Chương 151 Sprite bình rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 151 Sprite bình rượu

Tác giả: Diệp Ức Lạc

Edit: Onion

Như Trang Phi Tuyết đã đoán trước, Mục lão gia tử ra khỏi Kỳ thạch hội liền chạy tới bái phỏng Trang lão gia tử.

"Lão Trang a! Tôn tử này của ngươi thật khó lường a! Lần này mở ra một khổi mặc phỉ, một khối tam sắc phúc lộc thọ. Ánh mắt đúng là quá tốt. Ngươi nói xem lũ hài tử xui xẻo nhà ta tại sao lại không có cái vận khí này chứ?" Mục lão gia tử lắc đầu cảm thán.

Trang lão gia tử cười gượng hai tiếng, nói: "Phải không?"

"Ta nói này, người có năng lực như vậy, sao ngươi không nhận về a! Thật quá phô trương! Người trẻ tuổi bây giờ tự trọng lớn, cần gì so đo. Ngươi cứ cậy già lên mặt đi, nhất định phải mắng hắn. Hôm nay ta nghe được hắn mắng ngươi là tử lão đầu. Người trẻ tuổi đúng là nóng nảy a!

Lão gia tử: ...

"Ta nghe nói tôn tử kia của ngươi bán đan dược có phải không? Rất nhiều người mua, ngay cả đứa lớn và tôn tử của ngươi cũng ăn." Mục lão gia tử nói.

"Không thể nào." Trang lão gia tử tất nhiên biết rõ Mục lão gia tử nói đan dược nào. Tiếng tăm của dưỡng sinh đan càng ngày càng lớn, hắn cũng có nghe qua.

Mục lão gia tử nhìn Trang lão gia tử một cái, cười cười, nói: "Ngươi vẫn còn ngượng ngùng, dưỡng sinh đan ăn vào kéo dài tuổi thọ sao? Ăn cũng được, ăn vào càng có tinh thần."

Trang lão gia tử nghĩ đến lần trước Eliza ở bữa ăn tụ hội nói muốn bán tráng dương đan, còn nói Trang Chí Minh không được liền đầu đầy vạch đen.

"Ta nghe nói , kỳ thật dưỡng sinh đan tác dụng chân chính là bổ thận. Lão Trang a! Đám trẻ nhà ngươi có phải không được hay không!"

Trang lão gia tử có chút chịu không nổi nói: "Lăn, lăn, lăn."

Mục lão gia tử xem bằng hữu tức muốn hộc máu, cười cười, nói: " Lão hữu, ngươi tính tình lớn như vậy làm gì? Ngươi thích thả khí như vậy, cũng chỉ có ta mới có thể chịu đựng, người khác đều không thèm để ý ngươi."

Trang lão gia tử có chút tức giận nói: " Bằng hữu ta có rất nhiều, ngươi mới không có người để ý."

Tin tức Sở Phong ở Kỳ thạch hội mở ra cực phẩm ngọc thạch nhanh chóng truyền ra ngoài, khiến cho chấn động không nhỏ. Trang Phi Tuyết còn chưa về đến nhà, tin tức đã bay đầy trời.

Trang Phi Tuyết đem phỉ thúy phúc lộc thọ, đặt ở trên bàn, trong ánh mắt hiện lên vài phần kinh ngạc cảm thán.

Tuy là Trang Phi Tuyết xưa nay nhìn quen thứ tốt, cũng vẫn là nhịn không được đối với chất lượng ngọc thạch mà líu lưỡi.

Trang Phi Tuyết chống cằm, nhìn Trang Trình nói:" Đầu tiên là ngươi, sau đó là Sở Phong, hay là nhà của chúng ta cùng cực phẩm ngọc thạch có duyên phận, ta hẳn là nên đi thử một chút vận khí a! "

Hôm nay ở Kỳ thạch hội, nàng chỉ lo xem Sở Phong mua ngọc thạch, chính mình cũng chưa mua được mấy.

Trang Trình nhướn mày, nói: "Tỷ, mua cực phẩm ngọc thạch phải có vận khí."

Trang Phi Tuyết gật gật đầu, nói: " Cũng không sai, nhưng ngươi xem Sở Phong đi."

Trang Trình: Nhị ca này nhìn đã thấy có quỷ a.

Trang phụ đi đến, liếc mắt một cái liền thấy được ngọc thạch trên bàn.

"Phi Tuyết, ngọc thạch này không tồi a!"

Trang Phi Tuyết nghiêm túc nói:" Ba, đây là nhị đệ ủy thác ta giao cho hội đấu giá bán. "

Đây là đồ của nhị đệ, nàng cũng không thể tùy ý động.

Trang phụ xấu hổ cười cười, nói:" Ta chính là nhìn xem một chút."

Trang Phi Tuyết nhìn Trang phụ, suy tư một chút, nói: "Phụ thân, gia gia tìm ngươi sao?"

Lão gia tử lớn tuổi, liền thích một ít kỳ trân dị bảo, lão gia tử mỗi lần được người tặng đồ tốt gì đó cũng đều lấy ra khoe một chút.

Khối tam sắc ngọc này phẩm chất khó có được, cũng là bảo vật hiếm thấy, nếu ai có thể lấy về cũng là cực kì có mặt mũi.

Trang phụ có chút xấu hổ nói: "Lão gia tử tựa hồ đối với ngọc thạch này thấy hứng thú

Trang Trình bĩu môi, nói:" Đáng tiếc, ngọc thạch là đồ của nhị ca, không phải của đường ca, hắn muốn bán lấy tiền."

Nếu hai đường ca của hắn lấy được thứ này, hẳn sẽ cầm đi hiếu kính lão gia tử.

Theo tính tình của lão gia tử cũng sẽ không chiếm không tiện nghi của tiểu bối. Nhưng mà nhị ca không giống nha! Trong mắt nhị ca chỉ có tiền thôi.

"Bán sao?" Trang phụ nói.

Trang Phi Tuyết gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, Sở Phong bảo ta cầm đi đấu giá hội bán, ta đã liên hệ với đấu giá hội rồi."

Trang phụ nhíu nhíu mày, có chút lo lắng nói: " Ngươi xem thử xem chũng ta có thể ngầm mua hay không?"

"Như vậy không tốt đâu." Trang Phi Tuyết trầm mặc nói.

Trang Trình nhìn Trang phụ, nói: " Ba, ấn tượng của nhị ca đối với lão gia tử không tốt lắm đâu, còn mắng hắn là tử lão đầu."

Trang phụ có chút ngoài ý muốn nói: " Nhị ca ngươi thật sự nói như vậy sao!"

"Nhị ca sống còn tiêu sái a. Người ta có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng mà." Trang Trình nói.

Trang phụ:...

Trang Phi Tuyết nghĩ nghĩ, nói: " Phụ thân, nếu ngươi thật sự muốn thì có thể đến đấu giá hội mua mà."

Trang phụ run rẩy một chút khóe miệng, nói: "Cũng quá phiền toái."

Tự nhiên hắn phải bỏ tiền, tóm lại tìm cách giảm thiểu thiệt hại là được.

"Đấu giá hội đều khấu phần trăm, phần lớn khấu mất 10%, 10% này cũng không ít."

"Mục gia gia ra giá ba trăm triệu, nhị ca không đồng ý, nếu gia gia muốn mua thì cũng nên thêm một hai trăm triệu vào. Nhị ca là người nhận tiền không nhận mặt." Trang Trình lắc lắc đầu.

Trang Phi Tuyết nhìn Trang Trình, nói: "Ngươi cũng biết à."

Trang Trình gật gật đầu, nói: "Đương nhiên."

Tuy rằng hắn cùng Sở Phong tiếp xúc không lâu bằng tỷ tỷ nhưng Sở Phong ở trước mặt hắn liền lộ nguyên hình, ở trước mặt tỷ tỷ toàn giả trang thành sói đuôi to.

Trang phụ gật gật đầu, nói: "Năm trăm triệu cũng không nhiều lắm."

Trang phụ đánh giá ngọc thạch giá cả hợp lý hẳn là tầm ba bốn trăm triệu, nhưng đồ ở đấu giá hội giá cả hẳn đều sẽ tăng một ít.

Trang phụ tinh mắt nhìn thoáng qua, nhìn thấy cái rương ở một bên: " Đó là rượu gì? Sở Phong cho ngươi sao?"

Rượu đúng là Sở Phong cho, Trang Phi Tuyết còn không kịp thu lại.

Rượu này đựng trong chai Sprite, thật sự có chút kỳ quái. Nàng đang định thay chai đựng:" Phụ thân, làm sao ngươi biết được?"

Trang phụ có chút ngượng ngùng cười cười, không thể nói rằng lúc Trang Phi Tuyết cùng Sở Phong nói chuyện ở một bên nghe lén được.

"Hương vị ra sao? Đem ra uống thử chút đi."

Trang Phi Tuyết gật gật đầu, nói: " Được rồi."

Phụ thân là tửu quỷ, nhìn thấy rượu hiếm lạ đều thích nếm thử.

Trang Phi Tuyết cầm mấy cái chén rượu tới, đổ cho phụ thân một ly.

Trang Trình có chút ngứa ngáy nói: "Ta cũng muốn, ta cũng muốn."

Sở Phong trong mắt Trang Trình có chút thần bí. Hắn cảm thấy rượu Sở Phong lấy ra hơn phân nửa là không đơn giản.

Trang Phi Tuyết có chút đau đầu nói: "Ngươi còn chưa thành niên đâu."

Trang Trình có chút kích động nói: "Dựa vào cái gì? Ta cũng muốn uống, chỉ là rượu trái cây thôi mà? Phỏng chừng độ cồn không cao đâu, tỷ cho ta uống môt chút đi."

Trang Phi Tuyết do dự một chút rồi cũng lấy cho Trang Trình một chén nhỏ.

Trang phụ uống xong một chén rượu, có chút kinh ngạc cảm thán nói: : "Rượu này không tồi!"

Trang Phi Tuyết nhìn Trang phụ một cái, nói: "Phải không?"

Trang Phi Tuyết cảm thấy rượu này không tồi, nhưng nàng càng coi trọng công hiệu của rượu.

Trang phụ có chút hồ nghi nói: " Rượu này có chút giống hầu nhi tửu."

Trang Phi Tuyết nghĩ nghĩ, nói:" Rượu này đúng là dùng vài loại quả ủ."

Nhưng có lẽ không phải hầu nhi tửu.

Hầu nhi tửu, theo tục truyền là đàn khỉ trong núi gom bách quả tới một động cây để trữ lương thực qua mùa đông, nhưng nếu đông đó không thiếu lương thực thì đàn khỉ sẽ quên đi chỗ dự trữ quả. Sau đó hoa quả trong động cây sẽ dần lên men rồi biến thành rượu hoang dã, tất cả đều nhờ cơ duyên xảo hợp. Hầu nhi tửu chân chính giá trị vô cùng quý giá.

Hầu nhi tửu chính tông tìm được ở một cái cây có thể để được trăm quả. Phải đảm bảo cây qua đông không nứt, ngoài ra còn phải rỗng ruột, hơn nữa phải bịt kín. Cây như vậy, thiên hạ này cũng tìm không ra được mấy cây.

Ủ hầu nhi tửu cần phải có thiên thời, địa lợi, nhân hòa, có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Hầu nhi tửu trên thị trường, chính là do con người đập nát vài loại trái cây sau đó lên mạn thành rượu trái cây, so với hầu nhi tửu chân chính còn kém xa.

Hầu nhi tửu càng ngày càng ít, theo thời gian qua, tửu quán muốn lấy ra hầu nhi tửu càng khó khăn.

Mấy năm trước có người tìm được ở trong núi sâu hầu nhi tửu, mang tặng phụ thân một ít. Sau khi phụ thân uống xong liền nhớ mãi không quên.

Trang Trình nhìn Trang phụ một cái, tò mò hỏi: "Phụ thân, rượu này uống ngon hơn hay hầu nhi tửu ngon hơn?"

Trang phụ chần chờ một chút, nói: "Mỗi loại một hương vị."

Trang Phi Tuyết sửng sốt một chút, không dự đoán được phụ thân đối với rượu này đánh giá cao như vậy. Phải biết là năm đó sau khi phụ thân uống hầu nhi tửu còn nhớ thương rất lâu, vận dụng rất nhiều quan hệ vì muốn tiếp tục vơ vét hầu nhi tửu. Nhưng lúc tìm về thì đều là hàng giả.

Thấy phụ thân đánh giá rượu này cao như vậy, trong lòng Trang Phi Tuyết có dự cảm không tốt, cảm thấy rượu chỉ sợ muốn giữ riêng cũng không được.

"Phi Tuyết a! Rượu này chia cho ta một nửa được không?

Trang Phi Tuyết cau mày, nói: "Ba, rượu này chủ yếu dùng dưỡng nhan, ta còn muốn dùng nó để duy trì nhan sắc."

Trang phụ cười cười, nói: "Phi Tuyết, ngươi đã xinh đẹp như vậy, làm gì cần cái này a! Hơn nữa không phải có dưỡng nhan đan sao?"

Trang Phi Tuyết cau mày, nói: "Dưỡng nhan đan hiện tại đang thiếu hàng. Chính ta còn không có."

Trang Phi Tuyết vốn muốn để lại mấy viên dưỡng nhan đan, nhưng sau đó có mấy người mặt mũi lớn tới hỏi, lại bán đi ba viên. Trang Phi Tuyết âm thầm hạ quyết tâm khi có lô hàng dưỡng nhan đan tiếp theo ít nhất cũng phải giữ lại ít nhất mười viên.

Trang phụ cùng Trang Phi Tuyết đàm phán một hồi, Trang Phi Tuyết bất đắc dĩ lùi một bước, nói:" Được rồi, chia cho ngươi một nửa."

Trang Trình thò qua, nói: "Tỷ, ta cũng muốn."

"Không có chuyện của ngươi! Ngươi tự mình đi hỏi nhị ca ngươi lấy đi!" Trang Phi Tuyết tức giận nói.

Trang Trình phồng lên quai hàm, nói: "Ta phải mở miệng như thế nào a! Hắn đối với ta ác liệt như vậy."

Trang Phi Tuyết nhìn Trang Trình, nói: "Ai bảo ngươi cùng nhị ca ngươi phô trương tính tình đại thiếu gia?"

Trang Trình: ". . . "

Oan uổng a! Hắn không có a!

Nhị ca hung ác như vậy. Nâng tay là có thể đem đầu người cắt thành hai nửa, hắn sao dám đối với hắn như vậy.

Trải qua một phen cò kè mặc cả, Trang phụ từ chỗ Trang Phi Tuyết lấy đi một nửa Bách quả lang.

Đối với Trang Trình, Trang Phi Tuyết hoàn toàn xem như không thấy, không thèm quan tâm. Trang Trình bỗng nhiên cảm giác được tỷ tỷ, ca ca ác ý thật sâu.

Trong biệt thự...

Elijah nhìn Sở Phong, hỏi: "Làm sao vậy?"

Sở Phong thu hồi di động, nói: "Tỷ tỷ nói, Trang gia có ý muốn mua khối ngọc thạch tam sắc kia."

"Ngươi muốn như thế nào."

Sở Phong không thèm để ý nói: "Chỉ cần tiền vào đúng chỗ, ngọc thạch bán cho ai cũng được, ta không có vấn đề."

Bán cho ai mà chẳng là bán. Những cái gọi là ngọc thạch cực phẩm đó, ở đây hắn còn có một cái rương, thật sự không tính là cái gì.

"Không biết có thể bán bao nhiêu tiền." Eliza có chút chờ mong nói.

Sở Phong cười cười, nói: "Hẳn là sẽ không ít đi."

Elijah nghiêng đầu, nói: "Còn không phải chỉ là cục đá sao? Vì sao có người chịu mua nhiều tiền như vậy? Thật đúng là luẩn quẩn trong lòng a! "

Elijah đã biết ngọc thạch ở thế giới này rất trân quý, chỉ là vẫn là có chút không hiểu.

Sở Phong nhún vai, nói: "Mặc kệ đi, chúng ta chỉ chờ phát tài là được."

Elijah gật gật đầu, nói: "Lần này là thật sự phát tài. Chúng ta có cần lấy ra thêm mấy khối ngọc thạch hay không?"

Sở Phong lắc lắc đầu, nói: "Tạm thời không cần."

Lần này tiền bán ngọc thạch đã đủ hắn dùng rất lâu.

Trang gia.

"Uống ngon." Trang Chấn Dương bỏ chén rượu trong tay xuống, có chút chưa đã thèm.

Tô Mạn Thanh uống một chén rượu, cũng cảm thấy không tồi: "Rượu này ta đã cầm đi sở kiểm nghiệm để kiểm nghiệm thử."

Trang Chấn Dương có chút tò mò nói: "Hử, báo cáo kiểm nghiệm nói thế nào?"

Báo cáo kiểm nghiệm nói, rượu này tồn tại nhiều loại Axit amin tốt cho thân thể, trong đó còn có một loại thành phần dược liệu phi thường đặc thù, đối thân thể có chỗ tốt rất lớn, nếu uống một thời gian dài, hẳn là có thể cải thiện rất nhiều đến thể chất.

Trang Chấn Dương gật gật đầu, nói: "Quả nhiên là như thế?

Trước đó Trang Chấn Dương không mua được dưỡng sinh đan, còn bị Eliza vạch trần chuyện dùng dược, cảm giác quá mất mặt, gần đây cũng ngượng ngùng không muốn đan dược.

Trang Chấn Dương uống rượu lấy từ chỗ Trang Phi Tuyết lại phát hiện ra rượu này tựa hồ kiêm cả công hiệu của dưỡng nhan đan cùng dưỡng sinh đan, hẳn là xuất phát từ tay cùng một người.

Tô Mạn Thanh nghiêng đầu, nói: "Người viện nghiên cứu nói, rượu này, hẳn là bị pha loãng, rất có khả năng là lấy rượu táo hai mươi đồng một chai trên thị trường pha loãng.

Trang Chấn Dương nghe vậy, thiếu chút nữa phun ra một ngụm rượu tới: "Ta nói mà, ta cảm thấy rượu này có vị táo thật nồng."

Bị pha loãng qua đã uống ngon như vậy, nếu không pha loãng không biết là hương vị gì.

"Nghiên cứu viên nói, may mắn rượu này bị pha loãng, nếu không người bình thường chỉ sợ không chịu nổi dược lực." Tô Mạn Thanh nói.

"Nhìn dáng vẻ này, Tiểu Phong hắn là nhận thức cao nhân a! "Trang Chấn Dương nói.

Tô Mạn Thanh gật gật đầu, sắc mặt cổ quái nói: "Hẳn là như vậy đi."

Nhi tử có tiền đồ, Tô Mạn Thanh vẫn rất cao hứng, bất quá Sở Phong như vậy sẽ cho nàng một loại cảm giác xa cách, rốt cuộc đã hơn hai mươi năm, nhi tử đã thành niên, không yêu cầu nàng che chở.

"Tiểu Phong hắn tựa hồ có chút thần bí a!"

Trang Chấn Dương kỳ thật vẫn luôn muốn giúp Sở Phong một phen, chỉ là không tìm được cơ hội, mấy lần tiếp xúc, hắn phát hiện ra đứa con trai này của hắn có lẽ căn bản không cần dựa vào hắn.

Trang Chấn Hoa đứng ở trong biệt viện, sắc mặt âm u.

"Ba, ngươi làm sao vậy?" Trang Trà nhìn sắc mặt Trang Chấn Hoa hỏi.

Trang Chấn Hoa sắc mặt khó coi nói: "Tên Sở Phong kia thật đúng là may mắn, không ngờ có thể mở ra hai khối cực phẩm ngọc thạch."

Trang Trà cúi đầu, sắc mặt cũng có chút khó coi.

Trước đó Trang Trình tùy tùy tiện tiện mở ra một khối Đế Vương Lục khiến cho nàng ta ghen ghét thật lâu, không nghĩ tới Sở Phong đi kỳ thạch hội chọn một chút, thể nhưng mở ra một khối mặc phỉ, một khối phúc lộc thọ, không tính ngọc thạch bình thường khác, chỉ hai khối cực phẩm kia ít nhất cũng đáng năm trăm triệu, vận khí này thật là.

Trang Chấn Hoa cau mày, nói: "Đứa con trai này của lão nhị có chút gai tay."

Lão gia tử tựa hồ nghe nói đến chuyện ngọc phúc lộc thọ tam sắc, đối với khối ngọc thạch rất có hứng thú. Trang Chấn Hoa cảm thấy lão nhị hẳn là sẽ đem ngọc thạch đưa cho lão gia tử, lão gia tử bắt được ngọc thạch, cũng sẽ thêm thiên vị nhà lão nhị vài phần.

Ngọc thạch sự tình còn nói được, Trang Chấn Hoa cảm thấy chuyện đan dược tựa hồ càng khó giải quyết.

"Đan dược kia, tựa hồ thật sự rất có hiệu quả."

Vốn dĩ Elijah tại gia tộc tụ hội có nói muốn bán đan dược, Trang Chấn Hoa còn nghĩ đối phương đầu óc có vấn đề, nhưng Trang Chấn Hoa đột nhiên phát hiện, đan dược này, tựa hồ thật đúng là thứ tốt.

Phú hào mọi nơi càng ngày càng nhiều người chú ý tới đan dược này, thậm chí có người vì đan dược, cùng người nhị phòng đánh tốt quan hệ, cục diện này đối với hắn thực bất lợi a.

Trang Trà nhấp môi, nói: "Nghe nói thuốc viên do một cái lão trung y điều phối, nếu, có thể tìm ra người này thì tốt rồi."

Trang Trà cơ duyên trùng hợp, cũng lấy được một viên dưỡng nhan đan, sau khi ăn vào, phát hiện hiệu quả xác thật không tồi, quyền bán đan dược đều ở trong tay Trang Phi Tuyết. Trang Phi Tuyết hiện tại ở trong vòng phú hào chính là chạm tay là bỏng a!

Ở sinh nhật yến hội lần trước, có không ít người lôi kéo làm quen Trang Phi Tuyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro