Chap 19: Tai nạn bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhìn tường trắng xung quanh, nếu biết trước hôm nay xảy ra việc này , có đánh chết cô, cô cũng ko bước ra khỏi cửa,

Hồi tưởng lại sự việc:

Xe của bọn cô đang đứng ở ngã tư đường chờ đèn xanh, lúc này, một chiếc xe vận tải vì tránh né một cô gái qua đường, đột nhiên không khống chế được tay lái, hướng chỗ bọn cô lao tới, cô ý thức được lần này là tai họa mất tiền a, bây giờ trong đầu cô chỉ có 1 ý niệm duy nhất là: nếu cô chết, có thành quỷ cũng sẽ đi tìm cô gái không tuân thủ luật lệ giao thông kia, nhất định không để yên cho nàng!

May mắn là, cô không bị thương, chỉ là bị hôn mê bất tỉnh ở trong rùa nhỏ của cô, Lượng ôm chặt lấy cô, bảo hộ cô an toàn, nhưng mặt hắn bị thủy tinh làm thương, chân phải cũng bị thương,

Nhìn Thư Lượng bị quấn băng gạt kín mít đang ngủ say, trong lòng cô quặn đau, lặng lẽ cùng Trần Mặc đi ra ngoài,

"Bác sĩ Trần chờ Thư Lượng lần này tốt hơn, tôi sẽ rời đi 1 thời gian, "

"Vì sao?"Trần Mặc có chút bất ngờ nhìn cô.

"Tôi nghĩ muốn bình tĩnh một chút, tôi cảm thấy chúng tôi cách biệt tuổi tác rất nhiều, "Lúc trước qua loa, trong lòng luôn luôn có chút ẩn ẩn bất an, ở cùng Lượng một chỗ càng lâu, càng cảm thấy chính mình không theo kịp bước chân của hắn,

"Vậy cô lúc ấy vì sao còn đáp ứng hắn."

"Tôi khó có thể kháng cự nhan sắc của hắn."

Nói xong, chúng ta không hẹn mà cùng nở nụ cười,

"Như vậy cũng tốt, Thư Lượng hiện tại đối với cô ỷ lại quả thực nghiêm trọng, có lẽ, các người tách ra một chút, làm cho chính mình bình tĩnh lại, để cho hắn nhận thức chính mình, đối mặt với tình cảm của chính mình, mới có lợi."

"Như vậy, liền phiền toái ngươi .",

"Hẳn là .",

"Anh bao nhiêu tuổi" cô nhìn Trần Mặc tương đối tò mò về tuổi của hắn.

Hắn do dự một chút mới nói: "Ba mươi mốt."

"Mới ba mươi mốt?"Cô còn tưởng rằng hắn ít nhất phải hơn 35.

"Như thế nào, không thể?"Hắn nhướn cao mày hỏi.Biểu tình của cô là có ý gì? Giống như hắn thật sự quá già vậy.

"Không có ! Tôi chỉ là cảm thấy anh tương đối ổn trọng, thấy thế nào cũng tựa như hơn ba mươi mốt tuổi, ha ha a..."

Trở lại phòng bệnh, phát hiện Thư Lượng tựa ở cửa phòng, gian nan , nhìn cô, hắn đang đợi cô đi,

Vừa rồi quản lý nói cho cô biết, hắn tỉnh lại không thấy được cô, tính tình liền bạo phát,

Dìu hắn trở lại bên giường, bàn tay to của hắn vươn ra , tay trái chống đỡ mép giường, lại vươn chân trái không bị thương, dùng sức chống đỡ ,dựa vào sức lực của chính mình trở lại trên giường, chờ hắn hoàn thành hết thảy động tác, cô thay hắn kéo chăn, phát hiện vài giọt mồ hôi trên trán hắn chảy xuống, khiến trong lòng cô một trận chua xót. Hắn bị thương thành như vậy, mà cô ở cùng với hắn lúc đấy lại 1 cọng tóc cũng ko bị thương, lúc ấy trình diện cảnh sát nói, khi xảy ra tai nạn ,Thư Lượng đầu tiên liền đem cô bảo hộ ở trong lòng, tất cả đều gánh chịu lên người mình,

Trần Mặc nói, đó là bản năng của hắn,

Bản năng sao?

Một lát sau, thấy cô không nói chuyện, hắn nằm ở trên giường, cứng rắn hỏi: "Ai kêu em tiễn Trần Mặc ?"

"Tôi ko tiễn thì ai tiễn "Chỗ này là phòng bệnh cao cấp nằm ở tận cuối dãy, nên rất yên tĩnh, rất ít người đến, , rất thích hợp để ngây ngốc ở chỗ này, trên giường vị đại thiếu gia này, tỉnh lại không thấy người đâu, liền cấp tốc gọi điện thoại, cho nên, bọn họ khiêng vào thêm 1 cái giường cho cô, nghỉ hè của cô phỏng chừng cũng ở ngay tại bệnh viện này làm quản lý rồi .

"Em là gì của tôi!"Hắn đột nhiên trở nên táo bạo, "Bạn gái? Vị hôn thê?Hay vẫn là bà xã của tôi? Cần em phải tiễn hắn sao!"

"Tôi đúng là không biết tự lượng sức mình!"Đúng vậy, hiện tại ngay cả lão sư cũng không đúng rồi, sau khi từ chối lời cầu hôn xong, quan hệ của bọn cô trở nên rắc rối rồi, trở nên có chút xấu hổ.

"Vậy câm miệng!"Hắn phẫn nộ không thôi .

"Ai..."Cô cố nói cho chính mình, không muốn cùng hắn tức giận , hắn bị trọng thương như vậy, tâm tình đương nhiên không tốt, chính mình có khi là nguyên nhân, không cần vì một cái danh hiệu mà cùng hắn tức giận .

"Em vừa mới cùng Trần Mặc nói gì đó?"

"Không có gì."Chính là sau khi hiểu biết bệnh tình của hắn, về phương diện tâm lý, cô thấy được sau khi xảy ra tai nạn xe cộ hắn cảm xúc thập phần không ổn định,

"Không có gì tại sao lại đi lâu như vậy!"Thư Lượng hừ lạnh một tiếng.

"Nói 1 chút chuyện mà thôi."

"Em thích hắn sao?"

Cô giật mình nhìn hắn, hắn thật đúng là hồ ngôn loạn ngữ mà, haiz tiểu gia hỏa này lại ghen rồi.

"Trả lời tôi a!" Quỷ ghen tuông đã chiếm lấy tất cả lý trí của hắn rồi, "2 người ở trước mặt tôi mắt đi mày lại, tôi đều thấy được, chẳng lẽ không phải là tình đầu ý hợp ư?"

Cái gì? Mắt đi mày lại? Hắn đầu óc đúng là có vấn đề mà!

Hắn hừ lạnh một tiếng, "Em gắt gao nắm tay hắn! Tôi nhìn thấy !"

"Tôi nào có gắt gao nắm tay hắn!"Oan uổng a, người ta Trần bác sĩ chăm sóc hắn tận tụy, ta bất quá là lễ phép tính cầm tay hắn, cám ơn hắn, chỉ là lo lắng cho Lượng mà thôi. Nhìn lên trán Thư Lượng đã nổi đầy gân xanh, nên lười cùng hắn giải thích nhiều như vậy,

Thấy cô không để ý tới hắn, hắn lại khoa trương nói: "Nắm đến trời đã tối rồi đều luyến tiếc tách ra!"

"Trời lúc đó vốn đã tối."Đây là lời nói thật, lúc cô đưa hắn đi ra ngoài, trời cũng đã đen rồi,

"Em!"Hắn tức giận đến miệng vết thương đều đau lên, "Em thông minh, em có thể nói,em..."Hắn vốn từ nghèo ko nói lại được .

Lượng lại tức giận rồi, hốc mắt đã đầy nước mắt, ai... cô đây là tạo nghiệt gì a...

Cô đi qua sờ khuôn mặt xanh mét của hắn , ôn nhu nói: "Tôi chỉ là hỏi hỏi Trần Mặc về bệnh tình của cậu, tôi ko có thích hắn."

Trước kia Thư Lượng chỉ là 1 tiểu quỷ, giờ thì Thư Lượng đã nhanh chóng biến thành ác ma . Vì hắn, cũng vì chính mình, cô cần bình tĩnh, hắn cũng thế, tiểu tử kia dùng cả tính mạng để yêu cô, điều này làm cho cô sợ hãi,

Thư Lượng không nói chuyện, ôm trụ cô, cúi đầu xuống bả vai cô mà nức nở,

Cô dựa vào hắn, ánh mắt dần dần ảm đạm đi xuống, cố gắng làm cho chính mình nước mắt không rơi xuống, đừng, đem mặt vùi vào trong lòng Thư Lượng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro