Chương 40 41 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

40. Cảm động (H)

"Hô... Thích thật..." Sau khi phóng thích Kim Mingyu thỏa mãn dựa lưng vào ghế sofa, miên man nhớ lại. Lần trước lúc làm tình y đã muốn cởi bỏ bao cao su, trực tiếp cấm vào bên trong Jeon Wonwoo, bất quá khi đó cố kỵ hắn là trai bao , chỉ nghĩ chứ không làm. Lần này nhất thời xúc động quên mang bảo hiểm, chính mình mới nhấm nháp được tư vị mất hồn thực cốt kia. Đến tột cùng có bao nhiêu sung sướng, Kim Mingyu cảm thấy loại cảm giác này căn bản không thể dùng lời nói để hình dung được.

Dù sao trong khoảng thời gian bao dưỡng này, Jeon Wonwoo sẽ không dám ra ngoài tìm đàn ông khác, vậy sau này không cần mang bao, mỗi lần đều trực tiếp bắn vào bên trong, loại tư vị này... Chậc chậc... Nghĩ đến đã thấy sướng, Kim Mingyu còn mỹ mãn mà chậc lưỡi hai cái.

"Kim... Kim tổng..." Cùng lúc Kim Mingyu đang thích chí, Jeon Wonwoo cũng từ trong dư vị cao trào mà hồi phục tinh thần, hắn có chút kinh hoàng thất thố, bên trong hậu huyệt nóng hầm hập, dính đầy tinh dịch của Kim Mingyu, mà dương vật chưa nhuyễn xuống cũng vẫn còn ở bên trong. Jeon Wonwoo bối rối muốn đứng dậy khỏi người y.

"Đừng lộn xộn! Lỡ không cẩn thận là làm bẩn khắp nhà! ? Tôi ôm cậu đi tắm rửa!" Kim Mingyu quát một tiếng nhíu mày đè lại thân thể đang lộn xộn của Jeon Wonwoo, thẳng lưng ôm lấy thắt lưng hắn.

Jeon Wonwoo không ngờ Kim Mingyu lại muốn ôm mình đi tắm, nhất thời ngẩn ra, thẳng đến khi trên mặt Kim Mingyu xuất hiện biểu tình không kiên nhẫn mới phản ứng vội vàng ôm lấy cổ y, hai chân bấu vào trên lưng.

Kim Mingyu liền dùng tư thế này ôm lấy Jeon Wonwoo, đứng dậy khỏi ghế sofa đi đến nhà tắm.

Dương vật cắm ở hậu huyệt vì Kim Mingyu đi đường mà đâm tới đâm lui, làm thân thể mẫn cảm của Jeon Wonwoo sinh ra một cảm giác khác thường, bất quá hiện tại hắn chỉ quan tâm đến bờ ngực dịu dàng của Kim Mingyu. Có lẽ đối với y, ôm hắn đi tắm rửa là vì sợ hắn làm bẩn nhà mình, nhưng đối với Jeon Wonwoo, có thể được Kim Mingyu ôm ấp, mà không cần tự tha thân thể mệt mỏi sau khi xuất tinh tập tễnh đến phòng tắm, đã cảm thấy ấm áp và cảm động lắm rồi.

Sau khi vào phòng tắm, Kim Mingyu để Jeon Wonwoo xuống đất, rút ra dương vật, tinh dịch liền từ đùi non chảy xuống sàn nhà. Jeon Wonwoo bối rối đưa tay chặn lấy, lại nhìn thấy nụ cười như có như không của Kim Mingyu, liền rút tay trở về, quẫn bách đứng một chỗ không biết nên làm sao.

Kim Mingyu không nhìn Jeon Wonwoo nữa, tự bản thân đi đến phía dưới vòi sen, thuận tay mở van nước ấm, bắt đầu tẩy rửa thân thể.

Jeon Wonwoo do dự trong chốc lát mới cẩn thận bước qua đứng bên cạnh y, bất quá Kim Mingyu cũng coi như hảo tâm né qua một chút chừa chỗ cho hắn.

"Bên trong... Cậu không lấy ra à! ?" Trong phòng tắm chỉ còn lại thanh âm ào ào của tiếng nước, hai người đều im lặng tắm rửa, đột nhiên Kim Mingyu lại hỏi một câu không đầu không đuôi.

"A! ?" Jeon Wonwoo ngơ ngác nhìn Kim Mingyu, không hiểu ý của y.

"Xem ra cậu thật chưa từng cùng người khác không mang bao mà làm, lần đầu tiên nên luyến tiếc tinh dịch của tôi sao, chẳng lẽ còn muốn để lại bên trong cả đời." Kim Mingyu dùng ánh mắt trêu chọc liếc nhìn về cái mông của Jeon Wonwoo.

"Không... Không có..." Jeon Wonwoo lúc này mới hiểu Kim Mingyu là đang ám chỉ tinh dịch còn ở bên trong. Trước kia xem phim tám chín phần đều là có đeo BCS mà làm, mà cho dù không mang, thì bình thường cũng đến đoạn bắn tinh là kết thúc. Jeon Wonwoo căn bản không biết phải lấy tinh dịch bên trong ra như thế nào, tuy rằng bên trong ẩm ướt dính nháp rất khó chịu, nhưng Kim Mingyu đang ở trước mặt, hắn không thể không biết xấu hổ mà ở đây lấy ra. Hiện tại Kim Mingyu đã hỏi đến, Jeon Wonwoo cũng chỉ không tự nhiên mà đưa tay ra phía sau, sờ soạng lung tung nghĩ biện pháp lấy ra.

ღ♥ღღ♥ღ ღ♥ღღ♥ღ

41. Ôn nhu

"Vụng về, xoay người lại để tôi giúp cậu!" Kim Mingyu không quen nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Jeon Wonwoo. Hơn nữa chính mình sau này sẽ còn làm tiếp, nếu rửa không sạch để nhiễm trùng thì thật phiền toái, còn không bằng giúp hắn lấy ra.

Kim Mingyu nếu lên tiếng, Jeon Wonwoo liền ngoan ngoãn đưa lưng về phía y.

"Chống vô tường đem mông nhếch lên, cậu cứ đứng thẳng như vậy sao tôi lấy ra đây!" Kim Mingyu không kiên nhẫn vỗ mông Jeon Wonwoo, cặp mông mềm mại cực kỳ co dãn, y lại nhân cơ hội mà nhéo thêm hai cái.

Jeon Wonwoo dựa theo lời nói của Kim Mingyu, hai tay chống lên tường hơi nâng cái mông phía sau, cảm giác được dòng nước ấm áp đang chảy vào cửa huyệt, tiếp theo ngón tay của Kim Mingyu nhanh chóng đưa vào, ở xung quang khuếch trương dẫn đường cho tin dịch chảy ra, khi đầu ngón tay vô tình hay hữu ý quét qua vách tường, Jeon Wonwoo liền có phản ứng, nhưng sợ Kim Mingyu ở phía sau cười nhạo, chỉ đành cuối thấp đầu cắn chặt răng không phát ra một tiếng.

Lúc nãy khi Jeon Wonwoo tẩy rửa, đại bộ phận tình dịch bên trong đã chảy ra, cho nên hiện tại Kim Mingyu không phí nhiều công sức. Chẳng qua hậu huyệt vừa mềm vừa ấm áp kia làm y luyến tiếc rút ngón tay ra, còn nhịn không được vuốt ve qua lại, cảm xúc tốt đẹp làm khố gian Kim Mingyu dần có phản ứng.

Chết tiệt! Mỗi ngày đều như vậy, ngày mình tinh tẫn thân vong chắc không còn xa! Mắt Kim Mingyu nhìn khố gian bản thân mà ảo não thầm rủa một câu, hít một hơi, khẽ cắn môi rút ngón tay từ hậu huyệt ra.

"Được rồi, đứng lên đi!" Kim Mingyu sợ mình lại có phản ứng, bắt buộc ánh mắt dời khỏi thân thể trắng nõn của Jeon Wonwoo, quay lại vòi sen tiếp tục tắm rửa.

"Cám ơn Kim tổng." Jeon Wonwoo xoay người cười cảm ơn Kim Mingyu, nhưng lại thấy y hé ra biểu tình không để ý đến mình, liền ngậm miệng không nói nữa.

Sau khi hai người rời khỏi phòng tắm, Kim Mingyu lập tức đi vào phòng ngủ. Jeon Wonwoo nhìn đến ghế sofa loạn thất bát tao, đành tha thân thể mệt mỏi đi qua...

Hôm sau khi Kim Mingyu ra khỏi phòng ngủ, lại thấy giống y hôm qua, đập vào mắt là phòng khách đã được dọn dẹp chỉnh tề, trên mũi thì ngửi được hương vị bữa sáng từ phòng bếp bay tới.

Kim Mingyu hít một hơi, mùi vị khác hoàn toàn với món cháo hôm qua, trong lòng tràn đầy mong chờ nhanh chóng bước xuống bếp.

Đi đến cửa phòng bếp, Jeon Wonwoo không giống như ngày hôm qua quay đầu mỉm cười chào Kim Mingyu, mà vẫn cuối đầu bận rộn đứng trước bếp ga.

Kim Mingyu tò mò bước đến bên cạnh hắn, nhìn thấy trong tay Jeon Wonwoo là một tô trứng đã được đánh đều, bên trong còn pha trộn vài lát hành tây. Dầu trong chảo đã nóng đến tỏa một chút khói trắng, Jeon Wonwoo vặn nhỏ lửa lại, lấy thìa múc trứng đổ vào trong chảo, chỉ trong chốc lát, một cái trứng chiên hình bầu dục liền hình thành, lại dùng thìa trở mặt chiếc bánh, cho đến khi cả hai mặt đều vàng óng, mới múc ra đĩa.

Màu vàng óng của trứng phối hợp với màu xanh của hành, chỉ mới nhìn thôi cũng đã thấy ngon miệng. Kim Mingyu lúc này bất chấp ở trước mặt Jeon Wonwoo phải giữ cái gì hình tượng cấp trên, trực tiếp dùng hai ngón tay bóc trứng chiên bỏ vào trong miệng.

"Cẩn thận! Nóng!" Đang chiên cái trứng thứ hai thì Jeon Wonwoo nhìn thấy hành động của Kim Mingyu, vội lên tiếng nhắc nhở.

"Ngô ~" Kim Mingyu bị bỏng đầu lưỡi, há miệng nén giận nhìn Jeon Wonwoo, ý tứ trách cứ hắn đã nhắc nhở chậm.

"Ai cần cậu lo!" Biểu tình có chút trẻ con của Kim Mingyu làm Jeon Wonwoo bật cười, ý cười trong mắt rất dịu dàng. Nhưng vì trong chảo còn đang chiên trứng, hắn lập tức đem đầu quay trở lại.

ღ♥ღღ♥ღ ღ♥ღღ♥ღ

42. Thay đổi

Jeon Wonwoo tiếp tục chiên trứng, rất nhanh một đĩa chứng chiên đã đầy ấp.

Kim Mingyu lại bởi vì nụ cười dịu dàng của Jeon Wonwoo mà thất thần hồi lâu, ngây ngốc nhìn bộ dáng nghiêng nghiêng bận rộn của hắn, da thịt trắng nõn, đường cong mềm mại, tuy rằng không đẹp trai lắm, nhưng cũng khá hấp dẫn.

Kim Mingyu nhớ lại, tuy Jeon Wonwoo làm việc ở Kim thị đã nhiều năm, nhưng một người là tổng giám đốc, một kẻ chỉ là nhân viên bình thường, hai người trước kia chưa hề quen biết. Tất cả đều do lần say rượu đó, rồi vì bản báo cáo bị lỗi mới gặp lại nhau, sau nữa là vì chia tay với Yoon Jeonghan nên y mới tìm hắn phát tiết, thân thể của trai bao này làm y rất vừa lòng và quyết định bao dưỡng, cuối cùng hai người chính thức bắt đầu ở chung...

Kim Mingyu thầm nghĩ, trừ bỏ thân phận trai bao và sai lầm trong công tác lần đó, kỳ thật Jeon Wonwoo là một người không tệ, ít nhất đối với mình hắn cũng tốt lắm. Không những thỏa mãn được nhu cầu, còn kích thích mãnh liệt dục vọng, là một tay nấu ăn ngon, mỗi ngày đều thu dọn nhà cửa rất sạch sẽ...

Làm tổng giám đốc Kim thị , Kim Mingyu là một thương nhân khôn khéo. Sau khi cân nhắc lợi hại, quá rõ ràng, so sánh với trước kia ở cùng Yoon Jeonghan, thì hiện tại sống với Jeon Wonwoo thoải mái hơn. Đương nhiên là không tính đến yếu tố tình cảm mà chỉ xét theo chất lượng cuộc sống.

Cho nên nếu sống cùng hắn thoải mái như vậy, thì trước khi tìm thấy tình yêu mới, Kim Mingyu quyết định sẽ cùng hắn duy trì mối quan hệ bao dưỡng này.

Sau khi trải qua chuyện của Yoon Jeonghan, để y quên đi những tổn thương và yêu một ai khác có lẽ phải tốn một khoảng thời gian khá dài. Trong khoảng thời gian này, Kim Mingyu hy vọng sẽ cùng Jeon Wonwoo khoái trá chung sống, dù sao cuộc sống cũng rất thoải mái, nếu lại có thêm tâm trạng tốt thì thật hoàn mỹ. Tỷ như Jeon Wonwoo sáng hôm qua chào y hay là nụ cười ôn nhu vừa rồi, đều làm Kim Mingyu cảm thấy rất tốt.

Bất quá phần lớn thời gian Jeon Wonwoo ở cùng Kim Mingyu đều tỏ ra cẩn thận, sợ hãi rụt rè, thậm chí có đôi khi còn nói lắp, hơn nữa lúc hai người hoan ái, khi Kim Mingyu nhắc đến chuyện của trai bao , Jeon Wonwoo đều rất hoảng hốt. Nhưng ngẫm lại cũng khó trách hắn khẩn trương sợ hãi, trai bao cũng không phải là thân phận đáng tự hào gì, ai lại muốn lôi vết sẹo của mình ra cho người khác xem... Một khi đã như vậy, sau này y sẽ chú ý một chút không nhắc đến đều này, cũng sẽ đối xử với hắn ôn hòa hơn...

"Kim tổng, bữa sáng làm xong rồi, có thể ăn." Jeon Wonwoo lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của Kim Mingyu.

"A, Được. Để tôi bưng ra bàn cơm." Kim Mingyu hướng Jeon Wonwoo mỉm cười, bưng lên đĩa đồ ăn rời khỏi nhà bếp.

Trừ bỏ trứng chiên, Jeon Wonwoo còn nấu thêm một ít cháo loãng, nụ cười của Kim Mingyu làm tay cầm chén đang định múc cháo của hắn trở nên ngây dại. Không phải y chưa từng cười qua với hắn, nhưng nụ cười trước kia đều hàm chứa ý tứ châm chọc. Không phải giễu cợt hắn làm sai báo cáo thì cũng trào phúng thân phận trai bao , việc này rõ ràng không liên quan đến mình nhưng lại không có cách nào giải thích, bị Kim Mingyu vô cớ cười nhạo làm lòng Jeon Wonwoo cảm thấy khó chịu.

Tuy rằng nụ cười kia vô cùng bình thường, có lẽ chỉ là biểu hiện vô tình của Kim Mingyu, nhưng chỉ cần y thản nhiên cười mà không mang theo bất kỳ ý tứ nào khác cũng đã làm cho Jeon Wonwoo vui sướng một trận.

Hai người ăn xong bữa sáng, Jeon Wonwoo như trước thu dọn sạch sẽ, sau đó Kim Mingyu sẽ chở hắn đến gần công ty rồi để hắn xuống xe, hai người một trước một sau đi vào tòa nhà Kim thị .

Bởi vì nụ cười lúc sáng của Kim Mingyu, cho nên tâm trạng cả ngày của Jeon Wonwoo đều tốt, làm việc cũng đặt biệt thuận lợi. Tới gần giờ tan tầm thì di động giống như hôm qua đột ngột vang lên, Nhìn màn hình hiện lên tên "Kim Mingyu", Jeon Wonwoo bất giác liền nở nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro