hắn là con của chú tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 69

Cuộc sống mãi là mới mẻ ,trước những tâm hồn tuổi trẻ và hiếu động như chúng tôi .

Khi học kỳ 1 gần kết thúc ,Thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi đã nghỉ phép ,quê thầy ngoài miền bắc .Chức chủ nhiệm nhà trường đã giao phó cho một thầy giáo trẻ ,thầy là học trò rất giỏi của khóa học cùng với Anh Vũ và Khang .

Lớp chúng tôi vui lắm .Thi Thoảng chúng tôi đã bắt đầu đi thăm thú quê xa của tụi bạn cùng lớp .Khi đến vũng tàu ,Khi ra Đà nẵng ...Đúng là các vùng quê biển đều đẹp và gẫn gũi với tuổi hoa niên.

Bây giờ sắp gần cuối năm chúng tôi bận rộn lắm ,vì chương trình học của chúng tôi rất gắn liền với cuộc sống Thi ,Họa ...đầy mộng mơ và đề tài nhiều thích thú .

Tuấn làm lớp trưởng thật cần mẫn .Tên Dũng rất gẫn gũi anh và chơi thân với chúng tôi lắm .

Nó đẹp trai nhưng đầy nữ tính .Tuy không lộ liễu giới tính của mình .nhưng ai cũng thấy rất khó gần nó .Nhất là những ai thiếu thốn những đường nét cơ bản và trí tuệ nổi trội .

Đã nhiều lần tôi hỏi thái độ nhận xét về Bằng ... theo như ý của Dũng thì Bằng luôn là tên Đông Doăng thời đại trong tình ái ...dễ cầm nhưng khó giữ ...

Khi biết Bằng và Vinh đã yêu nhau , Dũng bảo :

-Oh ...em không hiểu tình yêu nó là gì nữa anh nhỉ ? Sao người ta đến với nhau như nhanh như gió như làn mây vậy ? Chả phải thử thách hay lựa chọn kỹ bao giờ ...

Tôi cười ôn tồn bảo :

-Dũng thấy không .Dân Đồng tính mà ...Cái quan trọng là cần ở tình cảm của đôi mắt ..Khi đã ghi nhận bóng hình nhau rồi ...Thì đương nhiên sự thèm khát sẽ tăng lên và phá phách ...Em thử nghĩ xem ..? Nếu như em thích một chàng trai đẹp ....Em chưa hiểu là họ có thích mình không mà đã vội tỏ tình...?sẽ bị nhầm lẫn đó em à ...Tình yêu nào cũng có nhiều yếu tố .Riêng tình trai ...yếu tố đầu tiên theo anh đó là cảm nhận từ hình thức và phẩm chất con người ...

-Vâng em biết là như vậy ? Và cảm nhận môĩ người cũng khác nhau anh nhỉ ?

-Đúng đó em à ...Hôn nhân trai gái để cho càng ngày vợ chống họ càng giống nhau về nhan sắc...còn tình trai lại giống nhau về suy nghĩ và tình cảm ?

-Anh Quang à ...Hôm anh cho em xem nhật ký của anh ,Em đọc thích lắm ,Thế cái anh chàng Khang ấy ...Có phải là cái người có rất nhiều ảnh chụp với cô gái trong an bum của Tuấn không ?

-Oh đúng đấy ? Khang bây giờ du học rồi ,Trước hắn cũng học ở trường này đó .

-Hi ...Em thích anh chàng này nhất đó anh Quang à ... Khi vào lớp này người làm em khổ nhất là anh Tuấn đấy .Rồi khi em biết Tuấn có người yêu như lời anh nói .Em lại quay sang thần tượng anh ...Em đúng là một ngọn gió cô độc bay lang thang không có lối đi về . Sau hôm sinh nhật Tuấn ,Em chỉ còn có mỗi Khang là thần tượng trong những cơn mơ của mình .

Anh ấy có dễ gần không hả anh Quang ?

Dũng hỏi tôi ,ánh mắt ngơ ngác chờ đợi .Tôi nói nhỏ :

-Em phải đọc kỹ cả những dòng suy tư của anh về hắn nữa chứ ?Hắn không đồng tính đâu em ...? Nếu là dân đồng tính ..Thì anh Vũ đã ôm gọn Khang rồi đó ...

-Nhưng em thấy Khang đã làm tình với anh rồi mà ...Hắn hỏi làm tôi đỏ mặt vì tội lỗi đam mê ngu muội một thuở của mình .Tôi bảo :

-Em thấy đấy ...Với tình anh ...Hắn luôn là kẻ bố thí thôi à ...Hắn không đam mê mà là hắn thương hại đó em à ...

-Nhưng như vậy cũng là hạnh phúc rồi ...Em chỉ ao ước đựỢc ngủ với Khang dù là một tối thôi anh à ...

-Dũng à ...Hắn không chấp nhận ai đâu ,mong em đừng tự làm khổ mình .Giả sử có một người thích em .mà em lại không thích hắn ...Mà đã không thích thì nhìn nhau còn né tránh ..Huống hồ chi lại còn ngủ với nhau ...hi...Tỉnh táo thôi Dũng ơi ...

-Vậy là anh Khang sẽ ghét em phải không ?

-Ô hay...Anh đang nói về tính cách của hắn mà ...Còn ghét em hay không thì hắn đã biết và gặp em đâu mà nói vậy hả ?

-Thôi được ...Hôm nào anh cho em ních chát của Khang nhé được không anh ? Em sẽ gặp anh ấy ...Một lần thôi cũng được anh à ...?

Tôi thật sự khó sử quá đi thôi .Nếu tôi cho ...Thì tôi là kẻ gieo rắc niềm khổ đau cho Dũng ...Mà không cho thì tôi là kẻ đa tình tham lam không yêu thương tình bạn của mình .Nghĩ vậy tôi bảo Dũng :

-Để cho anh nghĩ thêm đã Dũng nhé ...

.................

Ở đời xấu đẹp gì thì cũng đều khổ cả thôi ...Tuấn đã từng nói cái tóc là cái tội mà ...Đã mang hình hài của trời đất ,thì phải biết chập nhận phũ phàng và khổ đau thôi .

Buổi trưa tan học .Khi chúng tôi chuẩn bị ra về ,thì thầy giáo phụ trách tạm thời bảo Tuấn ở lại thầy nhờ một số việc .

Công việc lớp trưởng cũng bận lắm ,toàn những việc thi đua và phong trào của nhà trường .thi đua nọ ,quyết thắng kia ...làm cho không khí học hành cứ rối tinh rối mù lên .

Tôi về trước ,sau khi tạm xa người yêu của mình một chốc .Anh cười bảo tôi :

-Cái này là tại em xui anh làm lớp trưởng đấy nhé ...?Chịu khó nấu cơm trước ,rồi chờ anh về héng ...Chiều nay mình đi chơi cầu lông Quang à ...

-Vâng .em có nói gì đâu ..Anh cứ yên tâm đi Tuấn à ...Vì Công việc mà ...

Anh không nói thì chúng tôi cũng sẵn sàng làm việc thay nhau đấy thôi .Tôi đâu có nề hà việc gì ...Đối với tình anh ...Tôi muốn dâng cho anh tất cả sức lực của mình .

Tôi mở nhạc .nấu cơm ..và chờ đợi ...

Quái ..anh sao lâu về thế nhỉ ? Mà thầy giáo giao việc gì mà lâu dữ vậy ?

Lẽ ra cư để buổi chiều anh tới có phải hay hơn không ?Quá giờ ăn trưa rồi ...Hay là anh lại ăn cơm với thầy nhỉ ?

Nhưng cơm ăn ở ký túc xá ,phải báo từ 9h sáng mới có kia mà ...?

Tôi đói và suy nghĩ miên man ...Thầy giáo phụ trách này hơn chúng tôi vài tuổi thôi ,Thầy tên là Kiên ..Quê ở Kiên Giang đó ,Thầy có nứoc da màu nâu sáng chứ không phải là da đen hay da cháy cột nhà .

Thầy trông cũng bình thường .không xấu và không đẹp .nhưng cái trán thông minh của thầy thì ai cũng rõ ,thoáng ,rộng và nụ cười thật đôn hậu chất phác .Nói chung thầy là người đàn ông có cái duyên lặn chìm ...Có lẽ phải sống bên thầy thì mới đánh giá hết được ...

Tôi đang mơ màng như có tiếng người vọng bên tai .Thì ra tiếng ti vi của tôi còn mở ...Tôi biết mà không thể tắt nổi ,vì mí mắt cứ ríu lại ...Tôi đành thả hồn vào giấc mộng chiều đông .

-Quang à...Dậy thôi ...

Tiếng Tuấn gọi tôi ...Chà tôi đã ngủ quên hả ?

-Anh về lâu chưa hả Tuấn ?

-Anh về lâu rồi ?THấy em ngủ ngon nên anh không gọi ?Bây giờ chiều rồi em dậy ăncơm và đi tắm nhé ?

-Ủa đã chiều rồi hả ?

Tôi dịu mắt và nhìn đồng hồ treo tường .Đã 6 giờ rồi ...Vậy là sắp tối .

Tôi bảo anh :

-Mình ăn cơm anh nhé ? Ăn xong rồi tắm ,em đói quá rồi ?

-Anh cũng vậy ?Thôi ta ăn cơm kẻo nguội ?

Bữa ăn của chúng tôi đạm bạc mà ngon thế ,có lẽ do đói thì phải ,tôi bỏ có một bữa mà thấy như vậy rồi ...Thật là tham ăn tục uống quá ..?

Tôi nhìn Tuấn ..Sao anh không ăn ...? Anh chỉ cầm đũa canh chừng với tôi .Đôi mắt tuy là nhìn tôi ,Nhưng không lung linh như ánh trăng, ánh sao của bến mộng hàng ngày nữa .

Tôi tìm đủ câu vui cười để chọc cho anh vui vẻ ...Sao anh vẫn lặng lẽ ...Tôi giật mình ...Tại sao khuôn mặt thiên thần của tôi ,lại mất mùa nụ cười kia chứ ? Tôi hỏi anh :

-Sao vậy anh ? Không ăn cơm với em thì thôi ,mà ngay cả lời nói cũng tiết kiệm ,nụ cười cũng heo hút ...Có chuyện gì vậy hả ..? Hay anh ốm vậy ?

Tôi đến bên chỗ anh ngồi Tôi đặt bàn tay lên vầng trán yêu thương ,vẫn ấm áp,đâu có nóng gì đâu ...Tôi cúi đầu áp sát vào cổ anh rồi hỏi :

-Chuyện gì vậy anh ? Cho em chia sẻ đi nào ?

Tuấn ngập ngừng nét buồn còn vương nơi khuôn mặt chưa từng biết nỗi khổ là gì anh cầm đôi tay tôi rồi bóp nhẹ anh bảo :

-Em à ...Thầy giáo Kiên...Anh ta cũng là ngừời đồng tính đấy ...?

Trời ơi ...Tôi nghe có lầm không ?

chả lẽ những vu vơ của chiều đông thê thảm lại như vậy sao ?

Tuấn của tôi có bị sao không nhỉ ?

Bao nhiêu câu hỏi và sự hờn ghen nổi sóng trong lòng của tôi ...

Khuôn mặt tôi đỏ căng ...Tuấn chắc đã hiểu anh ôm ngang lưng tôi rồi bế tôi vào Lòng ...

Anh nói giọng như đứt quãng ... như gào... như thét :

-Quang ..Quang à ...em bình tĩnh nghe anh kể nhé ....Không có gì

đâu ...Quang ơi ...

Tôi tấm tức khóc trong lòng anh .

Phần 70

Tôi khóc tấm tức đâu phải là tôi ghen hờn với Tuấn .

Tôi đã hiểu rằng trai đẹp gái xinh thì dễ bị tuột mất .Khi thấy anh nói chuyện đó ra với tôi và tỏ ra buồn bã ... Tôi mới thấy người yêu của mình thật thà như đếm ,Còn tình yêu của anh dành cho tôi quả là thủy chung son sắt .

Thầy giáo Kiên của chúng tôi có đốn mạt không nhỉ ?

Không ...?.Tôi đâu dám trách ảnh ..Bởi tình trai đâu có ai biết để mà lảng tránh chứ ?

Giá như xã hội cộng nhận .Giá như chúng tôi có tiệc cưới ,xe hoa .

Giá như chúng tôi được công khai tình yêu của mình với mọi người ...Thì khi đó thầy Kiên mới là người đáng trách...

Giống như trai gái kết hôn ...Nếu anh có mối tình khác ,thì sẽ được coi là phản bội .là bạc nghĩa bạc tình .

Đằng này chúng tôi sống bên nhau như tình bạn đó thôi .Ai mà biết được cơ chứ .Tôi cay đắng trong lòng quá ....Nước mắt cứ thầm thì rơi vào khuôn ngực của người tình đang ngơ ngác .

Tuấn cứ nghĩ tôi hờn ghen với thầy Kiên .Anh nhẹ nhàng bóp vai và cánh tay tôi ,thỉnh thoảng lại hôn vào đôi mắt đẫm lệ của tôi .

Anh bảo :

-Vào giường với anh nhé Quang ...Anh sẽ kểcho em nghe ...Đừng trách anh mà tội nghiệp .

Anh bồng tôi vào giường ,bỏ mặc mâm cơm còn dang dở .

Khi nằm kề bên nhau .một cánh tay anh đỡ mái đầu của tôi .một cánh tay anh ve vuốt thân hình tôi .

Anh bắt đầu kể ...

..............

Thầy Kiên bảo anh tới để trao cho một số bài thơ và văn của các bạn cùng lớp ,Thầy muốn nhờ chúng mình lên chương trình cho một tờ báo tường thật đẹp .

Em biết đấy ,hơn một tháng nay ,ánh mắt của thầy nhìn như thiêu như đôt thân hình của anh ,làm gì mà anh chẳng biết chứ ...?

Anh chỉ nghĩ đơn giản ,chắc thầy thấy anh ăn mặc nhiều kiểu quần áo đẹp thì thầy chiêm ngưỡng thế thôi ...

Và những bài làm của anh khi thầy chấm Điểm .Cả anh và em đều biết bài làm của anh có cả điểm ưu ái cộng vào đó thôi .

Riêng anh ...Anh cũng thoáng lơ mơ và tự hỏi ...Thầy có phải là dân đồng tính không nhỉ ? Vì bao lần thầy nhìn anh khao khát lắm ?

Có lần thấy trán anh lấm tấm mồ hôi ...Thầy đã đưa giấy thấm cho anh và bảo nhỏ :

- Tuấn hay ra mồ hội trộm phải không ? Hi...Như vậy là người không kiên trì lắm đâu ...không thể làm nghề cơ khí được ...?

Anh mỉm cười ,bởi thầy nói đúng quá ..? Những công việc lăn tăn ,anh đâu có chịu được ...Ngay như viết nhật ký thôi ...Anh cũng phải chào thua với đời .

Cả lớp mình ,ai không biết thầy Kiên còn trẻ mà xưng hô với học trò ,quá ư là kiểu cách ..Chả khác gì những giáo sư đáng kính cao tuổi ...Lúc nào thầy cũng nói :

...Thưa các anh các chị ....Và xưng tôi ....đó thôi .

Mấy lần tiếp xúc riêng với anh, thầy cũng xưng hô như vậy ?Thầy đều kêu là anh và xưng tôi .

Có lần anh bảo :

-Thầy hơn tuổi em mà ...Sao thầy xưng hô như thế ?Hay em già lắm phải không ?

-Ồ Không đâu ..Nhưng với Tuấn ...Tôi rất muốn gọi là anh ..Và còn ước được làm em của Tuấn nữa đấy .

Nói xong thầy đỏ mặt lắm .Anh lơ mơ đoán rằng thầy đang yêu mình .

Anh bảo :

-Thầy nói như vậy em đâu có hiểu ?

Thầy Kiên đỏ lừ mặt và nói giọng hơi nhịu với anh ,như là tình nhân vậy đó ,thầy bảo :

-Người ta cố tình không hiểu hả ?Không lẽ anh chưa biết thế nào là yêu hả Tuấn ơi ?

Trời ơi ...Đích thực mất rồi .nhưng anh vẫn phải giả bộ vô tư .

Anh nói :

-Em là con trai mà ,Thầy nói vậy em không hiểu đâu ?

-Thì anh cứ nghĩ đi ...Dịp khác người ta nói cho mà nghe ....

.............

Buổi trưa nay khi anh đến phòng của thầy .Thầy đã chuẩn bị trước hay là sao ấy .Căn phòng thu nép sạch sẽ lắm ,lại có cả bình bông rất tươi .Anh hỏi :

-Chà ,thầy có bình bông tươi và đẹp quá ..

-Hi...Thầy cười héo hắt và nói tiếp :

-Bình bông đẹp vì hôm qua là sinh nhật của tôi đó Tuấn à...

-Ủa ...vậy mà chúng em không biết ,Sao thầy không mời chúng em vậy ?

Nét mặt thầy rất buồn thầy bảo :

-Ngại quá Tuấn à .Tôi rất muốn mời Tuấn ,nhưng sợ người ta không đến ,có phải thêm buồn không ?

Anh đỏ hồng khuôn mặt .Hình như nắng hạ ở đâu đang soi vào nóng rát khuôn mặt của anh ,Ồ ...thì ra là ánh mắt khát khao của thầy đang nhìn anh đấy .

Anh giả bộ đánh lảng :

-Thầy đưa bài viết của các bạn cho em nào ?

Thầy dẫn anh ra bàn viết .khi thầy mở ngăn kéo lấy bài .Anh ngắm nhìn trên tường ,nơi có mấy khung ảnh treo trên đó ...

Trời ơi ...Anh có nhìn lầm không vậy ? Anh căng mắt và nhìn vào những tấm ảnh ...Có mấy tấm ảnh của anh Khang đó em à ...

Anh hỏi nhỏ :

-ảnh của ai vậy hả thầy ?

-À..đó là ảnh của các bạn học cùng khóa với tôi đó Tuấn à ...Đẹp không ?

Anh nhìn thầy nở nụ cười ham muốn .

Anh vờ hỏi tiếp :

-Người kia là ai mà đẹp trai thế hả thầy ? Có phải trai Sài gòn không vậy ?

-Ừa đó là anh Khang ,bạn thân của tôi đó Tuấn à ...

Nói xong thầy đứng lên rồi ôm vào người anh thầy nói nhỏ :

-Anh ấy không thể đẹp trai như Tuấn được ,Vì ở Tuấn tôi thấy có nhiều nét lãng mạn và thể thao lắm đấy ?

Rồi thầy nói nhỏ giọng van vỉ :

-Tôi yêu Tuấn lắm đấy ...Tuấn ơi...

Anh chết lặng người ...Thầy làm anh sợ quá...Em biết không ...? Trong tình yêu thương thì không hề có khoảng cách và vai vế ngăn trở tình cảm .

Nếu không bình đẳng tình thương yêu ,thì làm sao mà hưng phấn kia chứ ?

Anh gỡ tay thầy đâu có được ? Giọng thầy năn nỉ quá :

-Anh Tuấn ơi ...cho Tôi hôn một chút nhé ,Tôi van Tuấn đó ...

Trời ơi ...Anh phải làm sao ? Không lẽ anh lại dang tay mà đẩy thầy ra như một tên khốn kiếp ....

Anh nhớ cái lần anh bạo dạn hôn em và tỏ tình ...Anh đâu có cần biết là được hay không ?

Thấy anh không phản ứng gì .Thầy ôm mái đầu của anh và gắn chặt môi thầy vào khuôn miệng của anh .

Anh không đón nhận .Thì thầy tự làm, tự hưởng .

Thầy thích thú mút môi anh rồi nhẹ nhàng hôn mắt hôn mũi anh ...

Anh hiểu và thương thầy ở một nỗi niềm đời gay đau khổ .Lúc đó anh chỉ nghĩ tới sự ban ơn chứ anh không hề nghĩ tới hậu quả ...

Bức xúc dâng cao ...Bàn tay thầy đã muốn vẫy vùng tới bầu trời tình cảm .Thầy đang muốn thả tâm hồn vào nơi ngã ba yêu thương của tình trai ...

Thầy lại muốn mây muốn mưa...Như các mối tình khát khao hiến dâng và chờ đợi...

Quang ơi ...Em biết đấy ...Cái cảm giác ...Sợ hãi thì làm sao mà có hưng phấn chứ ?Thằng nhỏ của anh đâu có phản ứng gì nó vẫn ngủ rất ngoan .Hình như chỉ có em mới là người đánh thức nó dậy được thôi .

Tay anh gạt tay thầy mấy lượt ...Cuối cùng thầy quì xuống và van xin tình anh cho thầy được vào bến mộng .

Anh chợt nhớ em và anh bảo thầy :

-Không được đâu ...Em phải về thôi ...?

Mặt thầy buồn rầu ,nhưng anh đâu thể phản bội em được ...

Thầy quì đấy ..mặt buồn bã lắm ,nhưng anh đâu thể san sẻ tình anh bừa bài được .Khi chúng ta đã là của nhau rồi...Quang ơi...Có phải anh phụ em không ...?

Người yêu tôi nói và đôi mắt anh nhìn lên trần nhà .Tôi ngước lên ngắm nhìn khuôn mặt xinh trai thiên thần của anh.

Ánh mắt buồn cùng với cái miệng như nửa cười nửa khóc ,Cái sống mũi thẳng kiêu hãnh ,nhưng thủy chung ...Tôi vùng dậy và vít mái đầu lãng tử kề sát khuôn mặt của tôi .

Tôi thầm thì nói cho anh yên lòng :

-Em đâu có ghen gì đâu ?Tại thái độ của anh làm em mủi lòng đấy thôi ?Tuấn ơi ,còn về thầy Kiên .em thấy anh sử sự như vậy cũng đúng ?Anh dừng lại ở những cái ve vuốt thì nó cũng như gió thoảng mây bay thôi anh à ...

-Haaa...Vậy mà anh cứ lo em biết chuyện thì lại làm khó anh đó ...

Anh thầm reo và nỗi buồn như lắng dịu ...

Tôi bảo :

-Anh nghĩ em nhỏ nhen như vậy thế hả ? Mình cùng chung cảnh ngộ với họ mà anh ...Nếu chúng ta không biết thương yêu và đùm bọc nhau ...thì tự chúng ta sẽ hủy diệt tình trai của mình trước đó...

Tôi thấy anh đã tươi tỉnh trở lại anh cúi xuống hôn tôi ....Một chốc anh kêu lên :

-Tôi lại thấy đói quá rồi ...

-Hi...Anh chưa ăn cơm cả ngày nay rồi đó ...Để em hâm lại đồ ăn nhé ..Chúng ta ăn tối nhé Tuấn ơi ...

Khi chúng tôi ngồi vào bàn ăn vui vẻ ,Anh cười ,nhưng vẫn còn chút lo âu .anh hỏi tôi :

-Bắt đầu từ ngày mai ...Thầy có trả đũa anh không Quang nhỉ ?

-Anh nói vậy là sao ?

-Là thầy sẽ ghét anh đó Quang à...

Tôi nhìn anh đỏ mặt .tôi đùa :

-Thì cho thầy một chút cũng được mà ...

-Haaaa...vậy ra người ta không yêu tôi phải không ....? Liệu đó nha ? Có của mà không giữ ...? Chưa biết chừng...?

Tôi không muốn đùa quá nữa .Tôi chợt hỏi Tuấn :

-Anh à...Anh nói là có thấy ảnh của Khang treo ở phòng của thầy hả ?

-Ừa đúng đó em à ...Thầy cũng bảo là anh đẹp trai hơn Khang đó mà ...

-Ngốc ạ ...Ai mà không khen thịt của người mình yêu là thơm ngon kia chứ ?

Rồi tôi nói tiếp với thiên thần của mình :

- Vậy em không lo nữa rồi .Ngày mai anh mang thêm mấy tấm hình của Khang tặng thầy ....Chắc chắn ....Bầu trời thương yêu của chúng ta lại vẹn nguyên như cũ ...

-Oh...hay quá ..

Tuấn nói như reo ,anh chạy tới bên tôi ..Anh quì xuống ....Bắt trước thầy Kiên ...Anh nói thầm thì :

-Thầy van em ...Hãy bố thí cho thầy một chút tình trai đi...Tuấn ơi ...

Tôi bật cười và nâng khuôn mặt người tình của mình lên ,rồi hôn vào đôi mắt đa tình của Tuấn tôi thầm thì :

-Tuấn ơi ...Em thương anh nhất trên đời này đấy.Anh à .

Phần 71

Tuấn đã làm đúng như lời dặn của tôi .Khi anh tặng thầy kiên mấy tấm ảnh của Khang ,Quả nhiên mọi sự ghẻ lạnh xa xôi đều ta biến .

Khi biết Khang là người thân của chúng tôi anh Kiên tỏ vẻ ân hận lắm.Bây giờ ngoài giờ trong lớp ,anh đều bảo chúng tôi gọi anh em cho thân mật .

Trong quan hệ giữa mọi người .Đúng là có đi có lại ,tình cảm trao đổi chả khác gì ánh mắt hay nụ cười vậy .

Rồi vào một chiều thứ bảy ...Kiên đã tới nhà chúng tôi chơi .

Tôi tuyệt nhiên như không biết chuyện anh đã một lần ôm hôn Tuấn của tôi .Chúng ôi tiếp anh cũng chân thành lắm .

Sau khi được Tuấn cho anh biết chúng tôi là những người đồng tính may mắn nhất trong đời .

Anh bảo :

-Hai người hạnh phúc thật ,và cũng vô cùng may mắn thuận lợi ,đúng là tình trai đấy ,nhưng để đến được với nhau đã khó ,nhưng sống bên nhau lâu bền sẽ là khó hơn ? phải không nhỉ ?

-Anh à...

Tuấn của tôi nói với Kiên :

-Thật ra quan trọng nhất là vấn đề xác định giới tính của mình .Nhiều người biết mình là Gay ,nhưng vẫn không dám nhận ,họ còn nhảy vào tham gia cuộc sống bình thường .Tham gia vào trong quan hệ tình cảm gia đình .Cuối cùng để cho tâm hồn của mình bị trầm cảm ....Đâu có hạnh phúc anh nhỉ ?Bây giờ các nứớc tiên tiến họ đã công nhận và cho người đồng tính kết hôn đấy thôi .Anh thấy tốt không hả Kiên ?

-Cái gì rồi cũng sẽ đến ,các em thấy đấy ,ở thành phố thì cách sống vẫn thoải mái hơn ,chứ ở các vùng nông thôn thì khó lắm đấy các em à .Câu chuyện nào cũng bị dân chúng nhòm ngó và bỉ báng ..Cái thói điêu ngoa vẫn còn lộng hành trên mọi nỗi đau khổ đấy mà .Anh đâu dám nhận như các em ,nhưng có nhận thì ai người đến với mình kia chứ ...Tuấn thấy đấy ?Em còn không thích anh ...Huống chi anh nhận là người đống tính để rồi ế chỏng ế chơ hả ..ai thương tôi đây trời ui ...haaaa...

Anh cười chua chát quá ,Tôi nhìn Kiên ,mới hai mươi bốn tuổi ,anh đâu phải là già cơ chứ ..?Cái già dặn là ở cách sống nó tạo nên và xây dựng cho anh một tính cách khác người ,khác lứa đấy thôi .

Tôi bảo :

-Em thấy anh tự ty quá ,nên mới như vậy thôi .anh cao hơn 1m 6 .Thì đâu có gì mà bất mãn với chiều cao .Điều quan trọng là anh nên nghe chúng em ,cần thay đổi một chút về phong cách ăn mặc Kiên à ...

-Oh...anh nghĩ .có ăn mặc như các em ,thì anh cũng không thể công tử như các em được ?Cho nên cứ giản dị thì hơn ...

Tuấn nhìn anh ,cười rất tươi anh bảo với Kiên :

-Nếu anh muốn kiếm bạn tình theo cơn mơ của mình thì anh phải nghe chúng em .Cải cách hình thức ...Cái đó là quan trọng lắm ? Anh biết không ?Ngày trước chưa đến với Quang ...Em cứ thích ăn mặc theo kiểu cao bồi ca nhạc ...Hi ...Đó là phong cách vẫy gái thui ...à ....Sau này em mới hiểu ánh mắt của dân gay mình đa phần chú ý vào khuôn hình phải chải chuốt ,ăn mặc thì mô đen ,nhưng phải thật kín đáo lich sự và khêu gợi ...Anh thấy không ?Anh Khang của chúng em ăn mặc thật sành điệu ?

-Oh ...Khang hả ..? Ai mà dám so sánh với hắn chứ ? Kiên nói giọng buồn buồn rồi nhìn chúng tôi anh nói tiếp :

-Anh không biết có phải vậy không ?Nhưng đúng là nhìn Khang hay Tuấn hay Quang hay Dũng và Bằng ...Mọi người ăn mặc đẹp và quyến rũ quá ,mỗi lần gặp anh chỉ muốn chạm vào các em thôi ,thật kỳ lạ phải không ?

-Hi....

Tôi mỉm cười rồi bảo :

-Không cần nói nhiều nữa ,bây giờ anh Tuấn sẽ hóa trang cho anh nhé Kiên .Quần áo của em anh mặc hơi dài ,nhưng sẽ rất vừa với anh đó ,vì anh đang mặc đồ thụng quen rồi ...

Tôi đưa ánh mắt cho Tuấn ,Rồi tôi vào nhà lấy bộ đồ hôm sinh nhật Vinh đã tặng tôi ,mang ra tôi bảo :

-Anh vào thay đồ đi ,bộ này hợp với anh lắm đấy Kiên ơi ...Xong ra anh Tuấn sẽ vuốt gôm cho anh héng ...

Kiên ngần ngại ,nhưng Tuấn đã kéo anh đi thay đồ ,Người yêu tôi ,đã nhiệt tình mà ban phát ưu ái cho Kiên .Tôi biết ,Kiên đang là dân quê lam lũ nghèo khó như tôi hôm nào ...Bây giờ mặc bộ đồ chính hiệu này sẽ bâng khuâng lắm ...

khi thay đồ xong tôi nhìn Kiên ...Chà ...đúng các cụ ngày xưa đã ví....Cú Ăn mặc đẹp cũng thành Tiên ....đó thôi . Anh mặc chiếc quấn thật vừa vặn ,khuôn người của chàng trai nhà quê cứng cáp cho nên thân hình như nổi chội và sáng chói ,cái khu ngã ba thật phẳng phiu như là như lượt ,căng tràn ,mát mắt như mời như gọi.

Chiếc áo sơ mi dài tay kẻ tăm hớt đuôi tôm ngắn cũn môden ,như khoe tấm lưng và bờ mông của anh như là thảo nguyên tràn đầy nhựa sống ....

Tôi động viên anh :

-Chà ...Anh thấy chưa Kiên ơi ...Bây giờ ...Nếu anh phát tín hiệu tình trai ..Chắc em và Tuấn lại mất ngủ đó anh ơi ...hiiii

Tôi cười rồi kéo anh ra gương cho anh soi hình trong đó .Tôi lấy keo vuốt loại mềm để vuốt tóc cho anh ,một lát tôi vuốt cho tóc ngả nghiêng tứ phía ,cho mái đầu anh như đồng cỏ hoang đang mọc ...

Kiên ngắm mình trong gương ,anh thảng thốt :

-Trời ơi ...Quang ơi ...Anh đó hả ?

-Vâng ...Còn ai nữa nào ?Anh thấy anh đẹp trai chưa nào ? thích không ?

Tôi nói đúng mấy câu mời gọi ...Không lẽ con người lại tự hôn được mình sao ?

Kiên ôm chặt tôi vào lòng Anh gục đầu vào vai tôi ,rồi anh cắn nhẹ vào cổ tôi anh thầm thì :

-Bộ quần áo đẹp quá .nhất là đồ lót đó Quang ...Thân hình anh đang nảy nở và cọ sát với ai mà nóng ran quá vậy ...Anh hôn em chút nhé ?

Kiên vội vàng hôn khuôn mặt của tôi thật nhanh và thật tình tứ ..Tuấn bước tới cười rồi bảo :

-Đó ...Thế có lãng mạn không ?Anh thấy không Kiên ? Còn mái tóc nữa ,Từ nay anh phải nuôi cho dài đó ,Mình là sinh viên mà ...

-Cám ơn các em nhé ,Nhưng muốn đổi thay thì anh phải nhờ cậy hai người chăm sóc và giúp đỡ anh đấy ? Chứ mọi thứ này anh đâu biết mua ở đâu héng ?

-Anh yên tâm ? Bộ này em tặng anh nhé Kiên ơi ,anh mặc chiếc sơ mi này hợp quá ,vì nước da của anh không trắng lắm ,nên các đường kẻ tăm màu tím trông thật hòa hợp ,rồi cái áo ghi nê này nữa ,trông anh chả có khác gì chúng em cả ...?

Anh gật đầu cười vui vẻ ,chúng tôi ra ngoài phòng uống nước .

Anh bước đi ngượng ngập ,bàn tay thỉnh thoảng lại xoa vào nơi ngã ba của mình .Tôi biết lần đầu tiên mặc quần sịp ..Lại là loại sịn của hàng hiệu ...Ai mà không bức xúc chứ ...Nhớ ngày đầu Khang mặc cho tôi cái sịp màu đen hiệu cavin của hắn ,Tôi cũng đam mê lắm đấy thôi ...

Ra ngoài Khang nói với anh :

-Bây giờ anh phải thay đổi nhiều thứ lắm đấy nhé Kiên à ...

-Thay gì nữa hả ...? Rắc rối nhỉ ?

Tuấn cười rồi bảo anh :

-Đẹp trai chưa đủ ,còn phải luyện tập phong cách đi đứng nữa đấy ,anh à ...làm sao cho thân hình thật lãng mạn .xử sự dáng dấp thật ga lăng ...

-Trời ơi ...còn thế nữa hả ?

-Vậy đó ..? Anh biết anh mê em ở điểm gì không vậy ?

Tuấn hơi đỏ mặt và hỏi Kiên như thế.

-Đẹp trai ..cao to ...đúng không ?

-Hi ...Đúng nhưng đó là cái nét hời hợt anh à ...Nghe em nói nè ...Anh mê ở dáng đi kiểu cách và dáng ngồi nghiêng ngả đầy nét nam tính của em đấy Kiên à ...

-Ừ...Quang ơi ...

Kiên kêu lên và hỏi tôi :

-Quang có thích Tuấn ở những kiểu dáng như vậy không ?

Tôi bảo anh và Tuấn :

-Chúng em là một mà Kiên à .Con người ta ví như một cây hoa anh à .Nếu anh để cây hoa mọc thẳng và cứng đơ dáng dấp ,thì không ai thích mấy ,nhưng cây hoa anh uốn mọc theo như cây cảnh ,hơi ngả nghiêng một chút ,hỏi ai là người không thấy đẹp chứ ...Anh Tuấn đã đánh gục em ở cái kiểu dáng của một công tử tự tin và quyền uy đó Kiên ơi ...

-Oh ...nói chuyện với hai người quả là đầu đuôi hợp lý ...Vậy thì phải bắt đầu học thế nào đây ...Sự phụ ơi ...

Kiên nhìn về phía Tuấn anh kêu như vậy ,anh nói thêm :

-Quang ơi ...Tuấn nói ra những lời như vậy anh càng muốn chiếm đoạt hắn quá em à ...

-Haaaa ...

Tuấn cười thật to ,anh nhìn kiên rồi bảo :

-Đó như trưa hôm nào hả ? Kiên ơi Chiếm đoạt và hưởng thụ là hai vấn đề khác nhau đó ...? Em hỏi anh ..Nếu như bây giờ có một cô gái rất xinh ,đầy quyền uy một chiếm đoạt tình dục của anh ,anh có làm nổi được không vậy ?

-Chịu thôi ....Tuấn ơi ..Anh đâu có thích con gái mà làm tình được ...

-Đấy ...

Tôi nói chêm vào với Tuấn :

-Tuấn đối với anh cũng như vậy thôi anh Kiên à .Bởi không thích nhau ...Làm sao mà chiếm đoạt cho được .Nhất là tình trai .đã có trường hợp ....Ngừoi ta cứ tưởng bạn tình gay của mình là nam tính đấy anh à .Nhưng không phải ?Bởi chàng Gay kia đâu có thích bạn tình của hắn ?Không thích thì thằng bé cứ mềm uột thôi ...hi ..anh thấy không ?

-Oh ...Anh cám ơn hai người nhé ...Cho anh xin lỗi vì hay có ánh mắt lăng nhăng với hai người...Nhưng anh ăn mặc như vậy ...Liệu có phù hợp không nhỉ ?

-Oh ...Tất nhiên là hợp ...Tuấn nói và vuốt lại mái tóc cho Kiên .Anh bảo tiếp :

-Anh mặc ngoài giờ lên lớp thì đâu có làm sao ,em chỉ lo các cô giáo trẻ và tụi con gái lại buông sét vào anh mất thôi Kiên à ...

-Hi..anh cười vui vẻ :

-Lo chi chuyện đó ...Anh chỉ mong kiếm được một tình trai như hai người thôi mà .

-Được thôi anh à ...Chúng em sẽ giúp anh ..

Tuấn nói rồi nháy mắt chờ tôi nói tiếp ...Tôi hưởng ứng theo anh .Tôi bảo Kiên :

-Lớp ta có mộ trang Nam tử Mỹ ...đó ...anh có thích không Kiên ?

-Chàng trai đẹp nào thế hả Quang ?Anh làm sao mà biết được ?

-Oh ...Tên này đẹp nhất lớp đó Kiên à ...Hắn ngồi chung bàn với Tuấn đó ?

-Hả ...Tên Dũng hả Tuấn ơi ...Sao các em biết hắn là dân đồng tính chứ ...?

Tôi kể cho anh nghe mọi chuyện ...Anh nghe chăm chú lắm ...cuối cùng tôi bảo :

-Nói chúng anh muốn đến được với Dũng thì anh phải tân trang lại như chúng em đã bày nhé .Dũng đẹp trai ,rất nữ tính ,nhưng ở cương vị giáo viên như anh ,chắc hắn thích thôi ,hắn rất mê Khang của em lắm đó Kiên à ...Nói chuyện qua quít thì em cũng hiểu ...Dũng muốn có bạn hơn vài tuổi ,thật nam tính và có lòng bao dung đứng đắn ...

-Ừa ...Nhưng anh thấy dũng xinh trai quá ...Làm sao mà anh có hắn được ...Anh không ngờ ...Cuộc sống lại như thế nhỉ ?

-Ôi dào .

Tuấn lên tiếng :

-Anh lại nữ tính giống Dũng quá rồi ...Ngày mai chủ nhật .Chúng ta đi shop đồ anh nhé ,mua sắm một chầu ,rồi sửa tóc cho đẹp ...Rồi chúng em sẽ tạo cho anh những va chạm bất ngờ với Dũng ..Quan trọng là anh phải chủ động đấy ...Thôi bây giờ anh đưa Quang ra mua chút gì về nhậu nhé ...Bây giờ chiều rồi ,vả lại hôm nay là thứ bảy ,anh đến đây thì ở lại đây ,ăn cơm với tụi em ,tối nay mình hát cho vui anh nhé ...Dũng nó về nhà từ chiều rồi ...

Tôi và anh chuẩn bị ra chợ mua chút đồ ăn tươi ..Anh ngượng ngùng trong bộ đồ bắt mắt của tôi .tôi nói :

-Anh Kiên à ...Lúc mới mặc hàng hiệu ...em cũng có cảm giác như anh vậy ? Nhất là thằng bé con đó ,rồi ngực rồi bụng ...tất cả đều bức xúc ,nhưng dần dần sẽ quen thôi ...Nói thật nhé ...Có mặc hàng hiệu anh mới thấy tự tin lên nhiều đó ...Tin em đi ...

Anh đưa tôi đi bằng xe máy ...Chúng tôi ra mua mấy thứ đồ ăn tươi ,những người quen tôi đều hỏi :

-Quang có anh em tới chơi đấy hả ...Oh ...cái anh chàng này cũng đẹp đẽ và dễ thương như cậu quá ... Quang à ...

Mấy bà chị bán hàng đong đưa lời nói như vậy . Tôi bảo Kiên :

-Lời nói của khách quan tặng cho Kiên đó ...Anh có nghe thấy gì không ?

-Có em à ...Anh thấy như là...Bây giờ mới được sống làm người đấy ...Cám ơn các em nhé ...Quang ơi Tuấn ơi....?

Phần 72

Buổi sáng hôm sau ,Tuấn và tôi cùng đi shop mua sắm với Kiên ...Anh cũng chỉ mua thêm hai bộ quần áo hợp thời trang với lứa tuổi của chúng tôi thôi.

Buổi mua sắm thật vui vẻ lắm .Chúng tôi đi với nhau chả còn ai phân biệt được là người thành phố hay nông thôn nữa .

Anh Kiên bảo chúng tôi :

-Có đi với các em , anh mới hiểu được trong cuộc sống ,đâu cứ phải chăm chỉ làm ăn mới là biết sống ,đúng là phải biết hưởng thụ ,thì mới biết giá trị của vật chất đó ,đúng không các em ?

Tuấn cười rồi bảo :

-Kiên à ,anh thấy chưa ,nếu như hôm nay anh ăn mặc giản dị ,những người bán hàng họ chèn giá chặt chém lắm ,họ nghĩ anh chỉ là khách qua đường thôi ,nên tội gì mà không chém chứ .Còn với chúng em hả ?Họ phải có thái độ tôn trọng và niềm nở ,vì ai cũng sợ chúng em một đi không trở lại đó ...Hi ...Anh thấy không ...Mình là thượng đế của họ mà ...Một lúc mấy triệu bạc ...họ ăn lãi non nửa đấy ...?

-Ừ ..Mỗi người mỗi nghề em à ...Đúng là hình thức ...Ngoài xã hội lúc nào cũng mang lại kết quả tự tin .

Tôi bảo hai người :

-Bây giờ về chỗ má em chơi ,má ở rất gần đấy ,Chúng ta đến thăm má em nha Tuấn ơi ...

Tuấn nhìn tôi và Kiên .Anh bảo luôn với chúng tôi :

-Đúng đó em à ...Anh cũng muốn gặp má ,để tụi mình thưa chuyện cho má hay ...Giờ này má em có nhà không hả Quang ?

-Bây giờ má em ở nhà thôi anh à ...Anh hai đã không cho má đi bán hàng rong lâu rồi ...Sau cái vụ Khang và Huyền đó ...Tai nạn xảy ra ghê quá ...Nên má cũng phải đồng ý ở nhà trông coi nhà luôn .

Tuấn mua chút quà cho má tôi và mua luôn đồ ăn sẵn của bữa trưa .

Anh Kiên cũng vui vẻ theo cùng về nhà tôi chơi .Khi má tôi ra mở cửa .Má nhìn Tuấn mà cứ tưởng là Khang em tôi ,má kêu lên :

-Ủa Khang đó hả con ? Con về hồi nào vậy ?

Tuấn đỏ mặt anh cười ấp úng rồi nói nhỏ :

-Dạ ...Thưa bác ...Con ...

-Ôi..Má tôi kêu lớn ,Con vẫn không thay đổi mấy đâu ,vẫn như vậy thôi ,Thế nào con về chơi có lâu không ?

Rồi má quay sang chào anh Kiên ,má cầm tay anh Kiên rồi bảo :

-Ồ... Thầy giáo mà còn trẻ quá ,Tôi chỉ ước thằng Quang sau này cũng làm nghề dạy học ..Thế má nó lại vào học cái ngành này ...Thật là chán lắm thầy giáo à .

Má ôn tồn bảo mấy anh em vào nhà uống nước .Khi tôi pha nước xong ,tôi ngồi bên má rồi tôi giới thiệu :

-Má ơi ,anh này không phải là Khang đâu ? Má tuổi cao nên nhầm người rồi ...Con giới thiệu cho má hay nhé ...Anh ấy tên là Tuấn ...Con dâu của má đó ...

Tôi giới thiệu mà mắt môi đỏ vì ngượng ...Cả Tuấn cũng vậy ,Anh Kiên thì ngỡ ngàng chứng kiến cái cảnh gia đình của chúng tôi nhận dâu nhận rể .

Má tôi ngơ ngác hết nhìn Tuấn lại nhìn tôi ,Má hỏi :

-Quang ơi ,con nói gì, má đâu có hiểu ?Con dâu hả ...?Là con dâu ai vậy ?

-Hi...Má ơi ...Tức là ..Anh ấy đồng ý làm vợ của con ,đó Má ...

Tôi đã bắt đầu nói cứng rắn lời ủa mình với má ,Anh Tuấn thì mặt đỏ tưng bừng ,anh đang xấu hổ quá phải không nhỉ ?

Má tôi lại sửng sốt ,rồi má tôi hỏi lại :

-Vợ Con đó hả Quang...? Nhưng sao ăn mặc như con trai ?Và lại giống thằng Khang quá ...?

-Vâng ...Vợ con là con trai đó má ơi ...Má thấy anh ấy đẹp trai không vậy ?

-Thằng quỉ này ...Má tôi bực mình la lên :

-Mày mới đi học cái ngành nghệ thuật có mấy tháng mà đã thích đóng kịch với má hả ?

-Anh Tuấn ơi ...

Tôi gọi anh và bảo :

-Anh nói với má đi nào ...Má em không chịu nhận anh làm con má đâu ...Anh thấy không vậy ?

Má tôi thấy tôi nói lạ quá ,má liền mắng vốn tôi :

-Cha nhà anh nè Quang .Má đâu có không nhận hồi nào .Anh Tuấn nhìn cũng ngoan lắm mà ,Con thích ai má đều nhận ráo trọi đó ..biết không ?

Thấy má tôi vẫn chưa hiểu ,và cứ ngỡ là chúng tôi đang đùa .

Anh Tuấn đành lên tiếng thưa với má tôi :

-Thưa má ...Con và Quang đều là con trai đó má à ...Nhưng chúng con lại yêu nhau ...Cái thời của má họ kêu là đồng bóng hay pê đê đấy má ơi ...

-Ủa ...thì ra ...Sao lại như thế hả Quang ...?

Má tôi thảng thốt ,rồi nét mặt của má bỗng rưng buồn thảm .

Má hiểu thế nào là đồng bóng chứ ?Ở làng tôi trước đây đã có một ông già ,chả khác gì con gái cả ,Ông thường thích mặc quần áo phụ nữ ,Rồi đánh phấn ,hay làm những việc đan lát sàng xảy rất giống chị em ...Mà còn khéo tay nữa chứ ...

Rồi khi tôi lớn lên thì ông đã trút hơi thở cuối cùng của đời gay cô đơn .Bởi cuộc đời của ông sống trong muôn ngàn tiếng gió thì thầm sau lưng ...nào là pê đê ,nào là lại cái ...Rồi họ ghẻ lạnh ông cho tới chết ...Chắc má tôi lại lo cho số phận của tôi sẽ tủi hổ như vậy .Má bảo :

-Quang ơi ...Con có nhớ chú Dần đồng bóng của làng ta không nhỉ ?Kết cục cuộc đời của chú ấy ,thì con cũng biêt đấy thôi ?

-Thưa bác ...Anh Kiên bắt đầu lên tiếng giúp chúng tôi :

-Ngày xưa khác bây giờ khác rồi bác à .Bây giờ họ gọi là đồng tính ,Và có quyền công khai giới tính của bản thân của mình .Bác nhìn xem ,cả con cũng vậy đấy ...?Chúng con là đồng bóng .nhưng dáng dấp mạnh mẽ và đẹp trai lắm đấy bác ơi ...Khối cô mê mẩn ...Nhưng chúng con không dám bén mảng vào vùng tình dối lừa đó ...Bác thấy đấy ...Ra ngoài có ai dám bảo chúng con là ưỡn ẹo đâu ...Bác nhìn xem ...toàn là con trai mạnh mẽ thui à ...

Nghe Kiên nói ,Má nhìn lại chúng tôi kỹ lắm ..

Rồi má bảo :

-Thế ra thầy cũng là pê đê hả ?Trời ạ ...Sao nước mình ăn gạo lúa có thuốc sâu hay sao ...Mà cái bệnh đó nó làm nhiều người pê đê quá nhỉ ?

Tôi chua sót nhìn má tôi ,Thật ra ,ai không muốn gia đình và con cái của mình bình thường ,và sống xa rời với những tiếng xì xào của dư luận .

Tôi bảo má :

-Má à ...Má yên tâm đi .Chúng con tuy là đồng tính ,nhưng sẽ phấn đấu cho bản thân có nghề nghiệp và ổn định cuộc sống .

Nói xong tôi cởi sợi dây chuyền của tôi và Tuấn đưa cho má tôi xem .Má nhìn hai sợi dây có khắc họ tên chúng tôi ,thì lạ lắm .Tôi nói tiếp :

-Đôi dây này là của má anh Tuấn tặng cho chúng con ,cái ngày chúng con yêu nhau đó má ...

Má tôi trố mắt nhìn Tuấn ..Anh thầm thì ngồi kể đầu duôi câu chuyện cho má tôi nghe ,Tôi và anh Kiên ,xuống nhà nấu cơm trưa thật hối hả ....

Xuống bếp ,Kiên bảo tôi :

-Tuấn phải nói đúng cách gọi của các cụ ,thì má em mới hiểu .Má em thật sự lo cho em lắm đó Quang à .

-Vâng ,em hiểu chứ anh ,Nhưng thực ra có gì đáng lo đâu anh ,Nếu là những người trong cuộc thì ai cũng phải bảo em và Tuấn là đẹp đôi và hạnh phúc lắm đó .

-Điều quan trọng là má em đã biết ,Và má em đã được giải thích bằng những hành động cụ thể của ba má Tuấn ....Quang ơi ...Anh thèm cuộc sống của các em quá...

-Rồi anh sẽ toại nguyện thôi ,Anh yên tâm đi Kiên à...Tên Dũng như thế ,nhưng hắn nghe lời chúng em lắm .Vả lại anh cứ làm theo Tuấn của em nhé ...Ga lăng sành điệu trong trò chuyện và cư xử ...Cái đó quan trọng lắm ...

-Ừ ...Anh biết là như vậy ?Nhưng làm sao có thể biết là lúc nào Dũng yêu mình em nhỉ ?

-Dễ thôi anh à ...Với Dũng ...Anh muốn gì thì cũng phải hỏi hắn đã ...Chớ có ôm hắn và thổ lộ vội vàng ..KIên ơi ...Dũng là người kín đáo nhưng mãnh liệt lắm đấy ...Cố gắng anh nha...

Khi chúng tôi bưng mâm cơm lên ,thì thấy má tôi đang bổ cam cho Tuấn ăn .Hai má con chắc đã hiểu nhau rồi ,Thấy chúng tôi lên má bảo :

-Ủa má chưa có sắm đồ ăn mà ,các con nấu cơm ăn với gì vậy ?

Tôi mời má :

-Má ơi ...Thời đại công nghiệp rồi ...Anh Tuấn đã mua thức ăn sẵn ngoài chợ rồi ,Chúng con chỉ bày mâm là xong thôi .Bây giờ má ngồi ăn cơm với con dâu của má ...Má có chịu cho Anh Tuấn làm con chưa hả ?

-Ừa ...Má đã hiểu rồi con à ...Ba má anh Tuấn tốt quá ,Bây giờ lại chăm lo cho con ,Các con sống cố cho thật tốt nhé ..À mà Quang này ...Anh Tuấn to cao hơn con ,thì má phải gọi hắn là con rể chứ ? Tôi nói có Đúng không hả thầy Kiên ơi ?

-Dạ ...Đúng đó bác ơi ?Vì anh Tuấn tỏ tình và tặng dây chuyền cho Quang mà ...Thôi Tuấn là chồng.... Còn Quang là vợ héng....Haaaa...

Anh kiên và má cùng chúng tôi cười thật vui vẻ ,Khi ăn anh Tuấn bảo thêm với má tôi :

-Má à ...Má và các anh chị không phải lo lắng cho chúng con đâu ,Nay mai học xong ra trường chúng con chắc sống được bằng đồng tiền kiếm ra của chính mình ,Chỉ mong má cố giữ sức khỏe ,Hôm nào rảnh chúng con lại về thăm má héng ...?

-Ừ ...Thời bây giờ khác xưa nhiều quá đấy các con à ...Má cứ thấy hoàn cảnh của Chú Dần pê đê ở quê cũ mà thương hại...Các con nhớ chăm sóc cho nhau thật khỏe và học thật tốt nhé .Thôi thì số phận con người ...Trời bắt sao thì đành vậy à .

-Vâng ,má cứ yên tâm .

Tôi đáp lời má .Tôi mỉm cười nhìn Tuấn .Má tôi đã đeo cả hai sợi dây vào chiếc cổ cao kiêu kỳ của anh .Anh ngồi ăn cơm thật thanh thản ,thỉnh thoảng má lại gắp thịt vịt hầm thuốc bắc cho anh ...

Kiên nháy mắt cho tôi rồi cười tình ý lắm .

Tôi thì cứ giả vờ dưng dưng nhìn khuôn mặt người yêu đang đỏ lừ ,thỉnh thoảng anh lại nói :

-Má ăn đi ...Má kệ con ...Đừng gắp nữa ...

-Phải ăn nhiều thì mới khỏe được con à ...Ba thằng Quang ngày xưa ,mỗi bữa ổng ăn tới cả sáu chén cơm cơ đấy ...

Hi tôi nghe má mình trò chuyện ngày xưa với anh ,Tôi thấy con tim mình chan hòa rạo rực ...Nhìn anh tôi thầm ao ước ...Giá như mình có thể sanh cho Tuấn một đứa con thật giống anh nhỉ ...? Nhưng cái oái oăm ở trên đời thật là khắc nghiệt quá ...Nếu tôi không phải là Gay ...Thì lẽ nào Tuấn lại đến với tôi ...?

Tôi cảm ơn thượng đế đã cho mình một trái tim Gay rực đỏ .Tôi cảm ơn người đã trao cho tôi một khuôn hình tuyệt vời trong bến tình trai đầy bão tố và khổ đau ...

Tôi nhìn Tuấn ,ánh mắt chúng tôi đã va vào nhau tóe lửa .Anh nháy mắt với tôi tinh nghịch ,rồi gắp cho tôi một chiếc đùi vịt thơm nức ,anh bảo :

-Em nghe má nói chưa hả Quang ? Ba ăn rất khỏe ? Còn em..Sao không ăn lại cứ ngồi nhìn anh như vậy ...?

Má tôi nghe Tuấn nói ,má cười rồi mắng yêu anh :

-Ba má tụi anh ...nói chuyện với nhau mà cứ như vợ chồng trẻ mới cưới thui à...

PHần 73

Chúng tôi ,sống bên nhau thật vui vẻ ,Vinh và Bằng bây giờ đã quyện nhau như hình với bóng .

Còn anh KIên và Dũng ,Chúng tôi phải giúp đỡ rất nhiều để họ đến với nhau . Bởi trong cách sống của hai người ...Họ luôn luôn giữ ý và dè dặt quá trời .

Khi ánh mắt đầu tiên của họ bắt đầu dò xét trên thân hình của nhau ,thì chúng tôi cũng bắt đầu vun vén.

Gặp Kiên thì chúng tôi nói với anh rằng Dũng rất thích anh rồi .Và gặp Dũng chúng tôi cũng nói với hắn như vậy ?

Quả thật đây đâu có phải là cái chuyện đi ,mai mối tình nhau .Tất cả đều từ ý nghĩ là giúp nhau cho thành đôi thành lứa thôi mà .

Dũng bắt đầu để ý tới Kiên .Một lần hắn bảo tôi :

-Thầy Kiên dạo này thay đổi quá anh Quang nhỉ ,trông như trai thành phố rồi đó ?

-Thì bây giờ thời buổi Đô Thị Hóa đó thôi ,giống như các nứơc phương tây và các nước tiên tiến ,nay mai thành thị lại lấn chiếm nông thôn đấy .

Tôi bào Dũng và nhìn hắn tôi nói thêm :

-Dũng à ..Chắc thầy Kiên đang yêu đó ...?

-Oh ..Có thể lắm chứ ?Cô bé nào vậy Anh Quang nhỉ ?

-Không phải là cô bé nào mà là cậu bé này này ...Dũng ơi ...

Tôi nói rồi chỉ vào hắn cười ha hả .Dũng thoáng bối dối ,Hắn thật sự cũng đang tìm kiếm một mối tình cho bản thân đỡ cô đơn .

Dũng bảo tôi :

-Anh Quang à ...Anh đoán đó hả ?Hay là ...?

-Khỏi cần đoán mò đâu Dũng ơi ...Mấy lần anh Kiên Tâm sự với Anh rồi đó ,anh ấy thích em lắm đấy ...

Nhìn Dũng đang đỏ mặt tôi nói thêm :

-Anh Kiên dáng dấp đẹp đấy Dũng à...Anh ta ca cải lương hay lắm ...Quan trọng là sức khỏe và tình cảm ...Em có thích chơi với anh ấy không vậy ?

-Có Ngại không Quang ? Anh ấy là giáo viên mà .Mình là học sính ...Dũng thấy không thoải mái lắm đâu ?

-Thì bạn của anh ấy là Khang và Vũ đó thôi ,họ bằng tuổi nhau đó Dũng à ...Nói chung ,nếu chơi với họ ,chúng mình sẽ được ưu ái lắm .vì tuổi nhỏ hơn mà ...Cậu cứ yên tâm ,Cứ mở rộng tấm lòng và chào đón tình anh ....Không hợp thì thôi ....?

Dũng không nói gì ,nó cứ nhìn tôi dò xét ,Tôi biết nó đang phân vân như Tuấn của tôi hôm nào ...

Cái gianh giới thầy trò ,nó làm cản trở tình cảm quá nhỉ ?Tôi nghĩ một lát rồi bảo thêm :

-Dũng đừng nặng về gianh giới thầy trò mà để sứt mẻ tình cảm ...Trứớc đây anh mà cứ mặc cảm với phận nghèo thì đâu có đựợc hạnh phúc như hôm nay .Em à ...Thầy hay nhìn em đắm đuối lắm ,có biết không hả Dũng ?

-Biết chứ ...Nhưng em thấy nó làm sao ấy ?

-Thôi đừng dối lòng nữa Dũng ơi ...Hôm nào đế chỗ anh chơi với Kiên nhé ...Em không gần gũi .làm sao mà biết người ta thế nào ....

Tôi nói với Dũng như vậy ?Tôi lại chạnh lòng nhớ tới Bằng .Mấy lần hắn buông ánh mắt tình yêu và uy quyền thể xác với Dũng ...Tôi cứ nghĩ là Dũng sẽ chấp nhận .Nhưng hắn ghét Bằng ra mặt ...Rồi bao lần Bằng điện thoại cho Dũng hắn đâu có nghe ...

Đúng là duyên trời ...Tình người...Mỗi người mỗi vẻ .

Một buổi tối ,Cả hai người đã đến chơi với chúng tôi ,Đèn xanh đã bật trong lòng của họ .Họ đến với nhau không căng thẳng như tình yêu trai gái .

Tình trai mà ,cả hai người đều muốn tìm hiểu nhau xem có hay không trong lòng những ái ân hòa hợp .Dũng trắng trẻo xinh xắn hơi dụt dè ,Còn Kiên thì hơi đen ,nhưng vẫn còn giữ phong cách của chàng trai nông thôn chất phác .mặc dù anh đã cố thay đổi thật đáng kể ...

Cứ thế ...Như lửa gần rơm ...Rồi họ hẹn nhau khi chỗ này lúc chỗ khác và rồi họ cũng đã quyết định yêu nhau và không e dè như trước nữa ...Họ đã yêu như những kẻ yêu nhau cần có một tâm hồn chia sẻ ?

.............

Căn nhà chúng tôi ở ,Rồi cũng xầm xì dư luận ...Cuộc sống mà ...Khi những đố kỵ ghét ghen gõ cửa nhà bạn ...Thì không có gì bằng cách là cứ ngồi lên dư luận để mà sống .

Chúng tôi không ngại gì xã hội định kiến khinh khi ...Mình không ăn trộm ăn cắp .Mình không lăng nhăng nghiện hút hay bán mình kiếm tiền ...Thì có gì mà ngại nhỉ ?ừ thì chúng tôi đồng tính ?Như thế chả hơn những con sâu đang đục khoét xã hội đấy thôi .

Cái nỗi buồn của chúng tôi là mấy tên Đào mỏ đó ...Và mấy tên chơi bời nhăng nhít bắt đầu tìm đến ...

Có một tên ở khóa trên chúng tôi hai năm .Hắn tên là Sơn .

Cũng là dân thành phố ,Hắn ăn mặc theo trường phái thật chẳng giống ai .bụi bặm khiêu dâm và có cách sống thác loạn .

Tụi con gái hư hỏng của trường ,nếu thích là Sơn cho qua tay không cần suy nghĩ .Nhà Sơn rất giàu ...Nhưng cách ăn chơi của hắn thì Tiền vào bao nhiêu thì ra bấy nhiêu thôi .

Có lẽ Chơi gái thua thiệt và tốn tiền ...Nên Sơn đã nghĩ ...Nếu chơi với Gay thì có khi lại được tiền mà tình thì có khi còn sướng hơn hẳn tụi con gái ấy chứ .Bởi Sơn đã có một hai lần thử đi làm trai gọi ...

Hắn đâu có thiếu tiền ,Nhưng đôi khi cái ham muốn tìm hiểu xã hội để cho biết ...thì hắn đã làm ...Và một lần hắn đã bán tình cho một ông gay ,hơn Sơn chừng chục tuổi ?Hắn không sướng ,nhưng người đàn ông ấy ham muốn Sơn như mê như muội .Tât nhiên hắn đựợc khối tiền vào cái lần may mắn đó .

Chắc sau cái lần ấy hắn cứ tưởng là tình gay ai cũng tha thiết và dễ đào mỏ như vậy .Hắn biết anh Tuấn và tôi .Đang sống với nhau như vợ chồng .

Và cái điều hắn muốn là ở Tuấn và tôi ,khi đã mê hắn ,thì chắc hắn sẽ có cuộc sống ổn định bởi có kẻ hầu hạ ,rồi hắn tha hồ mà chơi bời và lêu lổng ?

Có một buổi chiều ,gặp tôi ở sân bóng ,Tôi ngồi ngoài bãi chờ Tuấn . Hắn đến làm quen tôi ,bảo nhỏ :

-Ê Quang ...Hôm nào đi chơi với anh nhé ?

Hắn giở giọng quyền uy như đang tán gái vậy ?Tôi nhìn Sơn ,Hắn cũng to cao hơn cả Tuấn và Khang của Tôi .

Hắn tự tin ngồi bên cạnh tôi , rồi ghếch một chân sang đùi tôi hắn nói thêm :

-Đi chơi với anh ,thích lắm đấy ?

Tôi bảo hắn ,không ngần ngại :

-Anh mời như vậy ,có thấy vô duyên không hả Sơn ?Chúng ta đâu có quen nhau ,Anh sao không mời các em ở lớp của mình ?

-Ồ ..Anh không thích chơi gái nữa ...Chơi nhiều... Chán rồi . em à .. Bây giờ cứ nghĩ phải chiều tụi nó ...thật mất việc quá em ơi ...

-Chuyện đó đâu có liên can tới em .Sơn ơi ...Sao tự nhiên anh lại mời em như tụi con gái vậy ?

-Ừ ..Anh thích em mà ...Em trông cũng đẹp trai lắm ,vả lại anh thích chơi với dân gay hơn .Thoải mái và nhàn nhã ...haaa...Đúng không Quang ?

-Sơn à ...Anh tưởng dân Gay ai cũng bê tha với xác thịt hay sao ?Kỳ Quá ...Anh đang là người nổi tiếng sát gái mà ...Cớ chi lại thích thành Gay vậy chớ ?

-Oh muốn làm gay thì không phải ....? Thích chơi Gay thì mới đúng đó Quang à .Hôm nào thử đi chơi với anh nhé ,em sẽ thích anh cho mà coi ...Của anh dài và to lắm ...

Sơn nói giọng khiêu khích với tôi ,bàn tay hắn xoa vào nơi ngã ba của mình ,như mời gọi những ánh mắt thèm muốn .Tôi thấy hắn thật trơ trẽn và quá đáng ,tôi bảo :

-Anh nói của anh to và dài .Sao không mời mấy thằng bạn của anh xơi cho ...Haaa...Anh nói thêm em tưởng là anh đang điên đó Sơn à ...

Hắn thấy tôi nói vậy ,hắn cũng mỉm cười và nói trắng trợn :

-Tụi bạn anh chúng giải quyết hời hợt quá ,chúng chỉ xóc bằng tay thôi ,đau rát mà có sướng gì đâu em ...Anh muốn là muốn những khuôn miệng xinh trai và tình cảm bú mút cho anh cơ em à ...Em mà giúp anh ,chắc thằng nhỏ anh sướng lắm đấy ...

-Anh im đi ...Sao anh bỉ ổi thế ? Tôi dù là dân Gay ,nhưng đã có bạn tình của mình rồi mà ,Anh biết vậy rồi mà còn trơ trẽ như thế hả ?...Anh xéo đi ...?

Tôi đỏ mặt quá ,Mấy đứa cùng lớp tôi kéo đến hỏi việc gì thế .Tên Sơn đã bỏ đi rồi...

Tôi thấy thật đớn đau trong lòng. Tất cả ...mọi sự đều không thể nào che dấu được .Cái xấu dù chỉ có một phần nhỏ bé ...Nhưng nó to lên cả trăm lần đều là ở miệng lưỡi của những kẻ tiểu nhân của xã hội ....Chúng nhòm ngó và xỉa xói ....

Tuấn chạy đến bên tôi .Anh hỏi :

-Gì thế em ? Sao lại to tiếng với Tên đó ?

-Không có gì anh à ...Chúng em tranh luận về cuộc sống thôi .

Tất cả mọi người đều không thể ngờ được tên Sơn lại đổ đốn trong suy nghĩ và thân xác như vậy ?

Ai cũng nghĩ hắn là tên lịch sự đào hoa có tiéng sát gái cơ mà .

Sao hắn lại tìm và tán tỉnh tôi nhỉ ?

Hắn con nhà giàu ,đâu có thể là dân đào mỏ được ?

Hay hắn muốn đổ bệnh cho dân gay ?

Bao nhiêu suy nghĩ ong ve trong đầu tôi trên đường về nhà với Tuấn .

Khi về tới nhà tôi bảo ngừoi yêu của mình :

-Ăn cơm xong ,em sẽ kể cho anh nghe về chuyện tên Sơn chiều nay .Nó đang là đám mây ...Mang dông bão tới nhà của chúng mình đó Tuấn à .

-Ừa ...Em chớ có lo gì ...Có anh rồi mà ...

Phần 74

Tôi đã kể đầu đuôi câu chuyện cho Tuấn nghe và đưa ra những lời đánh giá của mình .Qua những lời đàm tiếu về Sơn từ những bạn bè Của lớp với các câu chuyện phiếm quanh Sơn .

Anh nghe mà khuôn mặt và ánh mắt cứ đỏ lừ sắc màu giận dữ...

Tôi biết ,khi tôi và anh đã như là một cơ thể rồi ,thà mình cứ nói hết để cho anh và tôi có phương pháp chấn chỉnh những tên bỉ ổi đang cản ngăn lối đi của mình .Như thế có hơn không ?

Cuối cùng tôi bảo :

-Tên này khác hẳn thái độ của Bằng anh à .Vì nó đã biến thái trong quan hệ nam nữ nổi tiếng quá rồi .Bây giờ hắn đang muốn chơi tụi mình đấy ,Theo em thì rất có thể ,hắn muốn mỉa mai cách sống của chúng ta chăng ?

Anh nhìn vào khuôn mặt tôi rồi anh thoáng mỉm cười :

-Anh nói với Quang mấy lần rồi ,Tụi con trai nào mà ham hố tình dục đều thích em đó mà ...Em có đôi mắt đa tình ,và đôi môi gợi cảm quá ,và nhất là cách sống nữa ....Khiến cho tên nào cũng nghĩ làm thịt em ,vì chúng nghĩ đơn giản và thích thú ...

Tôi véo tai anh thật đau rồi bảo :

-Vậy anh cho hắn là đúng phải không Tuấn ...Hay là anh thích hắn rồi hả ?

-Em nè ...Lại nghĩ vớ vẩn rồi đó ...Anh đang đặt mình vào suy nghĩ góc độ của hắn đó ...Đang là một tên nam tính ve gái nổi tiếng ...Sao lại muốn tìm tới chúng ta để quan hệ chứ ? Rất có thể như em nói đấy Quang ?...Nó nhảy vào phá mối tình của chúng ta .Vì nó biết dân đồng tính đều dễ bị sắc đẹp đánh gục mà ...?

Anh nói rồi kéo tôi ngồi bên mình ,anh vuốt tóc tôi và kéo mái đầu của tôi ngả xuống ngực anh tình tứ .Anh bảo tiếp :

-Thôi đành lại phải giống như người thợ săn vậy ?Không vào hang cọp ...làm sao bắt được cọp con..? .haaaa...

Anh cười khoái chí .

-Nè...Anh lại muốn chơi với Sơn hả ? Sao dễ rãi thế hả Tuấn ..?

Tôi hỏi anh và cứ nghĩ mơ hồ ..? không có lẽ những thông tin về tên Sơn đã làm anh thích hắn ? Anh mỉm cười thật nhẹ nhàng rồi nói với tôi :

-Em kỳ quá à...Lúc nào cũng nghĩ như vậy hết ...? Anh đang băn khoăn rằng với tên này ...Anh phải chơi nó bằng biện pháp mềm mỏng hay ra tay mạnh với hắn đây ...?

Nghe anh nói vậy ,tôi lại mềm lòng trước tình thương của nhân loại ...Khi các cuộc chiến tranh dù lớn dù nhỏ xảy ra ,thì đương nhiên vật chất và con người đều bị thua thiệt ,cả hai bên đều ảnh hưởng rất lớn .

Nghĩ vậy tôi bảo anh :

-Hắn có ngang ngược tới đâu ,thì anh cũng chớ có ra tay mạnh quá Tuấn nhé ?Chỉ cần cảnh cáo là đủ thôi anh à ...

-Ừ...Anh nghĩ rồi ...Chúng ta phải cho hắn một bài học nhưng cũng phải tùy theo hoàn cảnh em à ...Nhớ nhé Quang ,không được dấu anh điều gì ...Anh sẽ bảo vệ được em thôi ...Ba má rào cản như vậy anh còn vượt qua được ...Lo gì mấy cái dư luận nhỏ nhen của xã hội ...Em thấy không ?Với xã hội thì lúc nào họ cũng muốn nhấn chìm những kẻ yếu đuối ...Kẻ xấu thật là nhiều vô kể ..Và thời nào chúng cũng nảy mầm như cỏ mọc mùa xuân đấy...

Người yêu tôi nói trong giọng hơi buồn bã như tiếng gió vô cảm của mùa đông.

Tôi vít cổ anh và hôn vội một nụ hôn chia sẻ .

Tôi thầm thì :

-Yêu anh quá cho nên em phải kể hết chuyện của tên này đó Tuấn ơi .Thôi anh chớ có buồn ...Chúng ta sẽ phải gặp hắn thôi .

...............

Vào một buổi sáng đến trường sớm ,Khi gặp hắn ở cổng trường ,Tôi tiến gần Sơn và bảo giọng thật tình cảm :

-Chào buổi sáng ...nhé anh Sơn ...?

Hắn nở một nụ cười thân ái ,rồi tự nhiên dừng lại và ngắm nhìn tôi từ đầu xuống chân .Hắn lại giở giọng đa tình của mình ra trêu chọc tôi :

-Oh...Quang hả ? Anh không nhận ra đâu đó ? Hôm nay nhìn em ngon ghia vậy ...Chúc em một buổi sáng tốt lành nhé ?

Hắn cứ tưởng là tôi chủ động chào hắn trước là đang khát thèm thân hình đẹp trai của hắn lắm ...

Hắn cười vô tư bảo tôi :

-Em nghĩ lại rồi hả ...? Haaa....Không có tên nào làm tình thích như anh đâu Quang à ...Tụi con gái khối đứa phải lạy xin gặp lại anh đó ?

Tôi biết tên này là một tên dâm đãng đến trơ trẽn ...

Tôi bảo hắn :

-Tối nay em muốn gặp anh đó Sơn à ...Anh có rảnh không ?

Nghe tôi hỏi ,hắn thích thú bảo :

-Oh...Có chứ ...Anh sẵn sàng chiều em mà Quang...Sang nhà anh nhé ..? Hay chúng mình đi ngủ một tối ở khách sạn ...Được không ?

-Không phải là chuyện đó ...Anh Sơn ....Em muốn gặp anh để nói chuyện đàng hoàng mà ...

Hắn cười ha hả đắc ý ,hắn mặc chiếc quần gin bó cứng đùi và mông.Chiếc áo sơ mi may bó sát bộ ngực rộng của hắn ,cánh tay áo cũng chật chội ,nÊN Hắn vén ống tay áo lửng lơ ,như người ta đang làm công việc gì bận bịu lắm ...Nhìn Sơn ,ăn mặc đúng là tên du đãng phong trần .

Hắn đưa tay định nhéo vào bầu má tôi ,Nhưng tôi đã lùi lại .Bởi nói chuyện với tên này ,Tôi luôn phải giữ một khoảng cách nhất định .

Hắn vồ trượt má tôi ,để chữa ngượng ,hắn lại giả bộ đưa hai khuỷu tay xuống đút bàn tay vào túi quần ...quần may chật căng ...Có chỗ nào mà để đút tay cơ chứ ? Sơn bảo :

-Tình dục thì có gì mà phải nói nhiều hả Quang ...Thích đến với anh ...Thì anh cho em sung sướng ...Thế thôi ,Còn đàng hoàng ...Thì chúng ta đều là sinh viên ai không đàng hoàng chứ ...hiii..Ra đường thì ai mà chẳng giống ai ?

-Đó là suy nghĩ nông cạn của anh ...Còn chúng tôi không thể sống phù phiếm như anh được .

-Haaa...Tuổi trẻ mà em .Sống và yêu là khát vọng của con người đó Quang ơi ...Yêu nhiều còn lấy thì chỉ một mà thôi ...Nếu không hưởng thụ ...đợi khi tuổi xuân đi qua lại nuối tiếc đó em à ...

Tôi thấy hắn phân tích thật ngông cuồng và rồ dại .Tên này hư hỏng nặng quá rồi ...

Tôi bảo Sơn :

-Ai cũng như anh ,chắc xã hội sẽ loạn mất đó ...Yêu nhiều ...lấy một..Rất đúng anh à ....Nhưng có khi nào anh nghĩ là những người mà anh bảo là yêu ?Họ có yêu anh thật không ? Hay họ chỉ yêu cái túi tiền của anh ...và cả cái ngu dại kiêu căng của anh nữa ...? Ánh hòa quang của cuộc sống ...Luôn làm cho con người lười biếng suy nghĩ sẽ trở thành một kẻ huyễn hoặc ...không hiểu được mình đó Sơn ạ ...

Hắn nhìn tôi ,một thoáng nghi kỵ ...Hình như tôi đã nói được đúng tâm trạng của hắn hay sao ....Đôi mắt hắn đã bớt man rợ kiêu hùng ...Hắn đặt vội một cánh tay vào vai tôi rồi bảo :

-Nói hay lắm ...Đúng như tụi con trai bảo em sống có tình có nghĩa lắm Quang à ...Thôi được ...Với em anh sẽ ưu tiên cho được gặp anh để nói chuyện đêm nay ...Em nói đi ...thích gặp anh ở đâu vậy hả ?

Ghê chưa ..?Hắn đã tự mãn như đang ban ơn cho tôi vậy ?Tôi đã lơ mơ hiểu được một góc trong lòng của Sơn ...

Có lẽ nào trong cái giọng trơ trẽn và tự phụ kia .lại nảy sinh một bến lòng cô đơn buồn bã không nhỉ ?

Có thể lắm chứ ..? Vì tôi thấy tên này hay đi thơ thẩn một mình ...Tụi bạn trai chơi bời của hắn đâu có cặp kè thân thiết như chúng tôi .

Còn tình yêu ư ?Tụi con gái hư hỏng cũng đều phải biết giữ phận duyên của mình chứ ?

Chúng chỉ làm những người thợ đào mỏ ...khi gặp nắng mưa ,hay trưa tối là chúng bỏ lăn bỏ lóc hắn thôi ...Theo đuổi cái tên lăng nhăng này thì có ai mà dám đánh đổi cuộc đời của mình cơ chứ ...

Tôi nhìn Sơn rồi bảo :

-Tám giờ tối .anh gặp em ở nhà bà Sáu Béo ...Mình uống cà fê anh nhé ?

-Ok ..Anh sẽ tới .nhớ đừng có quên Quang nhé ...

-Em hẹn anh sao mà quên được chứ ...?

Tôi thoáng mỉm cười một mình .Tôi nghĩ ,chắc tên này bị tụi con gái cho ăn tàu đợi nhiệu rồi ...Nên Hắn sợ bị mình bỏ bom hắn .

Tôi chào Sơn ,Hắn bắt tay tôi thật vội ,Rồi thả bước chân thật dài và thật điệu đi về phía lớp học của hắn ...Nhìn Cái dáng đi của hắn thật là hào hoa ,bước chân thật dài thả lỏng và bàn chân luôn thả gót trước ngón chân ...Nên dáng đi của Sơn trông như một tên cao bồi lãng mạn có hạng .

Vào lớp ...Anh Tuấn hỏi tôi :

-Sao rồi em ?

-Em hẹn rồi Tuấn à ..Tám giờ tối nay ,Tại quán bà Sáu đó ?

Rồi tôi thầm thì kể cho anh nghe câu chuyện vừa xảy ra giữa tôi và Sơn ...nghe xong anh Tuấn cười đắc ý :

-Haaa....Hay quá ...Anh biết ngay ...Tên này nó sẽ tưởng em đang mê hắn như điên như dại đó em à ...

Phần 75

Gần tám giờ chúng tôi đã tới quán chờ Sơn .Quán hàng vào mùa Đông và còn sớm ,nên quán cũng thưa thớt ...Chưa tới tám giờ mà bầu trời đã tối rồi .Tuấn gọi hai ly cà phê đen và ngồi nhâm nhi bên tôi thich thú .

Anh bảo tôi :

-Hắn có tới không Quang nhỉ ?

-Chắc là tới thôi anh à .

Tôi đã lơ mơ hiểu rằng .Tên Sơn này chắc đang cô đơn ,Cho nên hắn muốn nhảy sang tìm kiếm con trai để mà kết bạn .

Thật ra xã hội bây giờ là như thế .Khi thấy tụi con trai thân thiện đi chơi với nhau ,ánh mắt nào của thiên hạ cũng tò mò ,tìm hiểu .Và nững câu hỏi thì vô tình ...thường nảy nở trên những môi miệng của những con người ác ý ...?Họ đều tưởng là dân Gay ...Đã có nhiều trường hợp ...các đôi bè bạn không dám yêu chiều quá ....thí dụ như ôm chầm vỗ vai nhau ...để chúc mừng một niềm vui hay chia sẻ một niềm hạnh phúc của tình bạn ...

Thế đấy . Tôi vừa nghĩ vừa nhìn Tuấn của tôi .Anh hôm nay cũng ăn mặc thật ấn tượng ,Giản dị như một thư sinh con nhà nghèo ,nhưng nụ cười của anh thì bí ẩn lắm .

Tôi luôn bảo Tuấn :

-Anh chớ có mạnh tay với hắn đấy Tuấn à ...

Tôi còn đang vơ vẩn suy nghĩ bên anh thì Sơn tới .Hắn mặc chiếc áo thun dài tay mong manh và mềm mại ,bó sát khuôn ngực tràn trề của hắn .

Tôi gọi từ xa :

-Anh Sơn ....

Tôi giơ tay cao ,để Sơn nhìn thấy chúng tôi .Hắn quay ra hướng bàn chúng tôi ngồi ngoài góc vườn kín đáo .Vẫn thả bước chân như khiêu khích cơ thể của mình .

Sơn tiến tới chúng tôi rồi bảo :

-Chào buổi tối ...Quang nhé ...

Tôi đáp lễ và giới thiệu .Khi tôi định giới thiệu Tuấn , thì Sơn giơ tay về phía tôi hắn bảo :

-Khỏi cần giới thiệu ...Anh ra chơi với em ...Nếu ở bàn này không tiện ...Ta kiếm bàn khác em à ...

Lời lẽ trịch thượng khinh khi .Anh Tuấn của tôi giận quá .Anh đứng lên và nói với hắn :

-Thằng chó chết .Tao đến để gặp mày đấy ...Tao muốn nói với mày rằng ...Nếu mày còn có thái độ ăn nói như những kẻ đầu đường xó chợ ấy với Quang của tao ...Thì tao sẽ là người phải dạy cho mày biết thế nào là con người có tri thức ...

-Haaa....Thằng ôn con này ...Sơn cười ha hả và hắn bứớc tới gần Tuấn rồi nói :

-Tao với Quang thì có liên quan gì với mày kia chứ ...Mày thích chơi với nó...Thì chúng tao cũng có thể ...Thế thôi ...Mày đang là thằng xó chợ mất dạy đấy biết chưa hả ?Mày chán sống hả ?

Anh Tuấn đứng lên ,Anh đỏ mặt và quát nó :

-Nhưng chúng tao không ăn nói lấc cấc và bỉ ổi như mày ...Mày là thằng đốn mạt nhất trường này đấy mày có biết không hả ..Đồ đểu ...

Anh nói như hét vào mặt tên Sơn ...Sơn giận dữ và muốn tỏ quyền uy của hắn .Hắn giơ tay định đánh vào khuôn mặt của Tuấn .

Anh đã giữ thế đứng của mình .Tôi đã biêt người yêu của mình lắm .Đôi chân anh đã xuống tấn tự lức nào .Khúc tay trái anh gạt cánh tay của tên Sơn đốn mạt .Còn khúc tay phải anh đã thụi gọn và thật mạnh vào ổ bụng của Sơn .Chân anh bứớc lên một bứớc để giữ thế ,Còn một cẳng chân đình gạt ngã gục tên Sơn .

Tôi đã biết những cú đỡ đơn giản này rồi và thậm trí còn hiểu phải đổi hướng ra sao nếu như muốn tấn công đối phương .Thấy tên Sơn Sẽ đau nếu bị Ngã .

Tôi tới gần chỗ hắn và bảo anh Tuấn :

-Anh nhẹ tay đòn thôi Tuấn ơi ...TôI nói xong vội kéo Sơn Lùi hai bước để tránh cú gạt chân của Tuấn .Nhưng Bàn tay anh vẫn còn nắm cai bàn tay mất dạy của Sơn ...Như một gọng kìm anh bóp thật mạnh vào khúc xương của ngón tay cái của Sơn ...

-Ái....Sơn không thể chịu nổi được khi ngón cái bị bóp đau điếng .

Tôi bảo Tuấ của tôi :

-Thôi anh à ...Em xin ...

Tôi nhìn Tuấn ,nét mặt anh trở lại thanh thản ,anh Không kiêu hãnh khi mình thắng kẻ thù ...Anh lãnh đạm ngồi xuống bàn ,rồi lại nâng ly cà fê uống sảng khoái anh bảo :

-Ngồi xuống đi...Nếu mày thích làm người tốt ,Còn nếu bước đi ....Thì sau này tao sẽ gặp riêng mày ,Khỏi cần Quang đến bảo vệ cho mày nữa ...Biết không ?

Trận làm quen diễn ra nhanh chóng ,Tôi biết Sơn còn ngượng ,nhưng hắn đã chịu ở vào tình thế im re ...

Vậy là cũng hiểu nhau rồi ,Tôi phụ họa thêm với Tuấn :

-Anh Sơn ngồi đi ...Anh uống một ly cà fê nhé ...có uống sữa không Sơn ..?

Hắn ngồi xuống ,buỗng thõng cái tấm thân lười biếng ,rồi hắn bảo :

-Quang cho anh một ly ,không đường sữa nhé ?

Rồi quay sang nhìn Tuấn ,Sơn bảo giọng còn ngượng nghịu :

-Không ngờ ...Anh Tuấn biết võ hả ?

-Chỉ là những bài tập vớ vẩn thôi ...Tôi thì võ vẽ gì cơ chớ ?

Tuấn trả lời Sơn ...Anh đỏ mặt vì ngại quá ,khi thấy kẻ thế cô đang bi lụy nghiêng mình .

Sơn nhìn Tuấn chăm chú ,rồi hắn bảo thêm :

-Có biết thì ...Anh bóp mới đau tay em như thế chứ ...Hôm nào anh dạy em với nhé ?

Không chờ Tuấn trả lời hắn nói thêm như là đang nịnh người yêu của tôi :

-Không đánh nhau không biết là anh em ...Không gây rối không biết ai là cao thủ ...? Không ngờ anh Tuấn đẹp trai và lắm tài đến vậy ?

Tuấn không thể để mất tự nhiên lâu hơn .

Anh bảo với Sơn :

-Cứ xưng hô bình thường ông hay tôi đi ...Ông gọi tôi như vậy làm giảm tuổi thọ của tôi đấy Sơn ạ ...

Sơn nhìn Tuấn không chớp mắt ,Hắn nói thầm thì ...Rất nhỏ nhưng đầy tình cảm :

-Gọi là anh đâu có gì quan trọng ...Em thích thế thì cũng được thôi Tuấn à .Anh cứ coi em là em vậy héng ...Vì em bất tài nhiều quá ?

-Thôi ...

Tuấn nói giọng giải hòa :

-Tùy cậu vậy ,Nhưng chỗ đám đông ,Xin cậu chớ xưng hô bữa bãi mà thiên hạ lại nghĩ chúng tôi xưng hùng xưng bá đấy ...

-Vâng em hiểu ? Anh cứ yên tâm .Vậy là mình coi như là anh em Tuấn nhé .

Bây giờ em muốn mời anh và Quang ,chúng mình đi ăn bữa lẩu nhé ,Ở đây có quán lẩu dê ngon lắm anh à ....Quang đồng ý không ?

Hắn bắt đầu tỏ ra lễ độ ...Anh Tuấn đã ra đòn đúng lúc và nhẹ nhàng ,chỉ là tượng trưng như một lời cảnh cáo Sơn thôi .

Khi gió đổi chiều như vậy ?Tôi chỉ còn biết cách tuân theo lệnh người yêu của mình .Thấy hắn mời năn nỉ quá Tuấn bảo tôi :

-Mình đi được không Quang ?

-Tùy anh thôi Tuấn à ...Hôm nay trời hơi lạnh ,chắc ăn lẩu là hay lắm đó ...

..............

Khi vào quán lẩu dê ...Sơn đã bảo với chúng tôi :

-Hai người thích uống loại rượu nào vậy ?

Anh Tuấn và tôi đâu có sành rượu ,Nhưng anh vẫn hỏi ,như để thẩm định về các món mình yêu thích :

-Những loại rượu nào vậy Sơn ?

-Ở đây có rượu Rắn ngũ hổ ,Có rượu ngâm thuốc bắc ,Ngâm mật ong ,Và ngâm sâm cao ly anh à ...Có cả rượu tây nữa đó ...

-Chà ...thú vị nhỉ ? Anh Tuấn mỉm cười ròi bảo Sơn :

-Cậu gọi một chai rượu tây đi ,chúng ta đâu cần uống các loại rượu của mấy ông già chứ ?

-Vâng em sẽ gọi 1 chai và mấy lon bia nhé ...Còn ngoài món lẩu ...Tuấn có thích ăn món ấy... không ?

Sơn tỏ vẻ sành sỏi ,hỏi ý kiến chúng tôi kỹ lưỡng ..Anh Tuấn thật thà hỏi :

-Món gì nữa hả Sơn ?

-À...Cái món Ngọc Dương đó Tuấn ơi ...Như hai quả trứng gà đó ..haaaa

Sơn cười thật tự đắc .Chắc hắn thấy Tuấn ngớ ngẩn quá nên mới không biết món ăn quí giá nhất của các cửa hàng bán thịt dê ...Hắn bảo tiếp :

-Hai viên ngọc đó họ sẽ cho vào hầm cách thủy với thuốc bắc ,bảo đảm ăn vào hiệu nghiệm ngay ,mưa tràn trề như ý ...

-Thôi Sơn à ...Mình khong cần mấy thứ quảng cáo hươu vượn đó ,Thật ra mình có thể uống không cũng được ...Cậu gọi đi ...

Bữa lẩu dê ăn trong không khí vui vẻ ,Tuấn rất đặc trưng uy thế , như biểu tượng của một hoàng tử đẹp trai thông minh ...Sơn đã qui phục Tuấn của tôi .Trong bữa ăn ,chúng tôi không hề đae động tới chuyện cũ nữa ...

Bữa ăn này tên Sơn chi trả .Khi chúng tôi chia tay .

Sơn bảo :

-Anh Tuấn và Quang ,cho em chơi chung với nhé ,Từ nay em sẽ thăm hỏi hai người thường xuyên đấy .Và hôm nào rảnh ...Mời anh và Quang sang nhà em chơi nhé ...Tuấn .?

Chúng tôi gật đầu và chào hắn .Tuấn đặt tay lên vai Sơn anh bảo :

-Từ nay đừng nói với Quang những lời dâm dục nữa nhé ,Như thế là quấy rối tình dục đó Sơn à ...Hy vọng mình là bạn tốt của nhau ?

-Ok ..em hứa với anh đó ...Thật ra lúc này em buồn lắm ...Nên mới quấy rối như vậy ...Hôm nào em kể cho anh và Quang nghe sau vậy ?

Bai hai người nhé ...

Khi lên sẽ máy ngồi sau lưng anh anh vui vẻ cười rồi bảo tôi :

-Đây mới chỉ là bước đầu đó em à ...Với tụi này anh luôn phải cảnh giác ..Chỉ lo sau lưng mình thì nó lại là kẻ gian ác ngất trời đó ...

-Vâng em hiểu ...?Nhưng nếu đó là sự quay đầu trở lại với tính thiện ...Thì anh đừng khắt khe với hắn Tuấn à ...

-Ừ ..tất nhiên ...như thế là tốt quá rồi ...ai không muốn bầu trời bình yên hả em ...

Anh chợt rú ga và lao vút theo bóng đêm ...Miệng anh huýt một điệu sáo vu vơ của mấy câu hát nước ngoài ...

Tôi thấy hãnh diện về chàng trai yêu thương của tôi quá ...Ngẩng mặt nhìn lên bầu trời mùa đông xám lạnh có vài ngôi sao thưa thớt đang cười nhìn chúng tôi ...Tôi muốn nói với ngàn sao đêm nay rằng :

-Tình trai của tôi ...đẹp nhất đấy ....thế gian ơi

Phần 76

Về đến nhà ,Chúng tôi thấy không khí bớt căng thẳng rất nhiều ,Khi đã bên nhau ở trong phòng khách .

Tuấn bảo tôi :

-Quang thấy không .Tên Sơn này thật là khó hiểu ? Hắn lại kêu anh bằng anh mặc dầu hắn hơn anh tới hai tuổi đó ?

Tôi biết và cũng phân vân như anh ,Suy cho cùng rất có thể như lí do của Sơn nói là hắn thấy phục lăn người yêu của tôi .Tôi cười rồi bảo anh :

-Rất có thể hắn quay ra khát thèm anh đó anh à ...Trong tình yêu ,Thì làm sao có tuỏi tác chứ ? Anh thử nghĩ xem ...Khối người đồng tính hơn cả chục tuổi mà vẫn thích gọi bạn tình của mình lá anh đấy thôi ?Có phải họ muốn gọi đúng theo giới tính của họ không ?

Anh nhìn tôi rồi bảo :

-Nhưng tên này ...Ở hắn còn có nhiều ẩn ý... những điều mà chúng ta cần phải đề phòng đó em à ...

-Vậy anh bảo hắn đang có động cơ gì chứ ?

Tôi hỏi Tuấn ...Anh uống nước rồi bảo với tôi :

-Tất cả còn phải đợi thời gian trả lời ,nhưng theo anh ,học hành thì chúng ta còn học sau hắn cơ mà ...làm sao mà giúp hắn học tốt được chứ ?Còn về động cơ đào mỏ ...Anh và em thấy rõ rồi ..Hắn đâu có thiếu tiền đâu em ...Cuối cùng cái vấn đề cô đơn ...Rất có thể đấy Quang ơi ...Bởi trong quan hệ nam nữ ...Làm sao mà thoải mái như tình trai ...Léng phéng mà sanh ra sản phẩm ...Không kheó còn bị đuổi học đó ...

Thấy anh nói có lý quá ,Tôi bảo với Tuấn :

-Có thể hắn muốn lấp trống vắng và buồn sầu của hắn bằng cách quan hệ với tụi mình . Em cũng rất lo lắng ...Lỡ ra hắn nghiện hút ..hay bị bệnh si đa ...Thì chúng ta cần phải tránh xa hắn đấy anh à ...

Tuấn suy nghĩ rồi bảo :

-Từ nay hắn sẽ gần gũi chúng ta nhiều đấy ,Nhưng em với anh quyết không để cho hắn xâm lân tình cảm sâu sắc quá đâu em à ...

Anh nhìn tôi ,như chợt lo lắng ,Rồi anh quyết định bảo tôi :

-Kể từ nay ,khi nào hắn gặp em hay anh ,Chúng ta đều không để lẻ loi Quang nhé .Hãy nhanh chóng nhắn tin cho nhau héng ...Anh dặn nè ...Sau khi có tin nhắn ...Chậm nhất thì mười phút sau là chúng mình phải có mặt bên nhau nha ...

Tôi nhìn anh lo lắng ,chợt thấy anh nói thật đúng quá .Con người ta ai mà biết được tâm địa của nhau chứ ?Huống hồ Sơn đã là tên lãng tử nổi tiếng của trường tôi .Sợ nhất trong quan hệ tình dục bây giờ ...

Cho dù ai cũng ham muốn và khát thèm ...Lúc cao hứng con người ta có thể muốn hy sinh cho tình yêu ...? Nhưng đó chỉ là cảm hứng nhất thời mà thôi ?

Khi đã mắc bệnh với nhau rồi...Đâu có chết ngay được chứ ..? Cái chết nó lơ lửng vờn bóng vờn tâm ...với muôn vàn điều sỉ nhục ...?

Tôi bảo anh :

-Anh nhớ phải mang điện thoại thường xuyên đó nha ...Sợ tới lúc cần thì chả thấy anh đâu ...Bây giờ em rất lo ...? Cái ánh mắt khát thèm của Sơn nó cứ ám ảnh em hoài anh à ...Tất nhiên ,Em không thể khỏe bằng hắn ? Nhưng chắc chắn ...Hắn chỉ sợ có mỗi anh thôi đó ...

Tuấn gật đầu rồi bảo :

-Anh biết chứ Quang ? Khi nào không có em ở bên cạnh , anh sẽ mang điện thoại bên mình . Thật ra ,anh cũng tin vào sự thông minh của em thôi ...Để diễn một màn kịch trong khoảng 10 phút ..Em làm đựợc chứ Quang ?

-Oh...Cái đó anh khỏi lo ...Nếu Sơn vờn em ...Em sẽ vờn lại hắn ...Mong sao anh đến kịp lúc là được ?

Tôi tự tin vào sự điều khiển những cơn khát vọng của các chàng trai đông gioăng lắm ? Khó khăn gì kia chứ ..Khi mà bản thân mình không muốn họ ?Nếu cần ...Tôi thoáng đỏ mặt khi nghĩ tới cái điều mình phải cầm dao hay một vũ khí nào để mà chiến đấu với cái tên khiêu khích tình dục này .

Tuấn ngồi mơ màng ,nhìn khuôn mặt của anh lúc này thật sự đang ngơ ngác ...Trông thật càng đáng yêu .

Tôi tới gần và bảo anh :

-Hôm nay anh ra đòn tên Sơn thật tuyệt ,Động tác rắn rỏi dứt khoát ...Anh chớ có trách em về hành động kéo hắn lại để tránh cú gạt chân của anh nghe Tuấn ...

-Oh...Anh không trách em đâu Quang à ...Khi đó không có em giúp hắn ,Chắc hắn sẽ ngã đập đầu vào ghế tựa đó ,Rồi sẽ chả biết điều gì xảy ra nữa ...Thật sự anh phải cám ơn em ,đã cho hắn tỉnh ngộ về sức mạnh của anh đấy .

Rồi Anh bảo thêm :

-Lại đây với anh đi Quang ...Cho Anh hôn em nhé ?

Tôi không lại bên anh ngay, tôi yêu cầu Tuấn :

-Anh à ...Em muốn xem anh biểu diễn bãi võ tay không của Quân đội mà Vinh đã luyện cho anh đó .

Bài này Vinh đã luyện với Tuấn và tôi .Rất đơn giản tuy chỉ có 16 động tác tay không ,nhưng nó có thể làm cho con người ta làm bài luyện võ phòng thân trước kẻ thù cho dù là 2 hay 3 tên cũng chẳng đáng ngại .

Thấy tôi yêu cầu như vậy ,anh đứng lên và bảo :

-Quang nhớ là mọi động tác đều phải dứt khoát ,và ánh mắt phải nhanh nhẹn và nhìn đúng vào hướng tấn công đó ,Còn về sức mạnh ...Tức là công lực của mình đó ...Tất cả đều là do tập luyện .Xem anh làm nhé ...Nên nhớ ...Khi tập thì không vận công nhiều ,nhưng ánh mắt và tay chân phải kết hợp chặt chẽ đó em ...Xem này ...

Anh đứng lên ,xếp gọn bàn ghế rồi biểu diễn .

Anh cởi bỏ áo ,để lưng trần ,rồi trình bày những động tác võ tay không ...Nhìn anh biểu diễn nhẹ nhàng và nhanh nhẹn quá ,những cú đấm ,cú quật ,thật chẳng khác gì con nhà võ .

Anh tới bên tôi và bảo :

-Em tập cùng anh nhé ,Anh chỉ thêm cho .

Vậy là có đối thủ để luyện tập .Tôi cùng anh luyện tập theo bài bản mà Vinh đã hướng dẫn .Tôi đâu thể linh hoạt bằng Tuấn được .Nhưng mọi sự cố gắng đều đem lại thành công nhất định ...Tôi cố gắng tập cùng với anh ...

Một giờ trôi qua...Khi tấm lưng trần của chúng tôi đã lóng lánh mồ hôi .và vầng trán thì như sương rơi lấm tấm .

Anh bảo :

-Mỗi hôm một chút ,Rồi em có thể tự về được đó ,Nhưng nhớ khi tập cái gì ,Nhất là khí công và võ thuật .Em chớ có phân tâm tư tưởng nhé .Vì tập trung vào bài tập ,luôn chiếm 50% kết quả đó Quang à ...

Anh lấy khăn lau qua người tôi ,Rồi anh bảo thêm :

-Mình đi tắm Quang nhé ...Nào ...lại đây với anh ...Anh ôm tôi vào lòng ...Rồi thầm thì khêu gợi :

-Quang ...em cởi nốt quần dài ra đi ...

Tôi cởi chiếc quần dài của tôi ,rồi của anh ...Anh ngắm nhìn tấm thân tôi đắm đuối ..Anh lại nói nhỏ :

-Bây giờ cởi nốt chiếc sịp ra đi Quang ...Anh muốn nhìn động tác của em cởi áo quần quá ...Thật mê hồn .

Tôi vâng lời anh ...Trời ơi ..Anh làm tôi thấy hưng phấn quá ,người yêu tôi ngắm nhìn tôi bằng ánh mắt lãng mạn đam mê

Anh lại kích thích tôi :

-Cởi nốt của anh nữa nè...

Hu...Không biết hôm nay có điều gì mà anh lại chơi trò ngắm nhìn cơ thể mình nhỉ ?

Anh như một hoàng tử đẹp trai thông minh và uy quyền ...Anh sai khiến tôi bằng chính con tim yêu đương của chàng trai lãng mạn .

Tôi ngoan ngoãn cởi nốt quần sịp cho anh ,hai đứa thấy tâm hồn như bay trong ánh mắt làn môi của mình

Tôi run rẩy định quì xuống ôm hôn khúc tâm tình mà tôi yêu thương nhất .

Anh bảo :

-Từ từ em ..Hôm nay ...Anh muốn thăng hoa cùng em bằng tình yêu trong sáng nhất đấy nào ...Anh ôm hôn em nhé ...

Anh quàng tay vào eo bụng của tôi thật chặt ,Khuôn miệng anh gắn chặt bờ môi tôi thật thắm thiết .Tôi thấy toàn thân mình cứng quá...

Tôi đê mê trong ân ái của Tuấn .

Hai bàn tay tôi ôm chặt khuôn mặt xinh trai như chàng ottơvơ của kinh thành pa ris hoa lệ .

Nước miếng trong khuôn miệng anh lại tràn trề đưa đẩy sang tôi...Tôi mút lưỡi, hôn môi anh và đón nhận nguồn suối yêu thương đang tràn dòng nước chảy ...

Bàn tay tôi nhẹ nhàng cầm thằng nhỏ của Tuấn .Tôi luồn nó qua hai khe đùi của mình .Chúa ơi ..ước gì tôi có một bến yêu thương để cho thằng nhỏ của anh được bơi lội vẫy vùng trong ổ bụng của mình .

Tôi khẽ thầm thì :

-Em hạnh phúc quá Tuấn ơi ...Giá như em có thể ..Nhốt anh được trong con tim của mình ...

-Oh...Quang ơi ..anh cũng thế ...Chúng mình đã bên nhau gần một năm rồi đó...Anh nhớ mãi cái hôm em hôn thằng nhỏ của anh ...Anh thật hạnh phúc ,Cho dù cơn mưa đã bị dang dở ...Nhưng cái cảm giác bạn đầu yêu dấu đó .Anh luôn thấy không thể nào quên em à ...

Tôi biết cái hôm anh gạ gẫm ấy ,Tôi cũng hạnh phúc lắm ,Bởi thằng nhỏ của anh nó như có duyên với tôi vậy ? Nó như khuôn lưỡi của anh ...Hi...Cái khuôn lưỡi của Tuấn khi đưa sang miệng tôi .Làm sao mà tôi ngậm hết cho được .

Hoàng tử của tôi cao 1m75 ...Có lẽ tất cả đều lớn theo cái chiều cao ấn tượng đó .

Tôi thầm thì hay đang rên rỉ nhỉ .Tôi bảo :

-Hôm nay chúng ta vui và mây mưa cho thoải mái nhé .

-Ừa...Hôm nay mình ngâm nga cho lâu một chút Quang nha ...

Nói xong anh cúi xuống hôn thằng nhỏ của tôi ,anh cười với nó :

-Nhóc con ơi . ...Thật xinh xắn quá đi thôi .

Tôi bâng khuâng nhướn nhướn thân dưới của mình ,khi lưỡi anh đưa đẩy và trêu chọc thằng bé ngây ngô .Tôi thích nhất mỗi khi Tuấn đưa thằng nhỏ của tôi cọ sát vào chiếc cổ trắng ngần của anh ...Trời ơi ...hạnh phúc quá ...Tôi rên rỉ cao độ ,anh dừng lại rồi bảo :

-Kìm nén cảm xúc đi em ...Đừng mưa hoang vội vã ...Bây giờ em hôn anh nhé .

Tôi đã có kịch bản yêu thương của mình .

Tôi đẩy anh nhẹ vào bên chiếc ghế.Tôi bảo anh ngồi xuống ghế cho chân đỡ mỏi .Anh ngoan ngoãn nghe tôi và buông thả tấm thân trắng mơ màng trước mắt tôi .

Tôi cúi hôn khắp khuôn mặt của anh như điên như dại .Bàn tay anh xoa nhẹ mái đầu tôi .Khi bức xúc đã lên cao ,Anh ấn nhẹ mái đầu của tôi xuống như mời như gọi ...

Chúa ơi ...sao hoa quả nơi trần gian thì con người ta có thể ăn thoải mái ..Còn trái cấm thì cứ như vụng như trộm ..để tâm hồn như mãi khao khát ngu ngơ trong bến tương tư.

Tôi quì xuống theo bàn tay ấm áp của người yêu ...Tôi hé môi hôn thằng nhỏ như chưa hôn lần nào .

Hôm nay bằng tất cả sự mến yêu với thần tượng của mình ,tôi muốn ngậm tất cả thân hình của thằng bé ,Nhưng đâu có dễ...Tôi đành cố gắng ngậm sâu để cho anh có cảm giác bồng bềnh trên bầu trời tình ái bên tôi ...

Anh rên rỉ sung sướng ,bàn tay anh khi thì ãm thằng nhỏ của tôi ,lúc thì vỗ đầu tôi và xoa vào nơi bờ môi khóe mắt ...Anh rên rỉ trong niềm sung sướng :

-Quang ơi ...Em đừng cắn đau anh ...Trời ơi cái lưỡi thông minh của em cũng đủ đánh gục tình anh rồi ..Vậy mà còn dùng tới hàm răng nữa ...thì em nghiền anh nát mất ...

Chúa ơi ..Sao Hoàng tử của tôi lại rên rỉ những câu kích động như vậy ?

Tôi bảo Tuấn :

-Cho anh chết luôn nè...Ai biểu đẹp trai làm chi ...Lại còn ga lăng và tình tứ nữa ...Tuấn ơi ...Em yêu anh quá mà ...

Khi hưng phấn đã kéo đầy mây ướt át ..Tuấn kéo tôi đứng lên .Anh ôm chặt thân hình tôi đối diện .Anh đút thằng nhỏ qua hai kẽ đùi tôi như hôm nào .

Rồi anh bảo thêm :

-Em khép đùi chặt vào Quang ơi ..anh nấc nhé...

Tôi làm theo anh ,và ngửa khuôn mặt lên cho anh hôn lên khuôn miệng của mình .Đôi môi anh quấn quít và đôi tay anh giữ chặt bờ mông của tôi ,Anh nấc như người ta đang thi chạy thật nhanh để mau về tới đích ..miệng anh rên rỉ liên hồi ...

-á..Anh sướng quá Quang ơi ...

Từng giọt tình bắn tung tóe nơi khe đùi tôi nóng ấm ...Tôi ôm chặt anh lắm...Anh nhắm nghiền đôi mắt để cảm nhận tình yêu của chúng tôi ...

Mấy phút trôi qua ...anh mở đôi mắt yêu thương nhìn tôi ,rồi bảo :

-Đến em nà...

Nói rồi anh ngồi xuống một tay ấn thắng nhỏ qua cổ của anh rồi anh nói :

-Em nấc đi ...Nhịp nhàng ...Rồi tăng dần nhé ...Nhanh lên nào Quang ...

Tôi không ngờ ,anh tâm lý quá ,Anh biết tôi hay cắn vào chiếc cổ trắng kiêu hãnh của anh .Nên anh muốn thằng nhỏ của tôi cũng được leo trèo trên đỉnh cao của yêu thương ...

Tôi rên rỉ khi thấy thằng nhỏ của tôi ngần ngẫn :

-Sắp ra rồi đó anh ui ...

-Ừa...Em cứ cho con nó khóc trên cổ trên đầu anh đi ...Anh hạnh phúc quá .

Tôi không muốn vậy ,Nhưng giọng anh chân thành ,và con tim anh lãng mạn ,Tôi cũng đành phải chiều theo ý của người tình...

-a.

Tôi rên rỉ để cho thằng bé bắn những giọt sương yêu thương lên cổ lên vai ,lên thân hình của bố nó ...Trời ơi ...Bàn tay anh vuốt ve thằng nhỏ của tôi trìu mên .Rồi anh nhẹ xoa những giọt mưa trắng đục quanh khuôn ngực đáng yêu của mình .

Anh ngẩng mặt lên nói thầm thì :

-Thả chiếc lưỡi thông minh của em cho anh mút kem đi nào .

Tôi cúi xuống và thả cuộc sống của mình vào khuôn miệng của người yêu ?

Chúa ơi ...Cứ mỗi lần làm tình bên nhau ...Là con thấy như tim mình đam mê ngu muội .Có phải trong bến tình yêu ...luôn có nhiều điều mới mẻ không nhỉ ?

Ở Tuấn ..Người đã chân thành thương tôi ...Thì luôn có nhiều điều mới mẻ như vậy đấy .

Một lát sau .Anh bồng tôi vào buồng tắm .Khi hai dải lùa trắng đang bồng bềnh trong lớp bọt sămpon thơm nồng .

Tôi bảo anh :

-Anh à...Chủ nhật tới Sinh nhật của Vinh .mình về nhà nó được không ?

-Ồ...Được chứ ...Chúng mình sẽ đến em à ...

-Chắc tên Bằng và Vinh sẽ vui lắm đó .

-Ừ...Anh mong sao chúng nó cũng hạnh phúc như mình em à .

Rồi anh âu yếm :

-Thôi bây giờ em nằm lên anh đi ...Chúng mình ngâm nước cho thoải mái Quang nhé .

Tôi trườn lên nằm đè trên khuôn người của Tuấn .

Khi đã giáp la cà bên khuôn mặt thiên thần của mình .

Tôi lại ham hố và khao khát quá tôi bảo anh :

-Mình hôn chút nữa nhé Tuấn ơi ?

Phần 77

Sơn bây giờ thường qua chỗ chúng tôi chơi lắm ,Hắn luôn luôn bên cạnh chúng tôi ,trong những giờ nghỉ trên lớp .

Một buổi chiều sau khi tan giờ thể thao .Sơn qua luôn nhà chúng tôi chơi .

Tôi thấy hắn đã ngả mình theo chiều gió .

Hình như hắn cũng muốn mình lột xác trở thành một con người đàng hoàng ngoan ngoãn .Quần áo bây giờ hắn đã thay đổi gần như giống chúng tôi .

Hắn không còn mặc những chiếc quần gin lắm túi hay đeo dây xích nhì nhằng ...Chắc hắn hiểu được rằng ,phong cách ăn mặt luôn là ấn tượng đầu tiên của những ánh mắt thiện cảm .

Sơn bảo chúng tôi :

-Đúng là ăn mặc đồ hiệu ,vừa nhẹ nhõm vừa lịch sự và còn đẹp trai trẻ trung nữa chứ ? Anh Tuán và Quang thật là sành điệu đấy .

Tôi ngạc nhiên với Sơn .dạo này hắn đã đổi thay cả cách trò chuyện nữa .

Tôi bảo :

-Anh biết đấy ,Nếu mình ăn mặc cao bồi quá ,Ánh mắt những người tò mò thì thích thú ...Nhưng ánh mắt những người cẩn thận thì lại quay ra soi mói và để ý đến mình ,Phải không Sơn .Tốt nhất ăn mặc làm sao cho tiện lợi và phù hợp là được anh à ...Còn nữa mái tóc anh cũng luôn chỉn chu cho đẹp ,Chịu khó vuốt gôm thì mái tóc lúc nào cũng đẹp và mọc đều lắm .

-Thật vậy hả Quang ?...

Sơn trố mắt hỏi tôi :

-Vậy mà anh cứ nghĩ là vuốt gôm chỉ tổ làm cho bụi nó bám bẩn thôi .

Tôi thấy hắn nói thật là thiếu khoa học ,tôi nói :

-Anh thấy nó mất việc thôi ,Chứ trong các loại keo vuốt ,đều có chất nuôi dưỡng da đầu và kích thích chân tóc cho khỏe và óng mượt đó Sơn à ...Nhưng khi dùng anh phải để ý xem loại nào hợp với tóc của mình ..Nhớ đừng có mua nhầm keo rởm đó anh Sơn ...

-Haaa...S

ơn cười vẻ vô tư đã nở trên khuôn mặt của hắn .

Rồi hắn bảo tôi :

-Đúng là trước đây anh chỉ thích ,áo quần thật bụi ,cách sống thì muốn phong trần bụi lấm ,tình cảm thì muốn đánh nhanh thắng nhanh ...Ai thời gian đâu mà đọc sách báo hay nghe nhạc kia chứ ?

Tôi cười và bảo :

-Vậy từ nay anh cố gắng tu tỉnh lại mình đi ...Tuổi trẻ ai không ham muốn chơi bời ...Nhưng chơi cái có ích thì mới giữ gìn được anh à...Em hỏi thật nha...Anh đã chơi ma túy chưa hả ..?

-Oh ...

Sơn ngạc nhiên bảo tôi :

-Chắc hai người nghĩ anh chơi ma túy hả ?Không đời nào Quang à...Trông anh vậy thôi ?Nhưng anh cũng hiểu Ma túy là kẻ đưa mình vào ngõ cụt nhanh nhất mà ...

Tôi cũng nghĩ như hắn . Nhìn Sơn cũng bình thường thôi ,Môi hồng mắt sáng ,nụ cười của hắn khi sảng khoái thì híp tịt lại như sợi chỉ ...

Khiến cho người đối diện thi thoảng cũng phải cười theo .

Tôi bảo :

-Anh biết đó ,Nếu anh là dân chơi ma túy thì xin tránh chúng tôi nghe Sơn ...Còn nữa ...Bệnh xã hội đó ...Anh là tên chơi bời trác táng ...Có khi nào ...Gặp tụi con gái hư hỏng ,Rồi ham hố nóng sốt có thể bị đổ bệnh không Sơn ?

Hắn trầm trồ với tôi :

-Hai người đúng là có kiến thức tự vệ ...Khá lắm ,Nhưng Quang không hiểu người ta sản xuất bao cao su để làm gì hả ...haaa...

Hắn cười như chế nhạo tôi vậy ? Tôi liền bảo Sơn :

-Trong những cơn mê ,ai mà làm chủ được mình chứ ?Điều anh nói thì chỉ có xác mình được sự thật của bác sĩ thử máu thôi anh à ...

-Oh...

Hắn bước tới bên ghế tôi ngồi hắn nói nhỏ :

-Chắc vì vấn đề đó làm em nghi ngại ...Thì ngày mai chúng mình đi thử máu Quang nhé ,Thú thật anh chưa một lần xét nghiệm đâu em à ...

Sơn lại hiểu theo chiều hướng khác ,Hắn vẫn nghĩ tôi đang thèm khát hắn ,Và hắn muốn chứng tỏ cho chúng tôi hiểu ,về sự minh bạch trong dòng máu của hắn là tin tưởng tuyệt đối .

Tôi nghĩ -đây cũng là cơ hội để cho tình bạn của chúng tôi biết nhau ...Tránh những đáng tiếc trong cuộc sống đang dăng đầy những mời gọi của tình yêu và tình người này .

Tuấn trong buồng tắm đi ra .Thấy Sơn nói vậy ,

anh bảo :

-OK vậy chiều mai chúng ta đi lấy máu xét nghiệm luôn thể nhé ?Như vậy cũng yên tâm Sơn à .Tụi mình cũng chưa xét nghiệm bao giờ đâu ?

Sơn thấy anh Tuấn nói vậy ?Hắn bảo thêm :

-Em cũng thấy lo lắm đấy anh Tuấn ạ.Nhưng em nói trước cho dù kết quả có như thế nào ..Anh em mình hãy giữ gìn cho nhau nhé ?

Tôi thấy Sơn nói như có vẻ hơi hoang mang ,tôi động viên hắn :

-Anh Sơn à ...Điều mình muốn biết để mà giữ gìn và nếu có bị làm sao thì còn biết mà phòng chống ?Anh biết không ?Tuy thuốc không chữa được bệnh đó ,nhưng cuộc sống có chất lượng cũng làm con người ta kéo dài được khá lâu đó anh à ...Nhưng nhìn anh thì có lo gì kia chứ ?

-Đúng rồi Quang à ...Bệnh tật thì ai mà biết trước được ...Anh mong mình không phải trả giá cho sự lêu lổng ngu ngốc của mình ?

-Haaa...

Anh Tuấn cười rồi bảo :

-Sơn đừng lo lắng gì nữa ...Tùy cơ mà ứng biến ,Bây giờ khoa học và khí công học đẩy lùi bệnh đó ưu việt lắm rồi ...

Chúng tôi ngồi ăn bữa cơm chiều thân mật .Sơn ăn ngon lành lắm ,Hắn bảo với chúng tôi :

-Em thường ăn cơm bụi thôi Tuấn à ,Thành thử bữa thất bữa thường ,Nhiều khi đói thì làm gói mì tôm là xong ...Còn các cuộc chơi thì chăm hơn chăm học .Lâu lắm em mới thấy cái món rau cải luộc này lại có vị ngon thế nhỉ ?

-Đó là bài của anh Tuấn đấy Sơn ơi ...?

Tôi trêu hắn :

-Anh Tuấn muốn cho anh thật đói ,rồi ăn gì mà không ngon kia chứ ?Anh biết câu chuyện Trạng Quỳnh rồi đó ...Món ăn hoa đá ...Làm nhà vua ăn cơm rau muống luộc còn khen nức nở đấy thôi ..hi...

......................

Hôm sau ,Chúng tôi rủ nhau tới bệnh viện .Nơi tư vấn về các bệnh của đàn ông ...Buổi chiều rất may là thưa khách ...Khi chúng tôi tâm sự muốn khám về sức khỏe và chất lượng dòng máu của mình .

Bác Sỹ đa khoa bảo :

-Các cháu cứ yên tâm ,ai cũng như vậy thôi ?cuộc sống cần nhất phải biết về sức khỏe của mình .Khối người đã chết nhanh vì không hiểu biết đấy .

Khi lấy máu xong ,chúng tôi cảm ơn bác sĩ và ra về .Tôi và Tuấn đi bên Sơn mỗi người đều có nỗi lo riêng canh cánh ,Chả phải nói ra nhưng phong cách nói chuyện đã lãnh đạm hời hợt .

Anh Tuấn cười rồi bảo :

-Ô hay ...Cứ như là mắc bệnh với nhau hả ?Thôi mọi người vui đi chứ ..Hôm nay Tôi lại muốn ăn lẩu dê nè trời ...Haaaa.

Tôi biết anh đang nói đùa tôi ý tứ về đêm nọ ...

Tôi bảo :

-Thôi anh à ...Để ba hôm nữa lấy kết quả ...Mình sẽ ăn mừng héng ...Và nếm thử cái món Ngọc Dương nghe Sơn ...Mỗi người ăn một quả thui ...không lại chết vì bức xúc à...

-Hiiii...Sơn đã phì cười ,hắn nói theo tôi :

-Được đó ...Mong sao bầu trời mãi mãi cao đẹp và đầy hương thơm Quang à ...Anh là phải ăn hai quả mới đã ...Ngon lắm đó ...?Em chưa biết thui à .

Tuấn đưa chúng tôi và một quán phở .Anh bảo :

-Bây giờ đói rồi ,chúng mình ăn phở thôi Sơn à ...Mình thích ăn phở bò với quẩy lắm ,Vừa thơm ngon lại đủ hương vị .

Mỗi người một tô phở bò tái ,và ăn chung một chục chiếc quẩy .

Bữa ăn cũng đủ cho chúng tôi chan chứa mồ hôi và rã tan nỗi lo sợ hãi ....

Sơn bảo chúng tôi :

-Chủ Nhật này ,về nhà ...Em đón Tuấn và Quang sang nhà em chơi héng ...

Anh Tuấn nhìn Sơn rồi bảo :

-Ồ ..tiếc quá ..Chủ nhật tụi anh lại phải dự Sinh nhật Vinh rồi Sơn ạ .

-Vinh ở lớp nào hả anh ?

-Vinh là bạn học thời phổ thông của anh ,Hắn đang chơi thân với tên Bằng học ở lớp E đó ..

-Tên Bằng đội trưởng đội bóng của lớp E hả Tuấn ?Hắn mặc áo số 4 phải không ?

-Ừa đúng rồi ...Hắn cũng thích Tên Vinh lắm đấy ...Vinh học bên Quân sự em à .

-Oh chán nhỉ ? Em muốn chúng ta qua nhà chơi cho ba má em mừng .Ba má em sẽ rất vui khi em có những người bạn ngoan như vậy anh à ...

Tôi thấy hắn có vẻ chân thành ,nên bảo Sơn :

-Để lúc khác đi Sơn ,Hay hôm đó ...Sơn đi dự sinh nhật với tụi này ,Xong chúng ta lên trường luôn nhé ,Đi đêm càng mát ...

Sơn nhìn Tuấn ,chờ đợi .chắc hắn còn ngại với người yêu của tôi ,Anh thấy ý của tôi muốn như vậy anh bảo :

-Nếu có thể được ,Thì Sơn đi cho vui ,Trước lạ sau quen mà

-Oh...Được rồi ..Em sẽ tới cho vui ,Để quen biết thêm mấy người bạn của anh .

Chúng tôi lại vù xe bay trên đường ,buổi chiều nắng đã nhạt ,Khi về tới nhà trọ thì trời đã xóa gần hết ánh sáng của ban ngày .

Sơn bảo :

-Thôi em về đây ?Mai lại gặp nhau héng ...Chúc anh và Quang vui vẻ .

-Chào Sơn nhé,Nhớ đừng lo lắng gì cả ?

Anh Tuấn chào hắn xong .Rồi quay sáng hỏi tôi :

-Em mệt không Quang ...Hôm nay lấy máu nhiều như thế mà .

-Oh...Anh này ...Có thấm tháp gì đâu ...Em bình thường thôi ?Chắc anh mệt hả ?

-Không mệt em à...Chỉ tại nỗi lo vẩn vơ nên nó mới thấy hơi mệt .Tên Sơn này còn mệt hơn chúng ta đó em à ...

Anh mỉm cười rồi ghé vào tai tôi nói thầm :

-Chủ nhật này mình sẽ cho Sơn một vở diễn cực hay em nhé ?

-Sao anh biết là hay hả Tuấn ?

-Anh thấy nếu máu của chúng ta và hắn đều an toàn ...Sơn sẽ tấn công em dữ dội lắm đó...Nhưng em nhớ không cho hắn đọc nhật ký của em đó ..và cả cái giấy chứng nhận của ba má nữa .Khi nào thật cần thiết mới cho hắn xem Quang à ...

Tôi nhìn anh đang vui tủm tỉm ?Cái trò gì nhỉ ?Sao anh lại biết là sẽ hay ?Và còn khảng định với tôi ...Nếu kết quả máu an toàn thì vở kịch mới diễn ra tốt đẹp .

Tôi nhìn chàng trai thiên thần của mình ...Đang còn nét tươi của nụ cười đắc ý..,Tôi bảo anh :

-Anh vào tắm trước đi ? Em lấy quần áo xong ,thì vào cùng tắm nhé....

Phần 78

Sáng thứ tư ,Chúng tôi nôn nóng đi lấy kết quả xét nghiệm .

Cả ba đứa đều bỏ trốn tiết cuối với lý do nhức đầu .

Sơn là người nôn nóng nhất ,Chỉ qua có ba ngày thôi ,nhưng nhìn hắn hốc hác quá .Tôi mỉm cười trong bụng ...Đúng như người ta bảo ...Cái gì cũng đều phải có giá của nó chứ ?

Sau lần thử máu này chắc hắn sẽ chả dám chiếm giải nhất trên con đường tình dục của trường chúng tôi nữa .

Tôi trêu Sơn :

-Cái gì anh cũng giỏi nhất ...Sao hôm nay Anh lo gì hả Sơn ?Đã sống hết mình trong bến tình hoan lạc ,Có chết cũng phải cười chứ ?

Sơn quay sang nhìn tôi và bảo :

-Liệu đó Quang héng ,ở đời ai là người yêu cái chết chứ ? nhưng nếu là số phận thì ai chả muốn chết ngay...Chứ sống mà như chết ,có khác gì kẻ đang thấy khổ đau nó nghiền nát thân thể của mình ...?

Anh Tuấn cười rồi bảo :

-Sơn nói phải lắm ,Nhưng theo anh nghĩ ...Em là người biết tự vệ ,chắc là không sao đâu ?Trong quan hệ tình dục ,Ai là người tỉnh táo ,sẽ chiến thắng được nó mà ...

Sơn gật đầu như biết ơn lời động viên của Tuấn .Hắn bảo :

-Em cũng mong là như vậy Tuấn à ...Trong túi em ,lúc nào mà không có phòng bị áo mưa ? Em chỉ lo ...Nếu nó lây qua đường miệng bằng những nụ hôn cháy bỏng ?Thì cũng như là toi đời rùi anh ơi ...?

Thấy Sơn nói lời buồn như vậy ,tôi tham gia nói chêm vào :

-Nhưng ở các nụ hôn kia ,nếu không có cắn xé gì cho máu chảy ,thì không làm sao đâu anh Sơn à.Vả lại em thấy anh đâu có quan hệ với gái làm tiền chứ ?Toàn bọn con gái hư hỏng ở trường thì khỏi lo ,chúng nó cũng chỉ muốn tìm hiểu cho bớt tò mò thui à ...

Sơn gật đầu nhẹ nhàng và hơi yên tâm ,Hắn nói nhỏ :

-Đúng đó Quang à...Cũng may mắn cho anh chưa phải là đứa hư hỏng nặng ...Cầu chúa ,Hy vọng tất cả chúng ta đều tốt đẹp .

Nắng nhạt mùa đông như nhảy múa trong ánh mắt sợ hãi của Sơn .

Anh Tuấn quay sang nhìn hắn anh bảo :

-Thôi bây giờ thế này ..Anh cá với Sơn nhé ...được không nào ?

Sơn khoái chí thấy anh Tuấn nổi máu cờ bạc với hắn .

Vốn có tính máu mê cờ bạc số đề ,hắn bảo :

-Ok Anh muốn cá thế nào vậy ?

-Anh cá là tất cả chúng ta đều Âm Tính đó ...Em dám cá không ?

-Ok ...nhưng nếu không may ...Cho ai... Anh mất gì nào ..5 triệu nhé ?

Thấy Sơn nói vậy ? Tôi hiểu hắn còn hoang mang cao độ lắm ...Anh Tuấn cười và bảo Sơn :

-Cá như vậy anh đâu có tiền nhiều thế .Bằng cả tháng của hai đứa ăn tiêu đó Sơn à...Thôi anh bảo nhé ..Một bữa lẩu dê thật đã đời héng ? Em chịu không Sơn ?

Sơn mỉm cười rồi bảo :

-Bé tí anh ui ...Thôi như vậy cũng được ,ai thua phải bỏ túi ra khao đóa ...

Một giờ sau ,chúng tôi đã tới trung tâm tư vấn .Bác sĩ chuyên khoa lại còn đang tiếp khách ...Trời ạ ...khi không lại phải ngồi chờ .Chúng tôi ai cũng nóng ruột .

Sơn rủ Tuấn ra ngoài hút thuốc lá ,Đã lâu anh bỏ thuốc ,nhưng hôm nay do căng thẳng thần kinh ,nên anh nghe hắn ra ngoài uống trà và hút thuốc .Mình tôi ngồi chờ .

Chúa ơi ...Thời gian hôm nay sao dài thế nhỉ ?Giữa cái mong manh của hy vọng thật sự quá căng thẳng .

Tôi ngồi chờ mà thấy sốt ruột quá ,Tôi lầm bấm đếm thời gian bằng những lượt người được gọi vào gặp bác sĩ ...Còn ba người...Thật là lâu ...Cái người kia sao lâu vậy ?Mong sao họ tới lấy kết quả thử máu như chúng tôi cho thật nhanh...

Còn hai người ...Tôi đành thả suy nghĩ của mình vào những tháng ngày kỷ niệm ...Tôi lại nhớ tới Khang ...Cầu chúa ,Tôi mong sao cho tất cả đều tốt đẹp .Nếu tôi có mệnh hệ nào thì ...khổ lây cho Khang và anh Vũ và Vinh và Tuấn nữa ...Cái người này sao vào lâu thế hả trời ...Chắc anh ta lại tư vấn về giới tính trục trặc hay sao ...?

Còn một người ...Trời ơi ...Tôi như ngồi trên ổ kiến lửa vậy ?

Tôi ngẩng mặt nhìn lên trần nhà ,thầm khấn trời khấn phật ,khấn chúa ...Khấn tất cả những người có quyền uy phù hộ cho chúng tôi ....

Tôi nghĩ tới Tuấn .Anh thật sự là thiên thần hộ mệnh của tôi .Tôi thoáng vu vơ nghĩ rằng ...Nếu anh bị Dương Tính ...Hay gì gì...đi chăng nữa thì tôi mãi bên anh ,cho dầu cuộc sống có rút ngắn lại cùng anh ...

Sơn và Tuấn đã trở lại ..Anh thấy mặt tôi buồn bã và hơi xanh anh bảo :

-Quang ...Em làm sao vậy ? Em lo lắng gì thế ...Hay là mệt hả Quang ơi ...?

Sơn nhìn tôi rồi bảo :

-Trông cặp môi kìa ...Nhợt nhạt quá vầy Quang ? Bình tĩnh đi ...Không có gì đâu ...Như anh SƠN Đây này ,anh cứ xác định cho mình cái điều xấu nhất ...Như vậy dễ an ủi hơn ...

Tôi bảo với hai người :

-Em hơi lo lắng thôi hai anh ơi ,Nhưng anh Sơn chớ nói xui như vậy ?Em vừa cầu khấn thầm với trời phật ...Xin người mở lòng từ bi cho chúng ta...

-Nào mời ba cháu vào trong này ...

Khi cô y tá ra mời ,chúng tôi đã bớt bồn chồn lo lắng .Khi vào tới phòng của vị bác sĩ đáng kính ...Ông chỉ ghế cho chúng tôi và bảo :

-Bác chúc mừng các cháu nhé ...Cả ba chàng sinh viên đều âm tính và máu đều tốt lắm ...

Sơn nói như reo lên :

-Oh...Chúng cháu cám ơn bác sĩ nhé ...Trời ơi ...thế là được sống rồi ...

Sơn ôm chầm tôi chặt lắm ,hắn bảo như người vừa được tha án tử hình :

-Quang ơi ...Anh hết lo rồi ...Trời ơi ...Cả ba ngày nay anh ăn ngủ đâu có ngon miệng ,Lúc nào cũng lục tìm quá khứ với các trò chơi nguy hiểm .

Rồi hắn kéo Tuấn lại bên tôi .Cả ba đứa đều mừng rỡ ,Tôi ứa lệ ...Vậy là lời cầu nguyện của tôi đã được các đấng quyền uy nâng đỡ ...

Anh Tuấn bảo tôi :

-Vui mới phải chứ em ?Chúng Mình không làm sao thì hạnh phúc và may mắn lắm rồi ...

Anh nhìn cả tôi và Sơn rồi anh nói :

-Chúng ta chưa ra cám ơn bác sĩ đó ...Bác ấy là chân tay của ông trời đó các em ơi ...Nhìn bác ấy đang chê cười tụi mình kìa...

Sơn bước vội ra bắt tay bác sĩ rối rít .Tôi và Tuấn tới sau ,Ông là người am hiểu niềm vui của chúng tôi .

Vừa bắt tay chúng tôi ,ông bảo chúng tôi ngồi ghế ...Ông nói :

-Bác biết tâm sự của ba anh em rồi..Từ nay chớ có quan hệ lung tung nữa hiểu chưa ? Và đặc biệt các cháu xin nhớ ...Cho dù là ai ...Thì không được quên mang theo capot để tự vệ đó...Khoa học là vậy ? Chúng ta không làm được khoa học ,nhưng phải học và hiểu khoa học...và làm theo lời của nó ...Nhớ phải sống thật làng mạnh đó các cháu ơi ...

Sơn gật đầu lia lịa ...cảm ơn rối rít ,Khi chia tay vị ân nhân của chúng tôi .Sơn cố tình dúi vào túi bác sĩ để biếu hai trăm ngàn .

Ông nhất định không nhận ,Anh Tuấn nói với ông :

-Thưa bác sĩ ,đây là vấn đề tế nhị .Chúng cháu biếu bác như là mời bác liên hoan một bữa trưa với chúng cháu thôi bác ơi ...Lúc nữa anh em chúng cháu đi ăn mừng đó ...Một bữa lẩu dê là do cháu thắng cuộc ...Bác cầm lấy và chia sẻ với chúng cháu héng...

Bác sĩ nhân từ sau khi nghe Tuấn nói như thế ...Ông bảo với chúng tôi :

-Thôi được ,bác chia vui cùng các cháu vậy ?Mong các cháu mãi mạnh khỏe nhé ...Thôi các cháu về đi .

Cầm ba tờ kết quả trong tay Tuấn đưa cho Sơn một tờ ,Anh nói :

-Em cầm của em đi Sơn .Đây mới là lòng can đảm của em đó .Nếu em đưa cho ba má xem ,chắc họ còn mừng hơn em kia đấy ...Thôi chúng ta đi về nhé .

Ba chúng tôi đi về .Trời đã đứng bóng rồi ,chả ai thấy đói gì cả ,có lẽ mọi người đang vui .Khi về tới phố trọ .Sơn nháy mắt bảo tôi :

-Bây gờ mình vào quán lẩu nhé Quang ?

Tôi gật đầu .Sơn bảo với Tuấn và tôi :

-Hôm nay anh em mình ngồi lai rai tới chiều anh Tuấn nhé ..Em đang đói cồn cào à ...

Nhìn thấy chúng tôi tới chủ quán vui vẻ rồi bảo :

-Mấy cậu này hôm nay được điểm cao trong lớp hay là trúng lô đề vậy hả ?Vui quá nhỉ ?

Tôi thầm cám ơn khoa học ,đã xác minh và chắp cánh cho chúng tôi có hướng đi tới trong cuộc sống đầy chông gai và đau khổ

Sơn gọi chủ quán hầm cho mỗi người một cặp thần dược ,hắn thầm thì :

-Hôm nay mình uống rượu thuốc bắc cho thơm mùi dân tộc anh Tuấn nhé ?

Nhìn thấy Sơn vui vẻ quá và đang yêu cuộc sống quá ?Thiên thần của tôi khẽ nghiêng mái đầu thật điệu, nhìn tôi rồi anh bảo hắn :

-tùy em thôi ,hôm nay em là chủ bàn tiệc mà ...

Phần 79

Chiều thứ bảy chúng tôi cùng bên nhau trở về thành phố .Tâm tư ai cũng thấy vui vẻ .Sơn phấn khởi nhiều lắm ,Hắn bảo với chúng tôi :

-Bây giờ chúng ta về nhà em chơi nhé anh Tuấn ? Rồi chiều tối mai mình hẹn qua nhà Vinh mừng sinh nhật hắn ,được không vậy ?

Anh Tuấn ,nghĩ ngợi một chút rồi hỏi tôi :

-Quang thấy sao ,bây giờ vào nhà Sơn chơi ,sau đó mình về nhà ,em đồng ý chứ ?

Sơn thấy Tuấn hỏi tôi như vậy ? Chắc trong lòng hắn cũng thấy hơi lạ lùng ,bởi hắn thấy anh Tuấn chiều tôi quả là quá mức.

Tôi ngồi sau bảo với anh :

-Như vậy cũng tiện lắm anh à ,Mình cứ qua nhà Sơn một chút ,Thứ bảy thì chả cần vội vàng gì ...

Rồi tôi quay sang hỏi Sơn :

-Có ngại ba má anh không hả Sơn ?

-Oh...Có gì mà ngại hả em ,Anh rất tin, gặp anh Tuấn và em ,ba má anh cũng mừng vui đó Quang à ,Vì chúng mình đều như những sinh viên ngoan ngoãn và chăm học mà.

Anh Tuấn cười rồi bảo Sơn :

-Sơn không được nói gì tâng bốc chúng tôi quá đâu nhé ? Nếu làm tụi tôi ngại ,lần sau không tới thăm nhà Sơn nữa đâu .?

-Vâng ,anh và Quang khỏi lo ,Chắc ba má em vui lắm đấy Tuấn ơi ...

Qua những lần tâm sự .Chúng tôi biết ba má Sơn là người có quyền chức lắm,Má hắn làm sếp ở một cơ quan đầu não bên thương binh xã hội .

Còn ba hắn ,Ông là xếp của ủy ba thành phố .Cả hai người đều bận nhiều với công việc .Họ cũng rất tự hào có Sơn ,Một đứa con trai duy nhất và như một thanh niên có triển vọng .

Tất nhiên mấy cái thú ham hố tình dục của hắn ,cha mẹ nào mà biết được chứ ? Họ luôn cầu mong con trai của mình -không nghiện hút là được .

Với chức quyền trong tay họ chỉ cần Sơn kiếm được một mảnh bằng đại học.Rồi công việc của hắn sau này ,xin vào đâu làm việc mà chẳng được .Nhiều lần Sơn nói với tôi :

-Nếu sau này Tuấn và Quang thích xin vào làm việc nơi nào ..Thì Sơn sẽ giúp đỡ cho toại nguyện .Vì năng lực của bố mẹ Sơn ,xin việc cho con cháu không khó ,Tât nhiên quan trọng là chúng ta đều phải ngoan cho khỏi ảnh hưởng uy tín của các bậc lãnh đạo quyền uy ...

Tuấn và tôi chỉ gật đầu ,cám ơn hắn ...Không biết hắn nói như vậy có ý gì không nhỉ ?

Nhưng trước mắt tôi và Tuấn thấy ở hắn có nhiều điểm bắt đầu thân thuộc .Chúng tôi nghĩ hắn đang cảm thấy cô đơn .Khi chơi với chúng tôi hắn đều cảm nhận được tình cảm của con người mới là quan trọng .

Cái xấu xa nhất của con người là lòng đố kỵ và lợi dụng .

Ở điểm này .Tôi và Tuấn không bao giờ thèm tính đến .Quan điểm sống của chúng tôi là ...Mình không ăn của ai -thì đừng để ai lợi dụng mình...Có thế thôi ...Còn Khi đã thân mật với nhau ,cho dù có phải hy sinh mọi thứ ...Thì vật chất kia nó sẽ như là thứ tình cảm giao tiếp với nhau ...Chứ đâu có phải là lợi dụng nữa...

Sơn điện thoại báo cho ba má hắn biết là hắn có bạn tới chơi .Khi chúng tôi về tới trước cổng căn biệt thự sang trọng .Cổng vửa mở đã thấy má Sơn ra đón ...

Bà vui vẻ bảo :

-Ồ ...Mấy cháu học cùng với Sơn tới chơi đó hả ?

Bà vừa nói vừa nhìn chúng tôi và cả Sơn nữa .Tôi biết ánh mắt của bà đang ngạc nhiên vì sự ăn mặc của cả ba đứa đàng hoàng ,dáng dấp thư sinh và lịch sự ...

Chúng tôi gật đầu đáp lễ và chào bà .Sơn thấy trong phòng khách có người liền hỏi má hắn :

-Nhà mình có khách hả má ?

-Ừa ...Có hai người bạn của ba con trong ủy ban tới chơi đó ...Các con vào đi ...

Chúng tôi bước vào phòng khách .Thật là sang trọng .chả kém gì những phòng khách hiện đại của tây âu cả .Mấy cây cảnh thế bày trong phòng thật đẹp bên cạnh những bộ sa lông quí phái và mấy bức tranh khảm trai to lớn đẹp mê hồn .

Điều tôi ngạc nhiên là thấy hai vị khách tới chơi nhà Sơn hôm nay lại chính là ba má của anh Vũ .Nhìn thấy tôi Má anh Vũ reo lên :

-Ồ ..Quang đó phải không con ...?

-Dạ con chào hai bác ạ ...Tôi khoanh tay chào ba má anh rồi quay sang chào ba Sơn :

-Thưa bác trai ..Chúng cháu là bạn của anh Sơn tới thăm hai bác ạ .

Anh Tuấn cũng khoanh tay và chào theo tôi ,Ba anh Vũ bảo :

-Trời ơi ...Quang đó hả ? mấy tháng nay không thấy con về nhà chơi thế hả ? học hành sao rồi ,có vất vả không con ?

Tôi cám ơn hai bác và bảo :

-Con bận quá ,thật là có lỗi với hai bác ? Hai bác có khỏe không ạ .?

Má anh Vũ Tới bên tôi ,bà xoa đầu rồi nói nhỏ :

-Má có nhiều quà để phần con đó ,Sáng mai qua nhà lấy nghe Quang ?

Rồi chợt nhớ ra điều gì ...Bà bảo tôi :

-Sang tuần anh Vũ trở về ...Con xin phép về nhà rồi đi đón anh nhé ...Ủa mà con biết chưa hả Quang ?

-Dạ thưa vâng ạ ...Tuần trước con đã chát với anh Vũ .Anh có nói là về hẳn đó má ơi ...Con và anh Tuấn sẽ đi đón cùng ba má nhé ..

Má Sơn đã ở trong phòng ăn bước ra ,bà bảo :

-Trời ...Vậy là con nuôi của anh chị ba đây hả ?Tôi đâu có biết ?Thằng Sơn vừa cho tui hay là hai đứa cháu đây ngoan lắm đó anh chị à ...

BA anh Vũ nói :

-Thưa anh chị Hai ...Cháu nó kết nghĩa huynh đệ với thằng Vũ đó ...Chúng ngoan và chăm học lắm ...Vậy lại chơi với cháu Sơn nhà mình ...Anh chị Hai khỏi lo gì nữa ...Rồi ông bảo chúng tôi :

-Cố gắng học và ngoan ngoãn giúp đỡ bạn nghe các con .?

Chúng tôi gật đầu vâng lời .Sơn đã ra ,và xin phép các bậc phụ huynh cho chúng tôi vào phòng của hắn .

Ba Sơn nói :

-Cuối cùng... quả đất xoay tròn đó Sơn ạ ...Chúng bay quen nhau toàn là con cháu của các bác đây cả .Con cố học hỏi anh em héng .Thôi các con đi vào phòng chơi đi .

Chúng tôi chào mọi người rồi vào phòng của Sơn ,Căn phòng khép kín đủ đầy tiện nghi ,đẹp và sang trọng như căn phòng của Tuấn vậy .Khi ngồi ở phòng ăn nhỏ nhắn tôi hỏi Sơn :

-Không ngờ ba má anh Vũ lại quen với ba má anh Sơn nhỉ ?

Sơn mỉm cười đỏ mặt nhìn tôi và bảo :

-Ba anh đã nói đó thôi... Quả đất tròn ,Quang à ...Ba má anh Vũ Đang nhờ má anh thu xếp cho anh Vũ một chỗ làm việc trong thành phố đó .Má anh vừa nói vậy ?

Tuấn hơi đỏ mặt ,anh chợt nhớ tới những lời tôi vừa nói với má anh Vũ .Tuấn hỏi :

-Sao em chát với Vũ ...Một tin quan trọng như thế mà anh không hay biết nhỉ ?Tính dấu anh đó hả Quang ?

-Hi....Đâu có ...Người ta là anh kết nghĩa của chúng mình đó Tuấn ơi ...Thú thật em thấy buồn lòng và thương anh Vũ quá ,nên chưa nói với anh thôi .Em đang tính khi nào Vũ về thì rủ anh đi đón ,nói sau cũng được mà ...

Rồi tôi kể cho Tuấn và Sơn nghe tâm sự buồn của anh Vũ ...

...Vốn là chỗ thân quen ,ba má của Thu Hà <tên vợ của anh Vũ >....là Việt kiều bên Mỹ ...Họ có nhiều vốn lắm ... Cho nên thời kỳ vừa rồi về Việt Nam kinh doanh bất động sản .Nhờ sự giúp đỡ của ba má anh Vũ nên giấy tờ nhà đất đều giải quyết nhanh chóng và thuận lợi .Bên có con gái ,bên có con trai .lại là chỗ thâm giao thời còn trẻ ..Ba má Thu Hà ...Quyết định nhằm anh Vũ cho con gái của họ ...Thế Rồi phỏng vấn ...Thế rồi kết hôn ...Thế Rồi làm thủ tục đoàn tụ ...

Anh Vũ là dân đồng tính ,Nhưng trước chữ hiếu của tấm thân con trai ,anh phải chấp nhận cuộc sống an phận với đời .

Ở đó ước đây ...ở đây ước đó ...Như người xưa đã dạy ,đứng núi nọ -trông núi kia đó thôi ...

Sang bên đó sống, Vũ mới chợt nhận ra một điều ...Cuộc sống cô đơn và thực dụng quá...Trong quan hệ hàng ngày ...Nếu không coi thương trường là chiến trường thì anh sẽ là người thua cuộc ..Các cuộc vui ,các cuộc thăm hỏi ...Đều có những con toán xếp đặt trong đó ...Ôi Việt Kiều ...Biết bao nhiêu là giả dối ...Người Việt ...Nhìn Người Việt ...Như muốn bon chen giành giật cuộc sống kinh tế của nhau .

Không bà con không thân thích ...Vũ sống như đời thừa....vậy ?

Buồn hơn là ở người vợ mới cưới của anh .Thị là kẻ ham hố tình dục đến mê muội ...Lấy phải anh... Như hoa tươi gặp trời mưa ...? Rồi nảy sinh những dối gian tình cảm ...Trước thì còn dấu diếm sau thì gần như công khai ...Rồi thị cách ly sống độc thân cho thoải mái ...Đmặc cho Vũ ôm nỗi cô đơn héo gầy...

Ba má anh xót xa ...Thôi đanh là do kiếp vận .Họ đã đề nghị anh Quay trở về.

Quê hương dẫu là nghèo khó ,nhưng mới là vòng tay nồng ấm ....Có cha ,có mẹ ,có tình ,có nghĩa để nuôi nấng tâm hồn những đứa con hiếu thảo lành hiền ...

Còn ở cái chốn phù hoa kia...Muôn ngàn giả tạo ...Làm sao mà sống được ,nếu như anh không thay màu đổi sắc điêu ngoa VÀ thực dụng như nó .

Bây giờ ,Anh đã ly dị xong ,và tuần sau thì trở về .Mình cùng đi đón Vũ nhé ,anh Tuấn ơi .

Tôi kể xong đôi mắt buồn ứa lệ .Tuy lệ không rơi ra ngoài ...nhưng nó rơi vào trong lòng những xúc cảm buồn thê buồn thảm ...

Sơn nghe xong ,hắn bảo :

-Vậy hả ,Thật là quá lắm ...Nhưng cũng tại cô vợ của anh ta thui à ...

Tuấn nở một nụ cười héo hắt ,anh bảo với chúng tôi :

-Thì tại tính dục của Gay đó thôi ...Khi nằm bên con gái ,cứ như mất tiều vậy đó ...? Mình sao mà trách được họ chứ ? Việc này Vũ không không nên trách vợ của mình quá ...Vì anh ta đâu có yêu vợ ...mà ghen cơ chứ .? ..haaa....Buồn ơi ...

Sơn cười rồi bảo với chúng tôi :

-Đã như vậy ,hôm này cho cả Sơn đi nữa anh Tuấn nhé ,Ba đứa đi chung một xe ...đón Vũ ?

-Ok ...

anh Tuấn nhìn hắn bảo như vậy ,rồi anh hỏi Sơn tiếp :

-Vậy em phải hối thúc ba má em giúp cho Vũ có chỗ làm tốt nghe Sơn ?

-Haaa....

Sơn cười rồi bảo :

-Anh với Quang khỏi lo ,em làm được mà .Sơn đỏ mặt rồi bảo nhỏ với chúng tôi :

-Khi nãy má em hỏi em trong phòng ....Là tai sao em ốm gấy thế ...Hi lúc nào má cũng hỏi vậy thôi ? Em nói nhỏ cho má là phải đi khám sức khỏe cùng với mấy anh em tụi mình .Chắc là do lấy máu nhiều quá ,cho nên mới ốm như vậy ? Em đưa kết quả cho bà ,rồi bảo máu của chúng mình đều tốt lắm ,má em phấn khởi quá ,bà cho em một tập để bồi dưỡng đó ...Chục triệu đó anh Tuấn ơi ...haaa.

Sơn cười vui vẻ và bảo thêm :

-Má em còn bảo là sức khỏe như vậy là má yên tâm lắm ,bả còn đòi giữ tờ kết quả đó để ngày mai nhờ bà bạn của mình làm bác sĩ đọc lại cho má em nghe ...

Thôi bây giờ mình ăn cơm nghe anh Tuấn ?

-Sơn à...

Anh Tuấn ôn tồn ra vẻ người lớn lắm ,anh nhìn Sơn âu yếm rồi bảo :

-Tụi anh về nhà ăn cơm với ba má anh thôi ,họ đang chờ cơm đó em .Để bữa khác chúng mình lại ăn chung nhé .Bây giờ tụi anh phải về đó ...?

khi chúng tôi chào Sơn...Hắn kéo tôi ra một góc rồi nói nhỏ :

-Quang à...Anh có lá thư này gửi cho em ...Cầm nha

Nói xong hắn nhét vào ba lô của tôi .

Tôi bảo :

-Anh sơn ,em mở ra đọc ngay được không ?

-Oh...Không được ,về nhà hãy đọc Quang à ?

-Nhưng em nói trước ...Nếu là thư thì em đón nhận ,còn nếu là tiền ...Thì em giận anh đó Sơn à .

Sơn hơi đỏ mặt ,hắn cố mỉm cười nói nhỏ với tôi :

-Đừng cho anh Tuấn biết nhé Quang ...Tiền hay tình đều nằm trong cái nghĩa của con tim sáng trong em à...Anh chỉ mong em vui thôi ...?Một chút quan tâm tới em Quang à..?

-Em nói rồi đấy ...? Thôi chúng em về anh nhé ?

Chúng tôi xuống phòng khách chào mấy vị tiền bối rồi ra về. Họ đang trò chuyện vui vẻ ,Ba Sơn bảo :

-Anh em chơi với nhau ,nhớ giúp đỡ Sơn nghe các cháu .?

Chúng tôi vâng lời gật đầu rồi ra cổng ...

Khi về tới nhà .Tôi đã kể cho Tuấn nghe về lá thư của Sơn trao cho tôi ...

Khi mở ra...Trời ạ...Đúng như tôi đoán ...Hắn đã để ba triệu trong phong bì đưa cho tôi .Tôi bảo :

-Em biết ngay mà .Khi hắn khoe má hắn cho chục triệu ...Em đoán trúng , tên này có ý với chúng mình nên mới kể ra như thế ? Bây giờ làm sao hả anh ?

Tuấn nhìn tôi cười ha hả :

-haaa...Có chi mà em lo chớ ,giả lại nó lúc nào mà chả được ...

Rồi anh ôm tôi vào lòng nói thêm :

-Ngày mai chúng mình sẽ cho hắn diễn vui một vở kịch vui ...Quang nhé ...?

Anh thầm thì nói bên tai tôi .Tôi buồn cười lắm ,cái đầu cứ gật gật...

khi chúng tôi còn đang ôm nhau cười ,thì ba của anh đã tới bên tự lúc nào ...Ông cười to bảo :

-Hai tên quỉ này ...Lại nghĩ ra trò quậy gì đấy hả ?

Trời ơi ...Ba anh giỏi quá ,sao ông biết và đoán hay như vậy ?

tôi hỏi ba anh :

-Ba ơi ...Sao ba đoán hay vậy nhỉ ?

-haaaa..Ông cười lớn rồi bảo :

-Còn nhìn Tiểu quỉ đi ,Cái tai của nó vừa vẫy vẫy đó thôi ,Có gì mà không lộ kia chứ ?

Trời ơi ...Cho tới hôm nay ...Tôi mới biết ,Thiên thần của tôi còn có biệt tài ...vẫy tai nữa chứ....

Tôi hỏi anh :

-Oh hay quá ...Anh vẫy được tai hả Tuấn ?...Sao anh lại dấu em ?

Tuấn đỏ lừ khuôn mặt nói :

-Tật xấu mà em .Chả ai biết anh vẫy được tai ngoài ba má anh thôi .Hôm nay cả em cũng biết rồi nè ...

-Vậy anh vẫy cho em coi đi Tuấn ? Một lần thôi ?

-Được ...Nhưng cấm cười anh đâu nhé ?

Nói xong anh thả tâm tư vào khuôn mặt ,đỏ rạo rực .cái tai bên phải như tuân lệnh của anh .nó nhẹ nhàng vẫy vẫy ...

Haaaa..Tôi thích quá reo lên :

-Ba ơi...Con cám ơn ba nhé ...Không ngờ anh Tuấn giỏi quá ba héng ...

Ba anh cười rồi bảo :

-Thôi đủ rồi ..Các con qua phòng ba ăn cơm đi... kẻo má tụi bay chờ lâu ,lại la lên bây giờ đó ...

Phần 80

Sinh nhật Vinh ,Vì là chỗ quen thân của tình bạn cũ .

Tôi và Tuấn phải qua đó thật sớm . Gần bảy giờ tối chúng tôi đã có mặt .

Chúng tôi mua tặng Vinh một đôi Gấu bông nhỏ nhắn và xinh xắn vô cùng .

Vinh vui lắm ...Hắn cười giòn tan và niềm nở .

Ra đón chúng tôi có cả tên Bằng với nụ cười mãn nguyện trên môi tươi thắm .Bằng bảo chúng tôi :

-Dạo này biết hai người bận bịu ,nên chúng tôi không muốn quấy rầy và qua thăm hỏi được .?

Anh Tuấn nhìn hai người mỉm cười bảo :

-Chúng tôi bận ..Hay là hai người bận rồi quên chúng tôi luôn hả ?

Vinh chống chế cho người tình của hắn .Hắn liếc nhìn tôi rồi nói :

-Không lẽ có bồ rồi mà còn rỗi thời gian hay sao ?Thôi mời hai người vào nhà đi rồi nói chuyện tiếp cho vui ?

Chúng tôi vào căn phòng khách của Vinh .

Chà ...Đúng là thêm một bàn tay ,nên căn phòng của Vinh ngăn nắp và thơ mộng hẳn .

Mấy giỏ phong lan đang nở hoa trước gió .Một bình bông hoa hồng trắng muốt ,có cắm một đôi bông hồng vàng đang e ấp khoe màu riêng của mình .

Tôi nói với Tuấn :

-Anh thấy hai tên này lãng mạn không ?Cứ như hai bông hoa vàng kia là màu của trăng sao vậy ?

-Kìa...em xem...Lại một đôi cá vàng bơi lửng lơ kia nữa ...Đích thực là của tên Bằng mua rồi ...Đẹp quá ...

Chúng tôi ngồi vào bàn . Bằng và Vinh mang nước tới .

Bằng hỏi chúng tôi :

-Hai người uống nước hay uống bia vậy ?

-Bia thì khoan đã ...Anh Tuấn bảo Bằng như vậy .

Rồi anh hỏi Vinh :

-Thế nào rồi trung úy ...?

Vinh đỏ mặt nhìn Tuấn ...Rồi Vinh hỏi lại :

-Sao tên này vẫn chưa bỏ được cái thói .Hỏi một câu thành ra muôn câu nhỉ ?Hì....Thế nào là sao vậy hả Tuấn ?

Anh Tuấn vẫn còn mang tâm tư lấn áp tên bạn thân từ thuở học phổ thông ?

Anh không ngờ Vinh đã chững chạc rất nhiều và rất tự tin trong câu nói của hắn .Tôi thấy buồn cười quá ...

Tôi đành phân giải Thay cho người yêu của tôi :

-Vinh à ..ý của anh Tuấn luôn muốn giành cho Vinh cách trả lời thoải mái đó .Nếu em trả lời ở góc độ nào thì cũng ok mà ..Phải không vậy ?

Bằng mỉm cười rộng rãi ,hàm răng trắng muốt của hắn đều tăm tắp ,làm cho ánh sáng cũng thấy chói chang khi soi vào khuôn miệng đa tình ấy .Hắn nói với chúng tôi :

-Thấy ghê quá Quang ơi ..Hai người bênh nhau không rời nửa bước ...Tôi thay mặt Vinh trả lời Tuấn nhé ...Bây giờ chúng tôi đang rất ...Rất vui đó Tuấn à...Nếu hai người Vui mười ...thì tụi tôi vui tới bảy hay tám phần đó ...

Tuấn ngồi nâng ly nước lên uống ,Anh bảo với mọi người :

-Thôi ..Chấm dứt chiến tranh nhé ..Bây giờ tôi muốn biết là Vinh còn mời ai nữa không vậy ?

Như chợt nhớ ra điều quan trọng Vinh bảo :

-Ồ ...Tuấn nói là có một người nữa tới chơi mà ..Hắn đâu rồi hả ?

Tôi cười và đáp thay anh Tuấn :

-Còn Sơn nữa đấy ?...Bạn mới của chúng mình ,Nhưng hắn nói tám giờ tối mới qua nhà .Như vậy là có năm người hả Vinh ?

-Vâng ...Vậy chỉ còn chờ Sơn tới là chúng ta bắt đầu ...Bây giờ chúng ta xuống chuẩn bị đồ ăn nhé anh Quang ...?

Tôi và Vinh vào trong chuẩn bị đồ ăn .Còn anh Tuấn và Bằng lo trang trí cho chiếc bàn Sinh nhật của Vinh thật đẹp .

Khi bên cạnh Vinh ,làm bếp .Tôi tỏ chút quan tâm rồi hỏi hắn :

-Vinh ơi ...Hai người tới đâu rồi ...Có hòa hợp không hả ?

Vinh mỉm cười ,vừa ngượng vừa thích thú bảo tôi :

-Anh Bằng được lắm anh Quang à .Nói chung thứ bảy nào chúng em cũng bên nhau hết đó ...À ..em hỏi Quang nha ...Tại sao ...Bằng như vậy ...mà anh lại chê hắn nhỉ ...Hi...lại để con tim chết mê với tên Tuấn như điếu đổ ?

Chúa ơi ...Tên Vinh này vẫn còn ngơ ngẩn trước con đường tình ái quá .

Hắn biết Tuấn mãi là thiên thần độ mạng của đời tôi rồi còn gì nữa.Tên Bằng ư ?

Nếu không có anh Tuấn ,thì làm sao đời tôi có thể nổi bật và bước chân được vào con đường có cuộc sống phù hoa thơ mộng chứ ?

Vả lại anh Tuấn của tôi được lắm mà ...So sánh với Bằng ư...?Có ai có thể so sánh với Tuấn của tôi cơ chứ ?

Tôi mỉm cười rồi nói nhỏ với Vinh :

-Vinh ơi ...Vinh chê và ghét anh Tuấn ở điểm nào thế hả ?

-Oh..Anh biết rồi còn gì ...Cái quá khứ của chúng mình mới có một năm mà ...Tuấn mà anh thích hả ...? bây giờ em công nhận là đẹp trai và phong độ hơn trước ...Nhưng hắn vẫn còn cái tính ngạo mạn lắm mà Quang ơi ...Liệu có tin nhau suốt đời được không ?

Tôi đỏ mặt khi Vinh nói như vậy Tôi hỏi tiếp :

-Vậy còn tên Bằng thì sao nào ?Vinh thử nói xem ?

Hắn đỏ mặt ..Rồi thầm thì ,giọng thật thà lắm :

-Bằng của em hả ,hơn Tuấn nhiều lắm anh à .Chiều cao thật mẫu mực ,phong cách thật lý tưởng và cách nói chuyện hết sức ga lăng...Hôm đầu gặp ở nhà anh ...Em đã trúng tiếng sét của Bằng rồi anh à...Hai người không biết hả ?

Đúng rồi ,làm gì mà chúng tôi chả biết chứ ? Tên này vẫn ngốc nghếch như thuở nào vậy ?Tôi cũng mừng thầm cho Vinh ,đã gặp một chân tình hòa hợp .Tôi hỏi tiếp :

-Thế cái chuyện đó ra sao ?Hắn có yêu Vinh không vậy ?

-Oh...Cái chuyện này nọ ...đó hả anh.? Ngay đêm đầu tiên chúng em đã cùng bay rồi mà...Tuyệt lắm ,Hắn làm tình thì chả ai thể tuyệt vời hơn được ...?Chân thành và đắm say ...Quang ơi ...cho em hỏi nhé ...Tại sao có lần anh Bằng mời gọi ...Quang đã tính dùng dao để cắt bỏ thằng nhỏ thân yêu của Bằng hả ?

-Hi...Bằng kể cho em nghe hả ?

Tôi giật mình hỏi lại .

-Đó ..Anh ấy có nói anh ấy thích khuôn mặt của anh có cặp mắt và đôi môi tuyệt vời lắm .Cho nên không cưỡng nổi bản thân của anh ấy ?

Tôi gật đầu và nhớ cái lần tên Bằng đưa thằng bé ra dụ dỗ tôi .Tôi mỉm cười bảo với Vinh :

-Khi người ta yêu nhau và quyết định một thuyền một bến ,Thì người yêu của mình là nhất đó Vinh à ?

-Đúng vậy anh Quang nhỉ ...

Hắn đỏ mặt rồi trêu tôi :

-Nếu bây giờ anh đòi đổi tên Tuấn với anh Bằng của em ...Em không chịu đâu ?

Tôi đã thầm cám ơn thượng đế ,đã thổi làn gió tình yêu tinh khiết vào tâm hồn của Vinh ..

Tôi bảo hắn :

-Bây giờ em bắt đầu biết yêu là gì rồi đó Vinh à...

.................

Tám giờ rồi ,Sơn đã tới ..Trên tay hắn mang một hộp quà tặng Vinh và một bó hoa hồng đỏ thắm .Chúng tôi đón chào Sơn bằng một niềm vui tình bạn .

Là một người đang đơn côi ,Khi Sơn đã bước vào cái thế giới riêng của chúng tôi ,chắc hắn đã hiểu ,lòng chân thành luôn làm cho con người ta thân thiết và quí mến nhau ...

Sơn thầm thì với tôi :

-Tên Vinh này có chiếc mũi xinh quá Quang à ...

Tôi véo nhẹ vào đùi Sơn nói nhỏ :

-Người ta có người ngồi bên cạnh rồi đó ,Có ngắm nhìn ai thì nên thận trọng đó anh Sơn à...

Hắn gật đầu ,và ánh mắt thì cứ nhìn khắp mọi nơi.

Khi hát chúc mừng sinh nhật xong ,Vinh thổi tắt 19 ngọn nến lung linh...Bằng đã đứng lên đến bên Vinh rồi ôm vào vai hắn .

Bằng nói với chúng tôi :

-Chúc mọi người đã tới dự sinh nhật của Vinh ngày hôm nay .Riêng Vinh Anh chúc chàng sĩ quan trẻ ,đẹp trai luôn có một tương lại thật mĩ mãn ..và có một tình yêu như ý đi theo con đường của em nhé Vinh ?

Mọi người vỗ tay vui vẻ ,Tuấn hô lên :

-Phải thực hành thôi Bằng ơi ...Hai người hôn nhau đi nào...Chúc hương vị tình yêu ,luôn là dòng mật ong ngọt ngào tình cảm ...Nào ...hôn ...đi ...

Chúng tôi vỗ tay vui vẻ khi hai người hôn nhau ,Vinh đỏ lừ khuôn mặt ,Hắn nói vui :

-Cái tên Tuấn này thiệt tình là vớ vẩn ...

Mỗi người ăn một chút bánh sinh nhật rồi qua bàn uống bia rượu ...Không khí tưng bừng lắm .

Sơn thì cứ bám bên tôi và nhìn tôi say đắm .Tôi biết ...Từ hôm có kết quả máu ,hắn càng tự tin hơn bao giờ hết ,Hắn biết và hy vọng ...Trái tim non nớt của tôi ...sau khi đã biết gia thế của nhà Sơn ,Thì không có lý do nào để tôi chối từ tình yêu của hắn.

Chúng tôi chưa cho Sơn biết được cuộc sống của chúng tôi đã kết chặt lứa đôi như thế nào ...

Sơn thầm thì bên tai tôi :

-Nhìn con trai hôn nhau ,anh không biết có thích không Quang nhỉ ?

Tôi nói thầm thật nhỏ :

-Anh đã từng bóc bánh rồi mà ?

-Nhưng đó là tụi con gái ...Còn con trai ...Anh chưa được thử đó ...

Sơn đỏ mặt nói tiếp thật nhỏ :

-Hay là Quang cho anh hôn thử nhé ?

Tôi cấu nhẹ vào đùi Sơn và bảo :

-Không bao giờ đâu Sơn à...Em có Tuấn rồi đó thôi ?

Hắn chả buông rời tôi và bảo :

-Tình yêu mà em ...Có cái gì ràng buộc đâu kia chứ .thêm hay bớt một hai người thì ảnh hưởng gì đâu ?

-Là anh nghĩ như thế ...Bởi vì anh chưa yêu ai đó Sơn à...Khi mà anh đã yêu ai ?Người đó phản bội lại chân tình của anh ?Thì anh thấy sao ?

-Nhưng đó là tình yêu nam nữ ,còn tình trai thì phải khác chứ ?Anh khát thèm em và cả anh Tuấn lắm đấy Quang à...ước gì ...Cả ba chúng mình chơi chung với nhau ...Như ba ông Táo đó...

Hi ...Tên này vớ vẩn quá nhỉ ....?Hắn thấy tôi càng từ chối thì hắn càng xông lên ...

Nhưng suy cho cùng ,hắn đâu có tội gì chứ ?Chúng tôi thì vẫn là cá thể tự do kia mà ...

Hắn đâu có biết cái giấy chứng nhận chung sống của tôi và Tuấn ...Cho nên hắn còn muốn cả hai đứa chúng tôi nữa đó ...Chứng nào tật đấy ...Với tên này ...phải cho hắn một bài học mới được ...Tôi nghĩ thầm và cười một mình.

Sơn thấy tôi đỏ mặt và mỉm cười ...Làm cho hắn lại tưởng tôi đã bị gục ngã trước lời tỏ tình của hắn .

Chúng tôi ăn uống và ca hát ....không khí say xưa và tràn trề nụ cười .Bữa tiệc gần kết thúc ,Bỗng anh Tuấn bảo với chúng tôi :

-Thôi bây giờ cho mình xin phép về nhà nhé...Bởi muời giờ khuya ,mình bận chút công chuyện ...Mọi người cứ vui vẻ nha ?

Rồi quay sang với Sơn anh bảo :

-Sơn ơi ...khi nào về trường ,em đưa Quang về nhà giúp anh được không ?

Sơn phấn khởi lắm...Nhưng hắn chợt cố nén cảm xúc của mình ...Hắn hỏi nhỏ giọng lưỡng lự :

-Thế anh không về trường đêm nay hả Tuấn ?

-Anh bận chút việc của má anh mà ... Có lẽ sáng mai anh lên ...Nhờ em như vậy ...Có được không Sơn ?

Sơn nghiêng cái cổ thon dài và đáp lễ :

-Anh bảo gì mà em chẳng chịu chứ ...?Thôi anh về đi kẻo má anh mong ?Yên tâm nhé anh Tuấn ?

Trong những lời nói ngọt ngào ngoan ngoãn đó ,có bao nhiêu phần trăm thật thà nhỉ ...?

Tuấn đỏ mặt khi chạm vào ánh mắt của tôi .Tôi biết anh đang nghĩ gì rồi ,Tôi nói thêm :

-Anh cho em gửi lời xin lỗi má nhé ?

Tuấn nghiêng đầu chào mọi người rồi ra về .

Vinh và Bằng không trách móc gì cả ,Tôi biết tâm tư chúng nó bây giờ đang khát thèm không gian yên tĩnh của riêng mình .

Tôi bảo Sơn :

-Mình cũng chuẩn bị về thôi anh ,Hơn mười giờ rồi đó ?

Chỉ chờ tôi bật đèn xanh thôi ...Sơn đã mỉm cười rồi bảo :

-ỪA ..Mình xin phép về thôi Quang ơi ...

Bằng cùng Vinh tiễn chúng tôi một đoạn ,Vinh hứa sẽ lại lên thăm chúng tôi .

Trời Sài gòn về khuya se lạnh .nhưng trên các nẻo đường xe cộ vẫn còn nhộn nhịp lắm ....

Tôi ngồi sau Sơn ...Thấy hắn cứ tủm tỉm cười mừng thầm ,Hắn bảo tôi :

-Nếu Tuấn không về tối nay ..Hay là Quang sang ngủ với anh một đêm màu hồng nhé .Có được không ?

-Ồ ...Em xin lỗi .Vì ở nhà có mấy con cá cảnh ,phải cho nó ăn đó Sơn à...

-Nếu vậy ...Anh có thể ngủ bên nhà em đấy Quang à ?

Tôi không nói gì ...Còn Sơn chắc hắn tưởng tôi đã đồng ý .

Hắn đưa bàn tay lại đằng sau lưng và bảo tôi :

-Quang bắt tay anh đi nào ?

Tôi đành lòng phải nắm vào bàn tay đầm ấm của Sơn ,nửa như từ chối ,nửa như mời gọi .Tôi không muốn hắn phải phân tán tư tưởng trên quốc lộ muôn vàn hiểm nguy .

Hắn kéo tay về rồi thầm thì :

-Anh cám ơn em Quang à...Chắc đêm nay anh hạnh phúc lắm....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro