ykis

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

người yêu ơi!
từ đông sang hạ, từ ngày này qua tháng khác, từ năm này qua năm kia, khi thế gian cứ mãi xoay vần, thì tình yêu tôi dành cho em vẫn còn đấy.
được chúa ban cho sự sống và mảnh tình đơn thành này, tôi lớn lên và phải lòng em.

em có biết không?
tôi nhớ dáng hình nhỏ bé của em dưới ánh hoàng hôn rực cháy, tôi thả hồn mình lạc vào màu biển trong vắt nơi đáy mắt em. tôi yêu em, yêu đến điên dại.
bản tình ca mùa đông tôi viết cho em đến giờ vẫn chưa dứt. gã tồi như tôi chẳng có gì hơn là đôi dòng tha thiết, qua mấy lá thư tay tôi gửi tặng em.
hai ta giống như trong câu chuyện người đẹp và quái vật.
Một câu chuyện cổ xưa nhưng cũng rất chân thực. Họ đến với nhau một cách tự nhiên, chúa trời ban cho họ cái tình yêu sâu thắm.

mà em ơi!
tôi là quái vật, em là người đẹp. hai ta vốn dĩ chẳng thể cùng nhau, từ thuở ban đầu cái luật tự nhiên đó đã vậy. em được bao nhiêu người tỏ tình, đàn hát cho nghe, còn tôi, chỉ biết viết cho em mấy lá thư dang dở.
nhưng tôi có niềm tin mãnh liệt vào tình yêu tôi dành cho em. Bất cứ thứ gì em muốn, dẫu là hái sao trên trời, thì thề rằng, tôi cũng sẽ nguyện ý vì em mà làm cái điều vĩ ngạn ấy.

nhưng cớ sao?
bông hồng đỏ thẫm như màu tình yêu tôi vẫn còn cài trên tóc, mà gai hồng đã vội đâm thấu trái tim tôi, để máu này rỉ ra đầy đau nhói. tình yêu đó, cái tình yêu tôi hết mình vun đắp và bảo vệ, em không màng tới, em gạt nó xuống đất lạnh đơn côi. em và người say đắm với nhau, còn tôi thì vẫn mãi là kẻ si tình, dại khờ yêu em.

ôi em ơi!
tôi đã chết dần theo thời gian, lá gan trong tôi héo úa tựa những chiếc lá khô mùa đông, trái tim tôi cũng đã vội tàn lụi, chẳng còn chút máu.
chúa đã bắt tôi khỏi cái trần gian đau đớn này, tôi lìa xa quê hương, trả thịt cho đất mẹ hiền hòa. thân xác tôi mục rữa, lặng lẽ nằm lại dưới ba tấc đất, và tâm hồn tôi chỉ còn là một đám tro tàn. những đoá hoa tôi tặng em cũng đã vội héo úa, bức thư tôi viết thì đã nhoè chữ rồi, em ơi!

nhưng mảnh tình tôi thì vẫn mãi còn đó, trường tồn theo thời gian vĩnh cửu. chết đi, tôi vẫn nhớ em, lòng tôi vẫn mãi hướng về em, người yêu của riêng tôi.
em là người đẹp còn tôi là quái vật. quái vật thì sẽ không bao giờ chiếm được tình yêu nồng thắm của người đẹp.
tôi đã viết xong cái kết cho tình mình. người đẹp và quái vật, họ không đến với nhau. quái vật sẽ chết đi, mang theo tình yêu dại khờ xuống tận sâu đáy mồ.

ngày hôm ấy, tuyết phủ trắng xóa cả mảnh đồi, cánh hồng cuối cùng cũng lặng lẽ rụng rơi.
mùa đông giữa tháng sáu không bao giờ kết thúc.

người yêu ơi! tôi yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro