❤️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oneshot: LUST.

NGHĨA LÀ: HAM MUỐN.

COUPLE: Haitani x Mikey x Sanzu.
---------------------
Cả người Ran uể oải đem chiếc chìa khóa tra vào ổ, đôi tay đã sớm mỏi nhừ do phải liên tục cầm súng giết người, đầu ngón tay trở nên tê rần khi phải bóp cò súng quá nhiều trong một khoảng thời gian dài. Đưa tay lên xoa xoa hai bên thái dương đầy nhức nhối do cường độ làm việc quá cao.

Gã vẫn còn cả chục bản báo cáo chưa hoàn thành nữa, nếu lần này mà còn đùn đẩy cho cái tên thiên tài kiếm tiền kia để đi chơi nữa thì chắc chắc rằng cái tên đó sẽ đình công nghỉ việc mất, mà gã cũng không muốn bị trừ lương đâu. Thôi thì đành kêu thằng em trai 'Yêu quý' cùng nhau thức thâu đêm để làm cho xong đống tài liệu đó.

Gã lôi điện thoại ra tính nhắn tin cầu cứu thằng em trai đã biệt tích gần cả tuần nay về giúp gã. Vừa bước tới khúc rẽ ở cầu thang, đập vào mắt gã chính là hình ảnh con chó đầu hường và sếp của gã đang đứng hôn nhau thắm thiết.

Dưới ánh đèn vàng mờ ảo trên dãy hành lang, Sanzu nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể gầy gò của em vào lòng, như muốn sưởi ấm cơ thể, như muốn lấp đầy khoản trống trong tim người nọ. Đôi tay khẽ chạm vào khuôn mặt đầy tinh xảo của em, như nâng niu viên pha lê đầy xa xỉ trong lòng bàn tay. Anh cúi đầu xuống đặt vào lòng bàn tay trắng ngần kia một nụ hôn phớt qua, để chứng minh rằng tình yêu của anh, sinh mệnh của anh, sẵn sàng trao trọn cho người kia bất cứ lúc nào, cho dù nó là cái chết đầy đau đớn thì đối với anh điều đó cũng sẽ trở nên bình thường, vì người anh yêu muốn như vậy, vì vua của anh là tuyệt đối, là người mà không ai được phép phản bội.

Anh lại từ từ di chuyển lên phía trên, ngước nhìn em bằng ánh mắt cầu khẩn, như cầu xin sự ban phước từ vị thánh thần trên cao, thì thầm từng lời nho nhỏ bên tai cậu trai với mái tóc bạch sắc. Như chờ đợi một lời khen, một lời hứa, hay chẳng có gì cả. Anh hơi nâng gương mặt nhỏ nhắn của em lên vừa tầm với đôi môi khô khốc của bản thân, thành kính dâng lên đó một nụ hôn kiểu Eskimo, một nụ hôn đơn giản bằng việc mặt đối mặt với nhau và hai cánh mũi cao cùng cọ nhẹ nhàng với nhau. Đó là cách mà tên điên này thể hiện tình cảm hết sức ngộ nghĩnh với vị vua của mình.

Đây là đối với hai người, còn với góc nhìn của Ran, chính là việc em và thằng chó kia đang hôn nhau, gã còn thấy rất rõ những vệt hồng mờ nhạt ở nơi gò má cùng đôi tai của người kia. Máu nóng của gã dường như trở nên sục sôi, gã đưa điện thoại lên chụp hình lại và ngay lập tức gửi cho thằng em đầu sứa kia. Hai bàn tay gã siết chặt lại đến bật cả máu, chiếc điện thoại nhìn cũng gần như chuẩn bị lìa đời để về với tổ tiên của nó.

Gã bước chân thật nhanh đến phòng của mình, từng bước chân đùng đùng cùng tiếng đóng cửa thô bạo kia cũng có thể cho thấy sự tức giận của gã, gã đi vào phòng của bản thân mặc kệ hai khuôn mặt ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra của Mikey và Sanzu.

Ran cứ đi tới đi lui trong phòng của mình, tay liên tục cho những viên kẹo cứng vào miệng mà nhai rôm rốp. Đó chính là dấu hiệu của việc gã đang tập trung suy nghĩ một việc gì đó. Rồi gã với tay mở điện thoại lên xem thử, thấy gần cả trăm tin nhắn, và những tin nhắn đó là của...

...Rindo.

Rindo nhận được tin nhắn của thằng anh ngả ngớn của mình, liền mở ra xem thử. Sau khi nhìn thấy tấm hình đầy sắc nét mà anh trai hắn gửi, Rindo giống như hoá rồ mà đập phá mọi thứ trong phòng của hắn.

Mẹ kiếp.

Mẹ kiếp.

Mẹ kiếp.

Đồ chơi của riêng hắn, bất kì ai cũng không được phép lấy đi, kể cả là thần thánh. Vậy mà thằng khốn Sanzu dám đụng vào. Hắn phải giết nó.

Ngồi lên chiếc siêu xe của bản thân, Rindo phóng như điên như dại trên đoạn đường cao tốc hướng về phía căn cứ chính của Phạm Thiên. Hắn chẳng thèm quan tâm việc mình đã vượt qua bao nhiêu cái đèn đỏ, phạm bao nhiêu điều luật. Vì chỉ lát nữa thôi, thì những cái đó đều sẽ được Kakuchou xử lý gọn gàng, sạch sẽ thôi, hắn đây là đang tạo việc cho tên bảo mẫu kia làm chứ không phải hắn đang bóc lột sức lao động của người khác đâu. Hắn chắc chắn sẽ cho Mikey cảm nhận được kết quả của việc làm hắn tức giận đến mức như vậy sẽ ra sao.

Kétttt.

Tiếng thắng xe đầy chói tai vang lên trước cổng nhà chung của Bonten. Hắn đùng đùng mở cửa đi vào trong, tính đi tìm Mikey trước, sau đó là sẽ tìm cho ra tên chó Sanzu để tính sổ. Nào ngờ mới đi được mấy bước đã bị ông anh trai hách dịch nắm đầu lôi vào trong phòng của ổng.

Cốpp.

Ran kí thật mạnh vào đầu của Rindo, gắt gỏng nói:

- Mày đang làm cái quái gì đấy?

Hắn cũng bực dọc đáp lại:

- Tất nhiên là tìm Mikey để hỏi cho ra lẽ rồi, chứ còn làm cái quái gì nữa.

Ran thật sự cảm thấy rất bất lực với thằng em trai não nhỏ của gã rồi, hơi cười mỉa nói:

- Mày là cái đéo gì của Mikey mà có quyền chất vấn nó như vậy. Cùng lắm quan hệ giữa mày với nó cũng chỉ là vua và những con tốt thôi. Giờ tao có một cách vừa có thể diệt trừ thằng đầu hồng kia, vừa có được một vị trí quan trọng trong lòng của Boss.

- Thật sao?

Khoé miệng gã khẽ nhếch thành một vòng cung, nói nhỏ vào tai của Rindo:

- Tất nhiên rồi. Giờ thì nghe cho rõ đây...

Sanzu tung tăng nhảy chân sáo đi tìm Vua của anh để khoe về chiến tích ngày hôm nay của anh.

- Vua ới~~!

Bộpppp.

Aisss chết tiệt. Thằng Sanzu ăn mẹ gì mà nặng như heo thế. Anh em nhà Haitani chật vật cố kéo cơ thể đầy nặng nề của No.2 Phạm Thiên vào phòng tối.

- Mikey à~~! Chuẩn bị xem kịch hay mà bọn tôi dành tặng riêng cho em đi~! Và sau đó là đến lượt của em~~.

Tiếng cười khanh khách của hai anh em nhà nọ vang vọng trong bóng tối khiến cho người nghe không khỏi rùng mình. Ác quỷ thực sự đã thức tỉnh.
=============
Mikey lê từng bước lên phòng của mình, đưa tay mở cửa phòng, một mảng tối đen bao phủ khắp cơ thể. Em bỗng nghe thấy tiếng bước chân ở phía sau, theo thói quen nghĩ rằng đó là Sanzu, liền cất giọng uể oải nói:

- Haru, mau lấy cho tao ít thuốc ngủ loại mạnh.

Chờ mãi không thấy người kia trả lời, em đâm cáu, dự quay lại sẽ cho người kia một đạp, nhưng khi em quay lưng lại, người đối diện với em không phải là tên chó điên khét tiếng, mà lại là một tên nào đó, vì phòng quá tối nên em không thể nhìn kĩ được tên đó là tên nào, chỉ thấy được đôi mắt màu tím cà phát sáng đầy ranh ma, cùng với dáng vẻ đầy lịch lãm của một quý ông, chưa kịp phản ứng, tên đó liền nhanh như cắt lấy chiếc khăn đã tẩm thuốc mê lúc trước bịt lấy miệng và mũi của em. Cả hai đường hô hấp đều bị ngăn chặn khiến Mikey cảm thấy khó chịu, vung tay muốn thoát ra khỏi cánh tay rắn chắc kia, nhưng trước mắt bỗng chốc tối sầm đi, tay chân như mất hết sức mà khụy xuống.

Và tên lạ mặt đó chính là Ran Haitani, một thành viên cốt cán của tổ chức.

Ran thấy em như vậy, liền nhanh tay bế lấy em. Ôm trọn tình yêu nhỏ bé ấy vào trong lòng, điều đó khiến cho trái tim của gã nhảy nhót không thôi.

Ấm. Nhưng ốm quá.

Người em vừa mềm mại vừa ấm áp, thảo nào mà thằng Sanzu kia cứ đòi ôm mãi không buông. Đúng là con đỉa hồng chết tiệt. Nhưng như thế này thì ốm quá rồi, ôm chẳng đã tay miếng nào hết, đã vậy còn rất nhẹ nữa, bế chẳng có cảm giác gì hết. Chắc sau này phải bồi bổ nhiều hơn mới được, không cho em ấy ăn Taiyaki thay cơm nữa. Đúng là chỉ có những lúc như thế này thì mình mới thấu hiểu được phần nào của Kakuchou, ngày nào cũng phải suy nghĩ xem hôm nay phải cho Mikey ăn cái gì, phải tìm cách để cho em ăn như thế nào, rồi đủ thứ các kiểu con đà điểu, trong thâm tâm sâu sắc hiểu ra rằng:

Xin lỗi mày, Kakuchou. Vậy mà trước giờ tao cứ nghĩ mày là một người nhàn rỗi ăn không ngồi rồi.

Rindo ở phía sau ló đầu ra ngó thử, khinh bỉ nhìn thằng anh trai của mình vừa sờ mó Boss của nó vừa cười đầy dâm dê, đê tiện, miệng còn lẩm bẩm thứ ngôn ngữ kì lạ gì đó nữa. Không ngần ngại chút nào hết, Rindo thẳng tay táng vào đầu anh nó một cái rõ mạnh.

Bốp.

Ran ôm cái đầu đầy choáng váng của mình, nghĩ trong đầu:

Má nó, không biết mình là anh nó hay nó là anh mình nữa.

- Tất nhiên anh là anh của em rồi.

Rindo lên tiếng như giải đáp thắc mắc trong lòng của gã.

Ran sau khi nghe xong cũng gật gù.

Nhưng khoan, dừng khoảng chừng là 2 giây, gã đã nói gì đâu mà thằng em trai của gã đã nói rồi. Ran nhìn đứa em trai của mình đầy hoài nghi.

Như để trả lời câu hỏi của gã, Rindo không nhanh không chậm giành lại Mikey ôm vào lòng, thong thả vừa đi vừa nói:

- Thì tại anh nghĩ cái gì cũng đều thể hiện lên trên mặt của mình hết, nhìn một cái là biết liền chứ gì. Em đọc anh như một cuốn sách mà. Mà nè, mặt anh lúc hỏi em nhìn nó ngu vãi ra.

Nói xong còn cười như thằng điên mới trốn trại, không thèm chừa lại cho gã một chút hình tượng nào hết.

Ran vừa nghe dứt câu xong cả mặt liền nhanh chóng đen như đít nồi. Gã dậm chân chạy theo sau em gã, cố kìm nén cơn tức giận nói:

- Vậy giờ mình làm gì tiếp theo đây, em trai ~?

- Thì tất nhiên là mang em ấy đến căn phòng đó rồi. Căn phòng mà chúng ta đã đặc biệt làm để dành tặng riêng cho em ấy mà. Đợi đến khi tỉnh lại em ấy liền sẽ nhận được một bất ngờ to lớn của hai anh em mình.
++++++++++++++++++
Đợi đến khi Mikey tỉnh lại, đồng hồ đã điểm gần 7 giờ tối. Mở đôi mắt mèo đen cố thích ứng với căn phòng tối đen như mực, đưa tay lên xoa xoa hai mắt của mình để cho bản thân thanh tỉnh hơn sau một giấc ngủ dài. Sau khi đã hoàn toàn tỉnh táo, Mikey nheo mắt men theo ánh trăng trắng xám ở cửa sổ, nhìn thấy một bóng đen đang ngồi thưởng thức rượu, nhưng căn bản vì trời quá tối nên em không thể nhìn rõ được mặt. Nhưng em có thể chắc chắn rằng tên đang ngồi ngay trước mặt em đây là một tên không hề dễ xơi. Có thể tiếp cận được em một cách dễ dàng mà không bị những cốt cán của Phạm Thiên phát hiện hay thủ tiêu tại chỗ, đã vậy còn có thể thoát khỏi họng súng của Haru thì quả là một kẻ khó nhằn.

Bỗng cặp mắt của kẻ kia nhìn chằm chằm vào em. Dù đã là tội phạm đứng đầu một băng đảng tội ác, nhưng ánh mắt đó không khỏi khiến em cảm thấy sống lưng lạnh lẽo một trận, trực giác của em không ngừng kêu gào em chạy thoát khỏi chỗ này, trốn thoát khỏi tên ác quỷ trước mặt, truớc khi có điều gì đó tồi tệ hơn xảy ra, nhưng em phải chạy thoát khỏi cái gì và trốn khỏi điều gì mới được chứ.

Bỗng dưng tên lạ mặt kia cất tiếng hỏi em:

- Tỉnh rồi à? Mày hôn mê lâu quá làm tao lo chết đi được.

Mikey nghe thấy giọng nói đầy quen thuộc không khỏi sững sốt.

Chất giọng này chính là của.... Rindo.

Không thể nào lầm được, giọng nói của anh em nhà Haitani luôn có sức ấn tượng rất mạnh đối với em sau giọng của Haru, từ lúc gặp mặt đến lúc trở thành tội phạm, em chưa bao giờ nhầm lẫn giữa những người trong tổ chức. Đây chắc chắn là giọng của Rindo.

- Mày là.... Rindo? Tại sao mày lại bắt cóc tao đến đây? Còn Haru đâu, có phải là mày đã làm gì Haru rồi đúng không?

Mikey bực dọc nói. Tính đi lại chỗ tên đầu sứa cho một cú đá vào thái dương.

Leng keng.

Tiếng xích sắt lạnh người vang lên ở nơi cổ chân trắng nõn. Chiếc xích màu đen huyền không hề khiến cho bàn chân của em nặng đi, nhưng vẫn hạn chế đi một phần sức mạnh và sự tự do của em.

- RINDO, mở nó ra cho tao. NGAY LẬP TỨC.

Mikey gằn giọng ra lệnh cho Rindo, từ lúc trở thành tội phạm em chưa bao giờ bị đối xử như thế này, những người có ý định làm thế này đối với em liền sẽ bị Haru giết không toàn thây. Bàn tay trắng ngần đưa lại gần chiếc xích, những ngón tay thon dài không ngừng cạy mở chiếc xích đen nhánh, nhằm giải thoát cho cổ chân của mình.

Rindo vẫn điềm nhiên từ tốn đi lại gần chỗ của em, trái ngược với hành động nhẹ nhàng cùng khuôn mặt đầy ôn nhu kia thì bàn tay của hắn lại mạnh bạo bóp lấy cằm của em, đay nghiến nói với em:

- Thích không Mikey? Đây là món quà mà tao và anh trai đã đặc biệt tự tay chọn lựa dành riêng cho mày đó. Tao rất thích màu đen của chiếc xích này đó, nó làm tao liên tưởng đến đôi mắt của mày, đôi mắt mèo đen tĩnh lặng, khiến cho tao muốn móc nó ra, để xem coi đôi mắt đó thấy được điều gì tốt đẹp ở trên người thằng khốn Sanzu. Tao muốn moi trái tim của mày ra để xem bên trong đó chứa thứ gì mà lại luôn yêu thương và bao dung cho thằng Sanzu đó. Mày thật biết cách để làm cho người khác tức chết đó, Mikey à.

Sau khi nghe Rindo nói một hồi, bàn tay không ngừng miết mạnh lên cằm của em, đầu óc của em gần như quay cuồng, những câu nói của hắn lọt vào tai của em đều trở thành một mớ hỗn độn.

Em không hiểu, em thân thiết với Haru thì có gì là sai, em cũng đâu có cướp giật hay lấy cái gì của hắn đâu mà khiến hắn tức giận như vậy chứ.

Thấy em ngồi thất thần như vậy, Rindo buông cằm của em ra, để lại một câu nói rồi đi ra ngoài.

- Mày cứ chuẩn bị tinh thần đi, tao và anh trai tao sẽ chuẩn bị một món quà khác cho mày.

Sau đó hắn bỏ ra ngoài, tiện tay khoá luôn cái cửa ra ngoài duy nhất, vừa thấy hắn đi ra ngoài, Mikey liền nhanh chân chạy lại bên cửa sổ nhìn thử. Là tầng 9, không nhảy được rồi, nếu mà là tầng một hai thì còn có hi vọng, cách ra ngoài duy nhất chỉ có thể đi ra bằng cái cửa kia thôi, nhưng nếu đi bằng cái cửa kia thì chắc chắn sẽ bị phát hiện rồi tóm lại mất.

Vấn đề bây giờ là em cần phải thoát ra khỏi chiếc xích này, nó làm em khó chịu quá. Ở đây không có chìa khóa, Mikey lục tìm hết tất cả các ngăn tủ trong phòng cuối cùng mới tìm thấy được một cái kẹp tóc nhỏ, sau một hồi cố gắng cạy mở thì chiếc xích cũng chịu buông tha cho cái cổ chân của em.

Vừa bước tới cửa để nghe ngóng thông tin ở bên ngoài. Cánh cửa liền bật mở.
Vì bị mở một cách quá đột ngột nên em chưa kịp giữ thăng bằng liền ngã về phía trước, ngay khi em tưởng bản thân sẽ tiếp đất bằng mặt thì có một vòng tay ôm em vào lòng. Ngước mắt lên thì thấy người đó là Ran, em liền nhanh chóng gạt tay cố thoát ra khỏi cái ôm của gã đàn ông nguy hiểm này, cánh tay của gã liền siết chặt lấy em khuôn mặt đầy ngả ngớn nói:

- Wao, Boss biết người mở cửa là tôi nên đã sà vào lòng tôi sao. Tôi hạnh phúc quá đi mất thôi. Tôi có nên thưởng cho Boss của mình không nhỉ?

Nói rồi gã vác em lên vai, một tay giữ chặt lấy em, tay còn lại thì khoá cửa cẩn thận. Cảm thấy điều không lành sắp đến với em. Mikey liền phản kháng, tay và chân không ngừng đập vào người của Ran với mục đích để gã thả em ra. Nhưng kết quả lại không như mong đợi của em, Ran thấy em không chịu ngoan ngoãn nghe lời gã, gã liền đưa tay đánh vào mông của em.

Chát.

Mặc dù lực đạo chẳng mạnh là bao nhiêu nhưng cũng đủ khiến cho cơ thể của em căng cứng và ngoan ngoãn hơn so với lúc đầu. Ran không nói không rằng, bế em lên giường rồi lấy một sợi dây thừng trói hai tay của em lại, phía dưới thì dùng chân chen ở giữa hai chân của em rồi tách nó ra.

Em nhìn gã không rời mắt, em sợ, sợ chỉ cần em hơi lơ là một chút thôi thì tên điên kia ngay lập tức sẽ xé xác em ra, như kẻ săn mồi tóm được con mồi béo bở mà bản thân đã săn lùng nhiều ngày.

Ran thì không nghĩ nhiều như vậy, bây giờ gã chỉ muốn đè em ra và chịch em thật mạnh thôi. Từng ngón tay lạnh lẽo của gã nhẹ nhàng luồn vào trong lớp áo đen của em, điên cuồng mơn trớn cái bụng phẳng lì không có lấy nổi một miếng cơ nào của em, rồi gã từ từ vén áo của em lên cao, đến khi để lộ ra hai nụ hồng kia. Ngực của em không hề to như đàn bà, nhưng khi bóp vẫn cảm nhận được sự mềm mại, núm vú màu hồng nhạt như màu hoa đào đầy ngon miệng, nó lại càng nổi bật hơn trên nền da trắng như tuyết của em, khiến cho người ta ham muốn chiếm lấy làm của riêng, trêu đùa em cho đến khi em bật khóc mới chịu dừng lại. Mới chỉ nghĩ đến đó thôi đã khiến cho gã nứng muốn chết.

Ran mân mê hai đầu vú nhỏ khiến cho cơ thể của em hơi run, đôi lúc gã lại bóp cả bầu vú hay kéo căng nó ra rồi thả tay để nó bật lại. Mỗi lần gã làm như thế cả cơ thể của em liền giật nảy không ngừng, hai núm vú rất nhanh liền dựng đứng lên, điều đó không khỏi khiến cho gã điên kia càng thêm thích thú. Nhìn ánh mắt ngập nước xinh đẹp của em liên tục trừng gã, đôi môi thì mím chặt lại với nhau ngăn chặn những tiếng rên rỉ đầy ái muội, sự chống cự như mèo nhỏ khiến gã hưng phấn không thôi, ánh mắt đầy quật cường nhưng chỉ một lát nữa thôi đôi mắt ấy sẽ chìm vào thứ nhục dục mà gã mang lại.

Ran hơi cúi người, kề miệng gã lại gần một bên vú dựng đứng, gã nhẹ thổi một hơi và chính điều đó đã khiến cho cơ thể của em bị kích thích, phía dưới không chịu nghe lời mà hơi cứng lại. Gã há miệng ngậm lấy một bên ngực, bú mút như thực sự sẽ có gì đó chảy ra, bú mãi mà chẳng cảm nhận được gì, gã chuyển sang cắn, lâu lâu còn day day khiến em phát ra vài tiếng rên nhỏ:

- Hức... A... Ưm.... Ức.... B...ỏ.... Bỏ...ra...

Mãi đến khi bầu vú sưng tấy và đầy dấu răng cùng nước bọt của gã thì gã mới chịu buông tha, bên kia cũng chịu không nổi sự giày vò từ bàn tay độc ác kia mà trở nên đỏ au. Gã nhìn em, ánh mắt đầy sự phấn khích:

- Mikey này, giọng mày rên nghe nứng quá đi mất, còn hay hơn cả mấy con điếm ở quán bar nữa. Có phải hay không mày cũng rên rỉ như vậy dưới thân thằng Haru hoặc có thể là nhiều thằng khác nữa.

Mikey nhếch mép nhìn gã, giọng đầy mỉa mai nói:

- Ha... Nếu đúng thì sao, còn nếu sai thì sao? Tao rên rỉ dưới thân của ai thì liên quan cái đéo gì đến mày chứ.

Vừa nghe xong dứt câu, Ran liền không nhanh không chậm giáng vào má của em một bạt tay, khiến cho em lỡ cắn phải lưỡi của chính mình mà phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Chát.

- Mày thật là ghê tởm đó Mikey. Cơ thể này của mày chỉ có thể thuộc về anh em bọn tao thôi. Chỉ có tao mới khiến cho mày trở nên dâm đãng và đĩ điếm như thế này thôi. NGHE CHƯA!

Nói xong gã đưa tay xé nát cái quần của em, mặc kệ sự giãy giụa như cá mất nước, bỏ qua những lời lẽ chửi bới của em, gã vẫn như cũ, chỉ chăm chăm chiếm lấy cơ thể của em.

- Ồ, nhìn này Mikey, mày mới chỉ bị tao chơi vú thôi mà ở phía dưới đã cuơng cứng như thế này rồi, mày cũng quá đĩ đượi rồi đó, có phải cơ thể của mày rất thích bị tao chơi đùa đúng không Mikey, vậy thì tao cũng không khách sáo nữa đâu nhé.

- Ran, mày tính làm gì v..vậy?

- Hở, thì tất nhiên là tao sẽ chịch mày rồi, chứ còn làm gì nữa.

- D...dừng lại đ...đi.

- Hửm, không phải chúng ta đang vui vẻ sao Mikey, việc gì phải dừng lại chứ. Tao sẽ khiến cho mày sướng đến chết luôn.

- K...không, thả tao ra.

Chát.

- Sao mày cứ cãi lời tao thế hả? Có phải vì tao đéo phải là thằng Sanzu nên tao không được quyền chịch mày đúng không. Vậy thì mày càng thích thằng Sanzu bao nhiêu, tao sẽ đụ mày bấy nhiêu, cho đến khi mày không còn trông mong gì ở thằng Sanzu nữa thì mới dừng lại.

Dứt lời, Ran tháo đai quần của bản thân để lộ ra cự vật to lớn của mình. Chưa kịp để Mikey cầu xin sự khoan dung thì gã đã bẻ mạnh hai bắp đùi trắng sữa làm xuất hiện hậu huyệt nhỏ đang khép chặt.

- RAN, DỪNG LẠI.

Bỏ ngoài tai tiếng gào hét của em, Ran một đường đâm thẳng vào bên trong mặc kệ sự chống cự của người kia, còn mạnh bạo đâm lút cán dương vật của mình vào bên trong em.

- AAAA....Đau.

Hai bên mép đùi liền xuất hiện dòng máu đỏ chói mắt. Đau, em đau quá. Cả cơ thể như bị xé toạc ra làm hai, đau từ thể xác đến tâm hồn, thật nhục nhã và kinh tởm.

- Mikey nè, mày có cảm thấy sướng không, tao đụ mày như thế này có thích không. Mày đừng quan tâm đến thằng Sanzu nữa, chỉ cần quan tâm đến tao thôi, tao sẽ thật nhẹ nhàng mà.

Thấy em mấp máy miệng, gã tưởng em đồng ý liền cúi đầu xuống để nghe rõ hơn, nào ngờ thứ gã nhận lại chẳng như mong đợi của gã.

- C...cút...

Chát.

- Mày cứng đầu thật đó. Vậy để tao xem coi mày chịu đựng được bao lâu nào.

Ran ra sức thúc vào bên trong em, mặc kệ dòng máu đỏ đang chảy ra càng nhiều hơn, nhuộm đỏ một mảng trên ga giường.

- Hức... D...dừng....lại.... A.... Ưm.... Ư.... Hức.... A....

- R...Ran....dừng....l...lại.... Hức.... Ch.... Chậm... A.... Chậm.... Chút...... Ức... Ứm.... Dừng.... A... Ưm....

Bỏ ngoài tai những lời cầu xin của em, Ran vẫn chung thủy ra vào, mãi đến khi gã chạm đến một điểm hơi gồ lên, khiến cơ thể của em như có dòng điện chạy qua, một đợt khoải cảm mạnh mẽ tràn vào cơ thể đến từng nơron thần kinh của em. Mikey cào vào lưng của gã, làm xuất hiện những vết như mèo cào nổi bật.

- AAAA... Ưm... Ra.... Ra... Mà....

Sau đó một dòng tinh dịch bắn thẳng lên vùng bụng và một ít lên ngực của em. Ran thấy thế liền đưa tay xoa xoa thứ tinh dịch đó lên ngực của em, rồi gã cúi xuống liếm láp nó.

- Thật ngọt.

Gã vừa liếm vừa cắn, thi thoảng còn để lại vài dấu hôn đỏ chót nổi bật trên da của em. Ran ra sức đâm vào điểm G của em, khiến em chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận những khoái cảm ghê tởm mà gã mang lại cho cơ thể của bản thân mình.

Sau hơn một tiếng rưỡi sau, trong khi em đã ra đến lần thứ ba thì gã mới chịu bắn lần đầu tiên vào trong em, mặc kệ sự phản kháng của em, gã vẫn nhất quyết đem cự vật của mình đâm sâu vào bên trong cơ thể em, bắn từng đợt tinh dịch nóng hổi lên vách tràng khiến cơ thể em như bị phỏng mà giật nảy liên tục.

- Đ...Đừng... Ra... A... Hức... Bên trong.... Mà... Ứm.... Ức....

Mikey cong lưng rồi đổ sụp xuống, đầu óc trắng xóa. Ai đó làm ơn hãy cứu lấy em với. Làm ơn hãy giải thoát cho em với.

Rầm.

Tiếng mở cửa mạnh bạo như sợi rơm cuối cùng cứu vớt lấy em. Thế nhưng người mở cửa lại chẳng phải là Haru hay những cốt cán của Phạm Thiên, mà lại là Rindo. Rindo thấy cảnh tượng bên trong, đưa tay xoa xoa mái tóc của bản thân cáu gắt nói:

- Anh Ran, anh vậy mà dám trốn em đi ăn mảnh trước. Anh có biết trong lúc anh đang chịch choạt Boss thì em phải đi xử lý cái của nợ này của anh không.

- Cũng đâu phải là anh muốn đâu, tại Boss ngon quá đó chứ. Mà cái của nợ đó còn sống không vậy Rindo?

- Anh cứ nghĩ nhiều, tên đó còn sống tốt chán, có điều bị gãy vài cái xương, lúc tên đó mới tỉnh còn cắn một tên lính của em và đấm suýt chết hai tên lính của anh.

Mikey nằm nghe đoạn đối thoại của hai anh em nhà Haitani cũng chẳng hề suy nghĩ nhiều về nó, em đoán rằng tên kia có thể là một tên phản bội hay gì đó thôi. Mãi đến khi Rindo túm lấy một mớ tóc hồng rồi lôi sền sệt vào bên trong phòng, ngay lập tức lộ ra khuôn mặt của người kia khiến cho cơ thể của em đứng hình.

Là Sanzu.

- Thằng chó khốn nạn, tụi mày đã làm gì Haru của tao vậy hả?

Mặc kệ cho cổ họng đau rát vì rên quá nhiều, thắt lưng như bị gãy ra làm đôi sau trận hoan ái vừa xảy ra. Ran thấy em chuẩn bị ngồi dậy để chạy lại chỗ của thằng Sanzu liền nắm lấy tóc của em kéo lại phía mình rồi giáng xuống mặt em một bạt tay.

Chát.

Tiếng chát lớn đến mức khiến cho Sanzu đang mơ màng cũng phải hơi hé mắt để nhìn sự việc đã xảy ra. Ngay khi anh vừa mở mắt ra thứ đập vào mắt của bản thân là hình ảnh vua của anh, người mà anh luôn trân quý, nâng niu như viên ngọc quý giá lại bị tên thấp kém kia tát đến chảy máu, rồi cả cơ thể của em còn đầy mùi tinh dịch nữa. Chắc chắn tên RAN HAITANI khốn khiếp kia đã vấy bẩn vua của anh, anh phải giết tên đó, phải mổ bụng róc xương, phải cho tên đó nếm trải sự đau đớn gấp trăm nghìn lần so với những gì mà vua của anh đã từng.

- Tụi mày ngon thả tao ra, tao sẽ bắn nát sọ của tụi mày. Mau thả vua của tao ra ngay lập tức. Hai tên khốn chó chết phản bội. Đó là VUA của chúng mày đó, mau thả Mikey ra.

Rindo thấy tên chó điên kia đã tỉnh liền nắm tóc giật ngược đầu của Sanzu lên, giọng đầy hả hê nói:

- Sanzu, mày nhìn kìa, đó là vua của mày đó, là người mà mày luôn kính trọng bấy lâu nay đó, bây giờ thì sao, nhìn chẳng khác gì mấy thằng điếm trong quán bar suốt ngày thèm bị đàn ông đụ địt.

Ran cũng không chịu thua, tiếp lời với em trai:

- Vua của mày ngon thật đó, chịch cũng sướng phết. Mỗi lần mà tao rút ra thì sẽ siết chặt lấy, lúc mà tao đâm vào liền không ngừng bú mút lấy con cặc của tao, đã vậy tiếng rên của Boss nghe cũng rất đã tai, giọng vừa hay lại còn ngọt lịm không giống như mấy con điếm ngoài kia, tiếng rên đầy giả tạo.

Sanzu nghe vậy càng tức hơn ,hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hai anh em điên khùng kia như hận không thể ngay lập tức cầm thanh katana chém chết chúng ngay tại chỗ.

Rindo thấy bản thân với anh trai đã chọc tức tên chó kia đủ liền kéo Sanzu lại một chiếc ghế và trói chặt tay chân vào chân ghế, sau khi thấy nút thắt đã hoàn toàn chắc chắn liền đi lại chỗ anh trai nhập cuộc.

Mikey thấy Rindo bước gần lại chỗ mình liền sợ hãi không thôi, em sợ tên đó cũng giống như Ran, sẽ tiếp tục làm chuyện kinh tởm kia, sẽ bắn thứ tinh trùng tanh tưởi, dơ bẩn kia vào cơ thể của em.

Ran thấy em trai của mình tiến lại gần liền nhường chỗ cho thằng em của mình, gã với lấy gói thuốc lá Sobranie Black Russian, đưa tay rút ra một điếu thuốc màu đen nhám điểm thêm hoạ tiết vàng gold nổi bật, Ran rít một hơi dài rồi thả vào hư không vài đợt khói trắng, cảm giác đăng đắng còn lưu lại nơi cổ họng khiến gã không khỏi xuýt xoa. Hút thuốc sau một trận làm tình nóng bỏng quả là một cảm giác rất tuyệt vời.

Thấy anh trai đã nhường chỗ cho mình, Rindo không nhanh không chậm túm lấy cổ chân của em lôi em về phía bản thân rồi lật em lại, động tác mạnh bạo khiến cho hậu huyệt của em không khép được liền chảy ra một dòng tinh dịch trắng đục len lỏi ở hai bên đùi. Rindo không quan tâm hậu huyệt còn đang đỏ au do vừa phải trải qua một trận làm tình mà không hề được chuẩn bị trước, trực tiếp đâm thẳng bốn ngón tay vào bên trong moi móc đống dịch nhầy nhụa của trận hoan ái lúc nãy, móng tay dài nhọn không ngừng cào loạn trên vách thịt khiến cho máu lúc này đã khô giờ lại bắt đầu túa ra, máu đỏ chảy dọc theo cánh tay của hắn, mãi đến khi bàn tay nhuộm đỏ một màu máu thì Rindo mới chịu rút tay của mình ra, không để cho em đau đớn thêm một giây nào, Rindo liền đâm thẳng cự vật của mình vào bên trong.

- AAAAA.... Hức..... B.... Bỏ..... Ra..... Đau...... Ưm.....

- Bọn khốn kia, chúng mày không nghe thấy vua nói đau hả? Mau bỏ vua của tao ra, tao sẽ chặt cái đó của tụi mày nếu tao thoát ra được.

Sanzu điên cuồng vùng vẫy thoát ra khỏi dây trói, miệng không ngừng chửi rủa Rindo.

Ran thấy như vậy liền thích thú tiến lại chỗ của Mikey. Nắm lấy những lọn tóc màu bạch kim kia rồi giật ngược đầu của em lên, tay bóp lấy cằm của em quay về hướng của Sanzu nói lớn:

- K.... Không.... Đ.... Hức..... Đừng..... Nhìn....m..... Mà.... A.... Haru..... Đừng..... L...àm.... Ơn.... Hức..... A.... Ch....ậm....

- Sanzu nè, nhìn mặt vua của mày xem, có phải rất nứng không?

- K.... Không.

Sanzu cố gắng nhắm mắt lại tĩnh tâm, mặc kệ những lời nói và những tiếng rên rỉ của Mikey. Nhưng phía dưới lại chống lại anh, từ từ dựng đứng lên tạo thành một túp lều nhỏ ở dưới đũng quần của anh.

- Ồ, Sanzu, mày tính lừa anh vậy, không phải phía dưới của mày cũng đang rất khó chịu sao. Hay là để Boss giúp mày thoải mái hơn nha~~.

- K... Không cần.

Sau khi nghe lời đề nghị của Ran, Sanzu liền nhanh như cắt từ chối. Nhưng Rindo đã bế em đến gần trong lúc anh nhắm mắt, cho nên khi vừa mở mắt ra, hình ảnh Mikey đang bị Rindo hung hăng dùng cự vật thúc vào bên trong khiến cho anh sốc đến sững người, Mikey cũng bất ngờ đến mức con ngươi co rút liên tục, hai mắt đẫm lệ, nước mắt cứ rơi lộp độp trên mặt của anh, nhưng anh chẳng thể làm gì cả, chỉ có thể cam chịu ngồi nhìn em bị sỉ nhục ngay trước mắt.

- Đừ.... Đừng.... Đừng mà..... Hức.... A.... Ưm.... Bẩn..... Lắm.... Đừng.... Đừng.... Nh.... Nhìn..... Mà..... Ha.....ru....

Rindo thấy một màn như vậy liền không nhân nhượng ấn đầu em xuống đũng quần của Sanzu. Mikey vừa chịu tác động ở đằng sau, phía trước thì liên tục bị ấn vào hạ bộ của Sanzu khiến em như sắp chết, cố há miệng để lấy thêm không khí lại đụng trúng cự vật của Sanzu khiến nó càng lớn thêm một vòng, bên tai là tiếng thở dốc đầy nặng nề của Sanzu cùng lời nói sỉ nhục của Rindo. Mikey chỉ có thể cắn răng kéo khóa quần của Sanzu xuống, sau đó là lớp quần trong, vừa kéo xuống hết, cự vậy to lớn liền đập vào mặt em, mùi trầm hương liền tràn ngập trong buồng phổi của em. Mikey như bị điều khiển mà đưa lưỡi liếm nhẹ một cái, liền khiến cho cái kia giật vài cái, trên đầu còn hơi rỉ một chút dịch trắng, Mikey liền há miệng ngậm lấy thứ to lớn kia mặc kệ khoé miệng đau nhói do những cái tát lúc nãy, cự vật của Sanzu chiếm trọn khuôn miệng của em, dù em chỉ mới đưa vào một nửa, hai tay vuốt ve phần thân phía dưới và hai túi trứng. Sanzu lúc đầu còn né tránh, sau này vì trốn không thoát nên buộc phải tiếp nhận những khoái cảm ít ỏi mà em đem đến.

- Hừ.....Hừm...

Mặc dù kĩ thuật của Mikey không cao siêu nhưng cũng đủ để khiến cho anh sướng đến phát điên lên. Sau một lúc không nhịn được liền bắn hết vào miệng của em, bản thân tính lên tiếng để kêu em nhả thứ đó ra liền thấy em rất điềm nhiên nuốt xuống, Sanzu không khỏi hoảng loạn, mặc kệ sự khuyên bảo của Sanzu, Mikey chỉ quay đầu đi và không nói gì, đúng lúc Rindo ở phía dưới cũng đến giới hạn mà đâm vài cái rồi thúc lút cán bắn toàn bộ vào bên trong em.

Nhìn em ngã khụy dưới đất cùng đống dịch nhầy tanh tưởi rất nhanh, ba con quái vật kia lại tiếp tục dựng đứng lên.

Ran bế em ngồi lên đùi của Sanzu, ngả ngớn nói:

- Anh em tụi tao làm rồi, hay mày cũng thử luôn đi, cấp trên~~.

- KHÔNG.

Vừa nghe xong câu trả lời, Ran lạnh mặt rút từ trong người ra một con dao găm nhỏ đâm thẳng vào một bên đùi của Sanzu, dù không trúng chỗ nguy hiểm nhưng vẫn khiến Sanzu đau đớn mà hét lên một tiếng.

Mikey thấy vậy liền thay Sanzu đồng ý, chậm chạm ngồi lên người của anh, xuýt xoa nhìn đống máu tuôn ra liên tục ở vị trí đùi, quay mặt hôn mấy cái lên mặt cùng với môi của Sanzu, chỉ có Sanzu mới được em trao đặc quyền đó thôi.

Lúc nãy, khi đang làm với Ran, gã có đề nghị muốn hôn em để tăng phần tình thú liền bị em thẳng thắn từ chối và sau đó là những cú thúc như vũ bão cùng những cái tát đau đớn.

Nhìn hai người kia đang trao cho nhau những hành động yêu thương, Rindo ngứa mắt ấn em ngồi xuống, khiến cho cự vật to dài, một phát đâm hết vào bên trong, hắn thấy vậy còn tiện tay xoay xoay con dao kế bên, khiến cả Sanzu và Mikey đau đớn không thôi.

- Mikey, mày muốn tự làm hay là để bọn tao giúp đây.

Dù nói như vậy, Rindo vẫn cứ liên tục nhấn em xuống mặc kệ em kêu la. Mãi đến khi Sanzu ra thì mới chịu ngừng lại. Ran đứng xem trò vui nãy giờ, bây giờ cũng vào góp vui chung, mặc cho Sanzu vẫn còn ở bên trong, Ran một lần nhét hết toàn bộ cự vật của bản thân vào hậu huyệt của em, hai cự vật chen chúc trong hậu huyệt nhỏ bé khiến cho Mikey đau như sắp chết.

Một lần nữa máu lại tuôn ra, trái tim tan vỡ, thân xác lụi tàn.

Thế là suốt một đêm đó Sanzu và Mikey bị hai anh em nhà nọ tra tấn từ mặt thể xác đến tinh thần. Đáng sợ đến mức dù có chết cũng không thể nào quên được.
/////////////////
Ngày hôm sau, khi tỉnh lại cả người Mikey đau nhói, nhất là bên dưới gần như là đã nát bấy, cố nén đau đớn đi vào nhà tắm, em chẳng buồn nhìn bản thân trong gương. Thật dơ bẩn, nhục nhã và kinh tởm. Đây không phải điều em muốn, thứ em muốn chỉ là một chút ít hạnh phúc nhỏ nhoi thôi, vậy mà cũng không được sao, Mikey bật khóc nức nở, hai mắt sưng vù, mãi một lúc sau em mới nín, sụt sịt vừa tắm rửa, vừa tẩy đi những thứ ghê tởm kia nhưng đến khi vệ sinh ở phía dưới, em vẫn không nhịn được mà khóc thêm một lúc nữa, tự mình xoa thuốc, tự mình an ủi bản thân hãy quên chuyện hôm qua đi. Những dấu vết hôm qua vẫn còn đó, rất nhanh nó sẽ hết, nhưng những vết thương ở trong lòng sẽ mãi mãi chẳng bao giờ hết được, nó sẽ luôn hiện hữu trong tâm trí em nhắc nhở em đã từng rất bẩn thỉu, đã từng rất bất lực, đã từng rất ngu ngốc và cũng đã từng rất vô vọng.

Gặp anh em nhà Haitani đang cười nói với nhau như không có chuyện gì ở hành lang. Em càng tủi thân hơn, như những việc hôm qua bọn chúng đã làm với em và Haru đều đã tan biến vào hư không, như chính bản thân chúng là người vô tội. Nó khiến em kinh tởm đến phát nôn.

Tìm từ sáng đến giờ, em vẫn chưa tìm thấy Haru, dù đã tìm rất nhiều nơi nhưng đến một cọng tóc cũng không thấy. Mãi đến khi em quyết định từ bỏ và vào thư phòng để giải quyết tiếp những tài liệu còn đang dang dở thì em thấy Haru.

Gã trai với mái tóc hồng đang thay em giải quyết giấy tờ, cho dù cơ thể của anh chẳng mấy lành lặn lắm, bị gãy tay trái và bị nứt xương chân cùng vết thương ở đùi do bị con dao đâm vào, còn tóc thì lại lởm chởm chỗ dài chỗ ngắn do hôm qua bị hai anh em kia nắm tóc gần như cả ngày trời.

Thế là vừa mở cửa phòng ra, đập vào mắt của em là hình ảnh Haru vừa khóc lóc vừa giúp em xử lý giấy tờ nhìn buồn cười lắm. Dù rất muốn cười nhưng vì cơ thể quá đau với lại sợ Haru buồn nên em chỉ có thể nén trận cười xuống, cố gắng lết cái thân tàn ma dại lại gần, vừa định cúi xuống hù người kia một cái liền bị cái ngước mắt của người kia làm giật mình.

Sanzu thấy Mikey đang đứng nhìn mình tính chạy lại lấy ghế cho em mà quên mất bản thân cũng đang bị thương, liền bị một trận đau buốt ập làm ngã lại xuống ghế.

- M... Mikey em ngồi ghế này, đừng đứng. Sẽ đau.

Nói rồi anh đưa tay để Mikey vịn vào, đỡ em ngồi lên ghế chung với mình.

- Có khó chịu cho mày không Haru hay để tao ngồi chỗ khác?

- Không, không khó chịu. Em ngồi với tôi một chút thôi, cho tôi ôm em một lát thôi được không. Tôi không cần gì nhiều đâu. Làm ơn....

Nói xong Haru ôm chầm lấy em , gục mặt vào hõm cổ trắng ngần nổi bật những dấu hôn đỏ chói. Anh khóc, khóc vì bản thân quá vô dụng, khóc vì một lần nữa lại chẳng bảo vệ được em, khóc vì tình yêu của anh, khóc vì cả hai chúng ta đều đã đánh mất đi chính mình. Em cũng khóc, khóc thật lớn, khóc vì những gì đã qua, khóc vì tình ta chẳng còn vẹn nguyên như ngày đầu, khóc vì tất cả, khóc một lần và mãi mãi để sau này không còn rơi nước mắt.

Em muốn chết.

Chỉ vậy thôi.

- Haru này, mày giết tao được chứ, hãy hận tao như một kẻ phản bội trong cuộc tình của chúng ta. Hãy kinh tởm tao như một con điếm dơ bẩn. Đừng bao dung như vậy nữa được không, tao cảm thấy mình thực sự không xứng đáng để nhận được những thứ đó. Không hề xứng đáng.

- Không Manjiro à, mày xứng đáng nhận được những thứ tốt đẹp hơn thế nữa, xứng đáng được nâng niu và yêu thương. Chứ không phải như thế này.....

Sanzu thủ thỉ bên tai em, rồi lại nhìn em chằm chằm, đôi tay lại siết chặt hơn. Vua của anh, Manjiro của anh, vẫn chẳng hề thay đổi từ lúc nhỏ đến bây giờ.

Rindo đứng ở ngoài vô tình nghe thấy liền cười cợt nhả, đây chính là cái giá phải trả cho việc dám phản bội lòng tin của hắn. Bây giờ Boss của hắn bị vấy bẩn rồi. Hắn nhìn thế nào cũng thấy rất... Kinh tởm.

Có lẽ Boss của hắn đã không còn là món đồ chơi mà hắn yêu thích nữa. Giờ Mikey chỉ là một con búp bê bị hỏng thôi.

Và những ngày sau đó, dường như căn cứ Phạm Thiên trầm lặng hơn hẳn, không còn tiếng cãi nhau, không có những lời nô đùa, nó hoàn toàn yên lặng và ghê rợn và chính điều đó đã khiến cho các thành viên đều cảm thấy thật ngột ngạt.

Trong lúc ngồi hóng gió ở sân thượng của một tòa nhà cao tầng bị bỏ trống, Mikey tình cờ gặp được Takemichi, một cuộc gặp đột ngột và bất ngờ. Takemichi khóc lóc đòi em quay về, trở lại thành cậu bé năm xưa, nhưng làm sao có thể chứ, em của năm xưa chết rồi, chết từ lâu lắm rồi.

Em đứng đó nói thật nhiều điều với Takemichi trừ chuyện kia. Sau khi kể hết, em quay người tính dùng cái chết để giải thoát cho bản thân nhưng Takemichi đã ngăn cản em, em đã đẩy cậu ta ra và bắn cậu ba phát đạn, tiếng súng lạnh người vang lên cùng chiếc áo của cậu.

Em bước tới vách tường và đứng lên trên. Em không nói lấy một câu từ biệt, bởi vì một kẻ như em không xứng đáng với những thứ đó.

Ngã người về phía trước, từng cơn gió lạnh phả vào cơ thể, khi đứng trước ngưỡng cửa cái chết, con ngươi sẽ có dấu hiệu tự bảo vệ bản thân, nhưng với em thì không, mặc kệ bản thân đang rơi rất nhanh, em vẫn nhắm nghiền đôi mắt mèo.

Rầm.

Tiếng động to lớn như thể hiện cơ thể của em đã rơi xuống một cách rất mạnh. Rindo đứng đó và thẫn thờ, hắn chỉ mới rời mắt để hút một điếu thuốc vậy mà Boss đã tặng cho hắn một bất ngờ lớn, Boss của hắn vậy mà lại chọn cách nhảy lầu để giết chính bản thân mình.

Nhìn cơ thể gần như nát bấy đầy máu me của em, hắn như chết lặng. Nhiều máu quá rồi đấy, làm ơn đừng chảy nữa, Mikey này, mày mau tỉnh lại đi, đừng ngủ nữa, đừng nhắm mắt mà, đừng.... Chết mà.

Sau đó cả Phạm Thiên chứng kiến Rindo bế một cái xác đầy máu vào căn cứ. Sanzu chỉ vừa liếc qua một cái liền nhận ra em, anh như điên mà chạy lại đấm vào mặt Rindo, tay giành lại Mikey ôm trọn vào lòng, anh không muốn cho bất kì một ai động vào em, nó sẽ vấy bẩn em của anh mất.

Sau đó, Rindo lững thững ra ngoài gọi điện cho Ran nói gì đó, và ngay chiều hôm đó Phạm Thiên nhận được tin hai anh em kia đã tự tử chung ở chỗ em nhảy lầu. Sanzu cũng như người mất hồn đi chôn cất em, tất cả những chuyện xảy ra đều đã quá đủ rồi, có lẽ đã tới lúc em nên yên nghỉ rồi. Sanzu cầm súng giết hết tất cả những ai liên quan đến tổ chức Phạm Thiên, rồi lắp bom xung quanh nhà chung và cho chúng nổ tung.

Còn bản thân anh đi đến nơi chôn em, Mikey được chôn ở gần một gốc cây to, vì em của anh ghét nắng lắm, nó sẽ làm em nóng và mệt hơn bình thường nhiều. Sanzu ôm bia mộ trắng, thủ thỉ những điều mà anh đã giấu bao lâu qua, nói những thứ mà anh chưa bao giờ dám nói ra, kể về thứ tương lai mà anh luôn nghĩ đến, một tương lai hạnh phúc và bình yên. Sau cùng, Sanzu cầm thanh katana mà anh luôn trân quý, là món quà đầu tiên khi thành lập Phạm Thiên mà Mikey đã dành tặng cho anh, Sanzu nhắm thẳng mũi kiếm về phía trái tim của bản thân, không ngại ngần đâm một phát thật mạnh.

"Mikey này, tao yêu mày nhiều lắm. Yêu mày của quá khứ, yêu mày của hiện tại và yêu mày của tương lai. Lại một tương lai nữa kết thúc, tao mong ở một tương lai khác chúng ta sẽ không như thế này, ở một tương lai hạnh phúc hơn, nơi chúng ta có thể nói lời yêu với nhau, cùng nhau bước trên lễ đường, cùng nhau già với nhau, bên nhau đến khi đầu bạc răng long. Tao yêu mày, yêu đến mức dù trải qua bao nhiêu tương lai vẫn yêu mày vẹn nguyên như ngày đầu. Hẹn em ở một tương lai khác hạnh phúc hơn, tình yêu của tôi".

______________________❤️

Cảm ơn vì đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro