Chương 55 Cái gì? Bổn vương phi thị tẩm?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ Văn Tiểu Tam ngồi ở ghế chủ tọa trong đại điện , nhìn đám người quỳ trước mặt , còn chưa có mở miệng nói chuyện, đám hạ nhân ánh mắt có chút né tránh!

Mỗ nữ rất là buồn bực thở dài một hơi. . . . . . Ai. . . . . . Quả nhiên không đoán sai, vì sao một người thiện lương giống nàng như vậy , luôn có người muốn tìm nàng phiền toái đây ? Này không, tay của người ta đã duỗi dài đến bên nàng rồi ! Lập tức nàng lại ở trong lòng tự hỏi mình, nàng vì sao muốn thông minh như vậy ? Ai. . . . . . Người quá thông minh có áp lực a!

Nhìn nhìn mấy người kia xong , rất có uy nghiêm mở miệng: "Ai là nhất đẳng nha hoàn trong viện của bổn vương phi ?"

"Bẩm vương phi, là nhóm nô tì !" Hai nha đầu đồng loạt mở miệng, đúng là được huấn luyện nghiêm chỉnh .

Nâng chung trà lên, dùng nắp chén che nhẹ nhàng đánh ở trên cốc, động tác giống như lơ đãng , lại có một chút ra uy ở trong đó. Mấy hạ nhân trong lòng có quỷ đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. . . . . .

Sau một lúc lâu, khi bọn hắn đều cho rằng nàng sẽ không lại mở miệng , thì ở vị trí chủ tọa lại vang lên: "Tên gọi là gì? Ngẩng đầu để bổn vương phi nhìn xem!"

Một nữ tử trên mặt mang theo một chút kiêu hoành ngẩng đầu: "Bẩm vương phi, nô tì Thanh Trúc!"

Một nữ tử lạnh như băng ngẩng đầu: "Bẩm vương phi, nô tì Đông Mai."

Các nàng không hiểu , một nữ tử suốt ngày chỉ biết đánh người, gây chuyện, vương gia vì sao còn muốn phái các nàng đến hầu hạ! Các nàng là đại nha hoàn của vương phủ , còn có một thân phận, chính là ám vệ bảo hộ vương gia an toàn, từ trước đến nay đều chỉ phụ trách hầu hạ vương gia!

Ở bên cạnh vương gia, các nàng cũng luôn luôn tự xưng là "Thuộc hạ" , chưa bao giờ tự xưng"Nô tì" . Ngày hôm nay lại đột nhiên bị phái đến chỗ vương phi ! Lại không thể bại lộ thân phận ám vệ của bản thân , chỉ có thể tự xưng"Nô tì" .

Trong vương phủ thái độ của các phu nhân khác đối với các nàng đều là vô cùng tốt, tự nhiên là vì để lấy lòng vương gia, mà vương phi thế nhưng còn bắt các nàng quỳ lâu như vậy, khó trách đến bây giờ còn không được vương gia sủng hạnh!

Xem ra hai người này chính là người của Hiên Viên Ngạo , khí thế mạnh mẽ kiêu ngạo , rõ ràng cùng một loại với con heo kia .

"Về sau, hai người liền phụ trách chuyện ăn uống của bổn vương phi đi, chuyện hầu hạ bên người , vẫn là giao cho Tiểu Nguyệt." Hiên Viên Ngạo phái người tới , chắc sẽ không động tay chân gì ở đồ ăn của nàng , nhưng là chuyện mặc quần áo gì đó, nàng thật đúng không thói quen người ngoài hầu hạ.

" Vâng !" Hai người đồng thanh đáp.

Nhìn tiếp xem các nha đầu và tôi tớ khác , uy nghiêm mở miệng: "Trong lòng các ngươi có chuyện gì , bản thân các ngươi tự hiểu , bổn vương phi trong lòng cũng rõ ràng. Người nào trung với bổn vương phi, người nào trong lòng đang tính toán gì , bổn vương phi đều rõ như gương . Chính là bổn vương phi cũng muốn khuyên các ngươi một câu, bổn vương phi trong bụng mang cốt nhục của vương gia , đó là tiểu thế tử , cũng là chủ nhân tương lại của vương phủ ! Các ngươi hãy suy nghĩ cho cẩn thận , không cần làm gì sai , bằng không đến lúc đó bổn vương phi cũng sẽ không thủ hạ lưu tình!"

Nàng không có hứng thú cùng bọn họ mỗi ngày phòng đến phòng đi, nói rõ ràng, rồi sau đó có thể mượn sức người đi lại, nếu không thể mượn sức thì nghĩ biện pháp trừ bỏ!

Đám hạ nhân đều co rúm lại mở miệng: "Vâng ! Nô tài ( tì ) cẩn tuân vương phi dạy bảo!"

"Ở trong điện của bổn vương phi làm việc, bổn vương phi cũng sẽ không bạc đãi các ngươi! Nên thưởng , bổn vương phi sẽ không hàm hồ, nên phạt . . . . . . Tính khí bổn vương phi , các ngươi cũng là biết đến!" Nói xong mang trà lên nhấp nhẹ một ngụm, quan sát đến biểu cảm của bọn họ .

Ngẫm lại kết cục của trắc vương phi, Mị phu nhân, Điệp phu nhân đắc tội vương phi , còn có nhị vương phi đều bị ném ra bên ngoài . Cả đám hạ nhân run lên, bọn họ đương nhiên biết tính khí ma quỷ của nàng ! Vị vương phi này chọc không được!

Tiểu Nguyệt ở một bên kinh ngạc nhìn vương phi nhà nàng , từng câu chữ câu, đều là trong bông có kim, hình như tướng quân đại nhân mời tiên sinh tư thục, không có dạy tiểu thư chuyện này đi?

"Vâng, nô tài ( tì ) trung tâm bất nhị!" Mọi người cùng nói xong.

"Chân thành không cần có bao nhiêu, chỉ cần không ngáng chân bổn vương phi , nếu bổn vương phi nhịn không được đem bọn ngươi. . . . . . !" Nói xong nhấp một miệng nước trà, ý tứ ám chỉ mười phần.


Đám hạ nhân trên trán đều ẩn ẩn chảy ra mồ hôi lạnh , nàng lại tiếp tục mở miệng: "Kỳ thực lại nói tiếp, bổn vương phi cũng không có chuyện gì nhiều muốn giao cho các ngươi làm, chỉ cần mỗi ngày thay bổn vương phi tìm hiểu rõ ràng, vương phủ có mỹ nam đến hay không là được rồi !"


Mỗ nữ vừa mới đứng đắn vài câu, lập tức lại bắt đầu nhớ thương mĩ nam với soái ca của nàng , ha ha. . . . . . Nàng phát hiện , các huynh đệ của con heo Hiên Viên Ngạo kia hình như không có một ai là không đẹp trai !

Lời này làm cho đám người ở đây sau đầu chảy mồ hôi hột, làm sao đang yên đang lành lại đột nhiên nói đến mỹ nam tử rồi hả ? Vương phi nhà bọn họ quả nhiên là. . . . . . Thần kỳ!

Đám hạ nhân khóe miệng giật giật, không biết nên đáp"Vâng " mới tốt , hay là nên đáp"Không " mới được.

Thanh Trúc và Đông Mai thì là suýt nữa ngã quỵ, vừa mới nghe vương phi nói nàng hoài thai." Tiểu thế tử" , các nàng còn có chút kinh ngạc, nghĩ có phải các nàng nên thực xem nàng là chủ tử không , dù sao cốt nhục của vương gia là cực kỳ tôn quý. Không nghĩ tới nàng lập tức nói ngay một câu như vậy!

"Tốt lắm, các ngươi đi ra ngoài đi, nhớ có khách đến đây nhất định phải thông tri bổn vương phi i!" Hai chữ " có khách " được nhấn mạnh tràn ngập ám chỉ , rồi sau đó mỗ nữ cười hì hì vẫy vẫy tay, những người khác đáp một tiếng"vâng " . Rồi sau đó mỗi người một thân mồ hôi lạnh lui đi ra ngoài.

Tiểu Nguyệt nâng trán, có chút chịu không nổi đứng ở bên người nàng, nàng thực hận không thể chết đi , sao mình lại đi theo vị tiểu thư này cho mất mặt cơ chứ ?

. . . . . .

Hiên Viên Ngạo nghe Thanh Trúc báo lại , khuôn mặt tuấn dật trở nên tối đen. . . . . .

Cái cô gái này, uổng hắn còn giúp nàng đem Hoa Nhược Yên ném đi ra ngoài, đắc tội nhị vương huynh, thế nhưng một chút cũng không cảm động với ân tình của hắn , còn nhớ thương có mỹ nam đến vương phủ hay không !

Thanh Trúc cũng là một mặt giận dữ, Vũ Văn Tiểu Tam thật sự là tu 18 đời mới có phúc khí như vậy, có thể gả cho vương gia, thế nhưng một chút đều không biết tiếc phúc, còn muốn cho bọn họ chú ý có mỹ nam tử đến thăm hay không !

"Thông tri vương phi, tối nay nàng thị tẩm!" Hắn muốn cho nữ nhân kia hiểu , nàng đã là phụ nữ có chồng! Không cần suốt ngày nhớ thương nam tử nhà người ta ! Đồng thời, hắn cũng tận lực xem nhẹ khác thường đang xảy ra trong lòng kia . . . . . .

A? Vương gia không phải là rất tức giận muốn giáo huấn vương phi sao? Thế nào còn muốn vương phi thị tẩm rồi hả ? Nàng vì họa được phúc rồi hả ? Thanh Trúc một mặt không dám tin nhìn hắn.

Nhìn bộ dáng nàng như bị sét đánh , khuôn mặt lãnh đạm hiện lên một chút không vui: "Ngươi có ý kiến?"

"Không có!" Thanh Trúc cuống quít lắc đầu, "Vương gia, thương thế của ngài tốt lên chưa ? Có muốn nô tì đổi dược cho ngài không ?"

"Hừ!" Nam tử hừ lạnh một tiếng, kéo băng gạc quấn trên đầu và trên tay ném xuống đất , thương tổn đã hoàn hảo như lúc ban đầu!

" Chút thương tổn này không làm gì được bổn vương!" Lại nói tiếp còn muốn cảm kích dược của Dật , không hổ là một thế hệ thần y! Trên đầu thương tổn, quả thật là hôm nay mới tốt, mà hắn băng bó bất quá là vì muốn cho người của phủ Thừa Tướng xem thôi!

Thanh Trúc gật gật đầu, nghĩ muốn đi thông tri vương phi thị tẩm, một mặt như bị đả kích lui đi ra ngoài, vương phi vận khí thật sự là. . . . . . Thật tốt quá!

. . . . . .

"Cái gì? Bổn vương phi thị tẩm?" Một giọng nữ cao vút ở trong hậu viện vương phủ bén nhọn vang lên, rồi sau đó mỗ nữ suýt nữa không đứng vững, ngã phía sau đi.

Tiểu Nguyệt cao hứng phấn chấn , chạy nhanh xông lên đỡ người suýt nữa lịm ngã kia mở miệng: "Tiểu thư, đúng vậy! Vương gia rốt cục gọi ngài thị tẩm rồi ! Ngài cuối cùng là được vương gia chú ý rồi ! Tiểu Nguyệt biết ngài thật cao hứng, nhưng là ngài cũng muốn chú ý thân mình. . . . . ."

Gầm lên giận dữ : " Ánh mắt nào của ngươi thấy ta cao hứng rồi hả ? Chẳng lẽ ngươi không phát hiện trên mặt của ta đều là mấy chứ ' ta rất đau khổ ' sao?" Mỗ nữ đứng lên phẫn nộ gào thét, đồng thời vươn một cái tay chỉ vào mặt mình.

Ặc. . . . . . Bộ dáng Tiểu Nguyệt cao hứng phấn chấn dừng lại. . . . . . Nuốt một chút nước miếng, co rúm lại mở miệng: "Tiểu thư, ngài mất hứng? Còn có, trên mặt ngài rất sạch sẽ, không có chữ."

"Ta cao hứng sợi len a !" Vũ Văn Tiểu Tam quả thực muốn đánh người rồi !

Nha nha cái phi ! Tuy rằng nói con heo kia bộ dạng rất tuấn tú không sai, con heo kia dáng người cũng không sai, nhưng là. . . . . . Đó là một con heo a! Vẫn là một con lợn giống!

Tiểu Nguyệt xem nữ tử một mặt nôn nóng kia, có chút hoang mang nắm lấy đầu. . . . . . Theo nguyên tắc mà nói, tiểu thư không phải là giống các phu nhân được chiêu ngủ thì cao hứng sao? Đây là phản ứng gì ? Còn có "sợi len " là ý gì ? Có loại chỉ này sao?

"Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? . . . . . ." Vũ Văn Tiểu Tam gấp đến độ giống kiến bò trên chảo nóng. . . . . .

Thanh Trúc ở bên cạnh run rẩy khóe miệng nhìn nàng đi tới đi lui, vương phi có phải đầu óc có bệnh hay không ? vương gia muốn sủng hạnh nàng, không thiên ân vạn tạ thì thôi, đây là loại phản ứng gì ? Suy nghĩ sau một lúc lâu. . . . . . Lập tức, bên môi giơ lên một chút cười lạnh, giả vờ mà thôi, chỉ sợ trong lòng chính mừng rỡ không chịu được !

Đông Mai vừa mới vào cửa, liền thấy Vũ Văn Tiểu Tam đi qua đi lại , trong miệng lẩm bẩm "Làm sao bây giờ" . Một chút khinh trào xẹt qua đáy mắt, vương gia muốn sủng hạnh, liền cao hứng thành như vậy ! Rõ ràng trước khi thành thân cũng đã cùng vương gia. . . . . . Trong bụng thậm chí còn có cốt nhục của vương gia , hiện tại lại giả vờ giống như hoa cúc khuê nữ vậy!

Lạnh lùng mở miệng nói: "Vương phi, hiện tại sắc trời còn sớm, nô tì biết ngài thật cao hứng, nhưng thật sự không cần kích động như vậy , cuộc sống sau này còn dài mà!"

Đông Mai châm chọc nói ra, mà Vũ Văn Tiểu Tam tâm tình vốn là buồn bực phải chết càng thêm luống cuống!

"Cuộc sống sau này còn dài !" Lời này ý ám chỉ bất quá nàng được sủng ái một lần, về sau. . . . . . Còn có các phu nhân. . . . . .

Nhưng là nghe vào trong tai Vũ Văn Tiểu Tam còn hơn một tầng ý tứ, cuộc sống sau này còn dài, chứng tỏ về sau con heo kia còn có khả năng tìm nàng thị tẩm!

Nàng còn biết nàng cao hứng? Thật là chó má!

Mỗ nữ rất là căm tức vọt tới trước mặt nàng, đối với mặt nàng hét lên rống giận: "Con bà nó ánh mắt nào của ngươi thấy bổn vương phi cao hứng rồi ! Ta cao hứng Hiên Viên Ngạo hả ? Con bà nó không có mắt sẽ không xem a! A! Cao hứng? Cao hứng! Ngươi cao hứng ấy ! Cả nhà người đều cao hứng!"

Nàng cao giọng gầm lên, làm cho Đông Mai đầu lờ mờ rồi. . . . . . Vẻ mặt còn dính một chút nước miềng mà Vũ Văn Tiểu Tam vừa phun ra. . . . . .

Đông Mai ánh mắt dại ra nhìn phía trước, cố nén cảm giác ghê tởm xoa xoa mặt. . . . . . Đồng thời tiêu hóa những lời mới vừa rồi của vương phi . . . . . . Trong đầu đều là "Ngươi cao hứng" và " cả nhà ngươi đều cao hứng!" . . . . . .

Thanh Trúc một mặt đồng tình không đành lòng quay đầu đi. . . . . . Đáng thương Đông mai. . . . . .

Tiểu Nguyệt vốn nghe Đông Mai nói những lời này cũng rất mất hứng, hiện thời thấy tiểu thư nhà bọn họ phát uy, đem nàng rống thành như vậy. Vì thế rất là vô lương tâm quay đầu cười trộm. . . . . .

Tiếp theo một bóng dáng hỏa hồng ở trong tẩm cung đi đi lại lại . . . . . .Rồi lại đi đi lại lại . . . . . . Lại đi đi lại lại. . . . . .

Bộ dáng hùng hùng hổ hổ , trên mặt đều là biểu cảm phẫn nộ. . . . . .

Muốn nàng thị tẩm? Còn không bằng đưa nàng đi chém ngay thôi! Nàng chính là chết cũng không muốn ngủ với con heo kia ! Mẹ kiếp !

Đi tới, đi qua. . . . . . Đi qua, lại đi tới. . . . . . Vẻn vẹn đi hai canh giờ. . . . . .

Tiểu Nguyệt đầu choáng váng nhìn nàng. . . . . . Đông Mai mặt vẫn còn dại ra trong trạng thái ngây thơ , Thanh Trúc tràn ngập đồng tình nhìn Đông Mai. . . . . .

"Tiểu thư, ngài không cần lại đi đi lại lại , vương gia quá một lát sẽ đến đây." Tiểu Nguyệt không thể không nhắc nhở nàng một chuyện thực rất tàn khốc .

Trải qua hai canh giờ suy xét, nàng rốt cục hiểu hóa ra tiểu thư nhà bọn họ là không muốn thị tẩm, nhưng là làm sao có thể trốn tránh thị tẩm đâu, nàng nhưng là vương phi a!

Chợt , mỗ nữ hai mắt sáng lên: "Thanh Trúc, ngươi đi nói cho con heo kia , nói bổn vương phi đang có mang, không tiện thị tẩm!" Vũ Văn Tiểu Tam nói xong còn hưng phấn gật gật đầu. . . . . .

Tiểu Nguyệt lau một cái mồ hôi trán, lý do này ứng phó người khác thì có thể, nhưng là tiểu thư nhà bọn họ có thai hay không có thai, vương gia làm sao có thể không biết? Lời này nói ra cũng quá vô dụng!

Thanh Trúc vốn cho rằng nàng đang giả vờ, có chút không dám tin giựt giựt khóe miệng, hóa ra vương phi nhà bọn họ không nghĩ thị tẩm là thật a? Còn " Con heo kia " ?

Do dự một chút, chuẩn bị đi truyền lời cho vương gia . . . . . .

Hiên Viên Ngạo ở thư phòng , nắm trong tay bút lông, nhanh chóng xử lý công vụ, chữ viết khí phách sắc bén, rồng bay phượng múa, một tay cuồng thảo có thể nói cổ kim nhất tuyệt!

Khuôn mặt tuấn dật căng thẳng, mày kiếm hơi hơi nhấc lên, đè nén cảm giác kỳ dị trong lòng kia. Không biết vì sao, nghĩ đến hôm nay muốn đi sủng hạnh nữ nhân kia , đáy lòng hắn thế nhưng cảm thấy có một tia. . . . . . Chờ mong và hưng phấn! Loại cảm giác này chính là năm đó hắn thắng trận cũng không có quá!

Nghĩ tới hạ bút nhanh hơn, để dời đi lực chú ý . . . . . .

Đã nhiều ngày qua ánh mắt Nguyệt Vô Hạ đều ngắm đến binh phù của hắn , xem ra thừa tướng bên kia đã ngồi không yên, mà bọn họ muốn , chính là hắn ngồi không yên! Chỉ có lúc ngồi không yên , thì mới lộ ra dấu vết cho bọn hắn thấy không phải sao?

Môi mỏng lạnh như băng hiện lên một chút khinh thường, dám đánh chủ ý tới giang sơn của Hiên Viên gia , sẽ chuẩn bị gánh vác đại giới ! Còn phải có. . . . . . giác ngộ cái chết!

Nhẹ nhàng ném một cái, bút lông bình yên bay trở về ống đựng bút, nhìn trời sắc, đã không còn sớm rồi.

Bước ra thư phòng, ý muốn hướng phòng nữ nhân kia mà đi, từng bước một tiêu sái đi qua, trong lòng cảm giác kích động càng thêm mãnh liệt. . . . . . Bước chân dừng lại, nhéo nhéo mi, hắn đây là làm sao vậy ? Bị nữ nhân kia làm cho tức giận đến không bình thường rồi hả ?

Thanh Trúc một mặt rối rắm đi ra, đáy lòng cân nhắc đợi thấy vương gia nên lựa lời thé nào , thấp đầu tinh tế suy nghĩ, nàng làm đại nha hoàn lâu như vậy , chưa từng bao giờ khó xử giống hôm nay ! Những lời này, nói đi, sợ vương gia tức giận , không nói , nàng lại cảm thấy tiện nghi cho vương phi!

Hắn lạnh lùng đứng ở chỗ gấp khúc của hành lang , nhìn về người phía trước mặt đầy rối rắm , trong lòng có chút hơi kinh ngạc, Thanh Trúc tuy là có chút xúc động, nhưng làm chuyện gì cũng không chút hàm hồ, hôm nay biểu cảm này là vì sao?

Nha đầu kia thấp đầu suy nghĩ, ngay cả hắn đứng ở chỗ này cũng chưa thấy, còn một mặt suy nghĩ sâu xa đi qua hắn . . . . . .

Khóe miệng giật giật, có chút không vui mở miệng: "Thanh Trúc!"

"A?" Thanh Trúc cả kinh, cuống quít quay đầu, thấy vương gia nhà bọn họ , chạy nhanh quỳ xuống, "Vương gia thứ tội, thuộc hạ mới vừa rồi suy nghĩ quá, cho nên không có phát hiện ngài."

Đợi nửa ngày, cũng không thấy người ở trên đỉnh đầu lên tiếng. . . . . .

Cảm thấy càng thêm không yên! Này vương phi đáng chết , thật sự là hại chết nàng rồi ! Hừ, ta Thanh Trúc không dễ chịu, ngươi cũng đừng tưởng tốt hơn! Vì thế không đợi Hiên Viên Ngạo mở miệng, lập tức đem đủ loại hành động của Vũ Văn Tiểu Tam kể lể. . . . . .

"Vương gia, thuộc hạ là phụng mệnh vương phi nhắn dùm tin tức tới ngài !"

Mày kiếm vi ninh, cảm thấy không hiểu có chút sung sướng: "Vương phi nói cái gì?"

"Từ lúc ngài phân phó thuộc hạ thông tri vương phi thị tẩm sau, vương phi liền phi thường nôn nóng ở tẩm điện đi đi lại lại một buổi chiều. . . . . ."

Nói tới đây, môi mỏng của nam nhân lạnh như băng gợi lên một chút cười khẽ, chớ không phải là quá khẩn trương rồi hả ? Tiện nhân kia cũng có lúc khẩn trương ư ? Nhưng là ý cười mới khuếch trương một nửa, chợt nghe Thanh Trúc lại nói. . . . . .

"Vương phi nói nàng phi thường mất hứng! Bảo thuộc hạ đến thông báo cho vương gia, nàng đang có mang, không tiện thị tẩm! Còn mắng vương gia là heo!" Dứt lời không lại mở miệng, đợi phản ứng của vương gia .

Nam nhân sắc mặt trắng xanh liền đen!

Lại mắng hắn là heo? Còn có mang thai? Lấy lý do này ra nói với hắn? Nàng coi hắn Hiên Viên Ngạo là ngốc tử sao? Nhưng là hắn cũng thật rõ ràng đã biết một chuyện thực —— nữ nhân kia không muốn thị tẩm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro