Bokuto Koutarou - Cuộc sống sau khi kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bokuto đang phụng phịu ngồi cạnh cửa sổ, anh ấy cứ nhìn về phía bạn rồi lại thở dài. Thấy có gì không đúng lắm, đây đâu giống Bokuto thường ngày. Bạn bèn bước đến bên cạnh, vỗ vai hỏi anh ấy có chuyện gì. Anh ấy lí nhí trả lời:

-Hôm qua ý..

-Hử? Hôm qua làm sao?

-Hôm qua anh thấy tên nào đó nắm tay em, mà em còn cười với hắn ta nữa.

Anh ấy không chịu nổi nữa, bắt đầu bật khóc. Cho đến bây giờ, bạn vẫn tự hỏi: "làm thế nào mà Akaashi có thể kiên nhẫn với Bokuto như vậy nhỉ?"

- Ðó là đối tác của em mà thôi. Còn việc nắm tay thì em vẫn chưa hiểu lắm.

Có nắm tay sao? Làm gì có nhỉ?

- Hắn ta cầm tay em rồi lắc lên lắc xuống còn gì. Ðã thế còn nắm chặt như thế, có phải em hết yêu anh rồi đúng không?

Bokuto vừa mếu máo vừa khóc một cách thương tâm, giọng điệu tra hỏi khiến cho lòng bạn mềm nhũn.

- Anh à! Cái đấy là bắt tay mà.

Vừa dứt lời, mắt Bokuto sáng rực lên như nhận ra điều gì đó.

- Ừ nhỉ..

- Bokuto đúng là ðồ ngốc ðáng yêu mà ! Nếu anh lo sợ có người muốn cướp em ði, vậy thì em có món quà cho anh này.

- Anh không phải là đồ ngốc. Nhưng mà quà là gì thế?

Bạn lôi ra một chiếc hộp nhỏ từ trong túi. Từ từ mở ra, bên trong là một cặp nhẫn đính hai viên kim cương óng ánh. Bạn quỳ xuống, nhỏ nhẹ nói:

- Bokuto Koutarou, liệu em có thể được vinh dự là ngýời ði cùng anh ðến cuối cuộc ðời ðýợc không?

Anh ấy rõm rớm nýớc mắt trả lời:

- Anh khỏe nhưng mà đi nhiều vậy mỏi chân lắm em. Anh cũng phải nghỉ ngơi để chơi bóng chuyền nữa chứ. Nên là anh không thể đi cùng em được.

Thôi, ðến ðây thì thật sự sa mạc lời với anh ấy rồi.

- Em ðang cầu hôn anh ðấy. Anh thực sự không muốn ðồng ý sao?

Lúc ðấy, Bokuto mới hốt hoảng

- Có chứ, anh muốn ðồng ý. Nhýng mà không phải thýờng là ðàn ông cầu hôn sao?

- Ðàn ông với phụ nữ thì liên quan gì, em muốn kết hôn với anh thật nhanh thôi. Sao? Không ðýợc à? Anh không ðồng ý thì thôi.

- Có chứ, có chứ....Anh ðồng ý mà.

Bokuto ðứng dậy, mặt ðỏ bừng, bẽn lẽn nhý thiếu nữ mới lớn. Anh ấy xòe bàn tay to lớn của mình ra ðể ðón lấy chiếc nhẫn.

- Em yêu anh.

- Anh yêu em.

Sau khi ðeo nhẫn, hai ngýời trao nhau một nụ hôn. Ðám cýới không lâu sau cũng diễn ra. Những ngýời bạn trong câu lạc bộ ðều ðến tham dự. Thật may là anh ấy không mời cả trýờng.

Nhýng mà nói thật, nếu ðợi Bokuto cầu hôn. Thì biết bao giờ mới ðám cýới, nên là mình cứ phải ra tay trýớc thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro