Chương 63: Chất vấn !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quế Hải cứ như vậy nhìn Văn Toàn, nhìn một thân mặc quân phục của cậu, đẹp trai hào hùng đứng ngay bên cạnh mình. Trong đôi mắt của Quế Hải một trận đau đớn như kim châm, kìm nén trong tám năm lại bắt đầu tái phát tràn ra từ đáy lòng, nuốt chửng toàn bộ dây thần kinh và lục phủ ngũ tạng cậu.

Gương mặt của Văn Toàn bị ánh nhìn của Quế Hải thiêu đốt đến đau đớn tê dại, cậu rất muốn nghĩ cho bản thân một lời dối trá lấp liếm, bịa ra một cái lý do, nói cho Quế Hải biết bộ quân phục này là do cậu mượn về mặc. Nhưng sau đó có một không quân đi vào, liền nói một câu," Sĩ quan, sao ngài lại trốn trong đây?", triệt để đạp Văn Toàn xuống vực sâu vạn kiếp không ngoi lên được.

Văn Toàn máy móc đưa mắt chuyển qua khuôn mặt đang hào hứng, thản nhiên nói,"Mọi người cứ chơi trước đi, lát tôi qua."

"Vậy ngài nhanh lên một chút, tất cả đều chờ ngài đến đó." Vị không quân trước khi đi còn thúc giục một câu.

Văn Toàn  trấn định tâm tình một chút, con mắt sắc chuyển về vẻ lãnh đạm, tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra nhìn Quế Hải,"Thật là trùng hợp, cậu cũng ở đây hả?"

Quế Hải mở miệng cũng không lưu tình," Vì sao nhập ngũ lại không nói cho tôi biết? Vì sao cùng người khác lừa dối cảm tình của tôi? Đầu tiên là nói cho tôi biết cậu chết rồi, làm cho tôi hai năm sống không bằng chết. Sau đó lại nói với tôi là cậu ra nước ngoài, để cho tôi tìm cậu khắp thế giới, trơ mắt nhìn hy vọng lần lượt bị tiêu diệt.......Có phải cậu cảm thấy thú vị khi dằn vặt người khác lắm không?"

Ánh mắt Văn Toàn lạnh cứng che đậy nội tâm đau đớn,"Tôi chưa từng cùng với người khác lừa dối cậu, bọn họ thích nói như thế nào thì nói cái đó, đó là tự do của bọn họ, tôi chưa từng ở sau lưng thao túng bất cứ cái gì, tôi chỉ sống cuộc sống của bản thân mình."

"Chỉ sống cuộc sống của bản thân mình?" Quế Hải cười nhạt,"Vậy cậu cũng quá thoải mái rồi, tôi bội phục lòng chịu đựng mạnh mẽ của cậu, bội phục năng lực bày mưu tính kế của cậu."

"Đúng, lòng tôi rất mạnh mẽ." Ánh mắt Văn Toàn trở nên sắc lạnh,"Cho nên cậu đừng có tiếp tục dùng mấy lời độc ác vu khống hãm hại tôi, tôi nghe xong cũng chỉ cười cho qua thôi, người khó chịu chính là cậu."

"Thật không?" Quế Hải hăm dọa,"Vậy cậu cho tôi biết, vì sao cậu nhập ngũ? Vì sao thà vào quân đội chịu tội cũng không chọn xuất ngoại?"

"Đó là tự do của tôi, tôi không thích xuất ngoại, liên quan gì đến cậu?"

"Toàn sĩ quan, cậu dám nói cậu không phải vì tôi mà nhập ngũ không?"

Quế Hải từng tiếng lạnh lẽo ép hỏi, dữ tợn đâm vào trái tim Văn Toàn.

"Dựa vào cái gì mà tôi phải nhập ngũ vì cậu? Cậu có lý do gì chống đỡ cho cái sự ngờ vực nực cười ấy không?""Vẫn còn cần tôi chỉ ra hay sao? Trước đây ba tôi ép tôi nhập ngũ, tôi không thích đi.Mẹ tôi lại càng không muốn chúng ta gần nhau, Chỉ có một cách làm cho ông  bà ấy bỏ ý niệm này, đó chính là cậu phải nhập ngũ. Một khi cậu nhập ngũ, ông ta sẽ hoàn toàn cách ly hai chúng ta, chắc chắn sẽ không bắt tôi nhập ngũ. Tôi nói không sai chứ?"
Văn Toàn châm một điếu thuốc, giọng nói âm u,"Cậu thực sự suy nghĩ quá nhiều rồi."

Quế Hải đoạt lấy điếu thuốc Văn Toàn đưa lên miệng hút,"Là tôi suy nghĩ nhiều hay là do cậu đang giả bộ?"

"Tôi cần phải giả bộ hay sao? Cậu ra đường tùy tiện túm một người đàn ông hỏi xem, người nào được tuyển làm phi công lại không đi? Sẽ vì cậu là con trai thiếu tướng, thì tôi nhập ngũ chính là vì cậu sao? Còn nữa, thực lực của ba cậu lớn như thế, kể cả chúng ta cùng nhau nhập ngũ, ông ta muốn cách ly hai chúng ta cũng là chuyện dễ dàng! Cậu tìm những lý do này cũng quá gượng ép, không phải sao?"

"Chính là cậu gượng ép!" Ánh mắt Quế  Hải âm u,"Cậu đừng quên, trên danh nghĩa cậu cũng là con trai của Quế Hùng (ba anh) , cậu nhập ngũ, chính là củng cố cơ nghiệp của ông ta, trọng trách trên người ông ta nhẹ đi, đương nhiên sẽ thả lỏng giới hạn đối với tôi.Văn Toàn, trước đây nếu không phải là cậu muốn như vậy, hai chữ Quế Hải tôi liền viết ngược!"

"Cậu thích viết ngược viết xuôi thì tùy cậu, cậu có viết vòng tròn thì cũng không ai quản cậu, đừng có tự mình dát vàng trên mặt nữa."

"Tôi có dát vàng lên mặt như thế nào đi nữa, bản lĩnh vẫn còn kém cậu ngàn lần!" Quế Hải bước hai bước tới trước mặt Văn Toàn,"Nếu cậu đường đường chính chính nhập ngũ, cần gì phải trốn trốn tránh tránh hả? Nói là làm giám đốc điều hành rất có mặt mũi phải không? Hay là cái chức vụ sĩ quan đại đội của cậu không thốt ra khỏi miệng được?"

Hai nắm tay Văn Toàn nắm chặt, trong ánh mắt lộ ra vẻ như muốn đánh cược tất cả,"Tôi vì cậu mà nhập ngũ thì làm sao? Vì cậu nhập ngũ thì chiếm tiện nghi lớn của cậu hay sao? Ông đây tự nguyện! ! ! Ông đây lăn lộn đến vị trí ngày hôm nay, nhập ngũ vì thằng chó nào cũng đều đáng giá! !"

"Nhà cậu gọi cái này là chiếm tiện nghi hả?" Mặt Quế Hải đột nhiên u ám, trong con ngươi nhuộm một tầng căm uất,"Văn Toàn, cậu chính là một tên ngu ngốc! ! Không tìm đâu ra một tên ngốc như cậu! !"

"Làm sao lại không tìm được?" Văn Toàn tức giận đáp trả,"Không phải có một ví dụ sống sờ sờ đứng trước mặt tôi hay sao?"

Trong lòng Quế Hải vô cùng khó chịu, cảm giác không biết gọi tên, tám năm, mấy năm trước cũng không biết chịu đựng thế nào, cứ như vậy đau nhức đến chết lặng, cho rằng vĩnh viễn cũng sẽ không còn cảm giác, kết quả tên đầu sỏ gây nên tội đã trở lại, hơn nữa còn trang bị vũ khí đầy đủ mà trở về giết người! !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro