.

Bởi vì hôm qua làm mẫu thân tức giận do về muộn, cho nên hôm nay Jeon Wonwoo cũng không dám đi lại nhà Kim Mingyu, sau khi tan tầm liền kêu y trực tiếp đưa mình về nhà. Nhưng khi bước xuống xe Jeon Wonwoo lại do dự, Kim Mingyu một mình trở về nhà, y chắc sẽ không nấu cơm, vạn nhất bị đói thì tính sao. Jeon Wonwoo suy nghĩ, hay là để Kim Mingyu vào nhà cùng mình, vừa có thể giải quyết vấn đề cơm nước, lại có thể gia tăng một chút cơ hội y cùng mẫu thân ở chung. Sau này khi hắn nói chuyện của mình cùng y cho mẹ biết, cũng tương đối dễ dàng hơn.

Đối với đề nghị này của Jeon Wonwoo, Kim Mingyu đương nhiên vui vẻ đáp ứng, đậu xe xong liền cùng hắn đi lên lầu.

"Mẹ, con về rồi." Jeon Wonwoo xuất chìa khóa mở cửa, hướng phòng bếp hô một tiếng.

"Chào dì." Mẹ Jeon nghe được tiếng nói mới từ phòng bếp đi ra, Kim Mingyu liền lập tức lễ phép cuối đầu chào.

"Kim tiên sinh đến chơi a." Mẹ Jeon khách khí hướng Kim Mingyu tươi cười.

"Dì cứ gọi con Kim Mingyu là được." Kim Mingyu nhanh chóng phóng thấp tư thái. Trước kia đối với Jeon Wonwoo không có tâm, tự nhiên y cũng sẽ không quá để ý vấn đề xưng hô. Nhưng hiện tại Kim Mingyu rất muốn ở trước mặt "Mẹ vợ" lưu lại một ấn tượng tốt.

"Kim Mingyu." Mẹ Jeon cười gật đầu.

"Mẹ, hôm nay là Kim Mingyu đưa con về, thời gian có chút trễ, con muốn lưu y ở nhà mình ăn cơm." Jeon Wonwoo thừa dịp mẫu thân cao hứng đưa ra yêu cầu lưu Kim Mingyu ở nhà ăn cơm.

"Được, đúng lúc nhiều người sẽ náo nhiệt hơn." Mẹ Jeon rất vui vẻ đồng ý.

"Cám ơn dì." Kim Mingyu lập tức mở miệng cảm ơn.

"Không cần khách khí như vậy, nhanh ngồi xuống đi. Wonwoo con tiếp Kim Mingyu ngồi chơi một chút, mẹ đi phòng bếp nấu cơm." Mẹ Jeon dặn dò một câu, liền tiếp tục quay về phòng bếp nấu cơm .

160 Vạch trần

Mẹ Jeon vào nhà bếp nấu cơm, để lại Jeon Wonwoo cùng Kim Mingyu ngồi một mình trong phòng khách.

Lần trước Kim Mingyu đến nhà Jeon Wonwoo, lúc đó hai người đang trong giai đoạn giằng co, Jeon Wonwoo cùng y ở cùng một chỗ sẽ cảm thấy xấu hổ không được tự nhiên, nói không quá vài câu lại trở nên tẻ nhạt. Nhưng hiện tại tình cảm hai người ngày càng bền vững, cười cười nói nói, ngọt ngào mật mật, nếu không phải sợ Mẹ Jeon sẽ đột nhiên từ phòng bếp đi ra, Kim Mingyu phỏng chừng sẽ ôm Jeon Wonwoo đặt ngồi lên đùi mình luôn.

Phòng khách cách phòng bếp không xa, hai người cũng không dám nháo quá lớn, mặt ngoài thì xem ra đứng đắn ngồi ở trên ghế, tay lại vòng ra phía sau mười ngón quấn quít cùng một chỗ.

Ba người ăn xong cơm chiều, Jeon Wonwoo cùng Kim Mingyu nhất trí giúp Mẹ Jeon dọn dẹp phòng bếp.

"Wonwoo, trong nhà hết muối rồi, con ra ngoài mua một bịch về đi." Đang lúc ba người bận rộn, Mẹ Jeon đột nhiên bảo Jeon Wonwoo ra ngoài mua muối.

"Dì à, để cháu đi cho." Kim Mingyu vội vàng nói mình muốn đi mua.

"Cậu là khách, sao lại có thể bắt cậu đi mua. Wonwoo đừng rề rà nữa, còn không mau đi đi." Mẹ Jeon cự tuyệt Kim Mingyu, có chút không kiên nhẫn thúc giục con mình.

"Mẹ, hiện tại đã trễ, mấy cửa hàng dưới lầu cũng đóng cửa hết rồi. Dù sau bữa sáng ngày mai cũng không cần dùng muối, để ngày mai tan tầm thuận đường con sẽ đi." Jeon Wonwoo có chút không muốn đi, dù sao Kim Mingyu còn ở, mình bỏ ra ngoài để y một mình với mẹ, y sẽ cảm thấy xấu hổ.

"Ở siêu thị không phải có sao! ?" Mẹ Jeon giống như đang ép Jeon Wonwoo không đi không được.

"Nhưng mà siêu thị ở rất xa! ?" Jeon Wonwoo đặc biệt nhỏ giọng nói thầm một câu.

"Sao con làm biếng quá vậy, kêu con đi thì cứ đi đi, nhiều lời vô ích." Mẹ Jeon đột nhiên nóng giận, ở trước mặt Kim Mingyu bắt đầu giáo huấn Jeon Wonwoo.

"Mẹ, con đi, con lập tức đi." Jeon Wonwoo vừa thấy mẫu thân tức giận, lập tức mặc áo khoác đi ra cửa.

Jeon Wonwoo đi xong, ở nhà bếp chỉ còn lại có Mẹ Jeon cùng Kim Mingyu hai người.

"Dì..." Kim Mingyu chần chờ gọi một tiếng. Dù sao kinh nghiệm thương trường của y cũng không ít, con mắt so với Jeon Wonwoo cao hơn vài phần, lập tức nhìn ra Mẹ Jeon kêu Jeon Wonwoo xuất môn mua muối là giả, mục đích là muốn hắn đi chỗ khác, có lẽ là vì có lời muốn nói với mình.

"Kim Mingyu, quan hệ giữ cậu và Wonwoo chắc không đơn giản chỉ là đồng nghiệp chứ! ?" Mẹ Jeon nhìn Kim Mingyu trực tiếp hỏi.

"Dì, con thích Wonwoo, chúng con là người yêu. Thực xin lỗi, trước đây vẫn luôn dấu người..." Kim Mingyu cũng dứt khoát thừa nhận. Tuy rằng y biết Jeon Wonwoo vẫn luôn nói dối chuyện của hai người, nhưng nếu Mẹ Jeon đã hỏi đến, liền chứng minh bà đã biết mọi chuyện, cho nên bây giờ cũng không cần phải dấu nữa. Kim Mingyu thoải mái thừa nhận, ngược lại có lẽ sẽ làm sự tình có thêm một bước tiến triển mới.

"Chúng ta đừng đứng ở đây nữa, vào phòng khách ngồi xuống rồi nói." Mẹ Jeon nhìn xung quanh, thấy nhà bếp đã được dọn ngăn nắp, dẫn đầu đi ra khỏi bếp.

Kim Mingyu theo sát phía sau bà đi vào phòng khách.

"Kim Mingyu, cậu có thể đem chuyện của mình cùng Wonwoo nói rõ ràng một lần cho dì nghe được không. Cậu cũng biết lấy tính cách của nó, nếu dì hỏi nó, nó sẽ sợ dì lo lắng mà không dám nói ra hết sự thật." Hai người ngồi xuống ghế sofa, Mẹ Jeon liền hỏi Kim Mingyu chuyện tình cảm của cả hai từ đầu đến cuối.

Kim Mingyu không chút dấu diếm đem chuyện mình hiểu lầm Jeon Wonwoo là trai bao mà bao dưỡng hắn, hai người ở chung lâu ngày sinh tình cảm, sau đó bởi vì hiểu lầm mà đem hắn đuổi ra khỏi nhà, trải qua một hồi hóa giải khúc mắc, đến nay lại một lần nữa hảo hợp, toàn bộ kể rõ, không mang theo một chút quanh co lòng vòng.

Kim Mingyu biết mình làm sai nhiều chuyện, tạo cho Jeon Wonwoo rất nhiều thương tổn không thể vãn hồi, nhưng nếu y muốn cùng Jeon Wonwoo sống với nhau lâu dài, nhất định phải trải qua cửa ải của Mẹ Jeon. Cho nên Kim Mingyu dù có bị Mẹ Jeon chán ghét thậm chí oán hận cũng mạo hiểm mà đem chân tướng nói ra, tận dụng khả năng thẳng thắng mà được khoang hồng.

"Dì à..." Mẹ Jeon nghe xong thật lâu cũng không nói lời nào, trong lòng Kim Mingyu khẩn trương bất ổn, thật cẩn thận nhìn bà.

"Kim Mingyu, cậu có bao giờ tự hỏi tại sao Wonwoo tình nguyện để cậu hiểu lầm nó là trai bao , cũng nhất quyết muốn ở lại bên cạnh cậu! ?" Mẹ Jeon đột nhiên mở miệng nghiêm túc hỏi.

"Con đã từ nghĩ qua. Con cảm thấy có lẽ lúc trước Wonwoo đã thích con rồi, nhưng là ở Kim thị chúng con cũng không có tiếp xúc qua, thậm chí con còn không biết có người này..." Kim Mingyu nghi hoặc nhăn lại mi.

"Kim Mingyu, cậu ngồi chờ một chút." Mẹ Jeon cắt ngang lời Kim Mingyu, đứng lên đi vào phòng Jeon Wonwoo.

Chỉ trong chốc lát, Mẹ Jeon cầm lấy một quyển album từ phòng ngủ đi ra.

"Kim Mingyu, cậu xem cái này đi, có lẽ có một số việc Wonwoo vĩnh viễn cũng sẽ không chính miệng nói cho cậu biết." Mẹ Jeon đem quyển album cầm trong tay đưa cho Kim Mingyu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro