Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

​​[Khi toàn thân đầy gai, không ôm được bất kỳ ai.]

Không nói được bao lâu La Hàn Nguyệt liền mang theo Lý San San trở về công ty, thật không nghĩ xem Tằng Ngải Giai tại đây Versailles, Tằng Ngải Giai cưỡng bức Chu Di Hân vẫn là làm la hàn nguyệt không thể tin được, phía trước Tằng Ngải Giai chính là liền hôn Chu Di Hân cũng không dám, đem Chu Di Hân coi như một cái bảo bối giống nhau, đặt ở trong tay sợ rớt, ngậm ở trong miệng sợ tan.

Trên xe......

"Chị không định ngăn cản cô ấy sao?" Mặc dù từ đầu đến cuối Lý San San không chen vào một chữ, nhưng cô ấy vẫn cẩn thận nghe nội dung. Hôm nay, vừa ăn một quả dưa lớn.

"Nàng thực cố chấp, khuyên không nổi, càng đừng nói ngăn cản" La Hàn Nguyệt nắm tay lái, tuy rằng ngoài miệng nói không khuyên, nhưng chính là đã tính toán tốt muốn đem Tằng Ngải Giai hẹn ra tới nói chuyện, chính mình ở bệnh viện nhịn xuống nghĩ cùng Tằng Ngải Giai nói, là Chu Di Hân trước không yêu Tằng Ngải Giai có cái gì mà tiếc nuối, hiện tại làm này hết thảy có ích lợi gì đâu.

Chu Di Hân, người đang ở nhà Tằng Ngải Giai, nhìn mọi thứ đều xa lạ trước mắt, không còn như trước nữa, mọi thứ về bản thân đều không còn nữa, cô bí mật tìm kiếm trong phòng của Tằng Ngải Giai, nhưng nó không có gì ...

"Tằng Ngải Giai ......"

Có một người trong tim đã từng yêu tôi rất nhiều, giờ lại căm ghét tôi vô cùng, nhưng tôi vẫn muốn cùng người ấy có một tương lai ...

"Em hối hận... Tằng Ngải Giai, em hối hận rồi!" Chu Di Hân càng nói càng nhỏ, chậm rãi kèm theo tiếng nức nở.

Hối hận sao? Kia lúc trước vì cái gì muốn làm như vậy, trên thế giới trước nay đều không có thuốc hối hận.

Chu Di Hân ôm đầu gối, cuộn tròn ở trên sô pha, thường thường nức nở thanh âm, thanh âm rất nhỏ, nhưng là rất có xuyên thấu lực, nghe thật làm người đau lòng, Chu Di Hân thống khổ nức nở, từ linh hồn chỗ sâu nhất bên trong nức nở ra tới, nàng ngẩng đầu, đôi mắt ngôi sao của cô ầng ậng nước, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, trong hốc mắt chậm rãi chảy qua sống mũi thẳng tắp và đôi môi, đó là hối hận nước mắt.

Chu Di Hân rốt cuộc yêu không yêu Tằng Ngải Giai?

Đương nhiên yêu.

Kia vì cái gì năm đó phải rời khỏi?

Xúc động.

Kia Chu Di Hân đối Tằng Ngải Giai ái cũng bất quá như thế a.

Chân tướng đâu?

Chân tướng......

Tằng Ngải Giai cùng Chu Di Hân từ sơ trung liền nhận thức, lúc ấy Chu Di Hân là nhảy lớp sơ trung, thực tế tuổi cũng chỉ mới 11, bởi vì thành tích tốt, bị hiệu trưởng lão sư đề bạt nhảy lớp, đến mới vừa chuyển trường đến kia, chính mình không quen biết đường đi, tìm một cái thoạt nhìn tương đối dễ tiếp cận học tỷ hỏi đường, lúc ấy liền cảm thấy người này học tỷ có điểm soái, trái tim bắt đầu không chịu khống chế nhảy lên.

Chính mình từ sơ trung vẫn luôn quấn lấy Tằng Ngải Giai đến đại học Tằng Ngải Giai so nàng sớm hơn một năm, Chu Di Hân ở năm 3 nỗ lực một năm, liền vì cùng Tằng Ngải Giai học cùng trường đại học, thi đậu lúc, cùng ngày cùng bằng hữu uống say, chạy đến Tằng Ngải Giai ký túc xá thổ lộ, chính mình còn nhớ rõ lúc ấy Tằng Ngải Giai kinh ngạc biểu tình.

"Tằng Ngải Giai... Em thích chị, thật thích cái loại này, cùng em ở bên nhau được không!"

"Được"

Sau khi tốt nghiệp, Tằng Ngải Giai tự mình thành lập công ty, tuy nói là sinh viên đại học mới bắt đầu kinh doanh nhưng công ty đang dần trở nên nổi tiếng và làm ăn phát đạt hơn.

Chờ đến Chu Di Hân tốt nghiệp sau, Chu Di Hân nháo muốn đi Tằng Ngải Giai công ty công tác, Tằng Ngải Giai nói không được Chu Di Hân, cũng liền đồng ý, ở cùng Tằng Ngải Giai cùng nhau công tác mấy năm nay, ngày tháng cũng coi như quá bình bình đạm đạm, ngẫu nhiên những cuộc cãi vã, nhưng họ làm hòa rất nhanh, nhưng không biết từ khi nào họ bắt đầu xa cách nhau, họ sống chung dưới một mái nhà, ít giao tiếp, ngày nào cũng vậy, mỗi ngày liền công tác đều là làm người truyền lời.

Nói vậy đến nơi đây ai cũng muốn hỏi vì cái gì sẽ biến thành như vậy đi.

Ngay lúc đó Tằng Ngải Giai tuy rằng mặt ngoài cùng Chu Di Hân không có bất luận cái gì giao tiếp, nhưng là trong lòng thập phần khó chịu, vì cái gì không để ý tới chị, vì cái gì không cần cùng chị nói chuyện, vì cái gì mỗi một ngày đều làm lơ chị, vì cái gì......

Chu Di Hân có cố ý xa lánh Tằng Ngải Giai không?

Kỳ thật cũng không phải, Chu Di Hân càng ngày càng ỷ lại Tằng Ngải Giai, liền một chuyện nhỏ đều sẽ cùng Tằng Ngải Giai chiến tranh lạnh thật lâu thật lâu, thậm chí có đôi khi có thể chiến tranh lạnh một tháng, Chu Di Hân chờ Tằng Ngải Giai cùng chính mình xin lỗi, cùng chính mình nhận sai, nhưng là Tằng Ngải Giai cũng là người sĩ diện cao, càng đừng nói xin lỗi.

Trong hai năm đó, có lẽ vì công ty của Tằng Ngải Giai ngày càng trở nên nổi tiếng, Chu Di Hân, người vốn xuất sắc trong giáo dục và công việc, đã được nhiều công ty săn đón, và hơn thế nữa, vì vẻ đẹp và vóc dáng của Chu Di Hân, nhiều nơi đều muốn thuê Chu Di Hân vào công ty riêng của mình, nhưng Chu Di Hân đều từ chối.

Cho đến khi hai người bắt đầu xa cách, một công ty đã nhân cơ hội để đào Chu Di Hân, lúc đó, Chu Di Hân đồng ý trong sự tức giận, thậm chí cô còn cảm thấy thái độ của Tằng Ngải Giai không tốt giống như là muốn chia tay. Chu Di Hân cũng xác định làm như vậy. Chu Di Hân lợi dụng khi Tằng Ngải Giai đi công tác vì công việc trong công ty, cô đã dọn hết đồ đạc và chuyển đến thành phố N.

Sau khi đáp máy bay đến thành phố N, Chu Di Hân lấy điện thoại di động ra, nhắn với Tằng Ngải Giai ba từ, thật xin lỗi, ba từ đơn giản và rõ ràng.

Sau khi làm tất cả những điều này, Chu Di Hân đã xóa số điện thoại của cô ấy và đổi nó thành một số khác. Cô ấy và những người bạn chung của Tằng Ngải Giai về cơ bản không biết về điều đó và cô ấy bắt đầu cuộc sống mới của mình.

Nhưng dần dần, Chu Di Hân nhận ra rằng cô không thể làm gì nếu không Tằng Ngải Giai, cô đã suy nghĩ kỹ, cho dù trong khoảng thời gian chiến tranh lạnh, Tằng Ngải Giai vẫn sẽ làm mọi thứ cẩn thận, chị ấy sẽ chuẩn bị bữa sáng cho cô rồi mới đến công ty, chị ấy sẽ cho cô nghỉ phép khi ngày ấy của cô đến, chị ấy đã chuẩn bị thuốc giảm đau và nước đường nâu trên bàn cạnh giường ngủ. Tằng Ngải Giai đều làm hết.

Để khiến bản thân không còn quan tâm đến Tằng Ngải Giai nữa, Chu Di Hân đã tìm một người bạn trai để đánh lạc hướng sự chú ý của mình, mà cái này nam sinh ở đại học thời kỳ Chu Di Hân cùng Tằng Ngải Giai luyến ái khi liền thường xuyên cấp Chu Di Hân tặng đồ, đến bây giờ cũng là đối với Chu Di Hân theo đuổi không bỏ, cho dù đã tìm được bạn trai để đánh lạc hướng, nhưng Chu Di Hân vẫn không thể quên được Tằng Ngải Giai, sau ba năm, cô ấy vẫn không thể quên được.

Cuối cùng thì Chu Di Hân cùng bạn trai trở về thành phố G và trở lại nơi đầy ắp kỷ niệm với Tằng Ngải Giai, một hôm Chu Di Hân nhìn thấy Tằng Ngải Giai, đang mua cà phê thì thấy Tằng Ngải Giai vội vàng bước vào cửa lấy cà phê. Sau khi vội vã rời đi, Chu Di Hân tìm thấy Tằng Ngải Giai.

Để thu hút sự chú ý của Tằng Ngải Giai, cô đã viết thư cho Tằng Ngải Giai và yêu cầu Trương Quỳnh Dư chuyển bức thư cho Tằng Ngải Giai. Chu Di Hân hiểu tính cách của Tằng Ngải Giai và nếu việc bày tỏ suy nghĩ của cô không đủ để khơi dậy Tằng Ngải Giai thì Chu Di Hân nghĩ về việc thu hút sự chú ý của chị ấy rất lâu nhưng cuối cùng cô ấy vẫn không viết ra cảm xúc nhớ nhung của mình trong thư, nội dung là nói với Tằng Ngải Giai đừng liên lạc với cô, vì vậy cô viết nó chỉ để gây sự chú ý của Tằng Ngải Giai.

Sau đó, như Chu Di Hân mong đợi, Tằng Ngải Giai đến tìm chính mình, nhưng điều mà Chu Di Hân không ngờ là Tằng Ngải Giai sẽ tự nhốt mình trong tình trạng choáng váng, thậm chí còn cưỡng bức bản thân, nhưng những điều này không là gì đối với Chu Di Hân, vì để được bên cạnh Tằng Ngải Giai, Chu Di Hân thậm chí có thể từ bỏ mọi thứ ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro