Đằng sau cánh cửa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Park thị, Junghwa lại nhìn màn hình di động mà ngẩn người.

"Cốc cốc cốc."

"Vào đi." Để điện thoại lại trên bàn, Junghwa lấy lại tinh thần, mở miệng nói.

"...."

"Haha, thì ra Park tổng Park lão sư của chúng ta cũng có lúc thừ người như vậy sao?" Hani đóng cửa lại, mỉm cười, dịu dàng nhìn Junghwa.

"...."

Mắt Junghwa lưng tròng, nhào vào trong lòng Hani, ôm chặt cô.

"Tiểu quỷ đáng ghét, về mà không thèm nói với tôi."

"Em chỉ muốn chị ngạc nhiên thôi." Đưa tay ôm Junghwa, Hani thì thầm bên tai mỹ nhân vì kích động mà run rẩy kia.

Junghwa nâng cánh tay đang ôm hông Hani lên, ôm cổ cô.

"Hani a~~ tôi rất nhớ em."

"Em cũng vậy."

Nhìn thấy ánh mắt Junghwa tràn đầy ôn nhu, Hani rốt cục chịu không được nỗi nhớ con người trước mắt này, cúi đầu hung hăng hôn môi nàng.

Nhiệt tình đáp lại nụ hôn của Hani, thậm chí khiêu khích đầu lưỡi đang đảo quanh vòm miệng mình, Junghwa kịch liệt mà hôn trả Hani.

Độ nóng trong văn phòng ngày càng cao, Hani khắc chế không được mà ôm Junghwa lên trên bàn làm việc, môi dời đến gò má nàng, bàn tay luồn vào trong áo sơ mi bên trong áo khoác, vuốt ve làn da trắng mịn bên dưới.

Ôm chặt phần đầu Hani đang càn quấy nơi vùng cổ của mình, Junghwa thở gấp.

"Hani... đừng... về nhà... hãy a~~ "

Vùng hạ thân bỗng nhiên bị tập kích, Junghwa nhịn không được kêu lên một tiếng, nắm lấy cánh tay đang khiêu khích nơi nhạy cảm của mình.

"Công ty... a~~ .... đừng."

Hani không để ý tới sự kháng cự của Junghwa, cô dùng tay khẽ vuốt ve nơi đã rất ẩm ướt đó.

"Reng reng reng..."

Tiếng điện thoại vang lên khiến hai người đang đầt lửa nóng giật mình. Junghwa vội vàng đẩy người đang tác quái bừa bãi trên người mình ra, hít thở thật sâu nghe điện thoại.

Tức chết, lại là điện thoại, lần sau nhất định trước tiên phải rút điện thoại chết tiệt kia ra mới được.

Bị đẩy ra, Hani khóc không ra nước mắt, tức giận nhìn điện thoại kia mà nghĩ thầm.

"Ân, được, tôi sẽ tới ngay." Junghwa nói, sau đó cúp điện thoại.

Nhìn Junghwa cúp điện thoại mà vẫn rất phong tình, Hani chưa từ bỏ ý định, lại muốn ôm mỹ nhân tiếp tục chuyện xấu khi nãy.

"Hani, không được, tôi phải qua phòng họp. Hạng mục lần này có thể thành công hay không rất quan trọng, phải qua đó kiểm tra một chút." Junghwa vội vàng ngăn Hani lại.

"Nhưng... em muốn chị mà." ( Hi Dơn ham muốn cao quá -_.- )

Hani tựa đầu lên vai Junghwa, bĩu môi làm nũng.

"...."

Junghwa bất đắc dĩ bắn cho cô ánh mắt xem thường, tiểu quỷ lần này chắc nhịn nhiều ngày lắm đây, không biết đêm nay mình có bị....

"Ngoan, họp xong đi ăn cơm, sau đó chúng ta về nhà 'làm ' được không, em muốn như thế nào cũng được." (Về khoảng chiều chồng chỉ có đệ nhất Park phu nhân 😶😶😶 )

"Ân?" Ánh mắt vốn ảm đạm của Hani lập tức sáng lên, thực nhanh chóng buông tay ra. "Được."

"...."

Junghwa bỗng nhiên bắt đầu tự hỏi không biết có nên báo cho thư ký ngày mai mình có thể không đến công ty hay không.

******

"Lần này hạng mục có thể thành công, thật sự là mọi người vất vả quá rồi." Junghwa đứng ở vị trí chủ tọa nói.

"Yeahhhhh." Toàn bộ mọi người trong phòng ai nấy đều phấn khởi.

Hani đứng phía sau Junghwa, vẻ mặt đầy ý cười mà nhìn. Trong lòng thầm tự hào vì mình càng ngày càng có thể giúp đỡ Junghwa nhiều hơn.

Khi Junghwa tiếp nhận Park thị thì lúc đó Park thị đang đi xuống. Nguyên nhân là vì ba ba của nàng, Park Sehun khi đó tin không đúng người, bị nhân viên dưới quyền qua mặt, ông khi đó ngã bệnh phải sang Pháp điều trị. Nên Junghwa vừa mới tốt nghiệp ngành kinh tế học ở đại học X liền phải tiếp nhận Park thị trong tình trạng bất lợi.

Khi mới bắt đầu nhận chức, nàng bận đến mức ngay cả cơm cũng không có thời gian để ăn, Hani mỗi ngày đều đúng giờ đưa cơm qua cho nàng, gió mặc gió, mưa mặc mưa. Sau này tình hình của công ty dần ổn định, nhờ kinh nghiệm và trí thông minh của mình, tập đoàn Park thị trong tay nàng từ đổ nát đến phát triển ngày càng lớn mạnh.

Qua nhiều năm như vậy, Hani vẫn luôn quan sát Junghwa từng bước một mà đi tới vị trí hiện tại, Park thị lớn mạnh được như ngày hôm nay thì Junghwa đã phải trả giá bằng rất nhiều tâm huyết thậm chí cả nước mắt.

Jjong, em sẽ mãi ở bên cạnh chị.

Hani ngắm nhìn bóng dáng Junghwa, trong lòng thực hiện kiên định hạ quyết tâm.

"Park tổng, lần này đã thành công được rồi, vậy thì đêm nay chúng ta cũng không thể không chúc mừng a." Bỗng nhiên trong đám người có người nói.

"Đúng vậy đúng vậy." Đám đông càng thêm ồn ào.

"Ha ha..." Junghwa cười khẽ.

"Không thành vấn đề, đêm nay mọi người cứ hảo hảo ăn mừng đi, chi phí công ty sẽ trả."

"Park tổng cũng sẽ đi chứ?" Lại có người hỏi, đám đông hoan hô bỗng im lặng nhìn Junghwa.

Sao?

Hani đang ôn nhu nhìn Junghwa, nghe xong câu đó lại ngơ ngác nhìn nàng.

Jjong... chị đã nói là ăn cơm xong sẽ về nhà, nếu đi với đám người kia thì.... :'(

Junghwa giả như không nhìn thấy ánh mắt Hani, mỉm cười gật gật đầu với đám đông đang im lặng.

"Tôi cũng sẽ đi."

"Yeah."

Tiếng hoan hô càng lớn hơn, Hani chỉ có thể bắn ánh mắt oai oán như một tức phụ nhìn về phía Junghwa.

******

"Vì sự thành công của lần này, cụng li."

Trong quán rượu lớn nhất khu X, nhân viên Park thị ngồi đầy toàn bộ đại sảnh, Junghwa đứng lên giơ ly rượu cười nói.

"Cụng ly!"

Tất cả mọi người vui vẻ cụng ly với nhau.

"Thật có lỗi, tôi đi toilet một chút."

Junghwa uống vài hớp rượu liền khẽ gật đầu với vị giám đốc cùng bàn, đi vào toilet.

Hani nhìn bóng dáng của Junghwa, tròng mắt khẽ chuyển động, khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa.

"Ngại quá, tôi đi gọi điện một chút, mọi người cứ tiếp tục đi."

Hani giả bộ lấy điện thoại cầm tay ra cười cười với chủ quán, sau đó đứng dậy cũng đi vào toilet.

Hì hì, càng nghĩ đến vẻ mặt của tiểu quỷ lại càng muốn cười, bao nhiêu oán niệm nàng cô đều hiện ra mặt cả.

Junghwa nhớ đến biểu tình không vui của Hani cả đêm mà nhịn không được cười ra tiếng. ( Mong cô Park hãy cười thật nhiều khi còn có thể *mặt nham hiểm* )

"Park tổng trông rất vui vẻ nha." Hani bỗng nhiên từ phía sau ôm lấy Junghwa, căm giận nói.

"A!!!" Junghwa bị hoảng sợ, thân mình cứng đờ, ngẩng đầu từ trong gương thấy Hani đang ôm mình từ phía sau mới thở phào một cái, khẽ tựa vào lòng ngực của cô.

"Em sao lại vào đây?"

"Để nhìn thấy người nào đó đang thật đắc ý nha~~"

Khẽ cắn vào tai Junghwa, bàn tay Hani bất lão nắm lấy vùng ngực no đủ của người nào đó.

"A..." Vành tai và ngực bị tập kích, thân thể Junghwa run rẩy bật ra tiếng kêu nhỏ.

Cảm nhận được Junghwa đang run rẩy, bàn tay đang nhẹ nhàng xoa bắt đầu tăng thêm lực đạo, Hani thì thầm bên tay nàng: "Jjong, chị không giữ lời a~~ "

"A~~ tôi... tôi nào có..."

Bị động tác đột nhiên chuyển biến khiến Junghwa thất thần, mỹ nhân nào đó đang bị ức hiếp và cố gắng cãi lý.

"Chị còn..."

Bờ môi từ vành tai di chuyển đến vùng cổ trắng ngần của người bên cạnh, tay Hani vén sợi tóc đang che nơi đó lên, lưu lại một dấu ô mai.

"Trợ lý Ahn của Park tổng thật là lợi hại nha."

Ngoài cửa phòng vệ sinh bỗng truyền đến giọng nữ, Hani dừng tay lại, đồng thời cảm thấy thân thể mềm mại trong lòng mình đang cứng đờ ra.

"Đúng vậy, vấn đề khó như vậy mà trợ lý Ahn chỉ cần một tuần để giải quyết."

Giọng nữ càng lúc càng gần, Hani ôm Junghwa vào buồng vệ sinh gần nhất, khóa cửa lại, ngay lúc đó cánh cửa phòng vệ sinh cũng bật mở, hai nữ nhân viên tiến vào.

Junghwa bị Hani ôm vào trong ngực, cảm giác bàn tay không an phận kia đang lần lên ngực mình, tay còn lại lại dời xuống phía dưới, khiến nàng có chút kinh hoảng mà giãy dụa.

"Jjong, chị tốt nhất đừng lộn xộn, bằng không làm cho họ phát hiện ra chúng ta đang ở trong này làm chuyện xấu như vậy... sẽ..."

Hani cười xấu xa thì thầm vào tai Junghwa, động tác trên tay càng thêm tàn sát bừa bãi.

Junghwa trừng mắt nhìn cô, nhưng chỉ một giây sau lại bị Hani cúi đầu hôn môi nàng.

Tiểu sắc lang không phải muốn ở trong này làm việc đó chứ?

Đem Junghwa áp lên tường, Hani cúi đầu hôn lấy đôi môi gợi cảm của nàng, hai tay gấp gáp cởi nút áo sơ mi.

Hani sau khi hoàn thành việc cởi hết hàng nút áo, rời đôi môi đang áp trên cánh hoa có chút xưng đỏ của Junghwa dứt ra, cúi đầu xuống tìm an ủi từ hai khoản no đủ trước ngực, sau đó đem áo ngực có chút hỗn độn của Junghwa đẩy lên phía trên, cúi đầu ngậm lấy tiểu hồng đậu trước ngực.

"A~~ " Junghwa nhịn không được muốn kêu ra tiếng, nhưng lại ý thức được phía ngoài phòng vệ sinh còn có người khác nên cố gắng nhẫn nhịn.

Cười haha một cách hư hỏng, buông tiểu hồng đậu đang đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn thấy Junghwa đang cố gắng ẩn nhẫn, tươi cười trên mặt Hani càng tăng lên, thấy trong mắt nàng có vài tia phẫn hận, cô cúi đầu hàm trụ bên tiểu hồng đậu còn lại, thi thoảng còn dùng răng cắn nhẹ. Bàn tay kia cũng không an phận mò xuống phía dưới hai chân Junghwa làm trò khiêu khích.

"Hani, em cẩn thận đi, nếu không tôi không thèm để ý đến em nữa." Junghwa cố gắng đè nén xúc động, hai tay ôm lấy sắc lang đang trên người mình làm bậy, cúi đầu ở bên tai Hani cảnh báo.

Tiểu quỷ đáng chết, như thế nào lại ở địa phương như vậy khi dễ nàng?

Chính là cái gì mà cơ thể mình cũng lại mãnh liệt hưởng ứng?

"Nhưng mà..."

Hani vẫn mạnh mẽ mút lấy đỉnh nụ anh đào, làm cho Junghwa một lần nữa cảm nhận được sự kích thích dục vọng, ngẩng đầu cùng nàng đối mặt.

"Nhưng mà, Jjong... chị thật sự quá mức mê người, thật sự không muốn em yêu chị sao?"

"Em..."

Bị câu nói tu nhân kia làm xấu hổ đến mức mặt nóng lên, Junghwa há mồm muốn mắng Hani, lại cảm thấy vùng trung gian giữa hai chân có một bàn tay đang dò xét đi vào, trêu ghẹo tại động khẩu, lời trách cứ cũng bởi vậy mà đứt quãng, Junghwa gắt gao cắn môi dưới mới không làm cho mình thét chói tai.

"Tôi cảm thấy được Park tổng cùng Ahn trợ lý thoạt nhìn xứng đôi lắm nha." Trước bồn rửa tay của WC, nữ nhân viên Soji tranh thủ bà tám với nữ nhân viên khác.

Hai người không hề biết, trong phòng vệ sinh vẫn đóng cửa nãy giờ có hai nhân vật chính trong câu chuyện của mình hoạt sắc sinh hương, cùng nhau làm yêu.

"Đúng a~~ tôi cũng thấy hai người họ quá xứng, hình ảnh hai người đi cùng nhau thật sự đẹp quá à."

Nữ nhân viên còn lại tranh thủ tô son môi cũng không quên đưa ra nhận xét.

Lúc này Junghwa gần như hỏng mất rồi, nàng đang nâng tay che miệng mình lại để không phát ra âm thanh kì lạ. Mà ngón thon dài của Hani lại đang ở cái động khẩu bên dưới hoạt động theo quy luật ra vào.

"Hani, không cần... nữa đâu a... rất... kịch liệt ưm."

Cố gắng áp chế xúc động, vẫn còn giữ chút lí trí, Junghwa thấp giọng ở bên tai Hani cầu xin.

"Thật sự không cần sao?" Đang bận rộn hành động, sắc lang rốt cục dừng lại động tác xấu xa, giơ ngón tay còn lại lên, hư hỏng cười cười.

"Nhưng mà chị rõ ràng thực hưng phấn, thực cần người ta nha."

Junghwa mặt vốn đã nóng đến đỏ rực giờ đây còn bởi vì mấy lời vô sĩ của Hani lại càng thêm đỏ.

"A a chị hiện tại đẹp quá." Thấp giọng nói chuyện, Hani bỗng nhiên tách ra hai chân Junghwa, xoay tròn xung quanh tâm chân như ma sát, hai tay càng dùng sức đẩy mạnh lên trên.

"A~~!!!!!!!!"

Junghwa trừng mắt nhìn Hani, tên hỗn đảng này như thế nào dám khi dễ nàng như vậy.

"Chị xem, bằng chứng đầy đủ, chị rõ ràng thực thích em làm vậy." Lời nói vô sĩ vừa thốt ra xong, Hani còn cầm lấy tay Junghwa, đặt tay nàng chạm vào bộ vị tư mật đang tràn đầy sức sống của bản thân, tay phải của Hani lại ra sức làm càn bên trong.

"Hai người cũng rảnh dữ, ở nhà vệ sinh còn nói chuyện tào lao về Park tổng cùng Ahn trợ lý?"

Lại có thêm người tiến vào, còn mở miệng cười cười với hai người đang rửa tay.

"Chẳng lẽ cô không thấy Park tổng cùng Ahn trợ lý rất xứng đôi sao?"

"Nhưng cái chính là Park tổng cùng Ahn trợ lí cùng là nữ a~~ "

"Nữ thì thế nào? Tôi thật sự ship mạnh Park tổng cùng Ahn trợ lý nha."

"Được rồi được rồi tôi cũng ship hai người họ, mấy người cứ tiếp tục bà tám đi."

Sau khi nói xong, nữ nhân viên mới đến vào một gian vệ sinh khác, để hai người còn lại tiếp tục bàn chuyện thiên hạ.

"Jjong, xem ra chúng ta thực sự được mọi người ủng hộ." Hani khẽ liếm tai Junghwa, tay phải càng ngày càng kịch liệt.

"Chị hưng phấn như vậy, chẳng lẽ là bởi vì có người bên ngoài?"

"Ưm~~" Bị ngón tay của Hani làm cho mơ hồ, Junghwa hoàn toàn không có khí lực đi so đo với trình độ vô sỉ của cô, kích thích mãnh liệt làm cho nàng nhịn không được muốn thét lên.

"Cô nói coi, Park tổng cùng Ahn trợ lí có phải một đôi hay không?"

"Không biết a~~ thật hi vọng bọn họ là một đôi."

"Tôi cảm thấy được là đúng á. Nói cho cô nghe chơi, lần trước tôi cùng bằng hữu đi tập thể hình, kết quả nhìn thấy Ahn trợ lí cùng Park tổng cũng ở đó rèn luyện thân thể nha, Park tổng còn thực ôn nhu giúp Ahn trợ lí lau mồ hôi nữa đó."

"Quao quao, thật vậy chăng? Park tổng bình thường luôn trưng bộ mặt thanh niên nghiêm túc mà."

"Đương nhiên là thật, hơn nữa tôi còn nhìn đến Ahn trợ lí giống như là đang làm nũng với Park tổng, thật đáng yêu nha~~ "

"Quao quao..."

"....."

Hani tuy là đang thực hiện hành động lưu manh khi dễ Junghwa nhưng cũng nhịn không được ném ra ánh mắt xem thường.

Mấy người mê gái này sao còn không đi ra ngoài?

"Các cô thật là mê gái, để cho Park tổng cùng Ahn trợ lí biết được sẽ rất thảm." Từ buồng vệ sinh đi ra, nữ nhân viên tiến lại bồn rửa tay cười cười đe dọa.

"Ai da... Park tổng cùng Ahn trợ lí như thế nào có thể biết được."

"Nhưng cũng không thể chắc chắn được." ( Không lẽ vị tỷ tỷ này biết được gì rồi chăng?? >o< )

"Trừ khi cô cáo mật."

.......

Ba nữ nhân viên nói giỡn xong liền ra khỏi phòng vệ sinh, còn trong một phòng vệ sinh khác, động tác của Hani càng lúc càng nhanh, Junghwa rốt cục nhịn không được, tiếng rên mê người rốt cục từ miệng tràn ra.

Nghe được âm thanh d*m đãng của mình, Junghwa vội vàng ngậm miệng lại muốn ngăn chặn tiếng rên rỉ, nhưng căn bản không thể ngăn được.

Hani cảm thấy ngón tay của mình càng lúc càng bị hút chặt, cô lại thêm một ngón tay vào nữa, càng mãnh liệt động tác ra vào bên trong động khẩu, tay kia thì cũng càng thêm dùng sức vuốt ve hai khoản no đủ trước ngực Junghwa.

"Ưm... không cần nữa." Mang theo tiếng khóc thấp giọng cầu xin Hani, Junghwa cảm giác chính mình sắp ngất xỉu rồi.

"Hani... Hani.... Hani."

Ngón tay càng lúc càng nhanh ra vào động khẩu, mồ hôi Hani từ hai má chảy xuống cổ.

"Ah!!!!!"

Trong giây lát cảm nhận được cao trào ập đến, Junghwa hung hăn cắn trụ bả vai Hani, thân thể nháy mắt căng cứng, chân tâm bởi vì đạt đến cao triều mà rất nhanh co rút lại, một cỗ nhiệt lưu ở động khẩu theo tay của Hani bị mang ra.

"...."

Junghwa mềm nhũn tựa vào trong lòng Hani, tùy ý để cô cầm khăn tay chà lau chính mình.

"Haha, Jjong, chị hôm nay thật nhanh nha."

Tuy là đang lau dịch mật tại bộ vị tư mật của Junghwa, nhưng Hani lại không chút thành thật dùng tay trêu ghẹo, Junghwa giãy dụa dựa vào tường, hung hăng trừng mắt nhìn người kia đang giễu cợt chính mình.

"Em đi ra ngoài mau."

"Cái gì? Xem ra còn muốn sao?"

Bị Junghwa trừng mắt, Hani cười cười ôm sát mỹ nhân đang tức giận, tay càng thêm không thành thật muốn tiến vào động khẩu lần nữa.

"A~~ " Bị tập kích bất ngờ đến mức kêu ra tiếng, Junghwa vội vàng cầm lấy bàn tay của sắc lang, vẻ mặt khẩn trương như cầu xin tha thứ.

"Hani, nghe tôi được không, đại sảnh còn có người, chúng ta không thể đi lâu mà không trở về."

"Oh..."

Nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy được Junghwa nói rất đúng, Hani quyến luyến thu hồi tay về.

"Vậy... về nhà tiếp tục chứ?"

"....."

Bị khi dễ đến toàn thân vô lực, mỹ nhân bất đắc dĩ cau mày, rồi lại không thể không gật gật đầu.

"Hehehe."

"Em đi ra trước đi."

"Vì cái gì?"

"Bây giờ em có đi hay không?"

"Được rồi được rồi."

Bị Junghwa đuổi ra khỏi phòng vệ sinh, Hani vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn vào gương làm mặt quỷ.

Ai, cái gì cũng làm hết rồi, cái gì cũng sờ hết rồi, làm chi còn muốn đuổi người ta ra à....

---------------

Nguồn giống bộ trước :v



























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro