5 • Ngoài lạnh trong nóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay Khả Dần dậy từ rất sớm, chuẩn bị một chút, liền đến phòng tập tập luyện vũ đạo.

Khả Dần liên tục nhảy đi nhảy lại một đoạn trong bài, đoạn này động tác của cô vẫn chưa đẹp. Trên trán Khả Dần chảy xuống vô số giọt mồ hôi, nhưng cô vẫn gắng luyện tập.

Cho đến khi không thể thở nổi, Khả Dần mới dừng lại, chống hai tay lên đầu gối thở dốc. Thật sự rất mệt!

Khả Dần đang định đi uống chút nước thì bỗng một cơn co rút đau đớn từ chân truyền đến. Cô nhăn mặt ngồi bệt xuống sàn, ôm lấy bắp chân đang bị chuột rút kia.

Bỗng một bàn tay thon dài trắng trẻo từ đâu đưa ra, trực tiếp nắm lấy chân cô, duỗi thẳng ra.

Khả Dần quay đầu lại nhìn.

"Vũ Hân? Sao cậu lại ở đây?"

Vũ Hân sắc mặt khó coi, cô không trả lời câu hỏi của Khả Dần mà chỉ tập trung xoa bóp chân cho cô, vừa làm vừa trách móc:"Nhảy liên tục không ngừng nghỉ như vậy sẽ khiến cơ thể nhanh chóng bị suy nhược, khả năng xảy ra chấn thương rất cao. Hơn nữa, phương pháp này cũng không giúp cậu làm tốt hơn đoạn vũ đạo đó đâu. Lần sau tuyệt đối không tập luyện kiểu này nữa, có biết chưa?"

Khả Dần nhìn vẻ mặt tối sầm của Vũ Hân, con người lạnh lùng này cũng thật biết quan tâm người khác mà.

"Tôi biết rồi. Lần sau sẽ chú ý hơn. Cậu đừng giận nữa." Khả Dần mỉm cười đáp.

"Tôi đâu có giận!" Vũ Hân giật mình phản bác.

"Nhìn mặt cậu xem, đỏ hết lên rồi kìa, lại còn nói dối tôi." Khả Dần nhéo má Vũ Hân rồi cười to.

Vũ Hân xấu hổ, chỉ còn cách cúi đầu tiếp tục xoa bóp chân cho Khả Dần. Hai bàn tay Vũ Hân dùng sức ngày càng mạnh, một phần là vì xấu hổ, một phần là vì cô đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.

"Đau..." Khả Dần kêu một tiếng.

Vũ Hân ngước lên nhìn Khả Dần, tay chân cô luống cuống hết cả lên.

"Xin lỗi, tôi hơi mạnh tay. Cậu còn đau không?"

"Không sao. Để tôi thử đứng lên xem sao." Khả Dần lắc đầu, rồi víu lấy cánh tay Vũ Hân từ từ đứng lên.

Vũ Hân dịu dàng đỡ Khả Dần dậy, khoé môi cô khẽ giật giật.

Khả Dần bước thử vài bước, chân không còn cảm thấy đau nữa.

"Không sao rồi! Cảm ơn cậu nhé!"

Vũ Hân gật gật đầu.

Ọc ọc...

Mặt Vũ Hân lại đỏ lên một lần nữa.

Khả Dần mím môi nhịn cười.

Đúng lúc cô đang thèm ăn vặt, vậy lần này rủ Vũ Hân đi cùng cho vui.

Nghĩ vậy, Khả Dần chẳng nói chẳng rằng cầm lấy tay Vũ Hân kéo ra ngoài.

Vũ Hân hơi bất ngờ, song vẫn mặc để cho Khả Dần kéo đi.

-----------------

Trong một tiệm tạp hoá gần kí túc xá, một dàn thực tập sinh nữ đang đứng túm tụm lại chọn đồ ăn vặt.

Vốn lúc đầu chỉ có Vũ Hân và Khả Dần, nhưng sau khi cả hai gặp Thư Hân ở ngoài cửa phòng tập thì một lúc sau đã có một đám khác kéo nhau đòi đi cùng, tất nhiên là không thể thiếu Tiểu Đường.

Vũ Hân và Khả Dần lúc đó cũng chỉ biết bày ra bộ mặt kiểu "Tôi đã quá quen rồi!"

Cả đám náo loạn ở trong tiệm tạp hoá. Ở ngay cạnh tủ đông lạnh, Thư Hân đang ôm lấy tay Tiểu Đường làm nũng đòi mua kem nhưng không được chấp thuận. Lí do rất đơn giản, đang đau họng thì không được ăn đồ lạnh.

Ngay bên cạnh, tại quầy bán snack, Giai Kỳ đang ân cần hỏi Tuyết Nhi thích ăn gì. Tuyết Nhi vừa trả lời, một dãy các gói snack vị rong biển trong chốc lát đã nằm gọn trong chiếc túi đen to lớn của Giai Kỳ.

Trong khi ai ai cũng chăm chú chọn đồ thì tại một góc tiệm, Vũ Hân và Khả Dần lại đứng quanh chiếc cân điện tử làm gì đó.

"Vũ Hân, cầm túi hộ tôi." Khả Dần sau nhiều lần do dự mới hạ quyết tâm nói.

Vũ Hân cầm lấy chiếc túi, rồi nhìn Khả Dần run run bước lên chiếc cân, trong lòng lại cảm thán sao cô ấy lại có thể đáng yêu đến như vậy.

"Vũ Hân, cậu xem hộ tôi. Tôi không dám nhìn đâu!" Khả Dần ai oán nhắm mắt lại.

Vũ Hân mỉm cười, sau đó nhìn xuống chiếc bảng điện tử.

Bốn mươi tám cân hơn một chút.

Vũ Hân nhíu mày. Hôm trước xem profile của Khả Dần ghi có bốn mươi sáu cân rưỡi, vậy mà hôm nay đã tăng thêm gần hai cân rồi. Mới chỉ có hơn một tuần thôi mà! Rốt cuộc cô gái này đã ăn bao nhiêu đồ ăn vặt?

Chẳng bù cho cô, ăn bao nhiêu cũng không béo!

Khả Dần thấy xung quanh im lặng, thiếu kiên nhẫn lên tiếng:"Vũ Hân, làm sao thế? Tôi bao nhiêu cân vậy?"

Đôi mắt Vũ Hân chợt loé lên. Cô kéo tay Khả Dần đi xuống, nói:"Năm mươi cân tròn!"

Khả Dần mắt chữ O miệng chữ A nhìn vẻ mặt bình thản của Vũ Hân, cô điếng người hỏi:"Năm mươi cân? Sao có thể? Cậu không đùa tôi chứ?"

Vũ Hân nhún vai:"Tôi không thích đùa!"

Khả Dần nín lặng. Cô quay sang nhìn những gói snack với đủ các vị từ cà chua, rong biển đến khoai tây trên giá với vẻ mặt vô cùng đau lòng.

"Sắp đến ngày công diễn rồi, cậu phải giữ dáng cho tốt. Không được ăn vặt nữa!" Vũ Hân dùng giọng điệu cứng rắn ra lệnh.

Khả Dần chỉ biết chấp nhận sự thật cay đắng này.

Vũ Hân khẽ nhếch môi, cô đi đến quầy snack trước mặt Khả Dần, đưa tay lấy gần chục gói cho vào túi.

Khả Dần trố mắt nhìn:"Cậu không sợ béo sao?"

"Tôi là đang muốn tăng cân mà không được đây." Vũ Hân thở dài.

Khả Dần nhìn nụ cười trên môi Vũ Hân, cảm thấy thật đáng ghét.

Không công bằng!

____________________________________
Xin lỗi cả nhà vì giờ mới up chap mới T.T Dạo này tôi đang bận ôn thi học kì nên hong có thời gian viết. Cả nhà thông cảm nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro