Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haizzz, đã thua 6 trận r sao?

Hinata Shoyo - người đã thua Nekoma 6 trận chứng tỏ sức mạnh bền bỉ của họ dù thiếu đi cựu đội trưởng Kuroo, chàng trai trẻ ấy vậy mà rất nhiệt huyết vì đối với cậu được chơi bóng chuyền cùng Kageyama đã là một niềm hạnh phúc rồi.

Vì sao lại nói vậy? Vì dạo gần đây Hinata nhận ra rằng trái tim mình đã thuộc về Kageyama lúc nào không hay. Cậu bỗng nhận ra từ khi nào mình đã yêu những cú chuyền hoàn hảo hay khuôn mặt cọc cằn nhưng đâu đó thể hiện rằng vẫn có hình ảnh của mình trong mắt cậu ta.

Từ lúc nào cậu đã có thói quen hay nhìn lén tên Kageyama kia và cảm thấy thấp thỏm hồi hộp khi bị phát hiện. Đôi lúc tôi còn thấy thật may mắn khi cậu có một khuôn mặt khó ưa vì nếu như cậu dễ gần một chút thì chắc cậu sẽ trở thành hot boy của trường mất và khi ấy cái cơ hội vốn đã mỏng manh dễ vỡ nay còn mỏng manh hơn nữa.

I found a love for me......
Barefoot on the grass, listening to our favorite song......

Tôi đã nhớ rất rõ một lần cậu nói rằng mình rất thích bài hát ấy. Thế là mỗi lần bật bài đó lên, mong muốn được là người của cậu ngày càng mãnh liệt. Cứ mỗi lần thấy cậu nói chuyện thoải mái với một ai đó thì trong lòng tôi lại sôi sục lên một cảm giác khó chịu. Chỉ muốn cậu là của mỗi một mình mình.

Từ khi thích cậu đối tôi mỗi ngày đều là niềm vui. Nhưng mà cảm giác vừa giống lại vừa không giống khi có lẽ cậu chỉ coi tôi là một người đồng đội không hơn không kém. Nếu như tôi thổ lộ cái tình cảm này có khi sau này đến cả cái liếc mắt của cậu tôi cũng sẽ không nhận được mất. Có khi cậu còn thấy kinh tởm tôi nữa chứ.

———————
Kageyama à không phải là Tobio.
Tobio, Tobio, Tobio,... có một câu nói : một người thì có đồng đội nhưng không có bạn bè, một người có bạn bè nhưng không có đồng đội. Hai người giống như đang chờ đợi đối phương vậy.
Tobio đúng không nhỉ, có vẻ như nó đang nói về chúng ta đấy!
———————

Tôi gập quyển nhật ký lại, nhảy thẳng lên giường. Mong rằng khi say giấc mình có thể gặp anh trong mơ nhưng có vẻ bản thân lại không may mắn như vậy.

———
Hôm sau

" Oi Boke tôi không ăn đâu cậu ăn đi."

"Không phải bánh bao cà ri là một trong những món cậu thích sao Bakayama?"

"Oi đừng gọi tôi như vậy Boke Hinata Boke, nói chung là tôi không ăn mà không biết cho ai nên cậu ăn đi."

"Ờ được rồi."

Hmmmmmm, tên này hôm nay sao thế nhỉ bình thường mình giành muốn chết thì không đưa hôm nay tự dưng đưa cho, đáng nghi quá mà. Thôi kệ miễn có đồ ăn được rồi.

Dần đà ngày nào Kageyama cũng đưa bánh bao cà ri cho Hinata mặc kệ sự từ chối của cậu. Mọi người trong đội ai cũng nhận ra ẩn ý của Kageyama nhưng tên ngốc về mặt tình cảm này thì chắc chắn là không nhận ra rồi.

"Em không thấy sự bất thường của Kageyama sao Hinata?" Ennoshita - người mama tuyệt vời sau suga-san tiếp quản việc trông coi đám quạ này đặc biệt là hai tên ồn áo kia.

"Dạ có chứ ạ, tên đó ngày nào cũng cho em bánh bao, chắc hắn đã bỏ thuốc độc vào cũng nên may mắn là em không bị gì." Hinata

"Haha, em vui tính thật đấy Hinata, thật ra không phải vậy đâu, anh từng nghe người ta nói rằng nếu có ai đó thường xuyên cho bạn một món mà họ vốn dĩ rất thích thì khả năng cao là họ thích em đấy." Ennoshita nói kèm theo cái nháy mắt.

Nghe đến đây mặt Hinata bắt đầu đỏ ửng đến tận mang tai, cậu nói "Baka Kageyama Baka" rồi chạy đi mất để giấu đi sự ngại ngùng này.

Rồi cho đến chiều nay cậu đã nhận tin nhắn của Kageyama về việc hẹn gặp mặt nhau ở công viên. Vốn dĩ đang rất khó sử về việc của anh Ennoshita còn gặp tình huống này khiến cậu muốn nổ tung đầu rồi.

Và rồi cái gì cần đến cũng phải đến.

"Hinata, làm người yêu tớ đi."

Nghe câu đấy xong cậu cảm tưởng như mình bị ảo tưởng vậy, không đời nào một tên Kageyama này lại nói mấy lời này được.

Mày tỉnh lại đi Hinata, chắc chắn là m đang mơ. Nhưng mà nếu mơ vậy thì mình có thể làm mọi chuyện mình thích đúng không? Mình có thể hẹn hò đúng không?

"Được thôi." Sau khi phân vân một hồi thì đó chính là câu trả lời của cậu.

Bỗng nhiên tên đó lao về phía cậu, ôm cậu thật chặt. Hơi ấm này, đây không phải là mơ! Cậu thật sự đã được Kagayama tỏ tình sao. Cậu cười mãn nguyện mà ôm lại đối phương thật chặt.

Chuyện tình đẹp bắt đầu từ đây.

Trên đường về Hinata nói vu vơ.

"Này bánh bao cà ri mày là thứ gắn kết bọn ta sao. Hmmmmmm được rồi cảm ơn mày." Sau khi nói xong cậu bỏ nguyên cái bánh bao vào miệng.

"Phụt, điều đó có vẻ là đúng nhỉ Shoyo, chắc mình cần phải cảm ơn chủ bài viết đó rồi."

"Nè đừng gọi thẳng tên của tớ ra, mà chủ bài viết gì chứ."

Nếu như anh không gợi ý chắc có khi lên năm ba bọn nhỏ vẫn chưa thổ lộ quá. Thật ra tác giả của bài viết đó chính là Ennoshita-san. Anh vốn dĩ đã nhận ra tình cảm của hai đứa rồi nhưng đợi mãi chẳng đứa nào chịu chủ động, thân là đàn anh thì phải đứng ra giúp đỡ chứ. Và thế là cuối cùng cũng tác hợp thành công rồi.


End.
Trà Đào.
23:18 ngày 30 tháng 9 năm 2021.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro