hai cuc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài học 1:

Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo. Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì

Bob bảo: tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra .

Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob.

Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà. Vào đến phòng tắm, chồng hỏi:

- Ai đấy em?

- Ông Bob hàng xóm.

- Nó có đưa em 800 đồng trả cho anh không?

Bài học xương máu:

Nếu anh trao đổi thông tin tín dụng với cổ đông của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày”.

Bài học 2:

Một tu-sĩ nam (của một giáo phái nọ) ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe.

Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu:

- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129.

Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu:

- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129. Nam thẹn quá:

- Xin lỗi nữ, tôi trần tục quá.

Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi. Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn

nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."

Bài học xương máu:

Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn.

Bài học 3:

1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 xếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo:

- Ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước.

- Tôi trước! tôi trước! – cô thư ký hành chính nhanh nhảu nói: Tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời.

Puff. Cô thư ký biến mất.

- Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người tình trăm năm.

Puff. anh nhân viên bán hàng biến mất.

- Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý.

- Ông quản lý nói: tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.

Bài học xương máu:

Luôn luôn để Xếp phát biểu trước.

Bài học 4:

1 con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi, chẳng làm gì cả. 1 con thỏ con nhìn thấy thế hỏi:

- Tôi có thể ngồi không và chẳng làm gì như anh được không?

Đại bàng trả lời:

- Được chứ, sao không.

Thế là con thỏ ngồi xuống nghỉ ngơi. Bỗng dưng 1 con cáo xuất hiện, vồ lấy ăn thịt con thỏ.

Bài học xương máu:

Để được ngồi không chẳng làm gì anh phải ngồi ở trên cao, cao lắm ý.

Bài học 5:

Con chim nhỏ bay về phương Nam tránh rét. Trời lạnh quá con chim bị đông cứng lại và rơi xuống 1 cánh đồng lớn. Trong lúc nó nằm đấy 1 con bò đi qua "bậy" vào người nó. Con chim nằm giữa đống phân bò nhận ra rằng người nó đang ấm dần. Đống phân ấy đã ủ ấm cho nó. Nó nằm đấy thấy ấm áp và hạnh phúc, nó bắt đầu cất tiếng hót yêu đời. 1 con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền tới thám thính. Lần theo âm thanh con mèo phát hiện ra con chim nằm dưới đống phân, nó liền bới con chim ra ăn thịt.

Bài học xương máu:

1. không phải thằng nào ị vào mình cũng là kẻ thù của mình

2. không phải thằng nào kéo mình ra khỏi đống phân cũng là bạn mình

3. và khi đang ngập ngụa trong đống phân thì tốt nhất là ngậm cái mồm lại.

Ngày xửa ngày xưa, 3 con quỷ hút máu gặp nhau vào một buổi đêm và cùng khoe khoang về thành tích hút máu của mình.

Con thứ nhất vỗ ngực: "Hãy nhìn cái toà nhà kia. Tao có thể xử lý toàn bộ dân cư ở đó trong 10 phút".

Dứt lời, hắn bay tới ngôi nhà, 9 phút sau trở lại với cái mồm dính đầy máu với vẻ mặt thoả mãn.

Con thứ hai lên tiếng: "Hãy nhìn ngôi làng kia. Tao chỉ cần 5 phút".

Nói rồi hắn bay đến ngôi làng, trở lại sau 5 phút, máu chảy ròng trên miệng.

Con thứ ba hét lên: "Hãy xem thị trấn kia kìa. Chỉ 3 phút là xong".

Hắn bay thẳng đến thị trấn, 1 phút sau quay trở lại với chiếc mồm be bét máu.

Hai tên kia trố mắt ngạc nhiên hỏi: "Làm sao mà mày có thể nhanh như vậy?".

Con thứ ba chỉ về hướng đó và hỏi: "Mày có nhìn thấy toà nhà kia không?".

"Có", 2 tên cùng trả lời.

"Tao thì không".

---------------

Một bà béo bước ra khỏi quán ăn, thấy tên ăn mày tội nghiệp quá, bà ta liền dúi vào tay anh ta và nói nhỏ: "Này! Giữ lấy mà đi ăn phở"

Đợi bà ta đi khuất, "đồng nghiệp" ngồi cạnh quay sang hỏi:

- Ê! Bà ấy cho bao nhiêu vậy mày? Cả một bữa phở kia mà.

- Bà ấy cho 2 miếng chanh.

- !!!!!!

-----------------

Có một thầy đồ rất lười biếng, thường kiếm cớ để không phải dạy dỗ gì cả. Một hôm ông vào lớp hỏi học trò :

- Tụi bây biết hôm nay học cái gì không ?

Cả lớp trả lời :

- Thưa thầy không !

Thầy đồ tỏ vẻ giận dữ :

- Không biết ? Vậy tụi mày tới trường để làm cái gì ? Cút về hết đi !

Đám học trò khúm núm kéo về hết và bàn với nhau là lần sau thầy có hỏi thì sẽ trả lời biết xem thầy tính sao.

Hôm sau, thầy giáo lại hỏi :

- Hôm nay tụi bây biết sẽ học cái gì không ?

Cả lớp đồng thanh trả lời :

- Dạ biết !

- Đã biết hết rồi thì tụi bây còn ở đây làm cái gì vậy? Về hết đi !

Tụi học trò tức lắm, cho nên bàn rằng kì sau thầy có hỏi thì nửa lớp

sẽ trả lời có và nửa lớp sẽ trả lời không coi thầy tính sao.

Ngày kế tiếp thầy hỏi :

- Bây biết hôm nay học cái gì không ?

Nửa lớp trả lời :

- Thưa biết !

Nửa lớp trả lời :

- Thưa không !

- Vậy thì đứa nào biết ở lại dạy mấy đứa không biết, còn tao về !

-------------------

Có cụ đồ nhà quê ra phố chơi, đi đường xa đến ngã tư, cụ mắc quá, đến chỗ bức tường tìm nơi tiểu tiện, thấy trên tường có hàng chữ “Cấm không được đái đây”, cụ toan thôi. Nhưng thấy còn một dòng dưới: L”interdit à pisser, cụ lẩm bẩm: chắc chỉ cấm người Tây…, nói rồi, cụ vén quần. Bất ngờ tên pu-lít tới. Hắn chộp ngay ngực cụ:

- Mù hay sao không đọc được tiếng Việt à?

- Có chứ! - Cụ đồ bình thản đáp, rồi cụ giơ tay chỉ từng chữ từ phải qua trái mà đọc to:

- Đây đái được không cấm!

Tên pu-lít tức anh ách nhưng nghĩ cũng có lý bèn “mẹc, cô-soong” một hồi rồi ngoảnh mặt cho cụ đi… tè.

-------------------

Một cậu bé bị nhân viên bảo vệ bắt giữ vì câu cá trộm ở một khu vực cấm câu cá với hai giỏ cá đầy.

- Cháu có giấy phép câu cá không?

- Dạ không có. Đây là cá cảnh của nhà cháu.

- Cá cảnh?

- Vâng đúng. Tối tối cháu đem cá ra đây thả xuống để cho chúng nó bơi vài vòng thư giãn rồi huýt sáo là chúng tự quay lại nhảy vào giỏ để lại mang về nhà.

- Nhảm nhí, cá không thể làm thế được.

- Vậy để cháu chỉ cho ông thấy.

- Được.

Vậy là cậu bé thả cá xuống hồ trước sự chứng kiến của nhân viên bảo vệ. Một lát sau.

- Thế nào? Cháu định bao giờ thì gọi chúng quay lại hả?

- Gọi ai lại ạ?

- Cá.

- Cá nào cơ ?

---------------------

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó.

Chủ quán đáp lời:

- Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước.

Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi:

- Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy?

- Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời.

- Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không?

- Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói

- Ví dụ?

- Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi.

Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời.

Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn.

- Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng.

- Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi.

Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định:

- OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này.

Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái.

- Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú.

- Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược.

Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói:

- Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào.

Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một:

- Thôi được tôi chấp nhận cá với anh.

Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta tưới vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia.

Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói:

- Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé!

- Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy.

-------------

Sau khi thi trượt, anh sinh viên tìm gặp giảng viên để chất vấn.

- Em muốn hỏi thầy một câu. Nếu thầy cho em được câu trả lời chính xác, em sẽ chấp nhận điểm của mình. Nếu thầy không biết câu trả lời, em muốn thầy cho em điểm A.

- Câu hỏi là gì?

- Cái gì hợp pháp nhưng không hợp lý, hợp lý nhưng lại không hợp pháp, và chẳng hợp lý cũng như hợp pháp?

Suy đi nghĩ lại mà giáo sư vẫn không tìm được câu trả lời, vì thế phải đổi điểm A cho sinh viên như đã thỏa thuận.

Sau đó, giáo sư gọi cậu sinh viên giỏi nhất lớp lên và hỏi đúng câu hỏi đó.

Ngay lập tức cậu ta đáp:

- Thưa thầy! Thầy đã 63 tuổi rồi và cưới một người phụ nữ 19 tuổi, điều này hợp pháp nhưng không hợp lý. Vợ thầy có một người tình mới 25 tuổi, điều này hợp lý nhưng không hợp pháp. Sự thực là thầy vừa cho bồ của vợ thầy điểm A, mặc dù lẽ ra anh này phải bị đánh trượt, như vậy là chẳng hợp pháp cũng chẳng hợp lý gì cả.

-------------------

Trong buổi hỏi thi hết môn Kỹ thuật điện, thầy giáo hỏi mãi mà cậu sinh viên chẳng trả lời được câu nào.

Biết là cậu sinh viên đã trượt nhưng thầy vẫn hỏi một câu cuối cùng:

- Anh hãy cho biết trong phòng này hôm nay có mấy bóng điện?

Cậu sinh viên cũng hơi ngạc nhiên nhưng lại nghĩ chắc thầy muốn vớt mình nên hỏi câu dễ, cậu đếm đi đếm lại và rụt rè trả lời:

- Thưa thầy hôm nay trong phòng có 8 bóng điện ạ.

- Sai - thầy giáo nói và rút từ cặp ra một bóng điện.

Đến hôm thi lại cậu sinh viên lại lên chỗ thầy. Thầy hỏi:

- Hôm nay em học kỹ bài rồi chứ?

- Dạ vâng, em học kỹ rồi ạ.

- Thế thì tôi chỉ hỏi lại câu hôm trước, hôm nay có mấy bóng điện?

Cậu sinh viên trả lời ngay:

- Thưa thầy hôm nay trong phòng có 9 bóng điện ạ.

- Cậu lại sai rồi. Hôm nay tôi không mang bóng điện.

Cậu sinh viên mừng rỡ và trả lời ngay:

- Thầy không mang nhưng em mang, và rút từ trong túi ra một bóng điện.

Nhưng ngay lúc đó ở dưới một sinh viên cũng nói:

- Thưa thầy, em cũng mang bóng điện, thầy cho em qua luôn nhé.

-------------------

Người mẹ cứ "vạch vú" ra bắt con bú, thằng con không chịu cứ khóc. Ông Nội ngồi bên "dỗ" cháu: Bú ngoan đi cháu, không bú ông bú bây giờ! Người cha ngồi trên ghế nghe "nóng nóng" mặt: Ơ hay cha, sao cha lại nói thế!? tao nói gì nào!?... Sao cha lại đòi "bú" vợ con!?.. Mồ tổ cha mày chứ, hồi xưa mày bú vợ tao 2 năm tao có nói mày tiếng nào không! Bây giờ tao mới nói thôi là mày đã nhảy dựng lên rồi! ( đỡ bằng gáo.. )

--------------------

Cháy lớn tại bệnh viện. Sau khi dập tắt đám cháy một lính cứu hỏa báo cáo với chỉ huy: - Lửa đã bị dập tắt hoàn toàn! Tại tầng hầm chúng tôi cứu được 9 nạn nhân. Đã làm hồi tỉnh được 4, còn 5 người kia rất tiếc đã chết. Viên chỉ huy nghe xong liền ngất. Một lúc sau, tỉnh lại ông ta mới thều thào nói: - Chúa ơi! Dưới tầng hầm là cái nhà xác của bệnh viện mà 8-**

---------------------

Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ.

Anh bảo: – “Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ!!

Ông đang làm gì ở đây vậy?”

Ông dzà trả lời:- “Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao…” :)

-----------------------

Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu…

Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc.

Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra.

Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào:

- Cái…cái…nút…hư…hư…rồi!!!

----------------

Trong một vụ đắm tàu, 10 người đàn ông và một cô gái bám vào sợi dây ròng xuống từ một chiếc máy bay trực thăng cứu hộ. Tổ lái thông báo, một người phải buông tay, nếu không sợi dây sẽ đứt và tất cả sẽ chết.

Ai sẽ là vật tế thần đây?

Cuối cùng, cô gái kể cho cánh đàn ông nghe một câu chuyện thật cảm động về sự hy sinh. Cô kết luận rằng mình sẵn sàng hiến dâng cuộc sống để cứu họ, rồi hô to:

- Hy sinh cao đẹp là bất tử!

Cô gái chưa dứt lời, cả đám đàn ông đều… vỗ tay!

----------------------

Một ngày nọ, thỏ tình cờ vớ được một khẩu súng. Nó thích lắm, xách súng đi tìm các loài thú khác để dọa. Thình lình gặp gấu đang trèo cây, thỏ chĩa súng và hỏi:

- Gấu, mày đang làm trò gì vậy?

- Tao đang lấy mật ong.

- Leo xuống mau! Không tao bắn!

Gấu vốn sợ súng đành loay hoay tụt xuống. Thỏ được thể quát:

- Ngồi vào gốc cây! Không ngồi tao bắn.

Gấu miễn cưỡng ngồi vào gốc cây. Thỏ thích chí quát tiếp:

- Gấu, mày ị đi! Không là tao bắn.

Hết sức giận dữ nhưng không có cách nào thoát, gấu đành cố rặn ra được mấy cục. Thỏ được nước lấn tới nữa:

- Gấu, mày bốc ăn đi!

- Không, tao không ăn.

- Không ăn tao bắn đó!

Đến thế này thì nhục quá. Gấu điên tiết nói liều:

- Thì mày bắn đi! Tao thà chết chứ không ăn!

Thỏ bèn bóp cò, nhưng rủi thay súng không nổ. Thỏ đứng chết trân, sau đó lắp bắp:

- Ông… ông gấu ơi!

- Gì?

- Để .. để đấy con … con ăn cho.

---------------------

Ở một làng nọ có một gia đình mới cưới vợ cho con. Sau một thời gian, người con dâu có mang và đẻ một đứa con trai rất khỏe mạnh. Trong ngày đầy tháng của cháu bé, gia đình quên mất mời một người già trong làng. Bà cụ rất tức giận và nói một lời nguyền: “Đứa bé gọi tên ai trong gia đình, người đó sẽ chết.”

Khi đứa bé biết nói thì cả gia đình đã quên lời nguyền kia. Một hôm đứa bé gọi “Bà ơi”, thế là hôm sau bà ngoại nó chết. Khi đứa bé gọi “Mẹ ơi”, thì người mẹ cũng ra đi ngay trong đêm ấy. Hôm sau nữa, đứa bé gọi “Bố ơi”, người bố chán nản, chẳng thiết ăn thiết uống, lên giường nằm chờ chết. Nhưng sáng hôm sau, ông ta thức dậy, thấy mình vẫn sống sờ sờ. Chợt nghe tiếng khóc bên hàng xóm, thì mới hay. Người hàng xóm đang khỏe mạnh thì bỗng chết sáng nay.

----------------------

Jim đang thử việc ở một công ty đa quốc gia. Vào ngày làm việc đầu tiên, anh gọi điện cho phòng phục vụ và lớn tiếng nói vào ống nghe: “Mang cho tôi một cốc cà phê ngay”.

Đầu dây bên kia liền trả lời:

- Nhầm số rồi. Anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?

- Không.

- Tôi là giám đốc quản lý.

- Thế anh có biết tôi là ai không? – Jim lớn giọng quát.

- Không.

- Tốt. – Jim thở phảo và bỏ ống nghe xuống.

---------------------

Thời kỳ cách mạng Pháp, một kỹ sư, một luật sư và một thầy tu bị đem ra xử trảm. Bước ra đoạn đầu đài, họ được lựa chọn nằm ngửa hoặc nằm sấp tuỳ ý khi đưa đầu vào máy chém.

Thầy tu nói:

- Tôi sẽ ngửa mặt lên nhìn trời vì Chúa ngự trên đó và tôi có thể nhìn thấy Người trên đường tới thiên đàng.

Dứt lời, ông đường hoàng bước tới, đưa đầu vào máy chém. Đao phủ thả lưỡi dao và nó lao xuống cách cần cổ của ông thầy tu vài đốt tay thì dừng lại. Cho rằng đức tin của ông đã làm cảm động cả trời đất, đao phủ trả tự do cho ông ta.

Đến lượt ông luật sư bước lên đoạn đầu đài. Ông nghĩ thầm: “Nếu vị tu sĩ kia may mắn nhờ ngửa mặt lên trời, biết đâu mình cũng vậy” và chọn được chặt đầu trong thế nằm ngửa.

Y như lần trước, lưỡi dao lại hạ xuống cách cần cổ ông luật sư vài đốt tay. Ông kêu lên:

- Các người không thể hành quyết ta hai lần vì một tội danh được.

Thế là ông được tha chết.

Đến lượt người kỹ sư, khi đưa đầu vào máy chém, ông cũng chọn tư thế nằm ngửa và không ngừng suy nghĩ về điều kỳ diệu vừa xảy ra. Chợt nhận ra điều gì, ông la lớn:

- Chờ chút đã! Nếu mấy người đổi chỗ sợi dây xanh và sợi dây đỏ cho nhau, lưỡi dao sẽ không bị kẹt nữa.

------------------

- Làm thế nào mà ông có thể mua được tòa biệt thự sang trọng này trong khi thu nhập của ông rất thấp? – Kiểm toán viên thuế vụ chất vấn.

- Ô! Tôi đâu có mua! – Người đóng thuế đáp – Hè năm ngoái tôi đi câu và bắt được con cá vàng to. Khi tôi gỡ nó ra khỏi lưỡi câu, nó mở miệng nói: “Tôi là một con cá có phép thuật. Hãy thả tôi về với biển cả, tôi sẽ ban cho ông một ngôi biệt thự tráng lệ!”. Tôi ném con cá xuống biển và được tòa biệt thự này…

Kiểm toán viên nóng nảy ngắt lời:

- Làm sao ông có thể chứng minh chuyện như vậy là có thật chứ?

- Bằng chứng đấy! – Người đóng thuế vừa nói vừa chỉ vào ngôi biệt thự.

--------------

Sinh viên ngành luật tốt nghiệp đến văn phòng luật sư tìm việc. Trưởng phòng nhân sự đặt tình huống để kiểm tra tâm lý.

- Trước mắt cậu là bức tranh, trên đó vẽ 3 người đang bơi trên biển, xung quanh rất nhiều cá mập. Một người không cầm gì trong tay nhưng người này không sợ cá mập. Người thứ hai cầm trong tay con dao lớn, người này sẽ chiến đấu đến cùng với cá mập để bảo vệ mình. Người thứ ba cầm khẩu súng bắn dưới nước. Hãy tự đánh giá mình là người nào?

- Tất nhiên là người thứ ba.

- Rất tiếc, bạn không thích hợp với văn phòng. Chúng tôi cần những cộng tác viên tự coi mình như những con cá mập.

-----------------------

Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: Cha có gì khai báo không? Cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích. Nhân viên hải quan cười nói: Cha vui tính quá! Mời cha qua.

-------------------------

1 gã vào quán gọi vodka, nguyên chai. Bartender tỏ ra thông cảm: Chậc, gặp 1 ngày ‘trời đánh’ hả? “Còn phải hỏi,” gã nói chán chường, “mới phát hiện thằng em tớ gay!”

Hôm sau gã quay lại quán, lại vodka nguyên chai. “Gì nữa thế?”, bartender hỏi. “Hoá ra ông anh tớ cũng gay nốt!”

Khi cũng chính gã xuất hiện hôm sau nữa, bartender không kìm được: “Sh*t! Nhà ông cóc còn ai thích đàn bà à?”

Gã nọ nhíu mày 1 giây rồi thở dài “Có đấy. Vợ tớ”.

----------------------

Hỏi: Mẹ ơi, sao ai cũng thích làm chuyện ấy?

Đáp: Giống con hồi bé thích ngoáy mũi ấy mà.

Hỏi: Thế con trai sướng hơn hay con gái sướng hơn hở mẹ?

Đáp: Con ngoáy mũi thì ngón tay sướng hay mũi sướng?

Hỏi:Thế sao con gái bị “híp dâm” thì lại không sướng?

Đáp: Có kẻ chọc tay vào mũi con thì con có sướng hay không?

Hỏi: Tại sao con gái có kinh thì không làm chuyện ấy?

Đáp: Con đang chảy máu cam con có ngoáy mũi không?

Hỏi: Sao bọn con trai lại không thích đeo BCS?

Đáp: Có bao giờ con đi găng tay mà ngoáy mũi không?

Hỏi: Làm nhiều có bị to ra không mẹ? Đáp: Ngày bé con ngoáy suốt mà mũi con bây giờ vẫn nhỏ đấy thôi.

-------------------

Một cặp vợ chồng đi nghỉ tại một khu câu cá. Người chồng thích đi câu vào lúc trời sáng, người vợ chỉ thích đọc sách. Một hôm người chồng đi câu về và muốn chợp mắt một chút. Mặc dù không quen với không khí trên hồ nhưng người vợ vẫn chèo thuyền ra ngoài để hưởng ánh sáng mặt trời. Cô ta chèo thuyền ra xa một đoạn sau đó dừng lại và tiếp tục đọc sách. Đột nhiên, có một anh bảo vệ tiến lại gần. Anh ta dừng ngay bên cạnh thuyền của cô và hỏi:

- Xin chào quý cô, cô đang làm gì thế?

- Tôi đang đọc sách. – Người phụ nữ trả lời.

- Cô đang ở trong khu vực cấm câu cá đấy. – Anh ta nhắc.

- Tôi xin lỗi thưa ngài, nhưng tôi không câu cá, tôi chỉ đọc sách thôi

mà.

- Nhưng cô có tất cả các dụng cụ cần thiết cô có thể câu bất cứ lúc

nào, tôi phải giữ cô lại và lập biên bản mới được.

- Nếu anh mà làm vậy tôi sẽ kiện anh về tội quấy rối tình dục. – Người

phụ nữ nạt lại.

- Nhưng tôi thậm chí còn chưa đụng vào cô kia mà.

- Đúng thế, nhưng anh có đầy đủ dụng cụ cần thiết và anh có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

-------------------------

ào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền họp Hội nghị G3, Vua nhà Hán chủ trì. Vua Hán cho các cung nữ cởi trần, bôi nhọ nồi vào ngực, bắt múa đãi các tướng. Cuối cùng, chọn 3 cô đẹp nhất cho ngồi cạnh 3 vị Tào, Lưu, và Tôn. Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen. Vua Hán

nghĩ bụng: “Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta!”. Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa. Tào Tháo khoái quá, cười nhe răng. Răng và lưỡi đều đen thui…^_^

----------------------

Một vị giáo sư do rất chuyên tâm tập trung nghiên cứu chuyên môn, nên rất mù mờ với chuyện xã hội. Một lần anh ta gặp một cô phụ tá cũng rất tập trung vào học tập chuyên môn mà không biết tí gì về cuộc sống. Hai người yêu nhau nhưng không biết làm gì sau khi đã cởi hết quần áo ra rồi. Họ mặc quần áo vô và vị giáo sư nọ gọi điện cho bố. Nhận thấy sự thiếu thốn về kiến thức xã hội trầm trọng của con trai mình, người bố quát mắng:

- Ra công viên mà xem mấy con chó mà học tập tụi nó kìa!

Ít lâu sau, người bố lo lắng bèn gọi điện cho con hỏi, vị giáo sư hạnh phúc trả lời:

- Dạ, mặc dù vợ con có chút trục trặc với con chó đực, nhưng con thì hoàn toàn thoải mái với con chó cái! Con đang tính gọi điện hỏi bố là tại sao cứ phải làm chuyện đó ở ngoài công viên ạ?

---------------------

Vào lúc người thuỷ thủ đến thị trấn thì mọi phòng của khách sạn đã kín chỗ.

-Ông phải còn phòng nào nữa chứ, anh ta khẩn khoản, hoặc chỉ một cái giường thôi, tôi không cần quan tâm là ở đâu.

-À, thực sự là tôi có một phòng đôi mà mới có một người – một anh chàng thuộc lực lượng không quân, người quản lý nói, và anh ta sẽ thấy thoải mái nếu được chia đôi tiền phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy to đến nỗi những người ngủ cũng phòng hồi trước đó phải phàn nàn rất nhiều. Tôi không chắc lắm là nó có thích hợp cho anh không.

-Không vấn đề gì, người lính thuỷ mệt mỏi nói, tôi sẽ lấy nó.

Sáng ngày hôm sau anh ta xuống ăn sáng với cặp mắt sáng ngời.

-Anh ngủ thế nào rồi? người quản lý hỏi.

-Chưa bao giờ tốt hơn thế.

Người quản lý rất lấy làm ấn tượng -Không vấn đề gì với anh chàng ngáy to đó ư?

-Chả sao cả, tôi làm anh ta phải im miệng ngay, anh chàng kia nói.

-Anh làm thế nào? người quản lý hỏi.

-Khi tôi vào phòng anh ta đã ở trên giường và ngáy khò khò rồi, anh thuỷ thủ giải thích, tôi đến gần, hôn một cái vào má anh ta và nói ‘Ngủ ngon nha, cưng’, và anh ta ngồi dậy cả đêm để trông chừng tôi.

------------------

Một buổi sáng, vị tiểu vương Ả rập thức giấc và cảm thấy bải hoải. Ngài nhận ra rằng sức lực của mình không còn cường tráng như xưa và bỗng thấy chán ngán hậu cung đầy cung tần mỹ nữ của mình. Nhìn anh hầu trẻ, tiểu vương nảy ra sáng kiến:

- Abdul, từ nay ta ban cho ngươi một ân huệ. Đó là, đêm nào ngươi cũng phải đứng trực bên ngoài phòng ngủ của ta. Khi nào ta kêu lên: “Trẫm khát!” và đi ra ngoài giả bộ tìm nước uống thì ngươi phải lẻn vào chiều chuộng cung phi trong bóng tối, để nàng tưởng ngươi là ta.

Một thời gian dài sau đó, mọi chuyện diễn ra như mong muốn của tiểu vương. Đêm nào ngài cũng kêu “Trẫm khát!” rồi lỉnh đi tìm chỗ ngủ, trong khi anh hầu trai tráng thay ngài làm công việc đầy lao lực.

Tới một sáng nọ, tiểu vương truyền gọi Abdul:

- Quân cẩu tặc! Ta sẽ phạt ngươi bằng trượng hình rồi đày ra sa mạc.

- Thưa vương công, con có tội tình gì đâu?

- Đồ ngu, tối qua vương phi ra ngoài tìm nước uống cho ta. Thế mà ngươi không nhận ra, cứ xông bừa vào, lại chẳng cho ta có lấy một cơ hội giải thích

VN:F [1.9.7_1111]

VN:F [1.9.7_1111]

VN:F [1.9.7_1111]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro