Gia đình mới của em#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Em thật sự là không muốn kể những kí ức đau buồn ấy cho hai đứa nhỏ này nghe vì những kí ức đó quá kinh khủng, nên là quyết định là sẽ không bao giờ và mãi mãi không bao giờ kể cho ai nghe những việc đã sảy ra trong cuộc đời em bất kể là người thân...

-Sau một hồi hai mẹ con lăn lộn trong bếp cuối cùng cũng đã xong đồ ăn tối bây giờ chỉ cần chờ gã về nữa thôi, gã về lâu thật sự mặc dù đã gọi gã nhưng gã chỉ ừ cho qua chứ chả quan tâm gì đến lời nói của em.

- Em vì không muốn mấy đứa nhỏ đói cho nên là đã tụi nhỏ ăn trước còn Eri thì em đã pha sữa cho nhỏ nhưng mà Eri lại không chịu uống mà cứ khóc ầm lên lúc đó em bối rối thật sự tại vì đây là lần đầu em làm mẹ mà đã vậy đứa con đó còn không phải là do em sinh ra nữa, nhưng dù sao thì em vẫn thấy đều đó bình thường vì em không có chút gì là muốn sinh con cho gã cáo vìa kia, em yêu gã thật đó mà lại không dám sinh con cho gã, em sợ khi sinh con ra thì gã sẽ bỏ bê mẹ con em mà đến với người khác, em cũng không muốn con em sinh ra mà không có ba, không có một gia đình hạnh phúc như bao nhà khác.

-Đã 12h rồi mà gã vẫn chưa về nữa, cơm thì nguội ngắt hết cả rồi nên em chỉ đành dọn cái thôi chứ em đảm bảo là gã về, gã cũng chẳng thèm ăn đâu

- Eri thì con bé cũng chịu ngủ đi nhưng tới lúc em đặt con bé xuống chiếc ghế sofa thì con bé liền khóc òa lên, Hinako và Jiyoko đã đi ngủ rồi nên em cũng chả muốn nhờ hai đứa, nên em đành bế Eri lên và dỗ à mà lần này hình như con bé còn khóc to hơn lúc chiều, em nghĩ là con bé đã đói rồi vì lúc chiều em có pha sữa mà con bé chả chịu uống, bây giờ không lẽ........ hết cách rồi nên em đành làm thôi

_Y/N: Chắc không sao đâu nhỉ? mong là có sữa chứ con bé khóc to quá

- Nói rồi em liền vạch áo mình lên và đưa nhỉ hoa của em đến miệng nhỏ của Eri, con bé vừa thấy nhủ hoa của em liền đưa miệng lên mút lấy mút để mặc dù nó không ra sữa nhưng mà làm như vậy con bé hết khóc và dần dần thiếp đi rồi, thật là may quá đi mà nhưng mà em có nhột ở phần đó, dù đó không ra sữa nhưng mà làm bé hết khóc là được rồi nhuenh mà lát nữa em cũng bón sữa cho Eri nữa chứ không thế để nhỏ đói được.

*nhủ hoa là phần ng*c đấy mấy bạn, tôi ghi vậy để được duyệt thôi chứ không gì đâu=)*

_Y/N: Ha~ cuối cùng Eri cũng chịu ngủ rồi, sao Ran chưa về nữa ta, á~ nhột quá trời ơi

- Sau khi thấy Eri đã ngủ say rồi thì Y/N liền bề con bé đặt xuống chiếc ghế sofa, em định kéo áo xuống thì đâu đó liền vang lên tiếng nói của ai đó, giọng nó đó em chắc chắn là của Ran nên liền quay qua xem giọng nói đó của ai

_Ran: Em làm gì vậy vợ yêu~ sao lại kéo áo để lộ phần nhủ hoa vậy~ trả lời đi vợ yêu?

- Cái giọng nói đó đúng là của gã rồi à mà hình như gã có đi chung với đồng nghiệp của gã nữa, khoan đã? không lẻ mấy người đó cũng đã thấy cảnh em kéo áo xuống rồi sao? xấu hổ quá trời ơi, lúc này em chỉ muốn tìm một cái hố rồi chui xuống đó luôn chứ ở đây xấu hổ quá

_Rindou: Chị dâu làm gì vậy, thật nóng mắt mà

_Sanzu: Á mắt tao
*lấy hai tay che mắt lại*

_Kokonoi: Gì vậy trời?

_Kakucho: Gì vậy Ran?

_Y/N: Ể? Mọi người làm gì ở đây vậy?

- Thế là cả đám đứng nhìn nhau chứ chả biết nói gì cả một phần cũng vì không biết gì về cái tình huống này và một phần cũng do ngại nữa, gã thấy vậy liền lên tiếng để khá tan cái sự ngột ngạt này

_Ran: Tụi bây ở dưới phòng khách chút xíu đi tao và vợ của tao có chuyện cần nosi~

_Kokonoi: Được thôi

_Y/N: hã? nhưng em cần phải chăm Eri nữa nên là mai nói được không anh?

_Ran: Rindou

_Rindou: Hửm?

_Ran: Mày chăm con dùm chị dâu mày đi, tao với chị dâu mày có chuyện cần nói

_Rindou: Ủa mắc gì em phải trông nó?

_Ran: Cứ làm đi, còn em thì mau đi với tôi lẹ lên

- Nói rồi gã liền đi lên phòng ngủ, em thấy vậy thì cũng đi theo trước khi đi thì em cũng có quay ra dặn dò Rindou chăm Eri cho cẩn thận rồi mới yên tâm đi theo gã, Ri dou và cái đám đực rựa kia không đứa nào biết chăm em bé nên là Sanzu đành phải gọi cho con dẹo Kgami đến giúp, mong là Kagami giúp được chứ tụi này cũng chịu thua, làm gì cũng được chứ cái trông em bé thì tụi này làm không được đâu

_Rindou: Giờ sao? ổng quăng cho tao với tụi bây con nhỏ này rồi đi hú hí với vợ ổng rồi, tính sao đây tụi bây?
*vừa nói vừa nhìn Eri đang ngủ ngon lành trên ghế sofa*

_Kokonoi: Thua

_Kakucho: Ê Sanzu

_Sanzu: SAO!

_Kakucho: Nhỏ cái mồm lại mày không thấy cái con nhỏ kia đang ngủ à, nó mà dậy là tao cho mày dỗ nó đó

_Sanzu: Xin lỗi được chưa à mà mày kêu tao chi vậy?

_Kokonoi: Gọi cho Kagami đến giúp đi chứ quyên đám tụi mình có đứa nào biết chăm em bé đâu

_Sanzu: Gọi cho con dẹo đó chi?

_Rindou: Mày không gọi nó là tụi này cho mày chăm con nhỏ này một mình đó, chịu không?

_Sanzu: Gọi liền gọi liền

- Do bị uy hiếp nên Sanzu miễn cưỡng lấy điện thoại ra bấm số gọi cho Kagami, gọi lần một thì ả vẫn không chịu bắt máy mà phải vọi gần một chục cuộc ả mới chịu nghe

*gọi Kagami là ả cho quyến rũ  và có phần giống phản diện nhưng Kagami không phải phản diện nha mấy nàng, mốt tới khúc gây cấn là các nàng sẽ biết phản diện là ai thôi*

_Kagami: Alo! gọi tao chi thằng đầu gà

_Sanzu: M* mày, cái con đ**m này

_Kagami: Gọi gao chỉ để chửi thôi à? có chuyện gì nói lẹ lên tao đang bận
*vừa nói vừa uống một ngụm rược vang*

_Sanzu: Đến nhà thằng ch* Ran lẹ lên

_Kagami: Chi?

_Sanzu: Chăm con của Y/N

_Kagami: Gì? chăm con của Y/N hã?

_Sanzu: Ừ, bộ không được à?

_Kagami: Tao đến liền nè thằng ch*

_Sanzu: Ừ tốt đó à mà mày gọi ta.......

- Không cần nghe Sanzu nói gì nữa Kgami liền tức tốc đứng lên khỏi chiếc ghế vip và chạy ra khỏi quán bar lộng lẫy bật nhất của Tokyo mà ra bãi đỗ xe, vừa ra tới nới Kagami liền đi vào trong chiếc xe hàng hiệu của mình mà phóng như bay đến nhà của em và gã.

-Hết chương 16-

_Chương tiếp theo sẽ là chương Phạm Thiên trông em bé nhé, còn chuyện của Ran và Y/N sẽ tầm chương sau sẽ có H nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro