Hồi ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi tựa lưng vào ghế sofa , khẽ rít một hơi xì gà , ngẩng mặt nhìn lên không trung trần nhà , một ngày trôi qua thật lặng lẽ . Cô lại nhớ về ngày hôm ấy . . .
————Flashback——————
Hôm đó là ngày 20 / 9 . Chiều đến , tất cả mọi người đều vội vã ra về . Dưới sân trường chỉ còn lại hai con người đang đứng đó .
- Junghwa , chúc mừng sinh nhật cậu ! Người con gái mái tóc đen óng ánh cầm một hộp quà nhỏ đưa cho người đối diện với vẻ mặt ngượng ngùng .
-Cảm ơn cậu , Heeyeon ! Người con gái kia với đôi mắt long lanh mỉm cười , vui vẻ đón nhận món quà ấy .
-Cậu lúc sáng đã nói là có chuyện muốn nói với tớ phải không ? Heeyeon e ngại hỏi Junghwa . - Phải , Heeyeon à , tớ đã biết hết mọi chuyện rồi . Ánh mắt của Junghwa dần biến sắc .
- Thiên Lam , ý cậu là . . . không lẽ . . . Heeyeon như chết đứng khi nghe xong của Junghwa , miệng cứ ngập ngừng .
- Đúng vậy , cậu thích tớ . Tớ đã biết từ lâu rồi . Giọng nói của Junghwa lúc này lạnh đi hẳn.
- À . . . tớ xin . . . lỗi cậu . . . lẽ ra tớ . . . tớ không nên như vậy . . . với cậu . . . Junghwa à !
Heeyeon đột nhiên sợ hãi , cố nhìn vào mắt Junghwa nhưng không đủ can đảm , lắp bắp nói không thành lời .
- . . . Junghwa không nói gì . Đôi mắt vẫn cứng rắn nhìn thẳng vào Heeyeon , khoé môi khẽ cong lên , nụ cười tà mị xuất hiện .
" Sao mình lại có cảm giác sợ hãi như thế này , tim mình đập nhanh quá , dường như ánh mắt của cậu ấy không như mình từng sau chút nào , nó thật đáng sợ , đôi mắt ấy sao lại trở nên sắc lạnh đến vậy ? "
- Được rồi , sắn đây tôi cũng có điều này cần nói với cậu . Đôi mắt vẫn cứng rắn , đôi đồng tử dán chặt vào Heeyeon vẻ dò xét , khoé môi lại tiếp tục nhếch nhẹ .
- Chuyện gì ? . . . Cậu . . . nói . . . đi . . . mình nghe đây . Cố lấy lại vẻ bình tĩnh , Heeyeon khó khăn thốt ra từng chữ .
- Heeyeon , tôi đã có bạn trai rồi . Nàng quay về phía trạng thái ban đầu nhưng ánh mắt lại chứa một phần ác ý nào đó trong lời nói .
- . . . Heeyeon lặng đi không nói lời nào , khoé mắt ướt đẫm , đau khổ tột cùng dần chiếm hết tâm trí .
" Sao ? Junghoa ! Cậu đã có bạn trai rồi sao ? Tại sao lại không nói cho tôi biết sớm chứ ? Cậu ác lắm . "
- À . . . vậy sao . . . chúc mừng cậu . . . cậu hết cô đơn rồi nhỉ. . . Một giọt nước mắt không màu vô thức lăn trên má Heeyeon .
-Haha . . . Heeyeon , cậu đúng là một kẻ ngốc không hơn không kém , thực ra bấy lâu nay tôi chỉ lợi dụng cậu mà thôi . Cậu nghĩ tôi muốn làm bạn với một đứa bệnh hoạn như cậu sao ? Nực cười thật . Junghwa nở nụ cười chua chát , lời nói như xối nước lạnh vào mặt Heeyeon .
" Hưm . . . là vậy sao . Thì ra cậu chỉ lợi dụng tôi ? "
-Junghwa , cậu sao lại như vậy ? Cậu không còn là Junghwa mà mình quen biết nữa rồi . Giọng nói Heeyeon đứt quãng , ánh mắt bị thương nhìn nàng .
- Haha . . . Tôi vẫn là Junghwa đó thôi , chỉ là không phải đối với cậu . Ahn Heeyeon , cậu quá ngây thơ rồi . Cậu nghĩ tôi cũng thích cậu sao ? Nhìn lại mình đi . Cậu chỉ là một đứa nghèo hèn , lại xấu xí . Đã vậy còn mắc bệnh Les nữa . Cậu có chỗ nào xứng với tôi chứ . Há . Junghwa lại cười lớn hơn , điệu cười mỉa mai khiến người khác nhục nhã muốn phát điên .
- Phải . . . tôi biết . . . tôi không xứng với cậu . . . nhưng tôi yêu cậu là thật lòng mà . . . Tại sao lại đối xử với tôi như vậy chứ Park Junghwa ?
- Ha . . . Tôi không yêu cậu . Tôi đối xử với cậu thế nào là quyền của tôi . Chỉ trách cậu quá tin tôi thôi . Cậu nên nhớ , tôi đã có bạn trai rồi . Mãi mãi cũng không yêu cầu ĐỒ BỆNH HOẠN . Ba chữ ĐỒ BỆNH HOẠN được Junghwa nhấn mạnh nghe như tiếng sét đánh thẳng vào tai cô .
" Nếu đã như vậy , Park Junghoa ! Cậu đừng trách tôi xấu xa ! "
Heeyeon siết chặt nấm đấm , đau đớn bởi câu nói lúc nãy mà hoá ghen tuông . Bước mạnh đến chỗ Junghwa . Nàng sợ sệt lùi lại , vẻ mặt không khỏi đề phòng.
- Này ! Ahn Heeyeon , Cậu muốn gì . . . Không để Junghwa nói hết câu , Heeyeon nắm chặt hai vai nàng , tay còn lại ôm đầu Junghwa , thô bạo hôn lấy đôi môi nàng . Chiếc lưỡi hư hỏng bắt đầu lùng sục khoang miệng đối phương .
- A . . . ưm . . . bỏ tôi ra . . . Nàng vùng vẫy , khó nhọc kêu lên khi vẫn còn đang vướng bận với nụ | hôn ngoài ý muốn này . Mặc nàng rên rỉ , kêu la . Cô vẫn ra sức ngấu nghiến đôi môi nàng . . .
– – _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ — — — — Đón tiếp chap sau nhé mn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro