Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Hân tách hai chân Hứa Dương kéo nó lên thành hình chữ M khiến nơi đó của cô bại lộ càng thêm rõ ràng.

"A..." Hứa Dương xấu hổ úp mặt vào gối,cô cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Trương Hân đang nhìn vào nơi đó của cô.

Trương Hân thở một hơi, sau đó cúi đầu dùng miệng bao lấy tiểu Dương,lưỡi không ngừng lướt qua sau đó lại đưa vào

"Hân.....thoải mái." Hứa Dương rên lên hốc mắt có chút đỏ,hai tay ghì đầu Trương Hân để lưỡi nàng có thể vào sâu hơn,hai chân quấn lấy cần cổ của người kia. Trương Hân kĩ thuật vô cùng tốt,luôn có thể khiến cô phát cuồng

Chợt Trương Hân rời đi,Hứa Dương cảm nhận tâm tình thật hụt hẫng,nàng vội níu lấy người kia

"Đừng....a~" Lời chưa dứt hai ngón tay của Trương Hân liền tiến vào hoa huyệt ẩm ướt của cô

"A. . . . . ." Kɧoáı ©ảʍ đột kích lần nữa, cô khóc ngâm nga, ngón tay nắm ga giường phía dưới thật chặt.
Trương Hân không ngừng đưa tay luật động,ánh mắt chăm chú nhìn gương mặt kiều diễm của Hứa Dương,lại dời xuống đôi môi đang không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều. Nàng không nhịn được cúi xuống hôn lấy nó,nụ hôn dây dưa kéo dài. Sau đó môi nàng dời xuống ngậm lấy một bên ngực no đủ của cô không ngừng mυ"ŧ

Loại cảnh tượng tràn đầy hơi thở du͙© vọиɠ này mỗi lần thấy sẽ khiến Trương Hân kích động không thôi.

"A. .. ." Hứa Dương rêи ɾỉ,cả hai nơi đều được chăm sóc tận tình,cô cảm giác như mình có thể chết trong biển kɧoáı ©ảʍ

Tầm mắt không tự chủ nhìn cái đầu đen đang không ngừng ở ngực mình làm loạn, cô cảm giác được lực hút của nàng càng mạnh mẽ cùng với hành động dưới thân cơ hồ muốn bức nàng ra.

Trương Hân rất có thiên phú giường chiếu khi Hứa Dương còn chưa kịp lêи đỉиɦ liền bị nàng kéo chân đặt lên vai sau đó liền cảm nhận được nơi ướŧ áŧ của nàng áp vào hoa huyệt của cô. Hứa Dương híp mắt ôm lấy cổ cô tùy tiện để người kia ma sát
Thời gian dài ở vào thời điểm này mất đi ý nghĩa, Trương Hân kéo dài sự chịu đựng đến tận cùng, để cho cô kéo dài cực độ trong kɧoáı ©ảʍ bay lên cao trào, thời gian dài đưa đẩy chỗ kín của cả hai thực đau nhưng nàng căn bản không có ý định ra ngoài.

"Hân à, ưm, Hân. . . . . ." Đôi mắt trong suốt mang theo ý kiều mị, thanh âm mềm mại mỏng manh, hông cô chủ động uốn éo, nâng eo thể lên nghêng hợp với động tác của nàng

Trương Hân bất đắc dĩ thở dài, nhìn cánh hoa kiều diễm đã thoáng sưng đỏ, biết thời gian dài ân ái đã khiến cho cô chịu không nổi, vì vậy nàng gia tăng tốc độ điên ma sát.

Âm thanh nơi kết hợp truyền đến theo động tác của nàng càng lớn và trầm, sau một hồi, nàng nằm trên người cô mặc cho kɧoáı ©ảʍ bao phủ mình. Hứa Dương thở gấp, nhịp tim giống như muốn nện vào l*иg ngực, da trở nên nóng đỏ, toàn thân vô lực.
Kí©ɧ ŧìиɧ qua đi ,hơi thở dần trở lên ổn định. Nàng cúi đầu liếʍ hết mật dịch ở hạ thân Hứa Dương sau đó đứng dậy đi đến nhà tắm chuẩn bị, ý định để cho cô tắm thoải mái một lát, quay trở lại ôm lấy cô đi tắm mà cô đã sớm ngủ say mặc nàng định đoạt.

Trương Hân nhẹ nhàng ấn xuống một cái hôn ở môi cô, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đây là vợ yêu của nàng, duy nhất chỉ thuộc về một người là Trương Hân mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro